- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hệ Thống
- Tôi Bán Cơm Hộp Ở Tinh Tế
- Chương 7: Dao phay vạn năng
Tôi Bán Cơm Hộp Ở Tinh Tế
Chương 7: Dao phay vạn năng
Trương Thân ăn xong, vừa bước ra khỏi cửa hàng của Tô Linh Linh thì phát hiện cô sắp đóng cửa hàng.
"Cơm hộp ngon như vậy, sao không bán cả đêm!"
Tô Linh Linh trong lòng phàn nàn, đêm ai ăn cơm hộp ông ơi.
Nhưng cô ấy nhìn Trương Thân cao lớn vạm vỡ và đám đàn em phía sau anh ta, đành phải giải thích: "Thật sự thì làm gì cũng phải đặt cái tâm vào trong đó, chỉ có dụng tâm mới có thể làm tốt mọi thứ, nấu ăn cũng vậy, cần nghỉ ngơi điều độ mới có thể làm ra những món ăn ngon hơn."
Trương Thân tặng một like cho Tô Linh Linh, rồi nói: "Sau này, cô sẽ thầu cơm trưa và tối của tôi và các anh em của tôi. Tôi sẽ nhắn cho cô cụ thể số lượng trước khi tới.
Làm cho chúng thêm nhiều món cũng được không cần rẻ, 20 tệ một phần có rau có thịt rất ngon."
"Anh Trương, tôi nói anh biết, tổ tiên chúng tôi làm dược phẩm, thức ăn làm ra đều là những loại bổ dưỡng, hôm nay tôi bận quá, không có thời gian để giải thích thành phần dinh dưỡng có trong món thịt heo chiên."
"Hẹn mọi người ngày mai nhé!"
Trương Thân nghe vậy không khỏi bật cười.
Anh ta nhớ rằng trước đây Tô Linh Linh đã khen ngợi món khoai tây dầu giấm của cô ấy không ngớt, nhưng cô ấy thực sự xứng đáng với lời khen đó.
Tô Linh Linh vừa nhìn thấy bóng lưng của Trương Thân biến mất, cô nhanh chóng đóng cửa lại, chạy lên tầng hai và bắt đầu nhận cường hóa cấp một từ hệ thống.
Cảm giác được cường hoá rất ấm áp, như thể một dòng điện ấm áp đang chạy dọc khắp cơ thể
Dưới tác dụng cường hóa, màu tóc màu vàng cứt biến thành màu vàng chói mắt, rất đẹp mắt, tô điểm cho vẻ ngoài của Tô Linh Linh rất nhiều.
···········
Bên trong công ty trí tuệ khoa học kỹ thuật thành phố H
Lâm Khả một nhóm người của công ty đứng chờ đợi ở quầy tiếp tân, chờ người máy giao hàng mang đồ ăn đến.
Món chay vốn đã ngon, món thịt này tới không biết sẽ ngon đến mức nào.
Sau khi Lâm Khả lo lắng chờ đợi, hộp cơm cuối cùng cũng đến.
Lăng Tối vốn định lên xe của mình đi ăn cơm, bởi vì anh ta không ăn cơm trưa, hiện tại đã đến bữa tối, bụng cũng biểu tình.
Nhưng khi vừa đi ra khỏi văn phòng, anh ta liền ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng, đó là mùi thịt.
Mùi hương xuyên qua đám người xộc thẳng vào mũi, thơm đến nỗi Lăng Tối vốn đã hơi đói bụng cũng vô thức đi theo mùi hương đó.
Khi khoảng cách càng gần, ham muốn ăn uống của anh ta càng tăng lên và mùi thơm cũng trở nên nồng nàn hơn
"Đây là bữa ăn của tôi."
"Đừng giành, ai cũng có phần."
"Giày của tôi, ai lấy mất rồi."
"Mỗi người một phần, không được lấy nhiều hơn."
"Ăn xong rồi không thể tới lấy lần hai."
·······
Tiếng đám người này tranh giành lập tức làm Lăng Tối tỉnh lại, cảm thấy khóe miệng có chút ươn ướt, đưa tay sờ mới phát hiện mình đang chảy nước miếng, may mà lực chú ý của những người này đều hướng tới hộp cơm.
Không ai chú ý đến sự xuất hiện của anh ta, nếu không, thì sẽ xuất hiện cảnh tượng vô cùng mất mặt.
Chuyện này thật sự rất doạ người, ai có thể ngờ rằng chủ tịch công ty trí tuệ khoa học kỹ thuật lại chảy nước miếng vì mấy hộp cơm.
Trừ lúc mới sinh anh ta hay chảy nước dãi ra thì lớn như này cũng chưa bao giờ xuất hiện tình cảnh như vậy.
Lăng Tối ho khan vài tiếng, đám người tranh đồ ăn không thèm để ý tới anh.
Nhưng những người cướp được cơm lại chú ý tới Lăng Tối, lập tức lôi kéo đám trước mặt,: "Chủ tịch tới."
Chủ tịch đến, và những người này ngay lập tức trở lại trạng thái ban đầu.
