Viên Nguyên chỉ suýt mất một chân, nhưng thứ mà ngài mất đi chính là tình yêu.”“Ngài rất cao quý, chính là Viên Nguyên kia không biết xấu hổ.”“"Thiếu gia, bình tĩnh đi, không đáng giận tiểu bạch như Viên Nguyên đâu. Ngài có thể làm gì nếu ngài quá tức giận với cơ thể của mình. "Một giọng nói hỗn độn lọt vào tai y
Giang Minh Kỳ cố gắng hết sức để mở đôi mắt cứng của mình.Điều đầu tiên đập vào mắt là một màu đỏ tươi chói lọi, giống như màu của máu.Trong mũi còn có mùi máu tanh nồng nặc Máu?Bị gϊếŧ? ? ? Giang Minh Kỳ ngay lập tức tỉnh dậy với nỗi sợ hãi y khó khăn chớp mắt, khung cảnh mờ ảo trước mắt dần hiện rõ Đây là một hội trường tráng lệ.Có rất nhiều người mặc vest và đồng phục vây quanh y dưới chân y dường như có thứ gì đó mềm mại và ấm áp.
Giang Minh Kỳ cúi đầu.Dưới chân y là một người đàn ông đẫm máu.Người đàn ông gầy guộc nằm trên nền gạch, trên lưng có những vết roi, vô cùng đau khổ.Lúc này, chân phải của y giẫm lên đùi người đàn ông.
Giang Minh Kỳ bừng tỉnh đột ngột, vội vàng lùi lại vài bước.Thánh thần ơi, đây có phải là một cảnh gϊếŧ người không? !y rõ ràng vừa rồi bị tai nạn xe cộ, làm sao trong nháy mắt xuyên tới hiện trường án mạng? ? ?Thật là một kẻ xấu xa sao có thể đánh một người đàn ông thành ra như thế này.Ưu tiên cứu người trước.
Giang Minh Kỳ hít sâu vài hơi, cố gắng sắp xếp những suy nghĩ hỗn loạn của mình, tức giận nói: “Cây bút nào đánh người thế này?Đầu tiên gọi 120 gọi xe cấp cứu, sau đó nhanh chóng gọi cảnh sát, để cảnh sát có thể bắt kẻ sát nhân. "
Quản gia đỏ mặt, thấp giọng nhắc nhở: “ thiếu gia, chính là người đánh hắn.”
Giang Minh Kỳ nói, “…”Shabi thật ra là ta.
Giang Minh Kỳ bối rối hỏi: “Tôi là ai?”
y rõ ràng bị tai nạn vậy tại sao còn nguyên vẹn đứng ở chỗ này.
Vẻ mặt của quản gia kinh hãi, “ thiếu gia, bệnh thần kinh của người lại tái phát?”
Giang Minh Kỳ: “?”
Quản gia: “Ngài tên là Giang Minh Kỳ, con trai út của nhà họ Giang. Sở thích thường ngày của người là cướp nữ nhân và phụ nữ. Đang tìm bạn trai"
Người quản gia duỗi ba ngón tay ra và tự hào nói:" Bạn trai của thiếu gia là số này. "
Giang Minh Kỳ, một bà mẹ đơn thân và một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy thế giới, ngạc nhiên nói:" Tôi có ba Bạn trai ??? "
Quản gia lắc đầu:," Ba chữ số. Ít nhất cũng phải vài trăm. "
Giang Minh Kỳ nói," ... " Sau một vụ tai nạn xe hơi,thật nực cười nếu có thêm hàng trăm người bạn trai sau một vụ tai nạn xe hơi.
Giang Minh Kỳ chỉ vào người đàn ông với vết máu chảy từ lưng xuống sàn, “Còn hắn thì sao?”
