- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
- Chương 12, Chồng, nghe lời ngụy biện của em
Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
Chương 12, Chồng, nghe lời ngụy biện của em
Làn da của y trắng đến chói mắt, giống như tuyết đang tan chảy" hắn nhìn những dấu đỏ nhạt nở rộ trên làn da trắng như tuyết, ánh mắt Viên Nguyên tối sầm lại.
Ngủ với người khác là một trải nghiệm hoàn toàn mới đối với Viên Nguyên.
Tiếng Giang Minh Kỳ, thở gấp gáp quanh quẩn bên tai hắn, hơi ấm nhiệt độ cơ thể truyền đến nơi gần nhau, khi duỗi tay ra liền có thể chạm vào làn da ấm áp của thiếu niên.
Khoảng cách quá gần trước đây đối với hắn hoàn toàn không chịu nổi, nhưng hiện tại trong lòng hắn không khỏi dâng lên một tia chán ghét cùng lo lắng.
Đột nhiên, Giang Minh Kỳ trở mình, đặt chân phải lên thắt lưng của hắn, tay phải ôm lấy cổ hắn, vòng vào cánh tay hắn như một con mèo con.
Viên Nguyên lập tức cứng đờ, máu toàn thân điều đình chỉ.
"Hừm ..." Giang Minh Kỳ mơ hồ kêu lên một tiếng, đầu ngón tay chạm vào thứ gì đó cứng rắn, Giang Minh Kỳ khó chịu xoa xoa, "Cái gì ... Cứng quá ..."
Viên Nguyên rút thứ quấn quanh eo hắn ra.Đó là một con dao gấp ngắn, tay cầm phát ra ánh sáng lạnh.
Một điều kinh tởm đã xảy ra khi hắn mười tuổi, và kể từ đó, Viên Nguyên luôn đem theo một con dao gấp.,Sau khi chuyện kinh tởm đó xảy ra, Viên Nguyên trốn khỏi nhà và không biết đi đâu ngoài việc ngủ trong hố cầu. Hắn còn trẻ và luôn có bọn côn đồ bắt nạt hắn. Chỉ bằng cách đánh lại bọn họ bằng một con dao, hắn mới có thể tránh bị bắt nạt.
Đã qua tuổi thất thập cổ lai hy, nhưng con dao gấp này vẫn luôn ở bên cạnh hắn, luôn nhắc nhở hắn không được tin tưởng bất cứ ai. Ngay cả cha mẹ ruột của hắn cũng sẽ bỏ rơi hắn, còn ai trên thế giới này hắn có thể tin tưởng được chứ.
Giang Minh Kỳ cau mày lẩm bẩm, giọng nói đầy uất ức: "chồng ... cút đi ... khó chịu ..."
sợ hắn làm bị thương người thiếu niên,lấy con dao gấp quanh thắt lưng của hắn ra, lưỡi dao hơi rỉ sét.
Sau khi Giang Minh Kỳ ngủ say, hai má hơi bĩu ra, lại xinh xắn đáng yêu như một tiểu thiên sứ, khiến người ta không khỏi mềm lòng.
Nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ yên tĩnh của người thiếu niên, Viên Nguyên bước xuống giường, đi đến thùng rác, ném con dao gấp đã đi cùng hắn nhiều năm vào thùng rác.
Quên đi, chỉ tin y lần này
Ánh trăng chiếu vào phòng và chiếu vào những tấm áp phích trên tường."
Tấm áp phích cho thấy hai người đàn ông đang hôn nhau, cởi trần.Thân trên trần trụi giống như mủ chảy ra sau khi vết thương sưng tấy, còn có màu nâu kinh tởm.Đôi môi đỏ mọng dính vào nhau giống như rắn độc phun ra nhân rắn đỏ tươi, thật là kinh tởm.
Viên Nguyên chỉ nhìn thoáng qua, sau đó chán ghét quay mặt đi, một cơn chóng mặt sinh lý ập đến, trên cánh tay hắn truyền đến cảm giác đau như kim đâm.y tái mặt, nhắm mắt và nắm chặt tay.Sự thân mật giữa những người cùng giới là điều kinh tởm đối với hắn.(edit : đọc tới quá khứ của công , tôi thấy anh tội nghiệp quá ಥ‿ಥ)
Trở lại trên giường, Viên Nguyên chui vào chăn bông ấm áp, nhiệt độ cơ thể của thiếu niên truyền đến nơi hắn gần gũi. Viên Nguyên cẩn thận vòng tay qua eo y và vùi má vào gáy y.
