- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Tôi Bị Trêu Đùa Bởi NPC Trong Trò Chơi Kinh Dị Ảo Tưởng
- Chương 11.2: Lâu Đài Ma Quái
Tôi Bị Trêu Đùa Bởi NPC Trong Trò Chơi Kinh Dị Ảo Tưởng
Chương 11.2: Lâu Đài Ma Quái
Minh Chấp cho dù hiểu rõ chuyện này, hắn cũng không còn cách nào khác.
So với việc mất đi Cố Ninh, Minh Chấp càng nguyện ý hy sinh bản thân để đổi lại cơ hội cho Cố Ninh tiếp tục tồn tại.
Ngón tay Minh Chấp nắm chặt kẽo kẹt rung động.
Qua hồi lâu, hắn búng tay một cái, cung điện vỡ vụn sụp đổ, bắt đầu từ từ phục hồi như cũ.
Không quá vài phút, liền khôi phục thành bộ dáng nguyên bản.
Minh Chấp ngồi ở vương tọa, bắt đầu tự hỏi làm thế nào để tìm kiếm vợ yêu của hắn.
Nhiều người như vậy, chắc chắn lão bà.
Minh Chấp không thể cứ mất mặt mà xốc áo của người ta lên rồi tìm ấn ký hoa hồng, huống hồ ấn ký hoa hồng cũng có thể làm giả, Minh Chấp lại không tin tưởng vào trí nhớ của mình.
Chủ Thần quá mức gian trá, Minh Chấp không thể không phòng bị.
Một lát sau, Minh Chấp rốt cuộc nghĩ ra biện pháp, hắn không có ký ức, cũng không đại biểu lão bà không có ký ức, lão bà của hắn khẳng định nhớ rõ hắn diện mạo.
Chỉ cần hắn ở trước mặt lão bà tháo mặt nạ xuống, tất cả liền sẽ giải quyết dễ dàng.
Nhưng vấn đề lại xuất hiện.
Nếu là mưu đồ của Chủ Thần, làm lão bà của hắn cũng quên mất hắn, vậy thì làm sao bây giờ đây.
Hắn khống chế không được cảm xúc, chỉ cần nổi giận liền phá hủy cả cái phó bản này.
đôi mắt Minh Chấp thâm trầm, ngón tay nắm chặt, chỉ có lão bà mới có thể làm giảm bớt ranh giới mất khống chế cảm xúc của hắn.
Kia vạn nhất hắn lão bà cũng không thể ổn định hắn, vạn nhất hắn làm bị thương lão bà thì sao……
Minh Chấp suy nghĩ hồi lâu, càng nghĩ càng không dễ chịu, toàn thân toát ra hơi thở ác ý nồng đậm.
“Ta muốn lão bà……”
Một câu thở dài, hiển nhiên chực chờ bên môi.
Bên kia.
Cá Kiểm cùng Người Heo đem mọi người mang về tiền viện của lâu đài cổ, sau đó liền rời đi.
Không rời đi chính là chờ bị đánh, Cá Kiểm sờ sờ chỗ đau của mình, ở trong lòng khóc mười dòng sông, khách nhân lần này tới thật hung tàn mà.
Trong lâu đài cổ tử khí trầm trầm, hoa cỏ cây cối sum xuê, nhưng lại ngăn không được âm khí phát ra từ bên trong.
Cố Ninh đứng thẳng dậy sau khi cùng Triệu Dương gặp mặt thì bắt đầu đánh giá bốn phía hoàn cảnh.
Lâu đài cổ niên đại xa xăm, tường da bong tróc ra từng màng, đến gần xem mới có thể đến xem đồ án bên trên.
Từ cửa lâu đài cổ tiến vào, chính là một khoảng sân rộng rãi, vẫn luôn thông hướng đến của đại sảnh lâu đài cổ.
Bên vệ đường trồng rất nhiều hoa cỏ không biết tên, mọc phồn thịnh, xanh um tươi tốt, cực kỳ đẹp.
Lâu đài cổ chỉnh thể mang sắc điệu tăm tối âm u.
Cố Ninh đánh giá một vòng, chung quanh những người khác cũng đang đánh giá cậu.
Trong lâu đài cổ này, Cố Ninh da trắng như tuyết, giống như bạch ngọc rơi vào trong bóng đêm, cực kỳ dễ thấy .
Hùng Lâm xem đến ngây dại, nước miếng cũng sắp chảy ra.
Mặt Rỗ tuy rằng khinh thường loại người như Cố Ninh nhưng cũng phải thừa nhận Cố Ninh thật sự rất là đẹp.
Người khác đều là vô diện, còn cậu thì lại như bị đặt trong tủ kích, thật đáng chú ý.
Triệu Dương chau mày, che ở trước mặt Cố Ninh, dường như đang cảnh cáo mà nhìn về phía Hùng Lâm.
Cấp bậc của Triệu Dương từ vòng tay hắn liền có thể nhìn ra, là người chơi cấp 3.
Trong phó bản cấp A hầu như chỉ có người chơi cấp 3, ngẫu nhiên cũng sẽ có người chơi cấp cao khác tiến vào, nhưng xác xuất cực kỳ nhỏ.
Người chơi cấp 3 cùng những người chơi cùng cấp khác cũng là có vách ngăn, tỷ như Triệu Dương, dựa đùi thăng cấp. Thực lực của y so với người chơi cùng cấp khác yếu hơn đôi chút.
Hùng Lâm căn bản không sợ Triệu Dương, ngược lại khıêυ khí©h mở miệng: “Chỉ bằng mày còn muốn tranh với tao? Nằm mơ đi thằng nhóc!”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Tôi Bị Trêu Đùa Bởi NPC Trong Trò Chơi Kinh Dị Ảo Tưởng
- Chương 11.2: Lâu Đài Ma Quái