Chương 20: Quảng Bá

Tại hiện trường tuyển vai của Khởi Hành, các tay săn ảnh đều túc trực, chờ đợi để tung ra một loạt tin tức chuyên đề.

Các diễn viên đến thử vai hầu hết đều biết tình hình này, vì vậy đã chuẩn bị kỹ lưỡng để lên hình ngay từ lúc trên đường đến.

Có người ăn mặc rực rỡ, mong gây ấn tượng mạnh ngay từ cái nhìn đầu tiên; có người tỏ vẻ lạnh lùng, tạo phong thái người mẫu nam; có người lại chẳng muốn bị chụp nên che kín từ đầu đến chân...

Còn có người ngây ngô đến mức đứng dưới tòa nhà chờ xe, khoác vai nhau, thậm chí còn tương tác với tay săn ảnh bằng cách giả vờ nhắm bắn họ.

Trên mạng, tay săn ảnh nổi tiếng Vương Nhị Cẩu liên tục cập nhật ảnh hậu trường tuyển vai Khởi Hành trên trang chủ. Trong khi cư dân mạng đang bàn tán về người này có vẻ ngoài khá ổn, người kia cũng đến thử vai, thì lại lướt thấy bức ảnh mới nhất.

——Nam diễn viên ảnh đế Lộ Trình bất ngờ xuất hiện tại hiện trường tuyển vai của "Khởi Hành", đối diện với cánh phóng viên mà làm động tác bắn súng. Sau đó, anh quay sang vỗ vai Mạc Bắc Hồ, người đứng cạnh mình với vẻ ngơ ngác, rồi cùng cậu làm động tác bắn súng về phía phóng viên.

Hai người, bốn khẩu súng.

Internet lập tức bùng nổ.

“Đây không phải là Lộ Trình sao! Ôi trời, Lộ Trình cũng tham gia "Khởi Hành" sao?”

“Chưa từng nghe qua tin tức này. Lộ Trình bây giờ đáng lẽ phải ở trong đoàn phim "Thành Phố Tội Ác" mà? Trước đây tôi còn thấy trên Weibo chính thức có đăng vlog quay cảnh anh ấy huấn luyện diễn viên mới.”

“Khoan đã, người mà Lộ Trình đang khoác vai chẳng phải là Mạc Bắc Hồ, chàng trai từng va phải Tổng giám đốc Thẩm đến mức gãy tám viên gạch sao!”

“Họ cùng công ty mà, là tiền bối và hậu bối, rất bình thường thôi chứ gì.”

“Bình thường sao? Tôi thấy hơi ngọt ngào đấy chứ, một đại ca lạnh lùng với cậu em trai ngoan ngoãn.”

“Một chút tin hành lang nhé, bạn tôi cũng có mặt ở buổi tuyển vai của "Khởi Hành". Lộ Trình đi cùng Mạc Bắc Hồ, phần còn lại tôi không dám nói chắc.”

Với danh tiếng ảnh đế của Lộ Trình, tin tức này nhanh chóng khiến mọi người bàn tán sôi nổi. Thậm chí, có người còn đoán rằng người mà Mạc Bắc Hồ từng cõng ở khách sạn Kim Đại Cát là Lộ Trình.

Trong khi đó, Lộ Trình vừa mới đưa Mạc Bắc Hồ tới phim trường, hoàn toàn không hay biết gì về những chuyện đang diễn ra trên mạng.

Lộ Trình khoác vai Mạc Bắc Hồ một cách thân thiết – do Mạc Bắc Hồ thấp hơn anh một cái đầu, anh khoác vai cậu vô cùng dễ dàng, giống như dựa vào một chiếc gậy.

“Anh Đặng!” Vừa vào đến nơi, Lộ Trình đã lớn tiếng gọi, “Em đã bắt được người đưa về đây rồi!”

Một người đàn ông trung niên đội mũ lưỡi trai, mặc áo có in logo tên đoàn phim nhìn anh với vẻ mặt không mấy hài lòng: “Hô gì mà to thế! Cậu tưởng mình là kẻ bắt cóc sao?”

Ông liếc nhìn Mạc Bắc Hồ, ánh mắt có vẻ hài lòng nhưng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị: “Đưa người đến sớm thế làm gì? Vẫn chưa ký hợp đồng mà.”