Một mùi thơm thoang thoảng từ lỗ mũi.Hương dâu tươi mát, xen lẫn với một chút sả, có sức quyến rũ khó hiểu.
Ở đằng sau, Viên Nguyên ngửi gáy thiếu niên, cảm giác buồn nôn trong bụng dần dần lắng xuống, phản ứng căng thẳng cũng dần dần lắng xuống.Hương thơm trên cơ thể y có thể xoa dịu tâm hồn hắn.
Viên Nguyên ôm chặt thiếu niên trong tay, chóp mũi áp vào cái cổ trắng như tuyết của thiếu niên.
Một đêm ngủ ngon giấc,.Ánh ban mai tràn vào phòng.
Tiếng chuông suona cao vυ"t vang lên, nhịp điệu của tiếng suona lúc nhanh lúc chậm, giọng nói trong trẻo, dữ dội khuấy động dây thần kinh mỏng manh của người đang say giấc, thậm chí người điếc cũng có thể bị đánh thức.
Viên Nguyên ngồi dậy, ngay ngắn tắt đồng hồ báo thức.Đó là lần đầu tiên hắn gặp thiên tài đặt suona làm nhạc chuông đồng hồ báo thức, đúng như dự đoán của Giang Minh Kỳ
Viên Nguyên cau mày.
Tối qua hắn ngủ rất ngon.Lần đầu tiên kể từ khi trọng sinh, hắn không gặp ác mộng. Hắn không mơ thấy khuôn mặt kỳ quái, cái xác vặn vẹo và đáng sợ, và tiếng hét khàn khàn. Thay vào đó, hãy ngủ cho đến khi hắn thức dậy một cách tự nhiên.
Âm thanh của đồng hồ báo thức suona quá chói tai, Giang Minh Kỳ cũng bị đánh thức, vừa vặn chống tay ngồi dậy. y vừa tỉnh dậy đã không còn sức lực, tựa vào nam nhân bên cạnh mềm mại xương cốt.
Bộ đồ ngủ bị tuột ra, lộ ra xương quai xanh thanh tú, trên làn da trắng nõn còn có vết đỏ mờ ảo.
Giang Minh Kỳ buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, ngơ ngác ra lệnh.“Ngoan, đừng nhúc nhích, để em dựa vào một lát.”
Trong giọng nói mềm mại như sáp có chút ý tứ hàm xúc, không khó chịu mà ngược lại là có chút đáng yêu.
Nước da của người thanh niên này rất đẹp, và đôi má trắng như tuyết của y có vết đỏ hằn lên, thật đẹp và quyến rũ.
Nhìn thấy bức tranh này, con ngươi Viên Nguyên u ám, khóe môi mím chặt.
Giang Minh Kỳ đau đầu như búa bổ, cả đêm qua y đều gặp ác mộng.Trong giấc mơ, y bị nam chính gϊếŧ chết một cách viển vông, chết đi sống lại hơn trăm lần . vì vậy cảm ơn hắn, mà y đã trải nghiệm qua tất cả các loại chết chóc
Giang Minh Kỳ dụi dụi mắt, tầm mắt dần dần trở nên rõ ràng.Đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt của thần chết, đồng tử của Giang Minh Kỳ co rút lại.
“Viên Nguyên ??”Đôi mắt đào hoa của Giang Minh Kỳ kinh hãi mở to, theo phản xạ có điều kiện nói: “Xin đừng gϊếŧ tôi !!!”
Ánh mắt Viên Nguyên trở nên tò mò, ngập ngừng nói: “Sao thiếu gia lại nói. Đột nhiên như vậy. "
Hắn vẻ mặt ngoan ngoãn," Tôi làm sao dám đả thương thiếu gia. "
Giang Minh Kỳ :" ... "
Anh hùng chó vậy mà vẫn có năng lực giả bộ.Trong cốt truyện ban đầu, chính con chó đực này đã hút cạn máu của y và gϊếŧ y một cách dã man.
Giang Minh Kỳ biết nam chính cảnh giác hơn chó, nhất định không được để nam chính phát hiện dị thường. Nếu nam chính phát hiện ra điều gì đó bất thường thì y có thể sẽ chết nhanh hơn.
“Chồng à, tối hôm qua anh quá lợi hại,”Giang Minh Kỳ cắn môi dưới ẩm ướt, “Suýt nữa thì mất mạng.
