Chương 3

9.

Trở lại lớp học, mọi người đều đang nghỉ trưa, tôi nằm gục xuống bàn, lén lút rơi nước mắt.

"Sao vậy, có ai bắt nạt cậu à?" Đầu gấu bị tôi làm tỉnh giấc.

Tôi lắc đầu.

Cậu ta không ngủ nữa, kéo tôi lại gần, nhìn chăm chú vào mắt tôi và hỏi bằng một giọng rất nghiêm túc.

"Nói cho tôi biết là đứa nào, anh trai giúp cậu trả thù."

Tôi nhìn dáng vẻ của cậu ta mà thấy rất nực cười.

Nói gì, nói kẻ đó là em gái cậu ta để chịu sự bắt nạt của cả hai người họ luôn?

"Tớ xem phim nên cảm động không nhịn được thôi." Tôi nói dối.

Cậu ta đơ người, sau đó vuốt tóc tôi và cười, "Phim ảnh ảo cả thôi, chỉ có mấy cô nhóc như cậu tin."

Sau đó cậu ta đột ngột áp đầu tôi vào ngực, dịu dàng nói, "Được rồi, không sao, không khóc, cậu ngủ một lúc đi."

Tôi bị dọa sợ đến tắt nguồn, chúng tôi tuy ngồi cùng bàn nhưng nói chuyện rất ít, đa số đều là cậu ta cầm bài tập bắt tôi làm hộ.

Hành động thân mật như này khiến tôi sợ hãi.

Bầu không khí trở nên lúng túng.

Cuối cùng cậu ta cũng phản ứng lại, chậm rãi để tôi ngồi thẳng dậy, rồi đặt tôi ngồi lại vị trí, "Thôi cậu ngủ đi, tôi đi hút thuốc."

Nói câu đó xong...

Nửa tiếng nghỉ trưa sau đó tôi càng không thoải mái, không thể ngủ được.

10.

Buổi chiều có tiết thể dục, đầu gấu đang chơi bóng rổ, các bạn khác đều bị kỹ thuật của cậu ta làm cho hét chói tai cổ vũ.

Tôi thì không có tâm trạng nhìn ngắm gì cả.

Tranh thủ lúc mọi người không chú ý tôi nắm chặt túi áo, lén lút đi tới phòng thiết bị.

Không nghĩ tới.

"Đi đâu đấy?"

Từ phía sau truyền đến tiếng của đầu gấu.

Tôi sững người, các bạn khác dồn sự chú ý sang đây.

"Đcm, cậu làm gì đấy, chê tôi chơi dở?" Cậu ta đến gần và chất vấn tôi.

"Không có không có." Tôi lại bị dọa sợ.

"Vậy tại sao tôi đánh được năm quả 3 điểm một quả cậu cũng không nhìn, còn bỏ đi?" Cậu ta nắm lấy cổ tay tôi, trông rất tức giận.

Đau quá.

Tôi làm gì?

"Không phải, là do tớ xem không hiểu." Tôi thành thật trả lời.

Với lại bây giờ tôi còn phải đi tìm hotboy, tâm tư đâu xem bóng rổ.

"Đại ca, kệ cậu ta đi, không biết xem bóng thì biết sao được."

"Không ngờ được có ngày anh Chương cũng bị cự tuyệt."

Ha ha ha ha

Trên sân vang lên tiếng cười.

Tôi cảm thấy họ đã hiểu nhầm gì đó. Cậu ta chỉ đơn giản là muốn bắt nạt, khi dễ tôi, coi tôi như chân sai vặt, cũng giống như em gái cậu ta thôi.

"Cười cái đéo." Cậu ta ném quả bóng rổ về phía bọn họ, sau đó quay qua sờ đầu tôi, "Cậu đi mua cho tôi chai nước."

"Đại ca, ở kia có cả thùng nước rồi."

"Bọn mày hiểu cái đếch gì!"

Mắng đàn em xong, cậu ta lại quay sang nhỏ giọng dỗ dành tôi, "Ngoan nào bạn cùng bàn, tôi khát."

"Được."

Thấy chưa, lại sai bảo tôi.