11.11.2021Người dịch: Autumnnolove--- "Cậu đúng là một cái hệ thống tốt bụng!"
Hướng Vãn nhịn không được bèn khen một câu.
Ban đầu cô còn lo lắng hệ thống này giống như mấy cái hệ thống trong tiểu thuyết, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị xử phát, hoặc là biến tướng khống chế ký chủ buộc ký chủ phải làm theo chỉ thị của hệ thống.
Nhưng trước mắt xem ra, mặc dù hệ thống có thiết lập nhiệm vụ, nhưng cũng chỉ mang tính hình thức. Về tổng thể, nó giống như một cái hệ thống Phật hệ, rất dễ nói chuyện.
Nhớ đến lúc trước hệ thống giới thiệu về người ở hành tinh Ái Thực của nó, người ở đó tính cách ôn hòa, yêu hòa bình, chỉ có một sở thích duy nhất chính là mỹ thực. Không có gì ngạc nhiên khi người ở tinh cầu Ái Thực có thể tạo ra một cái hệ thống đáng yêu như thế này.
[ Cảm ơn ký chủ khích lệ ]
--Người dịch: Autumnnolove-- Thành phố H là một địa phương tốt, cho dù trời sang thu đông cũng không quá lạnh, giống như lúc này, mặc dù đã cuối mùa thu, cây cối hai bên lối đi bộ đều úa vàng, nhiệt độ không khí hơn hai mươi độ.
Người đi bộ trên vỉa hè đều ăn mặc không quá dày, một số cô gái trẻ tuổi thậm chí còn mặc váy ngắn.
Hương Vãn chậm rì rì đi về hướng siêu thị gần đó, thể chất của cô kém hơn người khác cho nên lúc này đang mặc trên người một cái áo len cùng áo khoác nỉ.
Áo len màu trắng bên trong phối với áo khoác nỉ màu xanh nhạt bên ngoài, cùng với khí sắc của cô hôm nay phá lệ tốt, làm cho cô thoạt nhìn xinh đẹp nhưng có chút mỏng manh và dịu dàng. Người qua đường đều nhịn không được nhìn cô nhiều thêm một chút.
Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh mặt trời ấm áp lại không làm cho người ta thấy khó chịu, bầu trời xanh ngắt thật sự xinh đẹp.
Bước chân của Hướng Vãn giống như đang tản bộ, ngắm nhìn bầu trời và cây cối chung quanh, tâm tình vẫn luôn tốt đẹp.
Gần khu này có một cái siêu thị, cách chung cư cô đang ở tầm mấy trăm mét, đi thẳng về phía trước rồi qua một cái đèn xanh đèn đỏ là tới.
Vận khí của cô không tệ, đi đến đèn xanh đèn đỏ thì thấy đèn đang bật xanh.
Cô mới vừa bước lên vạch dành cho người đi bộ thì đèn xanh bắt đầu nhấp nháy, đang chuẩn bị bước nhanh qua, trong lúc đảo mắt bỗng nhiên nhìn thấy bên cạnh có một người đàn ông ngồi xe lăn.
Chỉ một cái liếc mắt qua người đàn ông này cũng làm cho người ta cảm thấy kinh diễm, vừa kinh diễm, vừa không tránh khỏi cảm thấy đáng tiếc bởi vì xe lăn dưới thân hắn.
Bởi vì thân thể không tốt cho nên Hướng Vãn thường xuyên nhận được ánh mắt thương cảm của người khác, thậm chí còn có người đứng trước mặt cô nói linh tinh như "Dáng dấp xinh đẹp như vậy, đáng tiếc thân thể lại không tốt", cảm giác đó không thoải mái chút nào.
Chuyện mình không muốn thì đừng bắt người khác làm.
Cô cũng không nhìn người đàn ông kia nhiều, chỉ là trong lúc đèn xanh nhấp nháy sắp chuyển sang đèn đỏ, vẫn nhịn không được thuận tay đẩy xe lăn của hắn một phen.
