Nếu có sai sót mong có được sự góp ý của mọi người: 3. Tui sẽ cố hết sức để hoàn thành tác phẩm này.
Sân bay hãng hàng không Hoa Quốc, tại phòng riệng cho khách quý.
Mùa hè nóng nực oi bức, khí lạnh của điều hòa được chỉnh đến mức tối đa.
Toàn thân Bạch Nhị dính chặt vào chiếc ghế sofa mềm mại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào điện thoại, ngón tay nhanh chóng lướt trên màn hình.
Lạch cạch một tiếng, cửa kính bị đẩy ra. Đế giày giẫm lên sàn gỗ, sàn sạt rung rinh.
Người tới thấy bộ dạng chuyên chú Bách Nhị, khẽ cười một tiếng, đến gần: “Bách ca đang làm cái gì thế?”
Lông mày Bách Nhị khẽ buông lỏng, ngẩng đầu lên, trên mặt hiện rõ ý cười, môi mỏng hơi cong, còn mang theo vài phần hương vị mê người. Diện mạo cậu vốn xuất chúng, lại được trời ban cho một đôi mắt đào hoa. Khi tùy ý nhìn thoáng qua, sóng mắt chuyển động cũng đủ để cho người đắm chìm.
Thật là đẹp mắt nha.
Người trợ lý nhất thời sửng sốt, miệng hơi hé mở, nhưng sau một lúc lâu lại không nói nên lời.
Bách Nhị thuận thế xoay điện thoại di động lại, quơ quơ.
Đúng lúc, trên màn hình di động nhảy ra một chữ cái tiếng Anh__win. Toàn thân icon củ cải hoạt hình còn có thêm một hào quang màu vàng lấp lánh .
“Bảo vệ củ cải, toàn bộ đều qua cửa rồi.”
Rõ ràng là giọng nói lạnh lùng, nhưng lại mang theo chút đắc ý.
Trợ lý từ trong không trung hoàn hồn, nghe vậy, lập tức dở khóc dở cười, “Bách ca, anh thích trò chơi này như vậy?”
Bách Nhị nhanh chóng download một phiên bản mới của trò chơi, đáp lại một cách đương nhiên, “Ừ, thích.”
Trợ lý ánh mắt hơi lóe, cười nói, “Cũng đúng, có con thỏ nào lại không thích củ cải chứ?”
Bách Nhị là thỏ yêu.
Từ xưa đến nay, thỏ thích cà rốt, không phải tật xấu.
Trợ lý chủ động cầm lấy đồ vật trên bàn, giọng ôn nhu nhắc nhở nói, “Bách ca, bảo an đã chuẩn bị xong, chúng ta cần phải đi.”
Bách Nhị gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa bước ra khỏi cửa, một luồng nhiệt ập tới, Bạch Nhị cảm nhận được hơi nóng bức người, im lặng nhíu mày, vẻ mặt có chút ngượng ngùng.
Ngoài sân bay, các fan chờ đợi đã lâu ào ào xông lên, đem Bách Nhị vây quanh ở trung tâm, người xô người.
Thời tiết nóng, không khí càng sôi động.
Nhân viên an ninh phụ trách bảo vệ mở đường nhìn thấy tư thế này, không khỏi có chút kinh ngạc, phải dùng kính chắn mới miễn cưỡng mở một lối đi cho Bách Nhị.
Bên tai truyền đến tiếng thét (tê tâm liệt phế), làm cho vài tên bảo an trong lòng lẩm bẩm nói thầm: "Anh chàng này! Không hổ là minh tinh đang nổi tiếng".
Tui k biết tại sao lại để như thế nữa