Chương 23: Hu hu hu, con sen cuối cùng cũng đến rồi!

Trợ lý tổng giám đốc Lưu hài lòng gật đầu, cảm thấy trợ lý lần này nhất định có thể làm cho Đàm tổng hài lòng.

Sau khi giải thích xong công việc, cô gõ cửa phòng làm việc giám đốc.

“Vào đi.”

“Đàm tổng, trợ lý mới đã được điều tới, bữa cơm sau này của ngài cũng sẽ do cậu ấy phụ trách.”

Đàm Trầm ngồi ở trước bàn làm việc, đến đầu cũng không ngẩng lên: “Ừm, tôi biết rồi.”

Đợi đến buổi trưa, trợ lý Lâm mang cơm trưa đặt bên ngoài vào quán trà nhỏ, Đàm Trầm thuận miệng nói: “Trong nhà tôi còn có một con…”

Câu nói này chỉ nói một nửa liền dừng lại, Đàm Trầm suýt chút nữa quên mất con mèo kia sáng sớm hôm nay đã bị Lý Kiều Kiều mang đi rồi.

Lần đổi trợ lý này vốn là bởi vì con mèo kia, bây giờ xem ra là uổng công vô ích.

“Bỏ đi, không có gì.”

Trợ lý Lâm không rõ chuyện gì, nhưng cũng biết điều mà không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào.

Khi anh đang bày đồ ăn, điện thoại di động trong túi vẫn luôn rung lên.

Đàm Trầm liếc mắt một cái: “Nếu như có việc bận thì cứ lo việc của anh trước đi.”

“Không có gì nghiêm trọng, chắc là tin tức trong khu chung cư vịnh Đào Sa, buổi sáng có người đua xe cán chết một con mèo trong khu vườn, có một chủ hộ đang khiếu nại.”

Đàm Trầm trước đây cũng sẽ không để ý tới loại chuyện nhỏ nhặt này, nhưng từ khi nuôi con mèo kia, cho dù chỉ có một ngày, anh cũng đối với chữ "mèo" này mà để ý nhiều hơn vài phần.

“Con mèo bị cán là mèo gì thế?”

“Nhìn ảnh chụp là một con mèo xinh đẹp, lông ngắn màu trắng.”

“Đẹp, lông ngắn, màu trắng?”

Trong lòng Đàm Trầm có chút hồi hộp.

Đó không phải là con mèo vừa rời khỏi nhà anh sáng nay sao?

Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?

Anh vô thức mím chặt môi: “Cho tôi xem một chút.”

Trợ lý Lâm tìm tấm ảnh đưa cho anh.

Ngay khi Đàm Trầm nhìn thấy tấm ảnh, liền xác định đây chính là con mèo kia!

Con mèo ngày hôm qua còn đang vui vẻ hiện tại không còn sức sống mà nằm bất động ở nơi đó, chung quanh còn loang lổ những vết máu đỏ tươi, cảnh tượng này đập thẳng vào ánh mắt của anh.

Không phải Lý Kiều Kiều đã mang mèo về rồi sao? Cô ta rốt cuộc đang làm cái gì, chỉ mới một buổi sáng đã để mèo chết thảm trên đường!

Chẳng lẽ là vừa ra khỏi chung cư đã tiện tay ném con mèo đi sao?

Không thể không nói, ấn tượng của anh đối với Lý Kiều Kiều chính là tệ như vậy, dường như ngay lập tức tin vào lý do này.

Đàm Trầm nhịn cơn tức giận trong lòng, nói với trợ lý: “Mau liên lạc với quản lý, bảo họ đừng xử lý thi thể con mèo kia, bây giờ tôi trở về giải quyết.”

Tô Tửu Tửu đang mơ màng ghé đầu vào bồn hoa, hệ thống đột nhiên vang lên một tiếng “bíp”.

【 Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ 5, sẽ lĩnh ngộ được kỹ năng “Khấu hắc oa”, tán dương kĩ thuật diễn xuất đỉnh cao của cô, ném mũ tán thưởng, thưởng 100 điểm tích lũy. 】

【 Trước mắt điểm tích lũy là 500, muốn quay về cơ thể còn thiếu 4500 điểm tích lũy, hoàn thành nhiệm vụ thoát ly thế giới còn thiếu 9500 điểm tích lũy. 】

Đột nhiên xuất hiện 100 điểm tích lũy, khiến cho cô ngạc nhiên nhảy lên. “Cái gì vậy? Làm thế nào mà nhiệm vụ 5 lại đến nhanh như vậy? Xong rồi còn tự nhiên hoàn thành?”

Cái đầu mèo nhỏ của Tô Cửu Cửu tràn đầy nghi hoặc, không thể ngờ bản thân nằm ngủ cũng được điểm.

Con gấu trúc nhỏ nằm bên cạnh cô cũng sửng sốt trước lời nhắc nhở này, nó lo lắng rằng đó là một lỗi trong chương trình, vội vàng mở ra kiểm tra.

Nhưng mà còn không có đợi nó kiểm tra ra kết quả, lùm cây ở trước mặt của Tô Tửu Tửu đã bị nhổ đi, một người đàn ông xa lạ thò đầu vào. Vừa nhìn thấy cô, trong mắt anh ta tràn đầy vẻ kinh ngạc: “Đàm tổng, mèo ở đây!”

Đàm Trầm dùng tốc độ nhanh nhất đi đến bên cạnh trợ lý Lâm, liếc mắt một cái liền thấy được con mèo đang trốn ở trong bụi cỏ. Buổi sáng khi rời đi trắng trẻo sạch sẽ bao nhiêu thì bây giờ chật vật bấy nhiêu, cả thân nó đều vô cùng bẩn, hai bên má còn có vệt đỏ. Bây giờ nó đang ngẩng đầu ngơ ngác nhìn anh, anh nhìn thấy con mèo, nó cũng nhìn thấy anh.

Tô Tửu Tửu cũng không ngờ có thể gặp được nam chính nhanh như vậy, bóng của anh đứng ở nơi đó vô cùng đẹp trai! Hu hu hu, con sen cuối cùng cũng đến rồi!