- 🏠 Home
- Đô Thị
- Võng Du
- Tối Chung Trí Năng
- Chương 240: Cực phẩm
Tối Chung Trí Năng
Chương 240: Cực phẩm
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Đỗ Thừa cùng Trình Yên ngay tại Công nghệ Tinh Đằng tìm một nhà hàng, Trình Yên hết sức cao hứng nói với Đỗ Thừa những câu chuyện hôm nay nàng gặp được.
Nhìn thấy bộ dáng cao hứng của Trình Yên, Đỗ Thừa có chút không muốn nhắc tới sự tình Trình Đàm Nghiệp, bất quá, cuối cùng Đỗ Thừa vẫn là nói lên.
"Cái gì?"
Nghe Đỗ Thừa nói sự tình Năng lượng Khải Nguyên đã muốn giải quyết, hơn nữa chiếm được 70% cổ phần của công ty Năng lượng Khải Nguyên. Trình Yên vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Đỗ Thừa, trong ánh mắt đã tràn ngập thần sắc không thể tin tưởng.
Trình Yên tự nhiên là biết Năng lượng Khải Nguyên gặp phải khốn cảnh, hơn nữa với học thức của cô, như thế nào lại không biết nguy cơ của Năng lượng Khải Nguyên.
Chẳng qua, Trình Yên chỉ là một cô gái bình thường, cô ấy không có nguyện ý vì chúng sinh hy sinh hạnh phúc chính mình. Cho nên, Trình Yên luôn luôn cực lực phản kháng, mà bây giờ, kết quả lại đi ra ngoài ý liệu của cô.
Sự tình Năng lượng Khải Nguyên giải quyết, hơn nữa có thể vượt lên rất cao hơn nữa, mà Trình Đàm Nghiệp cũng đáp ứng Đỗ Thừa không bức bách cô ấy gả cho Quách Tấn, hết thảy tựa hồ đều đang hướng về phía vô cùng tốt đẹp, mà hết thảy điều này là do Đỗ Thừa.
"Đỗ Thừa, sự tình thực đều giải quyết sao?"
Trình Yên cảm giác còn không thể tin, lại hướng phía Đỗ Thừa tiếp tục nói.
Đỗ Thừa mỉm cười gật đầu, loại chuyện này đổi thành ai cũng chỉ sợ trong lúc nhất thời cũng sẽ không thể tin, dù sao thay đổi cũng quá lớn.
Sau đó, Đỗ Thừa lại nói tiếp: "Ba của em bảo anh khuyên em trở về, con gái ở ngoài một mình không an toàn".
Kỳ thật Đỗ Thừa cũng lo lắng điều này, nếu như không có gặp phải Trình Đàm Nghiệp, Đỗ Thừa nguyên bản còn tính đem nữ vương an bài tại đây, bất quá hiện tại, Đỗ Thừa chỉ có thể nhìn Trình Yên quyết định mà thôi.
Chẳng qua, để Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn vâng, Trình Yên tựa hồ cũng không có ý động, chẳng qua lo lắng một chút rồi mới lên tiếng: "Đỗ Thừa, anh nói với ba, em tạm thời chưa muốn về".
"Vì cái gì?" Đỗ Thừa có chút khó hiểu hướng phía Trình Yên hỏi.
Trình Yên hiển nhiên là đã làm xong quyết định, ánh mắt kiên định, sau đó nói thẳng: "Khi mọi chuyện xảy ra, em biết mình không thể cả đời làm tiếp viên hàng không. Cũng không muốn làm một con chim yến bị nuôi trong l*иg, cho nên em muốn ở lại đây học thêm vài thứ".
Đỗ Thừa biết Trình Yên rất có chủ trương. Quả nhiên, Trình Yên đối với cảm giác của chính mình đều rất rõ, cũng biết vì chính mình mà an bài.
"Vậy được rồi, anh sẽ giúp em nói cho ba, nếu ông ấy muốn gặp em thì có thể đến đây tìm" Trình Yên nói vậy, Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không phản đối.
Trình Yên nhẹ gật gật đầu, thản nhiên cười nói: "Chúng ta ăn cơm đi, cơm nước xong chúng ta đi dạo phố".
"Được".
Đỗ Thừa mỉm cười đáp. Ngày mai hắn phải trở về, tự nhiên hôm nay sẽ bồi Trình Yên một đêm.
Ở lúc Trình Yên làm ra quyết định, Đỗ Thừa cũng đã làm xong quyết định.