“Thôi mà, là người nhà cả.” Lộ Trinh cười thoải mái, “Cậu ấy đồng ý là được rồi, hợp đồng chỉ là ký cho có thôi.”

...

Khi tin tức lan truyền, phía Lộ Trình đã đăng lên Weibo để giải thích một cách nhẹ nhàng: “Lần đầu Mạc Bắc Hồ tham gia thử vai có chút căng thẳng, tiền bối Lộ Trình đã hết mình ủng hộ và đi cùng. Không ngờ cảnh nghịch ngợm của họ sau buổi thử vai cũng bị giới truyền thông chụp lại! Không biết có ai trong số các bạn có thể gửi ảnh gốc về cho chúng tôi không nhỉ?”

Lộ Trình đọc bình luận rồi hài lòng nói: “Chuyện này coi như xong rồi, dù sao đoàn phim mình cũng có thêm fan, thế là lãi rồi.”

“Đi nào, Mạc Bắc Hồ, đi đọc kịch bản.”

Đạo diễn Đặng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị nói thầm: “Chuyện này cũng làm tăng fan được à.”

“Thời thế đã đổi rồi, anh Đặng à.” Lộ Trình khoác vai ông mà thở dài, “Không chỉ anh, mà tôi cũng không hiểu nổi.”

Anh chỉ vào Mạc Bắc Hồ rồi nói: “Còn có người nghĩ hai chúng ta là một cặp nữa cơ.”

Mạc Bắc Hồ ngơ ngác mở to mắt. Hệ thống trong đầu cậu liền cười khẩy: “Cậu ta chẳng hiểu gì cả! Cậu ta không biết sức hút của CP là gì!”

Mạc Bắc Hồ cảm thấy mình thật sự không hiểu, nhưng vẫn rất phối hợp gật đầu.

Lộ Trình tự cho rằng chuyện này đã qua đi, đã đưa Mạc Bắc Hồ đi xem qua kịch bản một buổi chiều, ra ngoài thì thấy Đặng đạo diễn và Phú Hoan đang cùng nhau xem cái gì đó.

Phú Hoan đang chỉ cho anh ta xem cái gì trên điện thoại, ánh mắt của Đặng đạo diễn càng nhìn càng mở lớn.

Thấy họ ra ngoài, ánh mắt của họ đều trở nên kỳ lạ.

Đặng đạo diễn do dự một lúc hỏi: "Lão Lộ, tối hôm đó ở khách sạn Kim Đại Ký, không phải là cậu chứ?"

"À?" Lộ Trình chậm một nhịp mới phản ứng lại, suýt nữa thì tức cười, "Tối hôm đó tôi đang ở đoàn phim tập luyện cho diễn viên mới, cậu không biết tôi ở đâu à?"

"Cũng đúng." Đặng đạo diễn thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được lắc đầu, "Tôi thật sự không hiểu mấy thứ trên mạng."

"Sao vậy?" Lộ Trình giật mình, "Còn chưa xong sao? Không lẽ không nên như vậy."

"Không có." Phú Hoan nhanh chóng nói, "Họ tin vào lời giải thích rồi."

"Ý là..."

"Ừm, là có khá nhiều người cảm thấy khá hay."

Lộ Trình: "Hả?"

Phú Hoan cười khan hai tiếng: "Tôi chỉ là, dùng mọi cách để quảng bá cho bộ phim của chúng ta một chút thôi."

"Tôi cũng không làm gì khác, chỉ nói hai cậu diễn vai thầy trò, ai muốn xem thì có thể theo dõi bộ phim của chúng ta."

Anh ta xoay màn hình công khai, "Ngay lập tức tăng thêm nhiều người theo dõi đấy."

Anh ta thử thăm dò mở bàn tay, "Hay là chúng ta chút chút, nắm bắt cơ hội này?"

Đặng đạo diễn vỗ vai anh ta: "Cậu đi trước đi."

"À, được." Phú Hoan với vẻ mặt mong đợi nhìn họ, bước đi mà quay đầu lại ba lần.

Đặng đạo diễn nghiêm mặt, nhìn Lộ Trình với vẻ nghiêm túc: "Dù sao trong bộ phim của tôi không thể có chuyện tình cảm."

