Thư ký Lâm gọi một hồi lâu cô cũng không đi ra. Anh ta đành phải để thức ăn cho mèo đã chuẩn bị sẵn ở phòng khách, đợi mèo con tự đi ra ăn.
"Đô Đô, tôi về nhà trước đây. Hôm nay Đàm tổng có tiệc xã giao nên có thể sẽ không về. Nếu nhóc đói thì trong phòng khách tôi có để sẵn thức ăn cho mèo đó!”
Cửa đóng lại, Tô Tửu Tửu nằm trên tấm nệm lông dưới giường Đàm Trầm, ủ rũ cắn góc chăn.
"Hệ thống, tôi bị người ta đá!"
Hệ thống lúc này mới xuất hiện với vẻ mặt: [Sao cô không tìm nam chính để cáo trạng đi? Để nam chính trừng phạt cô ta!]
“Đừng ngây thơ nữa.” Tô Tửu Tửu buồn bực nhìn nó, “Tôi làm sao cáo trạng đây?”
"Chẳng lẽ trực tiếp nói cho anh ấy biết Tống Nhã Văn đá tôi sao? Hay là dùng điện thoại đánh chữ để cáo trạng, làm cho anh ấy nghĩ tôi là thành tinh sao?”
Cô bây giờ chẳng qua chỉ là một con mèo, trừ phi thật sự bị thương nặng, nếu không khi chỉ bị đá hay đánh thì không cách nào cáo trạng được.
Giống như thư ký Lâm, cậu ta không hề phân biệt được cô là bị người ta đá hay là do cô tự ham chơi mà té ngã. Chỉ cần có người cố ý che giấu sự thật thì có thể đem cô ra thoải mái bắt nạt.
Tô Tửu Tửu nằm trong góc, khắp người đều tỏa ra một từ "thảm".
Dáng vẻ bị bắt nạt hiếm có này khiến hệ thống gấu trúc cũng cảm thấy khó chịu. Dù sao cô cũng là ký chủ mà nó mang theo, có thể coi như đồng nghiệp của nó. Cho nên nó cũng nên quan tâm đến sức khỏe tinh thần của ký chủ đúng không?
[Đừng buồn...hay là tôi làm một trò ảo thuật cho cô xem nhé?]
Tô Tửu Tửu không ngẩng đầu: "Có là phép thuật cũng vô dụng thôi hu hu hu."
Hệ thống không giỏi an ủi, chỉ có thể làm trước rồi nói.
Chỉ thấy hệ thống nhẹ nhàng thao tác trên trang web, sau đó Tô Tửu Tửu liền cảm nhận được thân thể nhẹ như lông hồng, trong người bắt đầu ẩn ẩn nóng lên, từ một chỗ lan ra toàn thân.
Cuối cùng, toàn bộ cơ thể con mèo trở nên rất kỳ lạ, ấm áp và nhẹ bẫng.
Đầu của Tô Tửu Tửu nóng đến mức có chút không tỉnh táo: "Hệ thống, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Hệ thống không trả lời cô. Một giây sau, cơ thể Tô Tửu Tửu phát ra một tiếng "Bụp", từ một con mèo nhỏ biến thành một thân thể người trần trụi!
[Keng keng keng! Hệ thống tình bạn tặng cho cô phiếu trải nghiệm cơ thể con người thời hạn một phút, cô có phải rất cao hứng đúng không!]
Tô Tửu Tửu ngẩn người. Cô làm mèo lâu như vậy, suýt chút nữa đã quên mất cảm giác làm người, chỉ đến lúc nghe thấy "thời hạn là một phút", cô mới đột nhiên tỉnh táo lại.
Cô không trả lời hệ thống mà tùy ý lấy đi chiếc áo phông trắng trên giường của Đàm Trầm, mặc vội rồi đi vào phòng khách.
Chỉ có phòng khách là có gương soi toàn thân, Tô Tửu Tửu muốn lén lút nhìn xem tướng mạo của cô trông như thế nào.
"Wow!"
Khoảnh khắc Tô Tửu Tửu đứng trước gương, cô cảm thấy mình tựa hồ muốn chảy máu mũi.
Tai và đuôi mèo có sọc đen trắng, đôi tai dựng đứng trên đầu, một cái nhô lên sau mông, cộng thêm hai bên má trái và phải có hai vằn đen nổi bật, nhìn giống với một cô gái mèo chưa biến đổi hoàn toàn.
"Wow, đây là giao diện hai chiều gì vậy!" Tô Tửu Tửu vui vẻ sờ sờ mặt mình, "Trông tôi cũng giống như trước đây, nhưng nhờ có thêm hai vằn đen này không hiểu sao lại trở nên cuốn hút hơn nhiều nhỉ~”
Cô vẫy vẫy đuôi trước gương, cố gắng bắt lấy nó: "Ôi, cái đuôi dễ thương quá, tôi muốn sờ một chút!”
Mục đích ban đầu của hệ thống là để an ủi cô, nhưng nó không ngờ đến ký chủ còn có một mặt như vậy.
[Khụ khụ, cô là...]
Nhưng hiện giờ nó có nói gì thì cũng không quan trọng nữa. Tô Tửu Tửu điên cuồng vặn vẹo thân thể, cuối cùng cũng bắt được cái đuôi của mình. Nhưng trên mặt cô còn chưa kịp nở nụ cười thì ngoài cửa đã truyền đến một tiếng "cạch".
Cánh cửa được mở ra, và bóng dáng của Đàm Trầm xuất hiện ngay ở cửa vào.
"Đô Đô, tôi đã về rồi..."
Đàm Trầm ngước mắt lên, đúng lúc nhìn thấy Tô Tửu Tửu đang sững sờ đứng trước gương. Lúc này, hình ảnh một cô gái mèo xinh đẹp in rõ trong con mắt của anh.
Một giây cuối cùng, Tô Tửu Tửu một lần nữa "bụp" một tiếng, trở lại hình dạng ban đầu.
Cô kéo lấy cơ thể mèo của mình nhanh như tia chớp nhảy trở về phòng ngủ.