Chương 12: Đỗ Vân Long phẫn nộn

Dịch giả: Diệp Phi Hàn

Nguồn: tuchangioi

Ngoài cửa lớn của học viện, Đỗ Thừa trên người mặc màu áo trắng sơmi cùng quần bò, đang chờ Cố Tư Hân đến, vì không cho Hân nhi phá hư việc mình cùng Cố Tư Hân lần đầu tiên ‘Ước hội’, Đỗ Thừa trực tiếp làm cho Hân nhi tiến nhập trạng thái chờ.

Quần áo trên người không vượt quá 200 đồng , ở cái học viện này ở cái học viện quý tộc này thì Đỗ Thừa chính là tên nghèo nhất , bất quá đối với Đỗ Thừa mà nói, đồ gì cũng được miễn mặc tốt là được .

Bởi vì không có tiền, cho nên Đỗ Thừa trên cơ bản thì quần áo đều rất rẻ chẳng có bộ nào mà hơn được 200 đồng.

Bất quá, Đỗ Thừa đối với mình ăn mặc cũng không quá để ý, hắn nguyên bản ko phải người có tiền, cho nên Đỗ Thừa cũng chẳng cần để ý làm gì, huống chi những năm gần đây Đỗ Thừa đã bị xem thường nhiều hơn so với người khác phải chịu cả đời .

Cố Tư Hân cũng không làm cho Đỗ Thừa đợi lâu, Đỗ Thừa đến học viện không đến năm phút đồng hồ, thân ảnh xinh đẹp của Cố Tư Hân đã xuất hiện trước mắt Đỗ Thừa.

Tóc dài xõa ngang vai, khuyên tai lấp lánh, thập phần xinh đẹp, Cố Tư Hân không có thói quen trang điểm, chỉ tô thêm một ít môi son, lông mi kiều diễm chớp chớp, làm run động lòng người.

Mà Cố Tư Hân trên người mặc chính là 1 cái áo thun hình con chuột thập phần dễ thương, cùng với cái quần bò bó sát đùi, dưới chân còn có 1 đôi giầy Bitis (hàng Việt Nam chất lượng cao @@!) nhưng thật ra là muốn giống như là mặc đồ cặp với Đỗ Thừa.

Chỉ là trong mắt Đỗ Thừa, Cố Tư Hân cũng là thập phần quyến rũ.

Tuy rằng là thứ 6, nhưng học viện bên ngoài vẫn có rất nhiều đệ tử lui tới ,mà Cố Tư Hân trong học viện là 1 trong 3 đại nữ thần - nữ thần đến, không thể nghi ngờ hơn là ánh mắt của nam sinh giống như đèn pha vậy.

“Đỗ Thừa, thật ngại, đã để ngươi đợi lâu.”

Thấy Đỗ Thừa tới trước, Cố Tư Hân mang theo vài phần xin lỗi hướng Đỗ Thừa nói, nếu không phải bởi vì lúc ra cửa bỗng nhiên nghĩ tới son môi, Cố Tư Hân kỳ thật đã đến sớm hơn Đỗ Thừa.

“Không có quan hệ, ta cũng chỉ là vừa tới.”

Đỗ Thừa mỉm cười nói, nhìn Cố Tư Hân mỉm cười, Đỗ Thừa phát hiện thể xác và tinh thần không tự chủ được trở nên thoải mái rất nhiều.

Đồng thời, Đỗ Thừa đã cảm thấy ánh mắt tràn ngập khinh thường, phẫn nộ cùng với hâm mộ, thậm chí thính lực phát triển rất nhiều nên Đỗ Thừa còn có thể nghe được một ít nam sinh trong miệng tràn ngập vũ nhục, bất quá Đỗ Thừa những năm gần đây đối với những điều này không quan tâm , cho nên Đỗ Thừa căn bản coi như là chó sủa bên tai mà thôi.

Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân khuôn mặt tươi cười càng sáng lạn hơn nói:“Chúng ta đi thôi, trên điện thoại đã nói, chúng ta ăn cơm trước, bất quá Đỗ Thừa ngươi thật sự quyết định mời ta ăn cơm?”

Đỗ Thừa nhẹ nhàng cười, sau đó nói:“Ân, chỉ cần ngươi không chê ta mang ngươi đi địa phương loại kém là được .”

“Ta cũng không kiêng ăn, cho dù ngươi mời ta ăn một chén 2 đồng cũng không có vấn đề gì.” Cố Tư Hân biết Đỗ Thừa rất hay nói giỡn, hơn nữa nàng cũng biết tình huống của Đỗ Thừa như thế nào, tự nhiên không có khả năng mời ở nhà hàng gì cao sang, huống chi nàng cũng không phải cái loại này thích theo đuổi sa hoa hư vinh của nữ nhân.