Không chỉ Trình Đàm Nghiệp lo lắng Trình Yên, Đỗ Thừa kỳ thật cũng thực lo lắng. Cho nên, Đỗ Thừa ngày mai tính toán đem nữ vương an bài lại đây bảo hộ Trình Yên, dù sao thế lực Huyền Đường ở trong thời gian ngắn nữa liền bắt đầu tiến vào Hạ Môn, mà đến lúc đó, nơi này sẽ trở thành cứ điểm thứ nhất của Huyền Đường.
Điểm này thì giống như biệt thự số 15 của Đỗ Thừa vậy.
Tuy rằng nhìn qua biệt thự số 15 tựa hồ không có cái để phòng ngự nhưng là Đỗ Thừa kỳ thật đã sớm chuẩn bị kỹ càng, ở bốn phía biệt thự số 15 mỗi ngày đều có vài thành viên Huyền Đường kiểm tra, hơn nữa bên trong biệt thự số 15, Đỗ Thừa cũng làm một ít tay chân. Nếu như có gì khẩn cấp cũng sẽ cấp Đỗ Thừa một chút thời gian ứng phó.
Ngay tại lúc Đỗ Thừa cùng Trình Yên nói chuyện. Bên ngoài bàn ăn cách đó hơn mười thước, một người đàn ông trung niên mập mạp đang híp mắt đánh giá Trình Yên, ở bên cạnh hắn là một thanh niên đầu trọc.
Thanh niên kia thân thể cũng không tính tráng kiện nhưng cơ thể cũng mười phần vững chắc, ánh mắt của hắn cũng đã rơi vào trên người Trình Yên, bất quá, so với người đàn ông trung niên mà nói, ánh mắt hắn hừng hờ hơn một ít, chẳng qua thần sắc kia trong nháy mắt cũng không thể che dấu được.
"Thực đúng giờ, lão tử sống bốn mươi mấy năm còn chưa từng gặp qua nữ nhân xinh đẹp như vậy, nếu là có thể ngủ một tối, lão tử giảm mười năm tuổi thọ cũng đồng ý" Người đàn ông trung niên một bên nhìn chằm chằm Trình Yên, một bên nói.
Thanh niên đầu trọc nghe được người đàn ông trung niên nói, sắc mặt vui vẻ, trong ánh mắt hiện lên một tia âm tàn, hơn nữa hướng phía người đàn ông trung niên nói: "Lý cục trưởng, đây xác thực là một nữ nhân thượng hạng, bất quá, Lý cục trưởng muốn, cũng không phải là không có biện pháp".
"Ồ, Quang Đầu Thanh, cậu có biện pháp?" Thanh niên đầu bóng lưởng nói như vậy nhất thời để Lý cục trưởng có hứng thú, hơn nữa vẻ mặt vô cùng chờ mong hướng phía thanh niên đầu bóng lưởng mà hỏi. "Không phải là tôi, mà là Lý cục trưởng có thể hay không thôi".
Được xưng là Quang Đầu Thanh không có tiếp tục nói tiếp, bởi vì hắn biết Lý cục trưởng hiểu được ý tứ của hắn.
Lý cục trưởng hiển nhiên là chịu không nổi Quang Đầu Thanh hấp dẫn, cắn chặt răng, trực tiếp nói: "Tốt, không có vấn đề, chỉ cần buổi tối cậu có thể đem cô ấy đưa tới phòng tôi, tôi sẽ cho các người mấy ngày thả lỏng".
"Tốt, chuyện này liền giao cho tôi" Thanh niên kia liền bảo đảm, sau đó bắt đầu cùng người đàn ông trung niên nói chuyện, nụ cười dâʍ đãиɠ kéo dài không dứt.
Chẳng qua, hai người này thanh âm nói chuyện tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại như thế nào giấu diếm được Đỗ Thừa.
Hơn nữa hai người ánh mắt còn không ngừng nhìn vào Trình Yên, Đỗ Thừa thật ra đã bắt đầu chú ý hai người kia, theo hai người nói chuyện, Đỗ Thừa cũng biết thân phận hai người kia.
Lý cục trưởng này là cục trưởng một khu, mà Quang Đầu Thanh còn lại là một địa đầu xà của khu này, cũng là Lão Đại một bang phái. Gần nhất thời gian này, trong tay Quang Đầu Thanh có một đám hàng tiêu không được, cho nên liền tìm tới Lý cục trưởng.
Mà nghe được hai người nói chuyện, trong ánh mắt Đỗ Thừa hiện lên một tia thần sắc lạnh như băng.
Huyền Đường tiến quân Hạ Môn, Đỗ Thừa cũng không để ý trước tiên giúp Huyền Đường giải quyết một ít.
Ăn cơm tối xong, Đỗ Thừa cùng Trình Yên liền rời đi nhà ăn, mà cái kia Lý cục trưởng cùng Quang Đầu Thanh trước đó cũng đã ly khai.