Thời điểm cô và người đàn ông xe lăn vừa qua tới vỉa hè phía đối diện, vài chiếc xe đồng thời băng qua vạch vằn của người đi bộ.
"Cảm ơn!". Người đàn ông ngẩng đầu cười nói cảm ơn.
Ý cười trên mặt hắn rất nhạt, thậm chí còn không chạm tới đáy mắt, đôi mắt đen dài hẹp ẩn ẩn lộ ra chút u ám, làm hắn mặc dù đang cười, nhưng nhìn vẫn có chút lạnh lùng như cũ.
Nếu đổi lại là người khác đối diện với ánh mắt này của hắn, đại khái sẽ cảm thấy xấu hổ vì bản thân mình nhiều chuyện. Nhưng đối với người tương đối mẫn cảm như Hướng Vãn, cô cảm nhận được cảm xúc của hắn cũng không phải nhắm vào cô.
"Không cần khách khí!". Hướng Vãn xua tay nói, cũng không biết nghĩ gì trong đầu, lấy từ trong túi ra hai gói bánh a giao đưa cho hắn.
Người đàn ông trên xe lăn dường như sửng sốt trong giây lát, sau đó vẫn đưa tay ra nhận lấy.
Cho hắn bánh a giao xong, Hướng Vãn liền nhanh chân đi về phía siêu thị, đi được hơn mấy chục mét, hô hấp dồn dập khiến cô phải tự giác chậm lại.
Hướng Vãn là một cô gái tương đối nội tâm, lúc người khác chủ động nhờ giúp đỡ, dưới tình huống khả năng cho phép cô sẽ sẵn lòng hỗ trợ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô chủ động đi giúp đỡ người ta, còn là giúp một người khác phái.
Nghĩ đến chuyện không hiểu sao cô lại đưa bánh a giao cho đối phương, thời điểm đến siêu thị mặt Hướng Vãn bỗng nhiên có chút nóng, đồng thời không nhịn được mà chửi thầm trong lòng: Hóa ra mình cũng là loại phàm phu tục tử, chỉ nhìn mặt...
Cho đến lúc đi vào bên trong siêu thị, Hướng Vãn mới không nghĩ đến chuyện này nữa mà vừa đẩy xe mua sắm vừa suy nghĩ xem muốn mua cái gì.
Siêu thị đúng là cách chung cư không xa, nhưng với tay chân gầy yếu cùng cái tố chất thân thể kia, mua nhiều rất khó xách về, cho nên mỗi lần mua sắm cô đều cân nhắc kỹ lưỡng.
Mục đích chính là ra cửa đi dạo, nếu như cô thực sự muốn mua gì đó, hôm nào đặt hàng trên mạng cho người ta giao tới nhà cũng được, cho nên Hướng Vãn cũng không mất nhiều thời gian ở siêu thị.
Ngoài ra, cũng do bên trong siêu thị không khí không lưu thông, cô ở trong này lâu sẽ cảm thấy không thoải mái.
Trên đường trở về, khi đến đèn xanh đèn đỏ, cô theo bản năng nhìn ngó hai bên đường rồi mới đi qua.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng-- "Hướng Vãn!"
Hướng Vãn xách theo mấy túi đồ ăn trở về tới bên ngoài chung cư, một tiếng hét to thiếu chút nữa dọa cô nhảy dựng, chờ ngẩng đầu lên mới phát hiện là bà chủ văn phòng chuyển phát đang vừa kêu tên cô vừa chạy từ trong văn phòng ra.
"Làm sao vậy?". Thấy vẻ mặt kích động của chị ta, Hướng Vãn dừng bước.
