Editor: Nhiên
Quả nhiên.
Sở Từ nhắm mắt lại, lòng cảm thấy thê lương. Ban đầu cậu vẫn còn ôm một tia hy vọng, nghĩ rằng vẫn sẽ có người tin mình. Cho dù cậu rơi vào kết cục vạn người chỉ trỏ, nhưng ít nhất Tần Lục vẫn sẽ tin tưởng mình--- giống như đứa nhỏ năm đó rụt rè gõ cửa phòng cậu, nói với cậu rằng "Mấy lời bọn họ nói đều là dối trá".
Nhưng hiện tại, đứa nhỏ luôn tin tưởng cậu đã biến mất theo năm tháng.
"Sao không nói cho em biết?" Giọng Tần Lục tràn đầy bất mãn.
"... Cái gì?"
"Em muốn chính miệng anh nói ra tất cả mọi chuyện liên quan đến anh. Hiện tại đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Sở Từ, sao anh không nói cho em biết?"
Nghe những lời chỉ trích khác hoàn toàn với mình tưởng tượng, Sở Từ sửng sốt, lắp bắp nói: "Anh... anh tưởng..."
"Anh tưởng cái gì?" Giọng Tần Lục trầm hơn, tràn đầy thứ cảm xúc cậu không biết tên, "Sở Từ, năm nay em đã mười chín tuổi, cũng không còn là đứa trẻ nữa. Gặp phải vấn đề gì, em hy vọng anh có thể yên tâm dựa vào em, hơn là để cho người khác nói--- có được không?"
Rõ ràng là giọng điệu dò hỏi nhưng lại mang theo ý tứ không cho từ chối. Giống như cành ô liu đột ngọt thơm chín, mang theo mùi vị ngọt ngào dị thường. Sở Từ chớp chớp mắt, đột nhiên có một loại cảm giác chưa từng có.
Tần Lục của cậu, dường như đã trở thành một người đàn ông trưởng thành trước khi cậu kịp nhận ra.
Vị trí hai bên nháy mắt đảo ngược, giọng điệu Sở Từ suy yếu, thấp giọng giải thích: "Anh chỉ sợ..."
"Sợ?" Đầu bên kia Tần Lục bật cười, thanh âm kiên định hữu lực, rõ ràng lưu loát: "Sở Từ, em chỉ nói một lần thôi, cũng là lần cuối cùng--- Em tin tưởng anh, tin tưởng anh hơn bất cứ thứ gì, cho dù người ta có nói cái gì em vẫn sẽ luôn tin tưởng anh."
Hắn khẽ thở dài, giống như nỉ non bên tai Sở Từ: "Cho nên, xin anh hãy tin em."
Xin anh hãy tin em.
Sau khi cúp điện thoại, lời nói vẫn còn văng vẳng bên tai không dứt, chậm rãi vuốt ve vành tai rồi từ từ truyền đến từng tế bào. Đường Nguyên vẫn luôn lo lắng nhìn sắc mặt cậu qua gương chiếu hậu, thấy thế kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt: "Tiểu Từ, tại của em sao lại đỏ thế?"
Sở Từ lập tức đưa tay chạm vào tai, quả nhiên cảm nhận được cảm giác nóng rát. Trong lòng cậu vừa bực bội vừa thất vọng, đành phải vùi cả khuôn mặt vào lòng bàn tay, liều mạng xoa xoa cố gắng khiến bản thân tỉnh táo lại.
Đường Nguyên vừa thấy liền kinh hãi: "Mặt! Tiểu Từ, đó là mặt của cậu đó! Nhẹ nhàng chút đi!"
Sống hai đời, Sở Từ chưa từng nghe người nào nói như vậy. Hầu hết những người cậu gặp điều đứng ngoài ranh giới kẻ lạ mặt, hoặc đứng đối lập với cậu, không ngần ngại ác ý hãm hại cậu. Cậu đứng trên chiến trường, chỉ có một mình.
Cũng bởi vì thói quen, trong tiềm thức cậu luôn gánh vác một mình, thậm chí đôi lúc còn quên mất bản thân rất oan ức.
Rõ ràng chưa từng làm, rõ ràng chưa bao giờ nghĩ như vậy, tại sao luôn là người phải gánh chịu sự ác ý và ai sai lầm của người khác?
Nhưng hiện tại, cánh cửa trước mặt cậu đột nhiên bị người khác đẩy ra. Đợi đã lâu, rốt cuộc cậu cũng tìm được người có thể không do dự bước vào lãnh địa của bản thân, nói với cậu: "Tin tôi."