Tất cả mọi người đều cúi đầu, không ai dám phát ra âm thanh.
Chủ tịch ngày thường quan tâm đến hình tượng nhất, bây giờ nhìn thấy bọn họ như vậy, sẽ sa thải bọn họ mất!
Cũng không thể trách bọn họ!
Mùi thức ăn quá hấp dẫn khiến cặp l*иg cơm trên tay bọn họ trở nên vô vị.
Chỉ có 100 ng nhưng mỗi người lại đòi ăn 3 phần, đúng là quá nhiều.
Đương nhiên, bọn họ cũng không còn cách nào khác là giật lấy, hộp cơm ngon như vậy mà chỉ có 20 tệ, nhìn còn sạch sẽ.
Lăng Tối nhìn đám người này, dừng một chút, chuẩn bị tinh thần rồi mới hỏi mọi người: "Còn dư cơm hộp không? Cho tôi một phần, tôi bận quá quên gọi cơm, tối nay còn cóviệc bận, không có thời gian ra ngoài ăn."
Lâm Khả nhìn khuôn mặt đẹp trai và hoàn mỹ của Lăng Tối, mỹ nam trước mắt hơn nữa sức ăn của cô cũng có hạn, ăn 1 phần là no rồi, 2 phần chắc lăn luôn.
Cô lập tức đưa hộp cơm cho Lăng Tối rồi nói: "Chủ tịch, tôi còn dư 1 phần, cơm này là chị em tốt của tôi làm, đảm bảo sạch sẽ, ngài cứ yên tăm ăn, cậu ấy có chứng nhận đảm bảo về vệ sinh an toàn thực phẩm."
Lâm Khả vừa nói, cô liền thấy Lăng Tối bước đến gần mình
Cô cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài, không ngờ rằng Lăng Tối lại đi tới lấy hộp cơm trên tay cô.
Đây vẫn là vị chủ tịch ưa sạch sẽ sao?
Cảnh tượng này khiến cô cảm thấy khó tin, như thể mình đang nằm mơ.
"Bao nhiêu? Tôi sẽ chuyển tiền cho cô!"
"20 tệ."
Lâm Khả cẩn thận nói, cô ấy run rẩy bật quang não của mình lên và thêm Lăng Tối làm bạn bè.
Cô không thể tin rằng mình thực sự đã thêm bạn bè với chủ tịch.
Lăng Tối rất hào phóng chuyển thẳng 1 vạn tệ cho cô.
Lâm Khả: Chủ tịch, anh không cần trả nhiều như vậy đâu!
Lăng Hạo không trả lời lại, bởi vì anh ta đang bận ăn một ngụm lớn cơm trong phòng.
Bữa ăn này vừa được giao tới, còn ấm không quá nóng.
Mở hộp cơm ra, trông những miếng thịt mọng nước xen lẫn với những miếng ớt xanh đỏ đầy kí©h thí©ɧ, mùi thơm của thịt quyện với vị cay của ớt xộc thẳng vào mũi, khiến người ta ứa nước miếng.
Lăng Tối nhìn thịt heo chiên thơm ngon, không thể chờ đợi được cắn một miếng lớn.
Hương vị này thậm chí còn ngon hơn anh ta tưởng tượng.
Bên cạnh còn có một ít khoai tây sợi tinh xảo, mùi thơm tuy không nồng như thịt lợn rán nhưng lại có vị giòn mát, chua chua cay cay, sau khi cắn một miếng, Lăng Hạo lại cảm thấy có một bữa tiệc bùng nổ trong miệng mình.
Lần đầu tiên trong đời anh ta quét sạch hết hộp cơm, đến ớt cũng không tha, nhưng vẫn chưa cảm thấy no.
Lăng Tối ăn một phần vẫn thấy không đủ
Lúc này hắn mới nhớ tới Lâm Khả, liền nhắn cho cô một tin: Đặt cho tôi thêm 10 suất cơm.
Lâm Khả ngay lập tức nhắn lại một câu được.
Sau đó, cô ta gửi một tin nhắn khác cho Tô Linh Linh: Linh Linh, cậu có ở đó không? Tớ cần đặt thêm 10 suất nữa.
Nhưng lúc này Tô Linh Linh không nhìn thấy được tin nhắn của Lâm Khả.
Bởi vì cô đang tắm.
Lần cường hoá này, rất nhiều chất bẩn màu đen và có mùi hôi thối được thải ra từ trong người cô, Tô Linh Linh ngay lập tức chạy vào phòng tắm để tẩy rửa.
Sau khi cường hoá qua đi, eo cô đã không còn đau và chân cũng vậy, điều quan trọng nhất là sức mạnh của cô đã tăng lên rất nhiều, thậm chí có thể nhấc ghế sofa trong nhà bằng 1 tay.
【Đinh! Tích lũy được 300 lời khen ngợi, có được công thức canh rau xanh cấp thần và một con dao phay làm bếp vạn năng. 】
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Hệ Thống
- Tôi Bán Cơm Hộp Ở Tinh Tế
- Chương 7: Dao phay vạn năng