Chương 238: Giải quyết vấn đề

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn : Vipvandan

Khi hai chiếc xe chạy đến cửa của Năng lượng Khải Nguyên, hai thanh chắn tự động mở ra cho hai chiếc xe đi vào.

Năng lượng Khải Nguyên chiếm diện tích rất lớn, bên trong bố trí mười phần đại khí. Đường rộng đến mười hai thước, cũng không phải ở công ty nào cũng thấy được, men theo con đường lớn hai xe trực tiếp tiến nhập Năng lượng Khải Nguyên. Ước chừng một phút đồng hồ. Hai chiếc xe lúc này mới ở một tòa nhà có bốn chữ Trung tâm nghiên cứu.

Trên đoạn đường này, có lẽ là do sự kiện nguồn nước ô nhiễm nên người bên trong Năng lượng Khải Nguyên rất ít, hơn nữa phần lớn đều là nhân viên vệ sinh cùng bảo vệ trị an, rất rõ ràng, sau khi sự kiện nguồn nước ô nhiễm sinh ra. Nên những công nhân của Năng lượng Khải Nguyên chủ yếu đã lâm vào đình công.

Cũng may Trung tâm nghiên cứu còn có người làm việc, dù sao sự tình ô nhiễm nguồn nước còn không có giải quyết, người khác có thể đình công, nhưng các nhân viên của Trung tâm nghiên cứu thì không được.

Sau khi xuống xe, Trình Đàm Nghiệp trực tiếp mang theo Đỗ Thừa hướng lên lầu ba, mà nơi đó hiện giờ đang có gần hai mươi người đang làm việc, không khí thật trầm trọng.

Nhìn thấy Trình Đàm Nghiệp tiến vào, đám nghiên cứu viên toàn bộ đều đem ánh mắt tập trung ở trên người Trình Đàm Nghiệp.

Trình Đàm Nghiệp chẳng qua hướng phía những người này gật gật đầu. Cũng không nói gì thêm, mà là hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, toàn bộ dụng cụ nghiên cứu đều ở đây, cậu có muốn hay không xem qua một chút?"

"Ừm".

Đỗ Thừa nhẹ gật gật đầu, ánh mắt của hắn sớm là đã rơi vào phía trước một đống dụng cụ thí nghiệm, sau khi lên tiếng liền hướng về phía này mà đi tới.

Nhìn lướt qua Đỗ Thừa đã tìm được đủ các thứ cần để điều chế dung dịch điện giải.

Nghiên cứu viên bên cạnh vẻ mặt khó hiểu nhìn Đỗ Thừa, hiển nhiên đều không rõ Đỗ Thừa tới nơi này làm cái gì, nhìn mấy thứ hóa chất này làm cái gì.

Bọn hắn không tin Đỗ Thừa là nghiên cứu viên gì, bởi vì bọn họ tuổi tác trẻ nhất đều là ba mươi mấy tuổi, mà tuổi tác lớn hơn một chút đều là đã ngoài bốn mươi tuổi, chức nghiệp này cũng không phải chỉ cần thiên phú là được. Còn cần kinh nghiệm tích luỹ mới được.

Mà Đỗ Thừa rõ ràng là còn quá trẻ tuổi.

"Trình tổng, tôi bắt đầu đây, ngài lưu lại đi. Bất quá, có thể cho toàn bộ người khác ra ngoài hết được chứ?"

Đỗ Thừa một bên hướng phía Trình Đàm Nghiệp nói, một bên chỉ vào đám nghiên cứu viên.

Trình Đàm Nghiệp rõ ràng ý tứ Đỗ Thừa, không hề nghĩ ngợi, liền nói với đám nghiên cứu viên: "Các người đều đi ra ngoài trước đi, chờ tôi gọi, các người tiếp tục tiến vào".

Trình Đàm Nghiệp nói. Đám nghiên cứu viên làm sao dám nói cái gì, một đám tuy rằng vẻ mặt đều khó hiểu nhưng vẫn là lui ra ngoài.

Đỗ Thừa không nói thêm gì. Chờ Trình Đàm Nghiệp đóng cửa lại, trực tiếp bắt đầu động thủ.

Thật ra Đỗ Thừa cũng không lo lắng để cho người khác chứng kiến. Bởi vì các phương thức điều chế này đều không phải nhìn là có thể làm theo được, nếu không Đỗ Thừa cũng sẽ không lưu lại Trình Đàm Nghiệp, bởi vì mỗi một loại điều chế khác nhau thì phân lượng cũng phải khác nhau, không có phối phương, căn bản là điều phối không được.