"Điều đó thì ai cũng biết." Lộ Trình lườm anh ta, "Ai bắt cậu sửa kịch bản chứ?"

"Ngoài kịch bản ra, nếu hai cậu không..." Đặng đạo diễn khó khăn chỉ vào giữa hai người họ, cuối cùng đập tay vào đùi, có chút tiếc nuối, "Ngoài kịch bản những chuyện này tôi cũng không biết làm sao!"

Lộ Trình nhìn anh ta với vẻ mặt phức tạp.

Đặng đạo diễn ho nhẹ một tiếng: "Cậu cũng đừng nhìn tôi như vậy, cậu không biết bây giờ quảng bá tốn kém bao nhiêu đâu."

"Chúng ta làm nhiều quảng bá không mất tiền, như vậy mới có thể tiêu nhiều tiền vào thực cảnh, hiệu ứng đặc biệt."

"Cũng đúng." Lộ Trình "tách" một tiếng, phiền muộn vò tóc nửa dài, "Nhưng tôi cũng không biết làm sao, tôi không thể đi hút thuốc."

Mạc Bắc Hồ cầm kịch bản, mơ hồ nhìn họ thảo luận.

Lộ Trình đột nhiên quay đầu lại, mạnh tay vỗ vai Mạc Bắc Hồ, với vẻ nghiêm túc nói: "Nhóc Hồ à."

Mạc Bắc Hồ: "Hả?"

Lộ Trình với vẻ mặt trải qua sóng gió: "Anh cũng ba mươi rồi, thật lòng mà nói cũng không còn trẻ nữa."

Mạc Bắc Hồ ngẩn ra: "Hả?"

Lộ Trình thở dài chấp nhận tuổi tác: "Cậu là người trẻ, cậu chắc chắn sẽ hiểu họ."

"Công việc này cứ giao cho cậu, cậu chủ động, tôi phối hợp."

"Chúng ta cứ... tạo cho mọi người một chút gì đó yêu thích, quảng bá một chút."

Mạc Bắc Hồ chấn động chỉ vào mình: "Tôi, tôi làm à?"

Hệ thống la lên: "Tôi đến đây! Nhóc hồ ly, để tôi đến! Đây là chuyên môn của tôi, tôi đảm bảo sẽ bán được tốt, nhiều và thoải mái!"

Mạc Bắc Hồ khó khăn nuốt nước bọt, từ từ gật đầu: "Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng nghiên cứu một chút."

"Tốt." Đặng đạo diễn vui vẻ nhìn cậu, "Vừa nhìn đã thấy là một cậu nhóc siêng năng chăm chỉ."

"Tiểu Béo thường phụ trách ghi lại những cảnh huấn luyện hàng ngày, cậu cứ tìm anh ta cho các cậu quay."

"Cậu yên tâm, chúng ta sẽ làm ăn chân chính." Đặng đạo diễn với vẻ mặt chính trực, "Tôi sẽ tweet trước để làm rõ cho hai cậu, rồi thẳng thắn nói, trong bộ phim không có chuyện tình cảm, hai cậu cũng không có tình cảm riêng tư, nhưng vì quảng bá bộ phim hai cậu cũng có thể diễn một chút tiểu phẩm mà khán giả yêu thích."

Ông ta tin tưởng vỗ vai Mạc Bắc Hồ, "Phần còn lại cứ để cậu lo liệu!"

Hệ thống gần như sắp khóc vì vui mừng: "Đạo diễn thật sự rất hào phóng! Một cơ hội tuyệt vời! Cuối cùng tôi cũng có cơ hội để tỏa sáng!"

"Nhóc hồ ly, nghe lời tôi, từ bây giờ nếu không có việc gì làm thì đi theo Lộ Trình, nếu muốn ngẩn người thì hãy nhìn về hướng của Lộ Trình, nếu muốn ăn uống thì trước tiên hỏi xem Lộ Trình có ăn không!"

"Đường công nghiệp do chúng ta sản xuất chắc chắn là ngọt nhất! Hãy run rẩy đi, các cô gái đồng nhân trên trái đất! Đầu bếp tốt nhất thế giới sắp đến rồi!"

Mạc Bắc Hồ: "..."

Hệ thống hình như phát điên rồi.