Chương 44: Sau khi biến thành mèo, cô có thể hiểu được tiếng của động vật sao?

Ngoại trừ vui vẻ, nữ phụ mới gần đây cũng rất thành thật. Tô Tửu Tửu ngay cả cơ hội làm nhiệm vụ chính cũng không có. Cô thật sự hoài nghi nữ phụ mới rốt cuộc có phải đang tìm kiếm cơ hội gây ra chuyện lớn hay không.

Nhưng điều này cũng không phải là chuyện Tô Tửu Tửu có thể dự phòng từ sớm. Dù sao nữ phụ đáng lẽ xuất hiện ở đoạn sau hiện giờ lại xuất hiện sớm, cốt truyện đã rối tung hết lên rồi!

Bây giờ cô chủ yếu nuôi dưỡng một sở thích mới: hàng ngày để thư ký Lâm đưa cô đi dạo ở tiểu khu tầng dưới.

Đúng vậy, mặc dù là một con mèo, nhưng cô đã hình thành thói quen của một con chó. Mỗi ngày cô đều phải ra ngoài đi dạo. Tô Tửu Tửu không muốn ở bên Đàm Trầm một ngày 24 giờ, cô phải có không gian riêng của chính mình.

Chẳng phải đi làm công theo kiểu 996 nhưng cuối tuần đều có một ngày nghỉ sao? Không cần nói đến cô sau khi xuyên sách trở thành một con mèo còn phải làm công kiểu 007.

*“996” là lịch trình làm việc trong đó khuyến khích hoặc ép buộc nhân viên làm việc từ 9h sáng tới 9h tối, 6 ngày mỗi tuần.

007: 0h ngày hôm trước đến 0h ngày hôm sau, 7 ngày/tuần.

Tô Tửu Tửu mỗi ngày đều ở dưới lầu lang thang khá lâu, cô rất thích đi dạo quanh các cửa hàng khác nhau, thường xuyên cắn đồ không chịu buông. Vì vậy thư lý Lâm không còn cách nào khác đành phải đi theo sau mà đau khổ trả tiền.

Sau nhiều lần, các cửa hàng trong tiểu khu này đều đã quen thuộc với con mèo. Bọn họ thậm chí còn thêm tài khoản WeChat của thư ký Lâm để phòng một ngày nào đó, con mèo lại lẻn đến lấy đồ thì người bán có thể chụp ảnh và gửi cho thư ký Lâm để nhận chuyển khoản.

Lúc đầu, thư ký Lâm còn lo lắng về việc con mèo sẽ ăn bừa bãi. Nhưng sau vài lần quan sát, anh ấy phát hiện ra Đô Đô chỉ thích tuỳ tiện cắn đồ, sau khi chơi chán thì vứt vào thùng rác, căn bản không nuốt vào miệng, cho nên anh ấy liền yên tâm.

Cuối cùng, cho dù con mèo có không giống bình thường ăn kem vào trong miệng, thư ký Lâm vẫn có thể không thay đổi sắc mặt mà chuyển tiền.

Vào ngày thứ 30, Tô Tửu Tửu liếʍ kem và cảm động đến rơi lệ.

Cô giở đủ mọi chiêu trò trước mặt thư ký Lâm cũng không phải là vô ích, cuối cùng cũng thành công khiến anh ấy buông lỏng cảnh giác, không còn giám sát những món đồ mà cô đã lấy trong cửa hàng nữa.

Thoải mái ăn đồ ăn vặt cũng thật khó!

Tô Tửu Tửu tức giận gặm hộp kem, quyết tâm nuốt cả hộp vào bụng để an ủi tâm hồn.

Ngay sau đó, cô đột nhiên nghe thấy một câu nói kỳ lạ.

"Thật phiền phức, tại sao mỗi ngày chó đều phải đi dạo?"

Những lời này nghe giống như là của một chủ nhân thiếu kiên nhẫn nào đó. Nhưng khi Tô Tửu Tửu ngẩng đầu lên, cô liền phát hiện ra bản thân đã nhầm lẫn lớn!

Đi ngang qua trước mặt cô là một vị thím trung niên bình thường, trong tay bà ta đang dắt theo một con chó golden to lớn đang cúi đầu ủ rủ và chán nản.

Những lời nói vừa rồi xác thực là lời phàn nàn từ chú chó golden to lớn kia.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Tô Tửu Tửu sửng sốt, chẳng lẽ sau khi biến thành mèo, cô có thể hiểu được tiếng của động vật sao?

Nhưng điều đó là không thể. Cô đã gặp rất nhiều thú cưng quý giá trong tiểu khu này, nhưng chưa bao giờ hiểu được tiếng nói của bọn chúng.

Golden to lớn còn vừa đi vừa càu nhàu: "Gà đen cá thu, mỗi ngày đều bắt tôi đến đây trước bảy giờ để lao động. Sáng một lần, tối một lần, không thể cho tôi ngủ ngon được hay sao?"

(“Gà đen cá thu”: ngôn ngữ mạng, đồng âm với “không còn gì để nói”)

Tô Tửu Tửu: ...Cái này giống với điều mà một con chó bình thường sẽ phàn nàn sao? Còn có ngôn ngữ mạng kia, con chó này kết nối được với mạng 5G sao!

Tô Tửu Tửu: "Hệ thống, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Hệ thống phớt lờ cô. Ngược lại, con chó golden to lớn đi ngang qua cô đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cô.

"Gâu?"

"Meo?"

Thời gian tựa hồ đóng băng tại thời khắc này, một chó một mèo ánh mắt thâm trầm đối mặt với nhau.

Ba giây sau, hai bên đồng thời bắt đầu đợt thăm dò thứ hai.

"Meo?"

"Gâu?"

Con chó golden to lớn đang bị người thím kéo về phía trước, nhưng cái cổ nó không ngừng quay ra phía sau, mắt dán chặt vào con mèo đang đứng bên đường, tựa hồ sắp bị kéo đi xa hơn.