Trình Đàm Nghiệp cũng biết. Cho nên cũng không có kiêng kị cái gì mà là trực tiếp đi tới một bên nhìn Đỗ Thừa điều phối.

Đỗ Thừa không có chính mình động thủ, mà là Hân Nhi khống chế thân thể của hắn, dù sao loại chuyện này Đỗ Thừa chỉ mới làm qua ở tiết Hóa Học, vì vậy tốt nhất là để Hân Nhi làm.

Thật ra quá trình điều phối mười phần đơn giản, chỉ là hai mươi bước điều phối mà thôi, đơn giản đến mức Trình Đàm Nghiệp đều cảm giác có chút không tin.

"Tốt lắm, Trình tổng, chúng ta cùng đi đến nguồn nước ô nhiễm thử một chút đi".

Đỗ Thừa cầm cái ống nghiệm nhỏ trong tay, trong đây chỉ có một chút dung dịch điện giải. Bất quá hiệu quả cũng hết sức kinh người.

"Ừ, đi theo tôi".

Trình Đàm Nghiệp gật gật đầu, sau đó cùng Đỗ Thừa hướng phía bên ngoài đi đến.

Khi đi ra, đám nghiên cứu viên ánh mắt toàn bộ tụ tập ở tại trên người Đỗ Thừa cùng Trình Đàm Nghiệp.

"Các người cùng đi đi" Trình Đàm Nghiệp không có giải thích cái gì, hướng phía nghiên cứu viên này nói một tiếng, sau đó liền cùng Đỗ Thừa hướng phía dưới lầu mà đi.

Phía sau Năng lượng Khải Nguyên đó là hạ nguyên Phú Hương Khê, nước đã có màu đen, còn có từng đợt mùi hôi truyền đến, trên sông phập phềnh từng đám cá chết. Lúc này đây nước sông ô nhiễm, đem ngư nhân nơi này chỉ sợ đều một lần diệt sạch.

Sau khi đến bờ sông, Đỗ Thừa không nói gì thêm, chẳng qua cầm trong tay dung dịch điện giải bỏ vào trong nước.

Một thanh âm tư tư vang lên, ngay sau đó, mặt sông chỗ đó đang màu đen bỗng dần dần trắng đi, hơn nữa âm thanh càng ngày càng lớn.

Chứng kiến một màn này, đám nghiên cứu viên trợn mắt há mồm. Kể cả Trình Đàm Nghiệp vẻ mặt cũng dại ra.

Thật ra ngay cả Đỗ Thừa cũng là có chút giật mình. Dù sao Đỗ Thừa thật không ngờ hiệu quả lại mạnh như vậy.

Ước chừng một phút đồng hồ, âm thanh tư tư lúc này mới dừng lại, mà trong phương viên trăm thước nước đã trắng hơn rất nhiều, cùng nước sông bình thường không có gì khác nhau.

"Trình tổng, đem một chút nước về kiểm tra xem còn có độc chất hay không".

Hiệu quả như thế. Thật ra không cần kiểm tra Đỗ Thừa đều biết chắc là thành công, chẳng qua, vì an toàn, Đỗ Thừa vẫn là quyết định để Trình Đàm Nghiệp mang một ít về kiểm tra.

Trình Đàm Nghiệp gật gật đầu, sau đó hướng phía các nghiên cứu viên nói: "Các ngươi trên người ai có đồ chứa đựng, đem thứ nước này về kiểm tra một chút".

Nghe được Trình Đàm Nghiệp phân phó, nghiên cứu viên bên trong nhất thời có mấy người lấy ra ống nghiệm trên người, chạy ra lấy mẫu.

Dù sao bọn họ đều là chuyên nghiệp, có người mang bên mình một ít ống nghiệm cũng chẳng có gì lạ.

Bọn hắn lúc này đã biết là có chuyện gì, một đám trên mặt đều đã tràn ngập thần sắc vô cùng kích động. Sau khi lấy mẫu, cả đám trở về phòng nghiên cứu.

Một khắc kiểm tra này, cả phòng nghiên cứu có thể dùng "yên tĩnh đáng sợ" để hình dung, thời điểm thành quả nghiên cứu đi ra, cả phòng nghiên cứu, đám nghiên cứu viên toàn bộ đều phải hô to lên, ánh mắt mọi người nhìn Đỗ Thừa đều có một ít biến hóa.

"Trình tổng, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện chứ?"

Đỗ Thừa đối với ánh mắt của đám nghiên cứu viên cơ bản không để ý, bởi vì hắn biết, kế tiếp là lúc nói chuyện chánh sự.