Quản gia khinh thường nói, “hắn ta tên là viên Nguyên, hắn ta chỉ là người yêu nhỏ của thiếu gia, Viên Nguyên không muốn cưỡi ngựa với ngài., xém chút nữa bị gãy chân. " Nhưng hắn chỉ bị gãy một chân, nếu ngài mà mất đi tình cảm gì ! Ta sẽ đề nghị trừng phạt hắn thật nặng, làm cho hắn lần này nhớ tới bài học! "
Giang Minh Kỳ:" ... "đây là loại logic quái quỷ gì. Nhưng Chờ một chút, tại sao từ "Viên Nguyên" này nghe có chút quen tai?
Tối qua y buồn chán nên đọc một cuốn tiểu thuyết mang tên "Sự trở lại của con rể mạnh mẽ nhất" của Long Aotian.
Nhân vật nam chính trong tiểu thuyết cũng tên là Viên Nguyên.
Nam chính bị mẹ bạo hành từ nhỏ, lớn lên chịu vô số lời mắng mỏ, đánh đập. Mẹ hắn lạm dụng, rượu chè, đêm ngày mang đủ thứ đàn ông về nhà. Khi nam chính mười hai tuổi, mẹ hắn nhảy lầu tự tử, trước khi tự sát còn muốn cùng nam chính chết theo mình. Lớn lên trong môi trường này, tính cách của nam chính càng trở nên méo mó và bị chỉ trích điên cuồng.
Sau đó, nam chính gặp một kẻ ác độc ác, kẻ xấu xa thích mặt nam chính và ra tay theo đuổi cuồng nhiệt nam chính, theo đuổi những món quà bao gồm tặng cho nam chính một con chuột quái gở, một con nhện đã chết và một con kiến
đã bị đốt cháy. ..
Nhưng Nam chính luôn từ chối những kẻ ác độc ác.Kẻ xấu xa biến thành đen đủi sau khi cầu xin không được gì, mà kẻ phản diện lại bắt nhốt nam chính trong biệt thự và tự ý làm nhục hắn
Lúc này, nữ chính tiểu bạch hoa trong sáng, tốt bụng xuất hiện, cứu nam chính khỏi thủy chung, chữa lành trái tim bị tổn thương của nam chính, trở thành ánh trăng trắng trong lòng nam chính.
Không may, nữ chính mắc phải căn bệnh về máu phải truyền máu ồ ạt.
Tên phản diện hung ác chính là y đây bị nam chính coi như cái túi máu hình người, hút hết máu đưa cho nữ chính, cuối cùng mất máu quá nhiều mà chết, cuối cùng chết không toàn thây.
cơ thể Giang Minh Kỳ tâm trí đột nhiên tràn ngập ký ức về nguyên chủ. Sau khi tiếp nhận xong ký ức
,
Giang Minh Kỳ thật muốn tìm một miếng đậu phụ, đánh chết nguyên chủ cho xong , Chà,.Có một tấm gương từ sàn đến trần bên cạnh nó.
Người trong gương có khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, nét mặt tươi tắn, đôi mắt đào hoa, đôi môi ửng hồng và ẩm ướt, giống hệt như hình dáng ban đầu.Tại sao nguyên chủ không ăn mặc như anh hùng của Long Aotian, mà là vợ của anh hùng của Long Aotian.Điều này là quá đáng quá! !
Giang Minh Kỳ nhéo chân y một cái, may mà mặc dù y ngụy trang thành vợ của nam chính nhưng người anh em tốt của y vẫn ở bên y,
Giang Minh Kỳ nhìn Viên Nguyên cách đó không xa. Viên Nguyên hôn mê nằm trên mặt đất, tấm vải đen rách nát che đi tấm lưng gầy của hắn máu và dải vải trộn lẫn vào nhau, có thể mơ hồ nhìn thấy hình dạng kết cấu hư hỏng dưới lớp quần áo. Da thịt đỏ tươi sau lưng bật ra, những vết hàn sâu đến mức có thể nhìn thấy xương.
Như ý thức được tầm mắt của y , Viên Nguyên ngước mắt lên. hai quần mắt thâm đen vô cùng, sắc mặt tái nhợt, khóe môi hiện lên vệt máu đỏ tươi, giống như một ác ma đến đòi mạng.Đôi mắt hắn đầy ác ý, như thể sắp ăn tươi nuốt sống y ,Giúp đỡ !thật đáng sợ! ! !
