Trường thi sắp đóng cửa.
Lâm Tinh Hà đem một cái hộp khác giao cho Lăng Tịch Nhiễm.
“Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng chị có thể xác định, con thuyền biển chở khách định kỳ chạy vào luân hồi này là vật phẩm mấu chốt, cũng là chốt mở luân hồi, sau khi tắt đi, em cùng nhóm quỷ hồn trên thuyền đều không hề bị luân hồi trói buộc. Sử dụng như thế nào là ở chỗ em. Là chị đưa em lên con đường quỷ tu này, chỉ là chị và em không phải người cùng thế giới, tương lai của em sẽ không có chị tham dự, em hãy nắm chắc được nhân sinh chính mình, làm một chính mình xuất sắc nhất ……”
Lăng Tịch Nhiễm hốc mắt có chút phiếm hồng.
Lâm Tinh Hà còn nói thêm: “Đến đây đi, sư phụ giao cho em một cái nhiệm vụ cuối cùng —— tìm kiếm hang ổ người khổng biển sâu, giải phóng oan hồn vô tội bên trong, nhiệm vụ khen thưởng là tài phú trăm năm của tộc người khổng lồ biển sâu, chốt mở cấm địa ở tùng san hô, chính em nghĩ cách mở ra. Mà thời gian nhiệm vụ là không có kỳ hạn. Chuyện xưa người khổng lồ biển sâu kết thúc, kế tiếp là sân khấu của Lăng Tịch Nhiễm em……”
Thời gian không sai biệt lắm.
Lâm Tinh Hà cùng nàng phất tay: “Hẹn gặp lại.”
Sớm đã không phải con người Lăng Tịch Nhiễm nhịn xuống nước mắt sắp rơi, đối Lâm Tinh Hà nói: “em sẽ hảo hảo sống sót, liền tính Antony III ngóc đầu trở lại, em cũng sẽ dựa vào thực lực bản thân đả đảo hắn!”
Lâm Tinh Hà nói: “Tốt!”
Khe hở không gian đã mở ra.
Lâm Tinh Hà mang theo Tiểu Tuyết Cơ rời trường thi.
Một trận bạch quang chói mắt sáng lên.
Khi Lâm Tinh Hà xuất hiện ở khu chờ trường thi, đã nhận phải một tràng ánh nhìn chăm chú của những thí sinh cùng với học viên khác.
Rốt cuộc mấy lệnh thao tác kinh người của Lâm Tinh Hà khi ở trường thi mọi người đều xem thế là đủ rồi.
Không ít người khóa dưới liền muốn đến nhìn xem Lâm Tinh Hà ngoài đời.
“Nga, Vua biển Barbaras.”
“Tuyệt chiêu đánh ra không hề cảm thấy thẹn, hiện tại tôi vừa nghĩ tới đã cảm thấy thẹn đến nổ mạnh rồi, Lâm Tinh Hà là như thế nào mặt không đổi sắc nói cho Antony III chính mình là Vua biển Barbaras nhỉ?
“Đó chính là Lâm Tinh Hà sao? Nhìn thấy trong phòng phát sóng trực tiếp cùng nhìn thấy ở hiện thực vẫn là có điểm khác nhau, ở ngoài đời càng thêm đẹp càng thêm nhỏ xinh nha?”
“Chính là một khuôn mặt phúc hậu và vô hại này đã lũng đoạn đáp án khảo đề đó nha!”
Một thí sinh khoa Kỳ Huyễn có tham dự trường thi nghe được lời này, mắt trợn trắng, nói: “Phúc hậu và vô hại cái rắm, đó chính là một khuôn mặt đại gian ác.”
…… Hắn ở cái trường thi này quả thực cùi hết chỗ nói, ma pháp hỏa hệ của hắn ở trường thi khác thế nào cũng có thể trong top 50, nhưng ở cái trường thi này bị Lâm Tinh Hà bao thầu, hắn không được tuyết sơn hoa hồng, đừng nói top 50, có giữ được điểm gốc không còn chưa nói được, còn bị lãng phí năm tích phân trên vị thương thành mua đạo cụ linh hồn xuất khiếu.