Giọng y nhẹ nhàng, “Đó là lý do tại sao em đã nói, xin đừng gϊếŧ tôi.”
Với tốc độ phản ứng tại chỗ xuất sắc và kỹ năng diễn xuất tuyệt vời như vậy, thật tiếc khi y không trở thành một diễn viên.Giang Minh Kỳ âm thầm tiếc nuối tài năng của mình trong vài giây.
"Đột nhiên, vài tiếng ho khan vang lên từ ngoài cửa."
Giang Minh Kỳ quay đầu nhìn sang.
Đúng lúc này, có một người bước vào, chính là anh hai của Giang Minh Kỳ, quản gia và những người hầu khác.
Khóe miệng anh hai rẻ y giật giật.
Người quản gia đỏ bừng cả mặt.
Khuôn mặt của những người hầu nhăn nhó.
" im lặng.im phăng phắc."
.......................
Giang Minh Kỳ cảm thấy bầu không khí lúc này đông cứng,, Giúp đỡ! Thật ngột ngạt! ! !Vẫn còn thời gian để y mua một vé lên sao Hỏa? !
Quản gia là người đầu tiên có phản ứng, bịt tai nói to: “Thiếu gia, ngài cứ làm đi, chúng tôi không nghe thấy gì cả.”
Giang Minh Kỳ bối rối: “ ông làm sao vậy?”
Quản gia chớp mắt ám chỉ. : “Làm những việc hạnh phúc.”
Giang Minh Kỳ. : “...”. Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm.
Quản gia quay đầu lại nói một cách hoa mỹ, “Nhị thiếu gia có thể trở lại vào lúc khác, thiếu gia đang bận.”
Anh hai y Giang Quân Phàm rẻ rúng dường như đã lật tung bảng màu, đỏ cam, vàng, lục,, lam. và màu tím tiếp tục xen kẽ xen kẽ, giống như một chú hề hài hước, “Giang Minh Kỳ, chú ý đến thận của em !!!”
“Thận của em ổn!” Giang Minh Kỳ không khỏi đỏ mặt mà che đi hai má nóng bừng của mình.
Khi những người khác rời đi, môi Viên Nguyên cong lên thành một nụ cười, hắn vô cùng quan tâm hỏi: “Tại sao tôi không biết tôi có sức mạnh như vậy.”
Giang Minh Kỳ xấu hổ và muốn đào một cái hố để chôn mình, đỏ mặt nói. dữ tợn nói: “em vừa rồi vô tình nằm mơ, giấc mộng liên quan gì đến anh.”
Viên Nguyên hơi nhướng mày, trên môi nở nụ cười, “Thiếu gia nói tôi tối hôm qua rất tốt.”
Giang Minh Kỳ thích thú, mặt càng ngày càng đỏ, giống như một hoa hồng. y giận dữ nói: “Ồ, chỉ là em thôi sao?”“Giấc mơ và thực tế trái ngược nhau.”em nghe nói nếu anh còn trinh ở tuổi ba mươi, anh sẽ trở thành một nhà ảo thuật.”
Để thể hiện sự chế giễu vừa đủ, Giang Minh Kỳ cố ý đi tới chỗ nam chính liếc mắt nhìn vị trí bên dưới thân nam chính. Không gây chết người, nhưng rất xúc phạm.
Khóe môi Viên Nguyên thoáng nở nụ cười.
Sau khi chế diễu nam chính xong, Giang Minh Kỳ cảm thấy có chút hối hận, muốn chạy trốn.Không có người đàn ông nào có thể chịu được kiểu chế giễu này, chứ đừng nói đến việc chỉ trích nam chính điên cuồng. Nam chính chắc sẽ có ác cảm với y (~_~;)
nhưng y nói đúng.Trong nguyên tác cho đến cuối, nam chính vẫn là một xử nam thực sự. y nói thật đâu có sai?!
Quản gia phá vỡ bầu không khí khó xử và đưa ra một lá thư mời, " thiếu gia, hôm nay ngài Phúc tổ chức tiệc tối, mời ngài đến dự tiệc.
"
Giang Minh Kỳ không thích giao du, “Tôi không muốn đi.”
“Chẳng qua, ngài Phúc mượn của thiếu gia 50 triệu còn chưa trả xong.” Quản gia còn chưa nói hết lời.
Giang Minh Kỳ đứng dậy, vội vàng hỏi: “Xe chuẩn bị xong chưa? Đi ngay bây giờ.”
Quản gia "......"?