Chẳng qua, Đỗ Thừa cùng Trình Yên vừa đi ra, nơi cửa liền có sáu gã thanh niên hướng phía hai người xông tới, đi đầu là một thanh niên dáng người tráng kiện.
Nhìn thấy sáu người kia đem mình cùng Trình Yên bao vây lại, Đỗ Thừa trên mặt hiện lên một tia ý cười, ánh mắt hướng phía xa xa nhìn lại, chỉ là một ánh mắt Đỗ Thừa liền thấy được phía trước không đến ba trăm thước là Quang Đầu Thanh cùng cái kia Lý cục trưởng.
Mà Trình Yên lại là nhẹ nhàng kéo cánh tay Đỗ Thừa, trên mặt đã tràn ngập ý cười.
Cô ấy biết thực lực Đỗ Thừa, tự nhiên là sẽ không lo lắng cái gì.
Sáu thanh niên đem Đỗ Thừa vây quanh. Trong đó một thanh niên cường tráng lấy ra một thanh tiểu đao, hai tay múa múa vài cái như thể thành thạo đao kỹ, hướng phía này mà uy hϊếp: "Tiểu tử, đi theo chúng ta, nếu không đừng trách lão tử vô tình".
Đỗ Thừa mỉm cười, thanh niên này đao kỹ là không sai, nhưng là nếu so cùng A Tam vậy thì còn cách xa vạn dặm.
Bất quá, Đỗ Thừa cũng không có lao lên mà là giả vờ bị uy hϊếp, sau đó hướng cùng phía sáu thanh niên mà đi tới một cái ngỏ tắt nhỏ hẻo lánh.
Trình Yên tuy rằng không biết Đỗ Thừa vì cái gì không động thủ, nhưng là cô ấy cũng không có một chút sợ hãi, ngược lại là vẻ mặt chờ mong nhìn Đỗ Thừa. Hiển nhiên là muốn biết Đỗ Thừa rốt cuộc nghĩ đến cái gì.
"Tiểu tử, cho tao mượn bồ của mày một tí, nếu dám trái lời, lão tử sẽ đem gân tay gân chân của mày chém đứt hết"
Sau đi vào trong hẻm nhỏ, thanh niên kia lại một lần nữa hướng phía Đỗ Thừa uy hϊếp nói, sau đó hướng phía bên cạnh hai tiểu đệ, ý bảo bọn hắn tiến lên đem Trình Yên mang lại đây.
Hai người kia nhìn thấy Trình Yên khuôn mặt đẹp đến ngạt thở, sớm là có chút thần hồn điên đảo, chiếm được thanh niên cầm đao đồng ý, nhất thời vẻ mặt dâʍ đãиɠ hướng phía Trình Yên đi tới.
Nếu đổi thành bình thường, Trình Yên xác thực còn có chút sợ hãi nhưng lúc này có Đỗ Thừa ở bên, Trình Yên hoàn toàn không có đem đối phương để ở trong lòng, bởi vì cô ấy biết Đỗ Thừa sẽ bảo hộ cô ấy.
Trình Yên tất nhiên đoán không sai, Đỗ Thừa làm sao có thể để người khác đυ.ng tới thân thể Trình Yên, hơn nữa Trình Yên hiện tại đã muốn là nữ nhân của hắn, cho nên, thấy hai tên kia đưa tay lại, ánh mắt Đỗ Thừa bỗng nhiên lạnh lùng, trực tiếp hai cước đem hai tên kia đạp bay, tốc độ cực nhanh để hai tên kia phản ứng không kịp.
Thanh niên cầm đao sững sờ, chẳng qua hắn còn chưa kịp phản ứng, hai tên kia đã ôm bụng trên mặt đất lăn lộn, hiển nhiên là cực kì đau đớn.
"ĐCM, mày dám phản kháng, đây là mày muốn chết, để lão tử cho mày chút máu".
Thanh niên cầm đao giận dữ, đao trong tay hắn múa càng dữ, chẳng qua cũng không có ý tứ ra tay, ngược lại ba thanh niên còn lại bên cạnh hắn đã xông ra rồi.
Chẳng qua, ba thanh niên kia vận mệnh hiển nhiên cũng không tốt đến địa phương nào, ba người còn không có tới gần liền bị Đỗ Thừa trực tiếp đá bay toàn bộ. Nhất thời, trong hẻm nhỏ còn đứng lại chỉ còn lại có thanh niên cầm đao, Đỗ Thừa cùng Trình Yên.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Võng Du
- Tối Chung Trí Năng
- Chương 240: Cực phẩm