“Chúng ta đi thôi.”

Đỗ Thừa đương nhiên không có khả năng đưa Cố Tư Hân đi ăn 2 đồng một chén đậu hũ, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nói rõ là đi đâu, sau khi cùng Cố Tư Hân nói một tiếng, liền cùng Cố Tư Hân đi, hướng tới trung tâm F thị náo nhiệt đi đến.

Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân vừa ly khai không lâu, xa xa một chiếc xe màu đỏ đứng ở bên cửa học viện, bên trong xe Đỗ Vân Long đang dùng hai mắt tràn ngập ghen tị cùng oán độc nhìn về phía Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân.

“Tạp chủng chết tiệt, chỉ bằng loại người như ngươi mà muốn cùng Tư Hân ước hội à, nằm mơ đi.”

Đỗ Vân Long hung tợn nói, mà trong lúc đó, Đỗ Vân Long đã lấy điện thoại di động ra, hơn nữa còn có 1 dãy số.

Cứ hướng trung tâm phố F thị đi đến, Đỗ Thừa tuy rằng cùng Cố Tư Hân là đi song song, nhưng chỉ dám nói 1 ít đề tài về học tập mà thôi.

Đỗ Thừa tài ăn rất tốt, trải qua não vực khai phá, ý nghĩ lại vô cùng rõ ràng, Cố Tư Hân cũng là một cô gái hay nói ( nhiều chiện đó pà con @@!), hai người thật ra vừa nói vừa cười, phảng phất giống như bằng hữu bình thường.

Chỉ là trong lúc đi, Đỗ Thừa đã cố ý cùng Cố Tư Hân giữ 1 khoảng cách nhất định, cũng không phải Đỗ Thừa tự ti không dám cùng Cố Tư Hân đi chung, mà chỉ là sợ Cố Tư Hân xinh đẹp như vậy mà cùng 1 người què như mình đi thân cận quá sẽ khiến cho người khác xem thường nàng.

Bất quá cho dù như thế, Đỗ Thừa đã cực kì thỏa mãn , hơn nữa khoảng cách như vậy thì nhìn Cố Tư Hân xinh đẹp vô cùng, Đỗ Thừa cảm giác giống như bị vây trông mộng ảo vậy.

“Đỗ Thừa, ngươi đang tìm cái gì?”

Cố Tư Hân cũng không phát giác dụng ý của Đỗ Thừa, ngược lại có chút tò mò hướng Đỗ Thừa hỏi.

Bởi vì Cố Tư Hân phát hiện, Đỗ Thừa đang nói chuyện thì tựa hồ còn tìm kiếm 1 cái gì đó, điều này làm cho Cố Tư Hân không khỏi có chút tò mò.

“Ta đang tìm một chỗ để chúng ta ăn cơm, chắc cũng gần ngay đây thôi.” (tài năng giả mù sa mưa rất tài ta phải học theo mới được @@!)

Đỗ Thừa nhìn bốn phía, rất nhanh ánh mắt của Đỗ Thừa liền dừng căn nhà khang trang nhưng có chút cũ kĩ, trong lòng có chút cảm thán thầm nghĩ:“Đã hơn 3 năm, nhà hàng 5 sao mà chỉ còn lại như thế này.”

Trong lòng hồi tưởng, Đỗ Thừa liền hướng Cố Tư Hân nói:“Cố Tư Hân, chúng ta đi thôi, vào đó ăn chút gì đi .”

“Ân.”

Cố Tư Hân gật gật đầu, cũng không bởi vì nhà hàng đơn giản cùng có chút cũ kĩ nhưng cũng không có gì bất mãn cùng do dự.

Chỉ là Cố Tư Hân trong lòng cũng có chút tò mò, bởi vì Đỗ Thừa cũng không phải đơn thuần chỉ là muốn tìm 1 cái quán ăn đơn giản như vậy, tựa hồ cái nhà hàng này còn có 1 cái ý nghĩ gì với hắn, bất quá cho khi bước vào nhà hàng, Cố Tư Hân mới hướng Đỗ Thừa nói:“Đỗ Thừa, ngươi vừa rồi chẳng lẽ là tìm cái nhà hàng A Béo này sao?” ( pó tay nhà hàng tên A Béo @@!)