Bạn gái tới đón hắn hỏi: “Sao anh không cướp? Em lúc ấy xem anh phát sóng trực tiếp mà buồn bực, trực tiếp cướp là xong rồi, còn ngoan ngoãn xếp hàng ở đằng kia chờ giao dịch, không giống phong cách của anh chút nào. Nha, có phải anh để ý người ta rồi phải không?”
Hắn chỉ cảm thấy một cái nồi từ trên trời rơi xuống, nói: “Không có không có, tuyệt đối không có.”
“Vậy sao anh không cướp? Là mỗi ngày đi học nghe kinh Phật nên ngộ ra phật tính rồi?”
“Không phải, anh cũng muốn cướp a, nhưng mà hoàn cảnh đó thật sự không cướp được. Lâm Tinh Hà khẳng định cũng là biết được điểm này, mới công nhiên cùng mọi người giao dịch hoa hồng núi tuyết.”
“Vậy nếu cướp được thì có thật anh sẽ cướp không?”
“Sao không chứ! Nếu Lâm Tinh Hà ở một mình liền tính, chính là cô ấy không có một mình, chung quanh đều là các thí sinh. Một trăm người ở trường thi, vậy nhất định có 50 người không giữ được gốc tích phân, mà 50 người kia phần lớn là ngày thường không có năng lực gì hoặc là kỹ năng phòng ngự, còn một số ít là kỹ năng công kích không quá mạnh, ngày thường trường thi không có cho điểm trong top 50, lại ở trường thi này có cơ hội, bọn họ mới chưa từng có đoàn kết như vậy. Hơn nữa, Lâm Tinh Hà tự mình lấy được hoa hồng núi tuyết, có thể rời khỏi trường thi ngay lúc đó, nhưng lại không giữ lấy làm riêng, không lấy mất cơ hội có được hoa hồng núi tuyết của người khác, cả sân khấu đều do cô ấy gánh cả. Dưới loại tình huống này, chỉ có thể nghe theo quy tắc của cô ấy thôi a……”
Thí sinh kia tận tình khuyên bảo mà giải thích một phen.
Lúc này bạn gái hắn mới tin, ôn nhu mà nói: “Không có việc gì, chờ sau khi công bố điểm, chúng ta đi ăn đồ ăn anh thích, đợi trường thi sau lại nỗ lực là được rồi.”
Thí sinh kia vừa đi một vòng trên mũi đao, lại nhìn gương mặt kia của Lâm Tinh Hà, tức khắc cảm thấy về sau vẫn là không cần cùng Lâm Tinh Hà thi cùng một cái trường thi, lần sau nhìn thấy Lâm Tinh Hà báo danh, nhất định không thể cùng cô báo cùng cái trường thi . (sợ hãi- ing~)
Lúc này, giám thị lão sư bắt đầu công bố tràng điểm.
“Chúc mừng thí sinh Lâm Tinh Hà, Alfred · Rudolph, Phù Chu, Mona……” Giám thị lão sư mặt vô biểu tình mà niệm xong một loạt tên, mới nói: “Những đồng học thông qua khảo thí, đều giữ được điểm gốc 50 phân.”
Giám thị lão sư ngừng một chút, mới nói: “Lâm Tinh Hà ở trường thi là người đầu tiên khai quật ra tuyến chuyện xưa, khen thưởng 10 tích phân; ở đại tàn sát thứ hai biểu hiện xuất sắc, khen thưởng 20 tích phân; kết thúc thời kỳ luân hồi của tàu biển chở khách, khen thưởng 10 tích phân; người đầu tiên tìm được hoa hồng núi tuyết, khen thưởng 20 tích phân; nhận thầu sở hữu hoa hồng núi tuyết, khen thưởng 10 tích phân; vị diện phòng phát sóng trực tiếp nhân khí đạt no.5, khen thưởng tích phân 300, hy vọng lần sau không ngừng cố gắng lấy được thành tích ưu tú.”
Giám thị lão sư lời nói phát ra.
Lâm Tinh Hà có chút ngạc nhiên.
Cô biết vị diện phòng phát sóng trực tiếp khen thưởng tích phân nhiều, không nghĩ tới cư nhiên nhiều như vậy, ở cái trường thi đầu vị diện phòng phát sóng trực tiếp nhân khí đứng hàng no.10, khen thưởng tích phân cũng mới 50, hiện giờ đạt tới no.5, thế nhưng nhiều hơn 250 tích phân.