"Bánh a giao kia thật sự là do chính tay em làm sao? Trời đất ơi, hương vị cũng ngon quá đi, thơm đến nổi xém xíu nữa là chị cắn luôn đầu lưỡi, còn có...gần đây không biết có phải là chị thường xuyên thức đêm hay không, cho nên hay bị đau đầu, còn luôn cảm thấy nhạt miệng không muốn ăn gì, vừa rồi em cho chị miếng bánh a giao đó, không chỉ ngon mà còn làm cho tinh thần phấn chấn lên vài phần...Bánh a giao này của em cũng thật tốt quá...."
Bà chủ thật sự rất kích động, nói nhanh đến mức Hướng Vãn nghe không kịp.
Bánh a giao cô cũng tự ăn qua, tự nhiên biết hương vị ngon đến cỡ nào, còn công hiệu của nó, tình huống thân thể của cô tệ như vậy, ăn hai ngày nay làm cho khí sắc cũng tốt lên một chút, chứ đừng nói gì tới người bình thường.
"Không ăn thử còn đỡ, ăn thử rồi dì thật sự chờ không nỗi, vừa lúc chuyển phát nhanh còn chưa có chuyển đi, em chia cho chị một hộp trước đi được không?"
Ánh mắt bà chủ văn phòng chuyển phát tràn đầy hi vọng nhìn cô, lại đảo mắt ngó bánh a giao đã đóng gói hoàn hảo chuẩn bị chuyển đi.
Nghe được lời này, Hướng Vãn có chút dở khóc dở cười.
Dù sao cũng là hàng dùng thử, bây giờ chị ta nói như vậy, chờ sau khi về nhà suy nghĩ lại nhỡ đâu cảm thấy bản thân bị thiệt thì không hay. Còn chưa nói tới hàng đều đã đóng gói xong rồi, lúc này mở ra cũng tốn công, vì thế Hướng Vãn bảo đảm nói: "Chị yên tâm, chậm nhất là buổi chiều ngày mai em liền mang đến đây cho chị."
Bà chủ vẫn có chút muốn có được bánh a giao ngay bây giờ, Hướng Vãn phải khuyên hai cậu mới miễn cưỡng gật đầu đồng ý: "Vậy cũng được, chiều mai chị tự tới tìm em lấy."
"Được". Hướng Vãn gật đầu, rốt cuộc cũng có thể đi khỏi cừa văn phòng chuyển phát nhanh.
Bà chủ nhìn theo bóng dáng của Hướng Vãn đang tiến vào cửa chung cư, xoay người trở lại ngồi xuống chiếc bàn cạnh cửa, móc ra một cái gương nhỏ soi soi.
Một lúc sau, ông chủ từ bên ngoài trở về, bưng ly nước trên bàn lên uống một miếng.
"Chồng ơi, anh nhìn xem em có gì khác không?". Bà chủ nhìn thấy chồng mình trở về, liền buông gương xuống, ngước mặt lên.
Ông chủ nhìn vợ một cái, ngờ ngờ vực vực hỏi: "Hôm nay em trang điểm sao?"
"Em chỉ tô một chút son môi thôi, mà tô từ lúc sáng sớm mới rời giường lận, trang điểm cái đầu anh!"
Bà chủ có chút không cao hứng nói.
Cảm thấy phụ nữ chính là dễ dàng tức giận, ông chủ có chút đau đầu, nghiêm túc nhìn kỹ vợ, tuy rằng nhìn không ra cái gì, nhưng vì gia đình hòa thuận, vẫn cố ý khen: "Ý của anh là nhìn em xinh đẹp giống như là vừa trang điểm xong vậy."
Bà chủ nghe vậy, lập tức cười tươi như hoa, vuốt vuốt khuôn mặt của mình nói: "Em đã nói bánh a giao này là thứ tốt mà, sớm biết như vậy đã mua ăn từ sớm rồi..."
"Cái gì mà bánh a giao?"
Ông chủ hỏi một câu, chờ sau khi nghe vợ nói xong đầu đuôi câu chuyện, khóe miệng không khỏi run rẩy một chút.