Ngay lúc bão táp mưa sa ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng Đường Nguyên cũng liên hệ được với người đại diện của Tiết Chỉ Hành. Song phương trao đổi ý kiến rồi lập tức thống nhất quan điểm. Nếu cuộc cãi vã còn tiếp tục, danh tiếng của hai người sẽ chịu tổn thất không thể xóa nhòa, có thể nói hai bên đều bị thiệt hại, bởi vậy khi hai công ty nói về việc hợp tác, mọi người đều nhanh chóng và dứt khoát. 4h chiều hai bên đồng thời lên tiếng thanh minh về scandal này, đồng thời đăng tải bức thư luật sư kiện kẻ bịa đặt tin tức.
[Tiết Chỉ Hành: Nghe nói ai đó nói chị em chúng ta là người yêu, sao đương sự chúng ta không biết gì hết nhỉ? @ Sở Từ, tiểu Từ à, cậu nói thử xem?]
[Sở Từ: Trả lại chị Tiết, em chỉ có thể nhìn bằng mắt thường này thôi (⊙o⊙)@ tiết chỉ hành ]
Sau khi hai bài đăng được đăng tải, fans của Tiết Chỉ Hành tim đập thình thịch. Phần lớn đều chỉ nhất thời tức giận một chút, cảm thấy đối phương dựa vào thần tượng ưu việt nhà mình nên mới nảy sinh chán ghét. Hiện tại thấy giọng điệu trò chuyện của hai người rất thân thiết, suy đoán của bọn họ lập tức chuyển sang một phương hướng hoàn toàn khác.
Có lẽ quan hệ của hai người rất tốt chăng?
Ngay khi suy đoán được tung ra, những người hâm mộ trước đó từng chửi bới Sở Từ trên Weibo lập tức có cảm giác bị vả mặt. Đại biểu đại hội nhân dân toàn quốc đều là kẻ yêu ai yêu cả đường đi, nếu họ thích người nổi tiếng này, họ thậm chí cũng sẽ yêu thích cả người nhà và bạn bè của người đó, che chở như thần tượng của mình. Bây giờ có vẻ như mắng sai bạn bè của thần tượng của mình, bọn họ lập tức trở nên xấu hổ, những lời mắng chửi cũng dịu đi ít nhiều.
Ngay sau đó, bức ảnh được cho là ôm nhau bị mổ xẻ. Một hoàng đế công nghệ đã tiến hành phân tích chi tiết dựa trên bóng trên mặt đất, cuối cùng đưa ra kết luận giữa hai người vẫn còn một khoảng cách, hành động ôm nhau xác suất không cao.
Lúc này, cuối cùng có một người qua đường yếu ớt lên tiếng.
[Thành thật mà nói, ngay từ đầu chuyện này đã rất kỳ lạ rồi... Cả thủy quân và tài khoản tiếp thị đều kết thúc quá nhanh, dường như đang có ai cố ý muốn bôi đen Sở Từ, cản trở con đường của cậu ấy.]
[Đừng nói đến chuyện khác, chỉ nói về ánh mắt của người kia thôi, có vẻ như sẽ không làm những chuyện như hết. Từ trước đến giờ LC luôn đi theo con đường thực lực, chưa từng có ai đi bú fame người khác]
[Chính chủ đã nói như vậy, có lẽ thật sự có người muốn cản đường hai bọn họ chăng?]
Những lời nhận xét ngày càng nhiều, người hâm mộ của Tiết Chỉ Hành càng ngượng ngùng, hận không thể thu hồi lại lời hỏi thăm cả nhà đối phương ngày hôm qua.
[Phải..... Nếu cậu ta bị oan thật thì tự lên tiếng giải thích đi!]
Sau đó, nhân viên của đoàn làm phim cũng đứng lên, chỉ ra hai người bọn họ chỉ tình cờ được sắp xếp ở cùng một khách sạn, bức ảnh bị lộ được chụp vào ngày hơ khô thẻ tre. Ngày hôm đó người ngồi tận mấy bạn, làm sao có chuyện hai người lén lút gặp riêng?
Đoàn làm phim 《Phong Gian Ký》 rèn sắt khi còn nóng, ngay lập tức tung ra một cảnh quay không liên quan đến cốt truyện trên trang chính thức. Trong đoạn video, hai người mặc áo khoác rộng thùng thình treo lủng lẳng, dẫn theo người trong đoàn làm phim đạp tuyết vui vẻ, xong phương nghiêm túc xây dựng pháo đài, ẩn nấp phía sau điên cuồng bổ sung đạn dược.
Sau khi Tiết Chỉ Hành bị một quả cầu tuyết đập trúng mặt, Sở Từ rất thân sĩ bước đến giúp cô lau mặt, kết quả bị Tiết Chỉ Hành nhân cơ hội nhét tuyết vào áo, hai người vừa cãi vừa cười.
Lần này, thật sự là một cái tát vào mặt.
Phàm ai là người có mắt đều có thể nhìn ra giữa hai người này không hề có mối quan hệ mập mờ nào, ngược lại còn giống như anh em ruột thịt, lúc ra tay không hề nương tay chút nào. Bọn họ cười rạng rỡ dưới tuyết khiến lòng người bừng sáng, nhất là khi Sở Từ còn mặc chiếc áo khoác lông vũ màu vàng tươi, cong mắt đứng giữa làn tuyết trắng xóa, quả thực khiến người khác phải rung động.
Sau khi xem đoạn video ngoài lệ, bình luận trên Weibo lập tức quay ngoắt 180 độ.
TruyenHD[Nhan sắc này! Cái nhan sắc này!]
[Má ơi, đẹp trai quá trời ui..... Môi hồng răng trắng...]
[Nghiêm túc hỏi, vị tiên tử này hạ phàm làm gì?]
[Một đứa ba tuổi, đứa kia năm tuổi, không hơn được.]
[Chào mừng đến với cuộc sống hàng ngày của trẻ mẫu giáo. mặt doge]
Sự thay đổi này quá nhanh, LC kiên quyết đứng về phía Sở Từ, không tiếc chi nhiều tiền để thanh minh. Chỉ trong vài ngày, ý kiến
trên mạng trong nháy mắt đã đổi hướng. Ngoại trừ một số ít cư dân mạng khẳng định Sở Từ là người mưu mô, hầu hết mọi người đều chấp nhận nhận định "hai người có quan hệ tốt nhưng bị paparazzi tung tin đồn ác ý".
Thân phận em trai bị bại lộ, Tiết Chỉ Hành không còn kiềm chế, quay xong tất cả cảnh quay liền chạy đi tìm Sở Từ cùng ăn tối, sau đó còn cưỡng bức người ta đi cùng mua sắm. Sở Từ không có hứng thú với việc này, chỉ có thể yên lặng đi phía sau xách các loại túi to nhỏ. Chưa kịp đứng lên khởi nghĩa đã bị ánh mắt của Tiết Chỉ Hành liếc tới--- đừng hòng trốn!
Sờ Từ không còn cách nào khác, chỉ đành phải nhận mệnh, không chút tiếc nuối cầm lấy những thứ mới mua.
Thực ra trong lòng cậu cũng biết Tiết Chỉ Hành đang có lòng giúp đỡ mình, lợi dụng danh tiếng của bản thân để giúp đỡ cậu. Sở Từ tuy không rõ vì sao lòng tốt của đối phương lại tăng lên, nhưng cậu vẫn rất cảm kích, dù sao trên đời này, kịp thời đưa than hồng sưởi ấm vào ngày lạnh giá còn quý hơn dệt hoa trên gấm.
Khi cậu đưa Tiết Chỉ Hành lên xe, đôi phương đột nhiên mỉm cười, móc tay bảo cậu đến đây.
Sở Từ nghi hoặc đến gần: "Chị Tiết?"
"Suỵt---" Tiết Chỉ Hành đặt tay lên môi, nhìn xung quanh rồi cười nói, "Cậu có biết lý do tôi ủng hộ cậu như vậy không?"
Nhìn thấy người ngoài xe ngoan ngoãn lắc đầu, nụ cười trên môi cô càng sâu, giơ hai ngón tay lên.
"Đầu tiên, con người của tôi rất đơn giản, tôi chỉ thích những người ưa nhìn. Tiểu Từ rất hợp với gu của tôi, tôi không thể làm gì khác."
"Thứ hai..."
Cô dừng một chút, cố ý kéo dài giọng nói, ẩn ý nói: "Tiểu Từ, công ty của cậu là của cậu, nhưng cậu phải trả giá bằng trái tim và linh hồn của mình."
Sở Từng ngẩn người, nhưng khi nhìn cô lần nữa, cô chỉ chớp mắt đầy ẩn ý,
đưa tay lên môi thở dài một hơi, sau đó mỉm cười vẫy tay với cậu rồi lên xe rời đi.