Lâm Tinh Hà vừa mở ra vòng tay màu xanh lá của mình, cô liền nhận được tin tức——
Tên họ: Lâm Tinh Hà
Lớp: Khoa Hiện Đại 1 ban
Tích phân: 740 phân
Bình xét cấp bậc: C cấp
Quảng Cáo Lâm Tinh Hà phát hiện vòng tay màu xanh lá đã biến thành màu lam.
Cô ở trường thi này kiếm lời 370 tích phân, khấu trừ đi 10 tích phân, còn thừa 360 phân tích phân, hơn nữa điểm gốc 280 tích phân, cộng thêm học sinh ở phòng phát sóng trực tiếp đánh thưởng 100 tích phân, cô thành công từ D cấp thăng C cấp.
Lúc này, giám thị lão sư cũng tuyên bố điểm chín tên phía sau.
Không hề ngoài ý muốn, Cửu ca cùng Phù Chu đều trong top 3. Cửu ca lần này quả đầu tóc có cống hiến thật lớn, lấy bản lĩnh một cái đầu chó có thể phòng ngự còn có thể ngâm nước đi lăn lộn ở ổ quân địch không thể nghi ngờ là toàn trường lượng điểm.
Bất quá có Lâm Tinh Hà điểm làm tương đối, Cửu ca phát huy liền trở nên không quá nổi bật.
Cửu ca cùng Lâm Tinh Hà nói: “Chúc mừng.”
Cửu ca sau khi rời đi trường thi, liền về ký túc xá lấy dược tề sang quý dưỡng tóc kiêm phục hồi da đầu, cộng thêm nghỉ ngơi mấy tiếng, lúc này một đầu hắn tóc đẹp phiêu dật lại bóng loáng nhu thuận, dưới ánh nắng còn phiếm lên một tầng ánh sáng lấp lánh.
Lâm Tinh Hà nói: “Tôi có trở lại mang cho anh một lọ dầu gội phòng rụng tóc, vị diện thương thành không bán, là phương thuốc dân gian, tôi trước ở trường thi Boss Tuyết Nữ, tôi cùng cô ta làm chị em bạn dì mấy ngày, tóc cô ta vừa dài lại nhiều, nghe nói mấy ngàn năm nay đều dùng một cái phương thuốc gội đầu dân gian, thu đông đều không thay đổi, tôi tìm xem nguyên vật liệu, đến lúc đó làm cho anh một lọ, sau nếu anh thấy dùng được, tôi đem phương thuốc cho anh.”
Cửu ca nói: “Được.”
Lâm Tinh Hà thật sự quá mệt nhọc.
Cô ở trên trường thi thời gian ngủ thiếu trầm trọng, hiện tại rời đi trường thi, cả người tinh thần đều thả lỏng lại.
Phù Chu cùng cô nói mấy câu, cô cũng không nghe nổi, gật gật đầu liền cùng Phù Chu Cửu ca tạm biệt, cưỡi chổi ma pháp, mang theo Tiểu Tuyết Cơ trở về ký túc xá.
Dù đang rất buồn ngủ, nhưng Lâm Tinh Hà vẫn kiên trì tắm rửa một cái mới lên giường.
Cô cơ hồ là đầu đυ.ng gối liền ngủ rồi.
Lâm Tinh Hà mơ một giấc mộng.
Cô mơ thấy chính mình về lại trường thi, lại lần nữa đυ.ng phải Antony III. Mà lần này Antony III nhìn thấu cô mưu kế, đem hủy đi đầu chó của cô, nói cho cô: “Ta đã nói, ở luân hồi tiếp theo ta sẽ không lại thua.”
Lâm Tinh Hà đột nhiên mở bừng mắt.
Qua hồi lâu, cô mới ý thức được chính mình là đang nằm mơ.
Cô từ trên giường bò dậy.
Cô lâm vào trầm tư.
Một lát sau, Lâm Tinh Hà mở ra di động, mới phát hiện mình ngủ đã sáu bảy tiếng đồng hồ, nhận được vô số tin tức cùng thêm bạn tốt tin nhắn.
Nàng trước mở ra Cố Đào Yêu tin tức ——
Cố Đào Yêu: Bạn cùng bàn! Cậu đỉnh tới nổ mạnh rồi! Quá lợi hại! Cậu là người đầu tiên chỉ hai cái trường thi liền hoàn thành thăng cấp đó! Tớ vốn dĩ tính đi trường thi nghênh đón cậu, nhưng còn phải đi học. Bất quá tớ cảm thấy lão sư cho cậu điểm vẫn là ít nha, vị diện phòng phát sóng trực tiếp nhân khí tặng phiếu tích phân là vị diện người xem dùng tiền thật để tặng a, chỉ được 300 phân là quy định bắt buộc. Lúc cậu ở trường thi phát sóng trực tiếp tớ trừ bỏ ngủ thì đều đang xem cả, biểu hiện quá ưu tú, chỉ 70 tích phân tớ cùng mấy đứa bạn bên cạnh đều cảm thấy ít, lúc trước có người ở trường thi đạt top 1, biểu hiện còn không có nổi bật bằng cậu đâu, vị diện phòng phát sóng trực tiếp đừng nói no.10, liền no.50 đều không có, trường thi lại khen thưởng tích phân cho 90, so với cậu còn nhiều hơn 20. Cậu vào hai cái trường thi độ khó khăn còn cao hơn bình thường, tớ thật hoài nghi trường học đang nhằm vào cậu nha.
Lâm Tinh Hà trả lời Cố Đào Yêu, lại hỏi nàng: Trường thi có thể lặp lại tiến vào không?
Lúc này đã là đêm khuya.
Lâm Tinh Hà nghĩ Cố Đào Yêu hồi âm cô hẳn cũng là ngày hôm sau, không ngờ Cố Đào Yêu ngay lập tức trả lời —— đương nhiên không thể! Mỗi cái trường thi đều là đặc thù, độc lập tồn tại. Có cái đại thần thống kê qua trường thi, không có lặp lại, một cái đều không có. Cậu là lo lắng Antony III câu nói kia sao? Đừng lo lắng, hắn chính là thuận miệng nói thôi, không có gì vận mệnh luân hồi. Trường thi sau khi kết thúc liền phong ấn, sẽ không có học sinh đi vào.
Lâm Tinh Hà nao nao.
Cô nguyên tưởng rằng nữ nhân trong mộng của Antony III là Lăng Tịch Nhiễm.
Rốt cuộc Lăng Tịch Nhiễm thiên phú này thoạt nhìn giống như là người cầm kịch bản nữ chính, nhưng Antony III lại nói không phải.
Cô tự nhiên cũng không có khả năng là nữ nhân trong mộng của Antony III, bởi vì Antony III biết trong mộng nữ nhân trông như thế nào.
Mà Antony III cũng nói, lúc này đây hướng đi trong mộng của hắn cùng lúc trước lại không giống nhau, mặc dù cuối cùng tộc người khổng lồ biển sâu cũng bị tiêu diệt.
Trường thi cũng không thể lặp lại.
Kia chỉ có thể chứng minh một điều, Antony III ở trong mộng trải qua một lần lại một lần bị hủy diệt, cô gái diệt tộc người khổng lồ biển sâu bọn họ là người mà cô không biết. Mà lúc này đây là cô diệt tộc người khổng lồ biển sâu, cho nên Antony III mới có thể nói không giống nhau.
Lâm Tinh Hà bỗng nhiên có một cái suy đoán đáng sợ.
Nếu Antony III trong mộng không phải mộng, mà là đã chân thật phát sinh thì sao?
Antony III là người trọng sinh, nhưng hắn cho rằng đây là luân hồi, nên mới có thể cho rằng chờ sau khi hắn chết sẽ lại mở ra tân luân hồi.
Lâm Tinh Hà bỗng nhiên đối với định nghĩa trường thi sinh ra hoài nghi.
Mỗi cái trường thi đều là độc lập, đặc thù, người bên trong đều tồn tại sống sờ sờ.
Có lẽ trường thi không phải trường thi, mà là một cái thế giới độc lập.
PS: chội ~ ghê chưa ghê chưa ghê chưa ~~~
Tui không phải aditor trước, edit sẽ không hay bằng, mọi người hoan hỉ nha. Mà tui thuộc họ lười ~ nên ra chương chậm lắm, trước mắt định edit 1 trường thi tiếp thôi nha <3