A Béo, đó là tên của cái nhà hàng này

“Ân, nơi này là ta cùng mụ mụ chúc mừng sinh nhật tuổi 16 của ta, nên ta mới cố ý mang ngươi đến để cho ngươi thử 1 chút.”

Đỗ Thừa có chút nhớ lại nói, lúc trước mẫu thân dùng thời gian buổi tối đi làm tăng ca, tiền công thêm 200 đồng, để hắn có thêm 1 ít đồ mới cùng với ăn nhiều hơn 1 chút.

Mà Đỗ Thừa vẫn nhớ rõ, trong 1 lần tăng ca mẫu thân bởi vì thân thể không tốt, hơn nữa bởi vì tăng ca liên tục nên thể lực không thể chống đỡ nổi, nên cuối cùng một lần đi làm về nhà, khi đi cầu thang bị té xuống, từ lúc đó đến nay vẫn chưa tỉnh.

Nhớ đến đó, Đỗ Thừa khóe mắt đã có chút đỏ lên, bất quá cũng may Đỗ Thừa rất nhanh liền khống chế cảm xúc của mình, sau đó mang theo Cố Tư Hân đi tới một cái bàn 2 người ở trong góc, nhẹ giọng nói:“Lúc trước, ta theo mụ mụ chính là ăn ở tại cái bàn này, ha ha.”

Tuy rằng Đỗ Thừa cố ý áp chế cảm xúc, nhưng Cố Tư Hân vẫn phát hiện trong ánh mắt Đỗ Thừa có một ít đau buồn, Cố Tư Hân tưởng tại mình ,nhất thời tràn ngập xin lỗi hướng Đỗ Thừa nói:“Thực xin lỗi, Đỗ Thừa là ta không nên khiến ngươi nhớ đến mụ mụ của ngươi .”

“Không có quan hệ, dù sao cũng đã nhiều như vậy năm .” Đỗ Thừa mỉm cười, sau đó Cố kéo ghế ra hướng tới Cố Tư Hân nói:“Ngồi đi, nơi này tuy rằng đơn sơ một chút, nhưng đồ ăn thì cũng được .”

Tư Hân gật gật đầu, cầm trong tay giỏ xách đặt trước ngực, rồi ngồi xuống.

Đỗ Thừa thì ở đối diện Cố Tư Hân ngồi xuống, bất quá Đỗ Thừa cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp từ một bên hộp giấy lau bàn cùng lau đồ dùng ăn uống. ( giống đi ăn phở ở Việt Nam nhỉ @@!)

Nhìn động tác của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân cảm thấy trong lòng bỗng nhiên có chút ngọt ngào, chỉ là Cố Tư Hân trong ánh mắt tựa hồ còn cất giấu một cái gì đó, muốn nói nhưng lại thôi, đang lau bàn cho nên Đỗ Thừa cũng không có phát giác.

Mà một bên tiểu nhị thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ngồi xuống, liền cầm thực đơn hướng hai người đi tới.

Chỉ là tiểu nhị nhìn 2 người với ánh mắt quái dị, nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, lại nhìn thoáng qua Cố Tư Hân, rồi hơi hơi lắc đầu.

Cái động tác nhỏ này Đỗ Thừa cũng thấy, Đỗ Thừa biết tiểu nhị kia vì cái gì mà lắc đầu, tự nhiên là do chân mình cùng với dung mạo của Cố Tư Hân, chẳng qua Đỗ Thừa cũng không để ở trong lòng, mà lấy thực đơn hướng Cố Tư Hân nói:“Cố Tư Hân, ngươi chọn đi.”

“Ân.”

Cố Tư Hân tiếp nhận thực đơn, mở ra nhìn một lần, chỉ là đơn giản gọi vài món ăn sáng cùng một bát canh đậu hủ, thêm hai chén cơm tẻ.

Đang cùng nhau nói cười thì đồ ăn rất nhanh liền bưng lên , Cố Tư Hân tuy rằng là sinh ra trong hào môn, đã ăn rất nhiều món ngon, bất quá giống như lời Đỗ Thừa nói, nhà hàng này nấu ăn cũng rất ngon

Mà ngay lúc Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ăn cơm trưa, thì trước cửa nhà hàng xuất hiện 1 ít khách nhân.

Đó là 6 nam tử, dáng vẻ có chút lưu manh , hiển nhiên là đám thanh niên đi hỗn, 1 tên nhìn quanh nhà hàng 1 cái, sau đó vẻ mặt cười xấu xa hướng Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đi tới, hơn nữa ngay bên cạnh hai người ngồi xuống tại một cái bàn lớn.

14-02-2012, 08:34 AM

Tối Chung Trí Năng

Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm