- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
- Chương 2, định mệnh tuyệt vời
Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
Chương 2, định mệnh tuyệt vời
Giang Minh Kỳ đã có một giấc mơ ngọt ngào khi đánh bại nam chính chỉ qua một đêm.Báo thức đã kêu vào ngày hôm sau
,Âm thanh the thé của các loại nhạc cụ vang vọng khắp căn phòng, âm vang không dứt, âm thanh số bảy nhịp nhàng không ngừng đập vào màng nhĩ. Nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức,
Giang Minh Kỳ khó khăn mở đôi mắt buồn ngủ.
Quản gia đứng ở đầu giường dịu dàng nói: “ thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong, có thể thưởng thức bất cứ lúc nào.”Âm thanh của số bảy vui vẻ nhanh chóng vang lên đặc biệt đột ngột trong căn phòng yên tĩnh ?”
Quản gia không kìm được tò mò nên không nhịn được hỏi: “ thiếu gia, tại sao đồng hồ báo thức của ngài kêu số bảy?”
Giang Minh Kỳ thản nhiên giải thích: “Tôi đã dậy đi làm, nhưng tôi đã không làm. Không phải dậy đi đường.
" Quản gia cười nói:" thiếu gia, ngài thật là hài tử. "
Giang Minh Kỳ nghi ngờ liếc mắt nhìn anh rồi mặc quần áo xuống giường," Không có, ta nghiêm túc. "
trên khuôn mặt của người quản gia đông cứng lại, và ông không thể cười được nữa. Ông thay đổi chủ đề một cách khô khan.
“ thiếu gia, tên số bảy này nghĩa là gì?”
Giang Minh Kỳ lạnh lùng nói khi y thức dậy vào buổi sáng, ““ Số bảy đầu tiên của Tá Tá Mộc Tiểu Thứ Lang(Edit: từ này có nghĩa là một kiếm khách Nhật Bản sống vào thời Azuchi-Momoyama )
"Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Giang Minh Kỳ bước đến đại sảnh và chờ đợi bữa sáng.
y nghe nói bữa sáng hôm nay có bánh bao nhân trứng, bánh bao tôm pha lê, súp bò Hồ Tây, v.v.Con người sống vì thức ăn.
Đúng lúc này, từ ngoài cửa có hai người đàn ông đi vào.
Quản gia cung kính nhắc nhở nói: “Sư phụ Tề, và Viên Nguyên tới đây gặp ngài.”
Nghe thấy nam chính tới, Giang Minh Kỳ lập tức lên kế hoạch đóng vai phản diện phản diện.
y sẽ bạo hành nam nhân vật chính một cách tàn nhẫn!
-Nhưng bây giờ có một câu hỏi ... Ai mới là nam chính giữa hai người này?
Giang Minh Kỳ bị mù một triệu khuôn mặt.Hôm qua nam chính mặt đầy máu, nhìn không rõ mặt nam chính.
Một người đàn ông mặc quần áo rách rưới dính đầy bùn đất. Quần áo kia rõ ràng là sạch sẽ hơn nhiều.Trong sách miêu tả rằng nam nhân vật chính lúc đầu đã ở trong một tình huống rất khốn khổ .Người giống như ăn mày đó hẳn là nam chính"
Người ăn mày quần áo dính đầy bùn đất, vội vàng chạy tới muốn túm cánh tay y, “Tên khốn kiếp này dám đá ta, A Kỳ, ta muốn ngươi báo thù giúp ta!”
Giang Minh Kỳ không thích người khác đυ.ng vào mình, vì vậy y cầm lấy. lùi lại hai bước. Tránh hành động của những người ăn xin.Là một nhân vật phản diện độc ác, làm sao y có thể giúp được nam chính.
"Tại sao ta phải báo thù cho ngươi? Ngươi đang nằm mơ sao? Ngươi lăn lộn trong bùn, hay đào than ở châu Phi? Mùi trên người ngươi thật đặc biệt.";
Người ăn mày mong đợi hỏi, "Rất ngon. Ngươi ngửi được không?" Người ăn mày hôm nay có chủ đích xịt nước hoa, nhưng sau khi lăn lộn trong đống bùn, quần áo dính đầy mùi bùn, không ngờ Giang Minh Kỳ lại ngửi thấy mùi thơm ẩn dưới mùi bùn.
Giang Minh Kỳ nói một cách hoa mỹ: “Chắc hẳn nó rất nổi tiếng với loài chó.”Chó thích gì?Chó rất thích ăn ...!
Người ăn xin phản ứng lại, và khuôn mặt của anh ta đột nhiên chuyển sang màu xanh và đỏ.Người ăn mày giơ ngón tay ngọc lan lên lau đi giọt nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt
Giang Minh Kỳ nói: "A, đúng vậy,
Người ăn mày tức giận đến không thở nổi,"cậu ! cậu ! cậu! "
Giang Minh Kỳ: “À vâng vâng vâng.”
Người Ăn mày: “…”
Giang Minh Kỳ nhìn ánh mắt nóng rực của người ăn mày, dời mắt sang người đàn ông lầm lì bên cạnh.Trái ngược với người ăn xin bẩn thỉu bên cạnh, người đàn ông đẹp trai sạch sẽ, lại là một bộ dạng hỗn độn.Đây hẳn là sư phụ Tề
Giang Minh Kỳ nhẹ nhàng hỏi: “Chân của cậu không đau đúng không?”
(Viên Nguyên) che mắt lại, vô tội nói: “Có chút đau.”
Giang Minh Kỳ an ủi nói: “Nếu đau thì đến ngồi xuống ghế đi, đừng đứng nữa. .
""Người ăn mày:" Tôi cũng muốn ngồi
Giang Minh Kỳ chán ghét nói:" Không, anh quá bẩn .
anh ta phẫn nộ nói: “Tên chó này đã đá tôi xuống hố bùn, cậu có quan tâm đến hắn ta không?” Mặc dù vốn dĩ anh ta muốn đá Viên Nguyên xuống hố bùn, nhưng anh ta lại trộm gà không lấy được cơm, và bị Viên Nguyên bắt được. Đá xuống hố bùn. Nhưng như vậy thì sao, A Kỳ thích nhất tra tấn Viên Nguyên, A Kỳ nhất định sẽ không trách anh ta;
Giang Minh Kỳ: “Đừng lo lắng, tất nhiên tôi sẽ chăm sóc nó.”
Nghe thấy câu này, người ăn xin cuối cùng cảm thấy thoải mái hơn một chút, “A Kỳ đối với ta là tốt nhất.”
Giang Minh Kỳ nói với người ăn xin: “hắn không phải chỉ xử ngươi, Nếu ngươi đạp xuống hố bùn, ngươi từ hố bùn trèo lên cũng không sao, đừng làm ầm ĩ, ta thấy ngươi còn sống mà.
Người ăn mày:" ??? "
Giang Minh Kỳ có cơ sở nói: "Ngươi vừa mới rơi xuống trong hố bùn,, hắn đạp ngã đau chân."..."
Lần này người ăn mày thực sự rất tức giận.
Giang Minh Kỳ nhẹ nhàng kéo anh chàng đẹp trai (Viên Nguyên) đến chỗ ngồi, niềm nở hỏi: "Mời ngồi, anh muốn uống trà không? Anh muốn uống Tây Hồ Long hay Trà thiết quan âm?(Edit: trà thiết quan âm được biết đến là một trong thập đại thanh trà Nổi tiếng của Trung Quốc)
"Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt. Sao ta lại có cảm giác như chúng ta đã từng gặp nhiều lần."Nói xong, Giang Minh Kỳ không nhịn được cười, "Tuy rằng câu này rất cổ quái, nhưng là ta. thật sự nghĩ trong lòng. "
(Viên Nguyên )khóe môi cong lên một tia cười nhạo," Chúng ta trước đây đã từng gặp qua. "
Giang Minh Kỳ chống cằm cười," Vậy thì chúng ta thật sự là duyên phận. "Có thể là duyên phận, ta có tình cảm đặc biệt cho cậu. "Loại tình cảm này không liên quan đến việc thích, mà chỉ đơn giản là đánh giá cao vẻ đẹp Giang Minh Kỳ là một người yêu giấy, y chỉ thích người giấy, và không có hứng thú với người thật.
"Anh chàng đẹp trai, có thân phận như vậy, tối nay có thể mời anh đi ăn tối được không ..."
(Tát !Đĩa ăn trong tay người quản gia đã bị vỡ.)
Ăn cơm với người đẹp có thể khiến người ta cảm thấy vui vẻ, Giang Minh Kỳ vui đến mức không nhịn được đề nghị: "Ăn tối xong, chúng ta cùng xem một bộ phim đẹp trai, chẳng hạn như" Garden Baby "..."Vỗ tay!
("Chiếc bình trong tay người hầu vỡ tan thành nhiều mảnh.)
Giang Minh Kỳ nghĩ đến một tương lai tốt đẹp hơn, nhẹ giọng nói: "Xem phim xong, chúng ta có thể đi công viên giải trí chơi ... Chơi gì? Chơi đu quay đi.
("Những chồng đĩa trên tay đầu bếp đều bị đánh tan thành váng.)
Khóe môi Viên Nguyên hơi nhếch lên, có một tia châm chọc khó tả, “Giang thiếu gia thật là chu đáo.”
“Cậu có thể thường xuyên gọi điện thoại cho thầy Giang, cứ gọi tôi là A Kỳ.”Giang Minh Kỳ không khỏi thở dài . , "Định mệnh thật tuyệt vời. Định mệnh đã khiến chúng ta gặp nhau."
"Cậu có muốn phát triển một mối quan hệ tuyệt vời với tôi không?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Giang Minh Kỳ hơi ửng hồng,ám chỉ nói "Chúng ta có thể đi chơi một thứ gì đó thú vị."
Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ và quyến rũ của Giang Minh Kỳ, trong lòng Viên Nguyên có một suy đoán. Giang Minh Kỳ đột nhiên nhiệt tình với hắn như vậy, chẳng lẽ lại nhầm hắn với người khác sao?
Viên Nguyên ngập ngừng hỏi: “Giang thiếu gia muốn chơi với tôi cái gì?”
Giang thiếu gia hai má đỏ bừng: “Ví dụ như cùng nhau chơi xe bội đi.”
Viên Nguyên: “???”
Người ăn mày rốt cuộc chịu không nổi. nữa, và tức giận nói: "A Kỳ, tại sao cậu lại đối xử tốt với Viên Nguyên như vậy?""Tôi vẫn là đứa bé yêu thích của cậu sao?!"
Giang Minh Kỳ: "đúng"
Người ăn xin : "..."
Giang Minh Kỳ đột nhiên nhận ra điều gì đó sai sai "Chờ một chút. Chờ đã, ngươi nói cái gì? Ngươi nói Viên Nguyên là ai?!"
Người ăn mày ,tức giận chỉ vào những người bên cạnh
(Edit: tội nghiệp anh tề, quá a(人*´∀`) vậy mà bị em thụ nhìn nhầm thành nam chính ăn mày😂)
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
- Chương 2, định mệnh tuyệt vời