Bắp chân của Giang Minh Kỳ, run lên không ngừng, bởi vì sợ hãi tột độ, con ngươi màu hổ phách vô thức chứa đầy nước.bởi vì sợ hãi tột độ, con ngươi màu hổ phách vô thức chứa đầy nước. Người đàn ông sẽ hút hết máu của mình, chặt xác của mình và cho những con chó ăn.Kinh hãi nhất là người này vẫn là chồng mình.
- Woo woo ... Bắt đầu chết chóc gì thế này .Đầu óc Giang Minh Kỳ trống rỗng môi run lên bần bật.Đôi mắt y đỏ hoe, con ngươi màu hổ phách tràn sương mù, y run rẩy gọi: “Chào chồng.”
Nghe thấy tiếng “phu quân”, vẻ mặt Viên Nguyên hơi giật mình, sững sờ năm giây rồi mới quay lại. giác quan của mình.Máu chảy xuống lông mày thượng , Viên Nguyên cẩn thận nhìn về phía Giang Minh Kỳ cách đó không xa.
Giang Minh Kỳ trời sinh đã có một làn da đẹp, nước da trắng như tuyết và một khuôn mặt xinh đẹp, xứng với hai chữ "sắc như hoa xuân".Chỉ đứng đó thôi đã làm lu mờ mọi cảnh vật sau lưng.
Điều kỳ lạ là Giang Minh Kỳ đã bị hắn gϊếŧ chết, vậy tại sao y vẫn đứng ở đây.
Viên Nguyên nhìn quanh và nhanh chóng nhận ra tình hình hiện tại của mình.hắn được trọng sinh và trở về mười năm trước.Viên Nguyên nhớ lại sự xuất hiện của cái chết của Giang Minh Kỳ.
Trong tầng hầm, Giang Minh Kỳ gò má cao và phồng lên, xương gầy, da nứt nẻ buông thõng trên bộ xương, miệng phát ra một tiếng ho-ho.
Viên Nguyên nhìn chằm chằm vào gáy trắng như tuyết của Giang Minh Kỳ
Làn da của người thanh niên này trắng đến chói mắt, giống như một viên ngọc bích trắng mịn nhất.Lưỡi kiếm cắt qua mạch máu, máu từ bên cổ trào ra làm ướt cả làn da trắng như tuyết, hẳn là rất đẹp. Máu ấm bắn tung tóe, có thể trên đầu ngón tay. Máu đỏ tươi lưu lại trên ngón tay, bắt đầu nóng lên, sau đó dần dần nguội lạnh.Huyết khí tuôn ra không kiểm soát được, tầm mắt trước mặt bị bao phủ bởi một màu máu mơ hồ, từng khối màu sắc tràn ngập trong mắt khiến hắn không chịu nổi.Để sống một cuộc sống mới,hắn muốn Giang Minh Kỳ sống hơn là chết.
Sau khi gọi một tiếng chồng, Giang Minh Kỳ ngây ngốc tại chỗ luôn
y thực sự gọi Viên nguyên là chồng?Giúp ah ah ah y sắp phát điên rồi!
Trong nguyên tác, Viên Nguyên được miêu tả là một người đàn ông thẳng tính, nghiêm túc trong sạch, và ghét nhất sự thân mật với đồng giới.
Danh hiệu "phu quân" hẳn là khiến Viên Nguyên kinh tởm.
Nhưng Tuyệt vời, nó lại xảy ra một cách tình cờ.
Quần áo của Viên Nguyên không ngừng chảy ra máu, trên mặt cũng dính đầy máu, cho nên y thậm chí còn không nhìn rõ diện mạo chính xác. Lưng của hắn thẳng và rõ ràng, như thể không có gì có thể phá hủy hắn.Sau khi đổ nhiều máu như vậy, Viên Nguyên có thể nghiến răng nghiến lợi đứng ở nơi đó không nói lời nào, thật là một kẻ tàn nhẫn.
Giang Minh Kỳ đầu óc đến choáng váng, nói: “Quản gia, ngươi trước tiên băng bó cho Viên Nguyên đi”
Người hầu bên cạnh đột nhiên nhìn về phía Giang Minh Kỳ, trong đại sảnh cũng không có một tiếng động, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào y
.Bộ dạng ấy như thể tận mắt chứng kiến
sự nở hoa của cây sắt.Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh Thật kì cục ,rất đáng sợ.
Cảm nhận được những ánh mắt như kim châm của những người xung quanh, da đầu của Giang Minh Kỳ tê dại, tim đập thình thịch vì sợ hãi.
Quản gia sửng sốt: "Bác sĩ, thiếu gia thật sự đã đề nghị băng bó vết thương cho Viên Nguyên. Thiếu gia thật sự rất tốt với Viên Nguyên. Chẳng lẽ bệnh tâm thần của ngài ấy lại trở nên nghiêm trọng rồi sao?"
Bác sĩ gật đầu, "Tôi không thể loại trừ khả năng nặng thêm. Tiếp theo xem ra liệu pháp sốc điện nên cân nhắc."
Giọng bác sĩ như muốn nói, thu dọn đồ đạc và chuẩn bị cho tang lễ.
Giang Minh Kỳ kinh hãi, “Điện giật ???” Nguyên chủ thích hành hạ Viên Nguyên đến chết, cũng không thể chủ động quan tâm đến Viên Nguyên.
Vừa rồi y dường như vô tình gục ngã! Mọi người! Giả định! !
Quản gia thản nhiên đề cập tới, "thiếu gia nhà họ Vương sau khi tỉnh lại đột nhiên thay đổi tính tình, đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần điều trị, bị điện giật hơn 30 lần, nhưng cũng không đỡ. Tội lỗi. Nhà họ Vương định mổ sọ, tức là đào đầu ra. Mở ra, lấy não ra ... "Thiếu gia, ngài đang muốn nói cái gì. "
Giọng nói của của Giang Minh Kỳ run rẩy:"Không, không có gì. “
Trái tim Giang Minh Kỳ sụp đổ.Dường như y không được gục ngã nhân vật!
Bộ Bengren sẽ bị đưa vào bệnh viện tâm thần vì sốc điện! !Cuối cùng làm thế nào y có thể không sụp đổ nhân vật? ? ?
y nhìn lại và phát hiện ra rằng nguyên chủ ban đầu là một kẻ tâm thần hoàn toàn thích hành hạ và ngược đãi người khác nhất.Nguyên chủ yêu Viên Nguyên, nhưng tình yêu lại điên cuồng hành hạ Viên Nguyên., Viên Nguyên càng đau, nguyên chủ càng vui.Dưới ngọn cờ tình yêu, nguyên chủ đã đích thân tiêu diệt nam chính., Nguyên chủ Giang Minh Kỳ cực chán ghét loại "tình cảm" này.Vì vậy, cậu ta chỉ phải đóng vai một kẻ tâm thần đen tối và xoắn!
”
Giang Minh Kỳ lạnh lùng liếc nhìn đôi mắt đào hoa, mang theo vẻ độc đoán, "Quản gia, ông đang chơi với hắn ta sao?”
Nhìn thấy Cố Dư Sinh kiêu ngạo, sự xuất hiện của thiếu gia, quản gia quay đầu thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thiếu gia cũng trở lại bình thường.
Cố Dư Sinh:"Chỉ cần có tiền, nói gì cũng dễ dàng. Dù là thể xác hay linh hồn, ta đều nguyện ý hiến dâng cho ngươi."Tuyên gia đặc biệt, ta nhất định không thích tiền của ngươi, ta chỉ thích cảm giác bị đồng tiền sỉ nhục.”
Giang Minh Kỳ: “…”
Quản gia cũng lười quản cậu ta, quay đầu nhìn Viên Nguyên.Quần áo của Viên Nguyên dính đầy máu, trên mặt cũng dính đầy máu đứng đó như một người đàn ông máu.
Cơn chóng mặt của Giang Minh Kỳ thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn, và phải mất hàng chục giây sau y mới hồi phục.Nếu y không được điều trị, mọi thứ sẽ xảy ra.Là một người bình thường với tam quan bình thường, y không thể nhìn thấy cái chết mà không có sự giúp đỡ.
Giang Minh Kỳ bước đến gần Viên nguyên siết chặt các đốt ngón tay của y để kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng.Đôi mắt đào hoa của thiếu niên đỏ bừng, giọng nói run run, có vẻ ủy khuất, "Chồng, đồ ngốc người đầy máu, còn bẩn cả mắt."
Đôi mắt của Viên Nguyên đen và sâu, đặc biệt nhìn xuyên thấu, như có thể ăn tươi nuốt sống mọi thứ, đôi mắt đen thuần khiết nhìn thẳng vào y, như muốn moi hết máu thịt ra khỏi cơ thể y:".Vậy thì tôi bôi máu cho thiếu gia;
Lòng bàn chân ớn lạnh chạy dọc sống lưng, bắp chân của Giang Minh Kỳ mà yếu ết rùng mình hai cái, sắp khóc.
Đôi con ngươi xanh biếc của Giang Minh Kỳ đầy sương nước, cắn môi dưới phát run, “Chồng, không… đừng…”Không cần?
”
Môi Viên Nguyên tái nhợt, nhuốm máu đỏ tươi, khóe môi nhếch lên. trên môi hắn gợi lên một biểu cảm lạ lùng.
hắn đưa những đầu ngón tay dính máu của mình lên và lau những vết máu từ đầu ngón tay lên khuôn mặt xinh xắn của chàng trai trẻ.
Người thanh niên có một đôi mắt đẹp như hoa đào, hàng mi ướt đẫm lệ, thật đáng thương.
Dòng máu đỏ nhạt nhuốm đầy khóe mắt thiếu niên, cuối mắt tràn ngập sương nước, tựa như cánh hoa đào bị nghiền nát, nước ép của hoa Nongli chả ra.Khao khát hủy diệt bạo ngược của Viên nguyên trào dâng trong lòng hắn, và hắn muốn hoàn toàn đập nát cậu bé thành từng mảnh.
"Chồng ..." Đôi mắt màu hổ phách của Giang Minh Kỳ đầy nước, giống như một con thỏ sợ hãi, thân thể cứng đờ không dám nhúc nhích chút nào, để cho Viên Nguyên tùy ý bôi máu trên mặt mình
Lúc này, vệ sĩ chạy tới kéo viên Nguyên đi, Viên Nguyên, anh dám đắc tội thiếu gia?!”Vệ sĩ lập tức đấm anh một cái, “Anh chết chắc”
Giang Minh Kỳ vội vàng nói: “Dừng tay!
y cau mày, cố tỏ ra như một kẻ mất trí, “Viên Nguyên là món đồ chơi yêu thích của tôi.”“Máu bẩn quá. Tôi không muốn nhìn thấy máu trên đồ chơi.”Hai người nhớ giữ nguyên đồ chơi của tôi . Gửi lại cho nó không bị hư hại, nếu ai đó làm bẩn đồ chơi của tôi .
”Những lời còn lại không được nói ra trực tiếp, nhưng chúng đã ớn lạnh.Biểu hiện của Giang Minh Kỳ hoang tưởng và lạnh lùng, giống như một tên phản diện thần kinh.
Những người hầu rùng mình khi nghĩ đến cách mà vị chủ nhân trẻ tuổi này hành hạ mọi người.
Quản gia lau mồ hôi lạnh trên trán, cung kính nói: "Được. Các ngươi đem tên đó dính đầy máu đi đi! Đừng cản đường thiếu gia."
Người hầu lôi kéo Viên Nguyên, lưng đã chảy máu, để băng bó vết thương.nhìn ác ma nam chính rời đi, vẻ mặt vẫn là nghiêm nghị của Giang Minh Kỳ, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi dày đặc chảy ra từ lòng bàn tay, bắp chân không khỏi run lên.
Trong tiểu thuyết, nguyên chủ bị Viên Nguyên hút hết máu biến thành xác ướp, cái chết vô cùng thê thảm.
Giang Minh Kỳ cảm thấy rằng số phận của mình sẽ còn tồi tệ hơn so với nguyên chủ.
Nam chính vừa rồi nhìn y, hoàn toàn muốn chém y ngàn nhát.Cách ôm sát đùi dường như không có tác dụng gì cả!
............................. ....
Quản gia: "thiếu gia, bữa tối đã chuẩn bị xong cho ngài. Mời ngài dùng bữa."
Nhìn bữa tối tinh xảo trên bàn, Giang Minh Kỳ không khỏi nâng cao tinh thần.
Nửa năm sau sẽ là ngày mất của y, đó có thể là bát bữa tối thứ 182 cuối cùng y ăn.
Càng nghĩ về điều đó, y càng buồn hơn.
Khoai tây chiên, Coke, Gà rán, Burger, Pizza, thịt heo quay đều được ăn hết.
Một lúc sau, Giang Minh Kỳ ôm lấy cái bụng bầu bĩnh của mình, nằm xuống giường bắt đầu ngồi thiền.
Giờ mới biết điều kiện là nếu ngụy trang thành vợ xấu xa của nam chính thì cái kết gần như chắc chắn chết.y có thể ôm đùi nam chính không? Trước hết, nhân vật chính ban đầu đã chết quá nhiều lần, và những người bất tử không thể cứu họ.Hơn nữa, y không thể thu gọn thiết kế của con người, nếu không y sẽ dễ dàng bị điện giật.
Điều quan trọng nhất là Thiếu gia Giang được gia đình chiều chuộng đến mức không biết ôm đùi người khác. Hãy để cậu ta cố gắng lấy lòng người khác, tốt hơn là nên gϊếŧ nam chính trực tiếp không được sao?
Giang Minh Kỳ bàng hoàng ngồi dậy trong lúc hấp hối, và chợt nhận ra.Vì thiết kế nhân vật không thể bị phá vỡ, nên tốt hơn là y chỉ cần lập kế hoạch và trở thành một nhân vật phản diện, và là một nhân vật phản diện có chỉ số IQ cao, và cạnh tranh sòng phẳng với Viên Nguyên.
Từ hôm nay trở đi, y sẽ hành hạ thể xác và tinh thần của nam chính, đấu trí và dũng cảm với nam chính, đè bẹp Viên Nguyên về chỉ số IQ, đánh đập nam chính về mặt tinh thần, tra tấn thể xác nam chính, và cuối cùng đánh bại Viên Nguyên để trở thành nhân vật nam chính đỉnh cao!
Giang Minh Kỳ ngay lập tức cảm thấy rằng tương lai của mình rất tươi sáng.
Khi đánh bại nam chính, y sẽ đứng trên tầng cao nhất của tầng tám mươi tám, nhìn chằm chằm vào tất cả sinh linh bên dưới, ánh mắt là ba cánh, ba cánh, ba cánh và bốn cánh quỷ dị, và y xua tay:
Trời lạnh, Nên để Vương Thị Phá Sản đi;
Giang Minh Kỳ: chỉ nghĩ thôi mà cũng cảm thấy cả người điều sung sướиɠ rồi a (*´ω`*)
Tác giả có chuyện muốn nói:
Ding — người vợ đầu tiên của cậu đã được ghi vào tài khoản rồi, tiểu tử, xin hãy chú ý kiểm tra
~Viên Nguyên: Thà để phu nhân sống còn hơn chết (x).......... . .
(Không Lâu sâu đó)
Viên Nguyên : Thà để vợ sống trên giường còn hơn chết (√)