Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Biến Thành Mèo Trà Xanh Trong Tiểu Thuyết Bá Tổng

Chương 33: Cô kiếm được 200.000 tệ chỉ với một nụ cười xấu xa?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có lẽ não bộ chưa kịp phản ứng, nhưng dây thần kinh là nơi đầu tiên cảm nhận được cô ta đang bị khıêυ khí©h nên đã điều khiển bàn tay, bắt cô ta nhanh chóng chụp ảnh màn hình vào giây phút đó.

Lý Kiều Kiều chụp màn hình xong mới ý thức được con mèo này lại bị Đàm Trầm ôm về, hơn nữa còn đối diện với ống kính khıêυ khí©h cô ta!

Cô ta có thể nhịn được sao!

Tất nhiên là cô ta sẽ không chịu rồi!

Ảnh chụp màn hình ghi lại bằng chứng phạm tội của Tô Tửu Tửu đã được gửi cho Đàm Trầm.

"Tôi khuyên anh nên xem ảnh chụp màn hình này để biết tại sao tôi không thích nó."

Đàm Trầm thoát khỏi giao diện video, mở ảnh chụp màn hình do Lý Kiều Kiều gửi, rồi liếc mắt một cái liền thấy con mèo đang khıêυ khí©h ở giữa màn hình.

Đàm Trầm: "..."

Anh nhìn con mèo đang ngồi xổm trên bàn, ngây thơ giơ chân liếʍ lông.

"Meo?"

Anh nhìn tôi làm gì?

Đàm Trầm bắt lấy móng mèo bị liếʍ của Tô Tửu Tửu, tay kia nâng đầu mèo của cô lên, ngăn không cho cô tiếp tục giả ngu.

"Vừa rồi nhóc đã làm cái gì?"

Đầu mèo của Tô Tửu Tửu bị mấy ngón tay của Đàm Trầm nâng lên, không thể cúi xuống, đành phải vô tội nghiêng đầu, dịu dàng meo meo một tiếng.

"Meo meo~"

Tôi không làm gì cả, tôi chỉ nói lời chào với người phụ nữ xinh đẹp ấy thôi.

Đàm Trầm không nhận được câu trả lời từ con mèo nhưng anh cũng chỉ hỏi một cách tượng trưng, sau đó vô cùng ăn ý tìm được cái cớ giống với Tô Tửu Tửu.

"Nó đang nói xin chào với cô thôi. Xem ra nó vẫn còn nhớ cô đấy."

Chào hỏi á?

Con mèo nào lại chào như vậy chứ!

Lý Kiều Kiều cảm thấy mình trời sinh xung đột với con mèo này, lần đầu tiên nhìn thấy nó đã không có hảo cảm gì, hiện tại càng đừng nói đến.

Cô ta nén giận: “Anh đã mang nó về rồi, còn muốn bám lấy chuyện em làm mất nó nữa sao?"

Đàm Trầm hồi lâu không đáp lời, anh đột nhiên ý thức được mình cùng Lý Kiều Kiều rây dưa vì chuyện này quả thật rất vô nghĩa.

Cho dù nếu con mèo chết là do cô ta vứt bỏ, cô ta cũng chỉ lo sẽ bị hiểu lầm chứ đừng nói đến hành vi dùng mèo làm công cụ của mình.

Anh không muốn nói nhiều với cô ta nữa, trực tiếp cúp video.

Khoảnh khắc video bị ngắt, Tô Tửu Tửu vô tội nhất thời nghe được một tràng âm thanh máy móc rất êm tai.

[Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ 8: Một nữ phụ không kiêu ngạo, không bá đạo, không khıêυ khí©h không phải là một nữ phụ tốt, thành công ở trước mặt nữ chính thứ ba bày ra âm mưu khıêυ khí©h, được nam chính thương xót, điểm khen thưởng là 200, hiện tại tổng điểm là 600!]

Tô Tửu Tửu lập tức giơ móng mèo lên và bắt đầu đếm: Một điểm là 1.000 tệ, 200 điểm là 200.000 tệ, nói cách khác, cô kiếm được 200.000 tệ chỉ với một nụ cười xấu xa sao? (~666 triệu VNĐ)

Nhiệm vụ buổi chiều thứ 7 còn chưa kịp hoàn thành, chỉ nhìn điểm tích lũy hiện tại đã là 600 ngàn tệ! Nếu là ở thế giới trước kia, 600 ngàn cũng đủ để cô trả tiền đặt cọc nhà ở quê rồi!

Chi phí thấp và lợi nhuận cao, Tô Tửu Tửu lại cảm thấy có động lực!

"Hệ thống, nhiệm vụ 9 khi nào có..."

Một câu còn chưa nói xong, tiếng meo meo của cô đã khiến Đàm Trầm chú ý.

Anh giơ bàn tay to bao trùm lên đầu cô, dùng lòng bàn tay xoa mạnh: "Vừa rồi là nhóc cố ý sao? Nhóc học cái tật xấu này từ ai vậy?"

Tô Tửu Tửu toàn tâm toàn ý đều là vì tiền tài, tránh thoát bàn tay của anh, cô liền muốn nhảy xuống bàn.

Cô muốn tìm một góc yên tĩnh, cẩn thận hỏi một chút về nhiệm vụ còn lại trong hệ thống, làm xong sớm một chút để về nhà mua nhà!

Đây là lần đầu tiên Đàm Trầm cảm nhận được sự phản kháng của con mèo đối với mình, anh lập tức tóm cô trở lại trong ngực mình.

"Có nói hay không?"

"Meo!"

À vâng vâng vâng, tôi cố ý mà!

Không ai dạy tôi cả, bản chất của tôi xấu như vậy đấy! Nên hãy buông tôi ra, đồ thối tha.

Cho dù anh ôm lấy con mèo, nó vẫn còn điên cuồng vặn vẹo như là dân nữ bị cưỡng đoạt vậy.

Cô càng dãy dụa, Đàm Trầm lại càng không muốn thả cô đi, không có được đáp án thì mình liền tìm lý do.

"Chẳng lẽ là bởi vì ở chỗ Lý Kiều Kiều một thời gian cho nên mưa dầm thấm đất học được những thứ này?"

Người ta nói giống nhau thì hay ghét nhau, người và mèo nếu có đặc điểm giống nhau thì nhìn nhau mà ghét nhau là chuyện bình thường.
« Chương TrướcChương Tiếp »