"Ừ. Đi phòng làm việc của ta, chúng ta hảo hảo nói chuyện".

Trình Đàm Nghiệp trên mặt đã tràn ngập thần sắc kích động. Bởi vì Trình Đàm Nghiệp đã muốn thấy được một tương lai đang vẫy gọi. Chẳng qua, người ngoắc chính là Đỗ Thừa.

Văn phòng Trình Đàm Nghiệp cũng không ở Trung tâm nghiên cứu mà là ở tòa nhà chính của Năng lượng Khải Nguyên, đây là một kiến trúc sáu tầng. Mà văn phòng Trình Đàm Nghiệp đó là ở tầng thứ năm.

Người thành phố thích số 5, cho nên rất nhiều xí nghiệp cùng ông chủ công ty đều thích đem văn phòng đặt ở lầu năm. Trình Đàm Nghiệp cũng không ngoại lệ.

Văn phòng Trình Đàm Nghiệp rất lớn, gần sáu mươi mét vuông, cả văn phòng phân làm hai gian. Gian ngoài là phòng thư ký. Mà bên trong mới là văn phòng của Trình Đàm Nghiệp, chỉnh thể bố trí cổ kính, tràn ngập độc đáo cùng thanh lịch.

Thư ký của Trình Đàm Nghiệp chừng ba mươi tuổi, khí chất không sai nhưng tướng mạo hết sức bình thường, hiển nhiên, Trình Đàm Nghiệp cũng vì tránh hiềm nghi nên mới tuyển một người thư ký như vậy.

Đỗ Thừa cùng Trình Đàm Nghiệp sau khi vào trong văn phòng. Thư ký trước tiên vì hai người đưa trà, sau đó đóng cửa lại đi ra ngoài.

"Đỗ Thừa, phối phương kia là cậu một mình tìm ra sao?" Chờ sau khi thư ký ra ngoài, Trình Đàm Nghiệp hướng phía Đỗ Thừa hỏi.

Đây là quan trọng nhất bởi vì Trình Đàm Nghiệp cũng không tin Đỗ Thừa một mình có thể nghiên cứu ra loại dung dịch điện giải này, cho nên Trình Đàm Nghiệp càng tin tưởng phía sau Đỗ Thừa còn có một đoàn thể nghiên cứu.

"Trình tổng ngài yên tâm đi, nếu phối phương này người khác cũng có. Ngài cho rằng đến bây giờ còn chưa có người công bố ra sao?" Đỗ Thừa khẽ cười nói, đây là phối phương của tương lai, hiện tại ai sẽ có được.

Trình Đàm Nghiệp trong lòng tuy rằng không tin. Nhưng cũng cho rằng Đỗ Thừa nói có đạo lý, gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, có phối phương này, vấn đề nguồn nước ô nhiễm lúc này thực có thể giải quyết".

Nói xong. Trình Đàm Nghiệp cười cười, sau đó lại hướng phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa, cậu nói một chút ý của cậu đi, tôi biết phối phương này rất trân quý, hơn nữa lúc này Năng lượng Khải Nguyên có thể thoát nạn cũng là công của cậu, chỉ cần không phải điều kiện quá khó khăn. Trình Đàm Nghiệp tôi đều sẽ đáp ứng cậu".

Đỗ Thừa lại không có lập tức nói chuyện này mà là nói lãng đi: "Sự tình này đợi lát nữa nói, Trình tổng, tôi muốn hỏi một chút về những việc trước đây của Trình Yên. Sự tình nguồn nước ô nhiễm lúc này đã được giải quyết, bên ngài có còn bức cô ấy gả cho Quách Tấn không?"

Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Trình Đàm Nghiệp thở dài, sau đó nói: "Nếu có biện pháp, ta như thế nào lại bức Tiểu Yên đâu. Nếu không phải vì mấy ngàn nhân viên của công ty, coi như Trình Đàm Nghiệp phá sản tôi cũng sẽ không ép Tiểu Yên gả cho người mà nó không thích, cậu yên tâm đi. Sự tình lúc này được giải quyết xong, cho dù Quách Gia muốn đối phó Trình Đàm Nghiệp tôi, tôi cũng sẽ không tiếp tục bức Tiểu Yên lần nữa".

"Có những lời này của ngài, tôi an tâm".

Đỗ Thừa trên mặt nở một nụ cười, bởi vì hắn biết Trình Đàm Nghiệp cũng không nói láo.

Diệt Hồng Trần

18-01-2013, 03:58 PM

Tối Chung Trí Năng

Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm