Edit by: Meily Meilya
"Cho dù ta biến thành mèo, cũng không thể giống như mèo thật sự ăn thức ăn của mèo đúng không?"
Hệ thống hiện giờ đang cảm thấy cực kỳ áy náy, nếu như lúc trước không phải do nó ngu dốt dùng hết phần lớn điểm, ký chủ hiện tại ít ra còn có thể biến thành một người bình thường.
[ Nếu không thì chúng ta đợi đến lúc nam chủ ngủ say rồi xem xem liệu chúng ta có thể lấy trộm thứ gì đó để ăn không có được không?]
Ánh mắt Tô Tửu Tửu liền sáng lên: "Được!"
Sau khi hạ quyết tâm, cô không còn chút hứng thú nào với những hộp thức ăn cho mèo này nữa. Quay đầu đi, cô thà liếʍ lông còn hơn nhìn mấy hộp thức ăn cho mèo này.
Thư ký không ngờ Mèo Mập lại kén ăn như vậy, anh ta mua về nhiều loại thức ăn cho mèo như vậy mà nó cũng không muốn ăn.
Thật đúng là một con mèo kiêu ngạo! Nó như thế thì ai có khả năng nuôi được chứ...À thật ra là có, đây là mèo của Đàm tổng, Đàm tổng có thể nuôi được.
"Đàm tổng, Mèo Mập không muốn ăn thức ăn cho mèo."
"Không muốn ăn thức ăn cho mèo sao?" Đàm Trầm đem lực chú ý rời khỏi văn kiện, ánh mắt anh rơi vào con mèo đang ngồi cách đó không xa, "Vậy nó muốn ăn cái gì?"
"Cái này..." Thư ký chưa từng nuôi mèo nên anh ta thật sự không biết mèo thích ăn gì.
Đàm Trầm đang đợi câu trả lời. Anh quay đầu liếc thư ký một cái, người sau lập tức căng cứng người.
Tiêu rồi, không phải Đàm tổng đang thất vọng về anh ta đó chứ? Anh ta sẽ bị chuyển đi sao?
Đàm Trầm sau đó dời ánh mắt đi chỗ khác.
Bỏ đi, hai ngày nữa anh sẽ kiếm một thư ký có trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn.
Bất tri bất giác, mặc dù anh chưa phát triển mối quan hệ gần gũi với Miêu Miêu, nhưng hắn lại lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai của Miêu Miêu.
Nhưng tạm thời vẫn chưa có ai, vì vậy Đàm Trầm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tự mình xử lý.
Hắn tìm điện thoại của mình và gửi một tin nhắn cho Tống Dực Giang: Con mèo cậu nuôi bình thường ăn gì vậy?
......
Tống Dực Giang lúc này đang lái xe. Anh ta, Lý Kiều Kiều cùng Đàm Trầm từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Biệt thự của bọn họ ở cùng một khu, điều đó có nghĩa là từ thành phố lái xe về sẽ mất nhiều thời gian, nhưng may là không bị tắc đường.
Bên kia Đàm Trầm vừa kết thúc một cuộc họp, anh đang trên đường trở về đây.
Không thể không nói, chuyển ra ngoài sống để thuận tiện làm việc thật sự rất cần thiết.
"Bình thường mèo ăn gì?" Tống Dực Giang nhất thời bối rối, quay sang hỏi Lý Kiều Kiều ngồi ở ghế phụ: "Con mèo mà em mang về đó, bình thường em cho nó ăn cái gì?"
Lý Kiều Kiều không kiên nhẫn nói: "Đương nhiên là cho nó ăn thức ăn cho mèo, nếu không thì còn có thể là cái gì?"
Tống Dực Giang cảm thấy đáp án Đàm Trầm cần chắc chắn không phải là câu trả lời này. Lại nói, không phải anh ta nói không thích nuôi thú cưng sao, từ khi nào lại quan tâm đến thức ăn cho mèo như vậy chứ?
Anh thầm chế nhạo Đàm Trầm trong lòng, sau đó quay sang hỏi Lý Kiều Kiều.
"Em không cho nó ăn cái gì khác sao?"
Làm sao Lý Kiều Kiều biết những chuyện này được chứ, lúc trước là cô ta nghĩ đến việc nuôi một con mèo để tiếp cận Đàm Trầm nên nhờ người mang đại một con mèo từ cửa hàng về. Lúc đó cô ta chỉ nhìn nó một cái liền đưa cho đám người hầu ở nhà phụ trách chăm sóc cho nó ăn uống.
"Làm sao em biết những thứ này được, nhưng anh rốt cuộc đang tính làm cái gì vậy?"
"Đàm Trầm hỏi anh, con mèo bình thường ăn gì?"
Lời này vừa nói ra, Lý Kiều Kiều vốn đang không kiên nhẫn lập tức thay đổi sắc mặt: "A, vậy đưa điện thoại di động cho em, em cùng anh ấy nói chuyện!"
Tống Dực Giang liếc cô một cái: "Em đến mèo bình thường ăn cái gì cũng không biết, làm sao cùng anh ta nói chuyện được?"
Lý Kiều Kiều nghĩ thấy cũng đúng, vì vậy cô ta nhanh chóng gọi người hầu ở nhà và hỏi bọn họ hằng ngày cho mèo ăn thứ gì.
"Em cũng có thể thử hỏi xem cửa hàng lúc trước đã cho con mèo ăn gì."
Vì vậy, Lý Kiều Kiều đã gọi hỏi những người xung quanh, cuối cùng cô ta cũng biết được thức ăn hàng ngày của con mèo.
"Bọn họ nói rằng con mèo này không kén ăn, bình thường nó ăn thức ăn cho mèo, mấy cái loại đóng hộp đó, thỉnh thoảng thì ăn mấy loại thức ăn khô nhỏ để ăn vặt.
Lý Kiều Kiều nhìn bản tóm tắt chế độ ăn uống cho mèo do người khác gửi đến. Thức ăn và đồ ăn vặt cho mèo được liệt kê ở trên đều có giá rất rẻ, tổng chi phí một tháng không đủ để cô ta đi làm móng tay.
"Hừ, một con mèo bình thường lại có thể tới gần Đàm ca, thật đúng là tiện nghi cho nó."
Tống Dực Giang: "..."