Giang Minh Kỳ ra lệnh: “Viên Nguyên, anh đi với em.”
Viên Nguyên: “ngài định làm gì?”
Giang Minh Kỳ nghiêm túc nói: "Đi cứu thế giới."
Viên Nguyên: "..."
"Đại tiệc đã sắp bắt đầu."
Giang Minh Kỳ quá lười biếng để đối phó với đủ loại người lạ chào mời y, vì vậy y tìm một góc yên tĩnh để ở một mình, nhưng rất nhiều người vẫn đến nói chuyện với y.
"A Kỳ, tại sao em lại đến dự tiệc. em còn không nói với anh trước khi đến bữa tiệc." Người tới mặc quần jean rách, phong cách punk không phải chủ đạo, và cũng là người yêu cũ của Giang Minh Kỳ- bạn trai.
Bạn trai cũ hỏi: “A Kỳ, tại sao em lại từ chối sự theo đuổi của anh?”
Giang Minh Kỳ không muốn đối phó với đám hoa đào thối nát này.y cắn một miếng bánh kem, chấm kem lên đôi môi ẩm ướt, nói một cách ngập ngừng: "tôi có chồng"
Bạn trai cũ ngại ngùng nói: "Không sao đâu. Anh không ngại em đã có chồng. A Kỳ , một người hoàn hảo như em,, có nhiều người chồng cũng là chuyện bình thường. Anh có đủ may mắn để trở thành một trong số họ không? "
Nghe được một nhận xét kỳ lạ như vậy, Giang Minh Kỳ thờ ơ từ chối:" Không. "
"
A Kỳ cho anh một cơ hội:"! bạn trai cũ hào hứng nói: , em đi với người khác, anh có thể đứng ở cửa để cho em ra ngoài. anh có đôi mắt tinh tường, kĩ năng theo dõi và vận khí tốt.""Yêu cầu của anh không cao, như chỉ cần A Kỳ có thể gửi tin nhắn cho anh mỗi ngày. Chỉ cần tự sướиɠ. ”
Giang Minh Kỳ sững sờ.Những anh hùng kỳ quan vĩ đại của thế giới .
Giang Minh Kỳ khó khăn nói: "Ân, không cần. Tôi không có sở thích này."
Bạn trai cũ cố chấp hỏi: "A Kỳ, tại sao lại cự tuyệt anh? Vậy thì em để anh chết đi cho rồi."
Giang Minh Kỳ cứng họng. nghẹn ngào nói: "Tôi đã có chồng rồi".
Bạn trai cũ hào phóng nói: "Như anh đã nói, chồng em không phải là vấn đề. Em thậm chí có thể có 108 người chồng. Anh không quan tâm đến những chi tiết này".
"108 ông chồng .. . Anh ta định chơi tập thể à?
Giang Minh Kỳ đau đầu nhéo nhéo lông mày, có chút không kiên nhẫn, "Chồng của tôi đẹp trai hơn anh, cao hơn anh, tài hoa hơn anh."
Bạn trai cũ lắc lắc ngón tay, bình tĩnh nói: “Đây không phải là vấn đề.”
“Ngoại hình không thành vấn đề, anh có thể phẫu thuật thẩm mỹ!
”“Chiều cao không thành vấn đề, anh có thể độn giày cao lên!”
........
"“Cũng không phải A, Có vấn đề với tài năng. anh bây giờ chỉ cần đến Havai để học tiếp! ";
Bạn trai cũ rống lên một cách bất đắc dĩ:" Làm sao anh có thể thua kém hắn ta?! "
Giang Minh Kỳ che giấu nỗi đau, nghĩ rằng không có hồi kết.Sự lộn xộn phải được cắt nhanh chóng, và không còn chỗ trống.Nếu vậy, anh ta đừng trách y.
y đập bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chồng tôi hơn anh nhiều tuổi.” ,Vừa nói xong, cả khán phòng im lặng.
Đám đông: ... Câu này chứa rất nhiều thông tin.
Lúc này đột nhiên có tiếng ! Ly thủy tinh đập xuống đất phát ra âm thanh giòn giã."
Nghe thấy thanh âm, Giang Minh Kỳ quay đầu nhìn về phía sau.
Viên Nguyên giữ nguyên tư thế cầm cốc bằng tay phải, đờ đẫn nhìn y.
Giang Minh Kỳ: "..."
Chồng, nghe lời ngụy biện của em!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Tán Tỉnh Nam Chính
- Chương 12, Chồng, nghe lời ngụy biện của em