Hắn đi ra ngoài trở về còn chưa đầy hai giờ, cho dù là ăn linh đan diệu dược cũng không thể hiệu quả nhanh như vậy, dù sao hắn cũng không nhìn ra khí sắc của cô so với buổi sáng có cái gì khác.
Nhưng mà vợ rõ ràng đang rất cao hứng, lời này hắn cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng.
Ông chủ cũng biết Hướng Vãn, lại hỏi thêm vài câu, biết được bánh a giao là Hướng Vãn tự làm, cô cũng tự mình thử qua, cảm thấy mua về ăn cũng không có hại gì, vợ mình lại một hai khen ăn ngon, coi như là mua chút đồ ăn vặt dỗ dành vợ vui vẻ, hắn cũng không nói gì nữa.
Tất nhiên, lúc này hắn cũng chưa biết giá của bánh a giao, nếu biết "đồ ăn vặt" lại đắt như vậy, sợ là trong lòng hắn đang rỉ máu.
--Người dịch: Autumnnolove-- Bên kia, Hướng Vãn đã về đến nhà.
Từ nhà đến siêu thị vừa đi vừa trở về cũng khoảng 1000 mét, người bình thường mà đi như vậy một chuyến, ta chân đều sẽ có chút nóng lên, Hương Vãn lại không giống họ, tay chân đều lạnh đi.
Cô thay đôi dép lê bằng lông ấm áp, áo khoác trên người cũng không dám cởi, ngồi trên sô pha nghỉ mệt, sau đó lại nhịn không được móc một cái bánh a giao trong túi xé ra ăn.
Vừa ngửi được mùi hương thanh ngọt kia, hô hấp của cô cũng dễ dàng hơn một chút, chờ cắn một miếng bánh a giao nuốt vào, cả người càng thêm thư thái mà dựa vào sô pha.
Ăn xong một cái bánh a giao bổ sung năng lượng, cô cảm giác lòng bản chân ấm lên không ít, lười biếng nằm dài trên sô pha một lúc lâu, sau đó mới xách theo mấy túi đồ vừa mua đặt trên bàn trà mang vào phòng bếp.
Cô mua ít xương sườn, cà rốt và bắp non, chuẩn bị buổi trưa nấu canh uống, lúc này có thể hầm trước.
Xương sườn trụng sơ qua nước nóng, cà rốt xắt hạt lựu, bắp non chặt thành khúc, lại cho thêm mấy lát gừng khử mùi tanh, cô đem nguyên liệu nấu ăn đã được xử lý tốt để vào nồi lẩu điện.
Lúc chuẩn bị đậy nắp nồi lại nấu, cô bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện.
"Tôi có thể dùng nguyên liệu trong phòng bếp vô khuẩn để nấu cơm ăn không?"
[ Có thể ]
Được hệ thống cho phép, Hướng Vãn chạy vào phòng bếp vô khuẩn lấy thêm chút táo đỏ và kỷ tử, bỏ táo đỏ vào trong nồi lẩu điện, kỷ tử thì để sẵn bên cạnh.
Chờ sau khi vo gạo xong cho vào nồi cơm điện bấm hẹn giờ, Hướng Vãn liền rảnh rỗi.
Cô trở lại sô pha ngoài phòng khách, cầm di động liền nhìn thấy tin nhắn của bạn học hôm qua mới kết bạn, hỏi thăm thêm thông tin về bánh a giao.
Cô lần lượt giới thiệu công dụng của bánh a giao cho các bạn học, có bạn học nói muốn suy nghĩ một chút xem có muốn mua hay không, còn có bạn học thì nói sẽ giúp cô hỏi một chút xem có bạn bè bên cạnh có nhu cầu mua hay không.
Trò chuyện với bạn học xong, Hướng Vãn xem vòng kết nối bạn bè, phát hiện ngoài Dương Điểm ra còn có mấy người bạn học nữa cũng tự giác giúp cô chia sẻ bài viết sự kiện giảm giá mừng khai trương trong vòng bạn bè của họ.
Môi cô khẽ cong lên, cảm thấy vui vẻ vì chút ủng hộ này của mọi người, bổng nhiên ngửi được một mùi hương từ phòng bếp bay ra.
Canh sườn hầm ngô trước kia cô cũng từng làm qua, thơm thì có thơm, nhưng chưa bao giờ hấp dẫn giống như hôm nay.
Hướng Vãn ngửi thấy mùi thơm ngon này, yếu hầu không tự giác chuyển động một chút, trong lòng sinh ra vài phần nôn nóng không chờ nổi.
Thời gian trôi qua, mùi hương từ phòng bếp tỏa ra khắp nhà, làm cô thèm đến nỗi di động cũng không nhìn được, liền đứng dậy đi vào phòng bếp.
Sau khi tiến vào phòng bếp, mùi hương càng thêm mê người, Hướng Vãn đến gần nồi lẩu điện, nhìn thời gian hẹn trước còn cần thêm vài phút nữa, liền đem kỷ tử bên cạnh đổ vào nồi.
Chờ đến lúc nấu xong, cô gấp gáp mở nắp nồi ra, trong nháy mắt, hương thơm nóng hổi tỏa ra bốn phía.
Cô thỏa mãn hít nhẹ một cái, trong tay đã cầm sẵn chén và thìa.
Sau khi khí nóng tản ra, có thể nhìn thấy canh trong nồi có màu vàng nhạt, xương sườn, bắp, cà rốt, táo đỏ, kỷ tử hòa quyện với nhau thành một bức tranh xinh đẹp, nhìn thôi đã khiến người ta thèm chảy nước miếng*.
(*) - 食指大动: điển cố, ý chỉ món ăn ngon, ở đây mình dịch là thèm chảy nước miếng chứ nó chưa sát nghĩa với cụm này đâu ạ. Cô múc một muỗng canh đổ vào trong chén, nhịn không được cúi đầu thổi cho bớt nóng rồi nếm một ngụm, vị ngọt từ trong miệng khiến cô lại nếm thêm muỗng thứ hai, muỗng thứ ba...Cho đến khi đứng tại chỗ uống cạn chén canh, cô mới thoải mái thở ra một hơi, mang theo vài phần thỏa mãn bắt đầu múc ra môt chén canh khác đầy đủ thành phần.
Cơm đã nấu chính cũng chưa xới, cô trực tiếp bưng chén canh đi ra ngoài, ngồi xuống bàn ăn, gắp một miếng bắp lên ăn.
Bắp này vốn dĩ rất mềm, sau khi hút nước canh thịt, cắn một miếng lại càng mềm càng ngon miệng.
Đại khái là có táo đỏ và kỷ tử do hệ thống cung cấp, bất luận là canh hay là nguyên liệu nấu ăn khác đều ngon hơn so với bình thường gấp nhiều lần, Hướng Vãn ăn ngon tới độ đầu không ngẩng lên được.
Chờ ăn xong một chén canh xương sườn cà rốt bắp non táo đỏ kỷ tử bổ dưỡng, trên mặt cô lúc này đỏ bừng bừng, cả người vô cùng thoải mái, nếu không phải đã quen ăn ít uống ít, cô còn muốn ăn thêm chút nữa.
Lần đầu tiên Hướng Vãn cảm thấy ghét bỏ khẩu vị của mình, cô sờ sờ bụng, trong lòng ngập tràn cảm giác hạnh phúc thỏa mãn sau khi ăn được thức ăn ngon như vậy.
Sau khi ăn uống no đủ, cô dọn dẹp một chút, trước khi ngủ trưa lại đăng thêm một bài quảng cáo trong vòng bạn bè.
Ngày hôm qua cô đăng lên video giới thiệu nơi chế biến bánh a giao cùng quá trình ngâm a giao trong rượu, còn video hôm nay cho thấy a giao sau khi ngâm 24 giờ và quá trình nấu chảy a giao.