Chương 14

【Đúng vậy đó. Đừng nói Diệp Sơ chút chuyện này cũng để ý, vậy cũng quá hẹp hòi rồi】

【Diệu Diệu khiêm tốn quá. Địa vị của cô ấy trong ngành giải trí cao hơn Diệp Sơ, cần gì phải ăn nói khép nép như thế. Diệu Diệu không phải sợ】

【Mấy người này nói chuyện thật buồn cười. Rõ ràng là Vương Diệu Diệu gây chuyện. Diệp Sơ sao lại không khó chịu, nhất định phải tức giận】

【Vương Diệu Diệu dựa vào cái gì mà khiến người khác phải nhường nhịn, tôi ghét nhất chính là loại người ghê tởm như Vương Diệu Diệu.】

【Không cho phép nói xấu Diệu Diệu nhà chúng ta. Diệu Diệu siêu cấp đáng yêu, đừng có vu oan cho Diệu Diệu】

【Mấy fan hâm mộ của Vương Diệu Diệu có thể hay không im miệng. Đọc mà thấy buồn nôn】

Kênh trực tiếp liên tục đổi mới bình luận, một bên khen ngợi Vương Diệu Diệu một bên thì cảm thấy rất chướng mắt.

Đây là chuyện tổ tiết mục không nghĩ tới.

Diệp Sơ chỉ là một cái bình hoa trong mắt đạo diễn, chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, không có tài năng, không nên gây ra sự chấn động như vậy trong chương trình.

Diệp Sơ thản nhiên nhếch môi nói: “Ừm, ai nói tôi không để ý, tôi rất để ý.”

Lời này của cô vừa nói ra, khuôn mặt Vương Diệu Diệu vốn đã hơi ảm đạm giờ càng thêm đáng thương.

Diệp Sơ bĩu môi: “Vương Diệu Diệu, cô là đứa bé mới lớn sao? Vì sao cô cho rằng người khác sẽ nể mặt cô, cô là hậu đại hoàng đế à? Buồn cười quá. Chương trình này là chế tác riêng cho cô chơi đùa hả?”

Bị Diệp Sơ nói một tràng dài khiến Vương Diệu Diệu cũng phải khϊếp sợ.

Mối quan hệ giữa Vương Diệu Diệu và Diệp Sơ cũng chỉ là bình thường. Diệp Sơ vốn không thích Vương Diệu Diệu nhưng cũng không làm gì được, hầu hết đều là cảm thấy khó chịu và chỉ có thể làm hòa với Vương Diệu Diệu.

Vương Diệu Diệu chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày Diệp Sơ dám đối đầu với mình.

Vương Diệu Diệu rũ mắt xuống: “Rất xin lỗi. Lần sau tôi sẽ chú ý. Bạn sẽ không phải vì chuyện tôi và Chu Bác Xuyên kết hôn mà…”

【Ôi trời. Tôi dường như đã cảm nhận được mối quan hệ không bình thường giữa bọn họ】

【Chồng của Diệu Diệu gọi là Chu Bác Xuyên. Nghe nói người này rất đẹp trai đáng tiếc không phải người trong ngành giải trí, nhưng rất có tiền, là ông chủ lớn】

【Chẳng lẽ Diệp Sơ và chồng của Vương Diệu Diệu… có mờ ám】

【Trời. Vậy cũng quá bẩn rồi】

【Mọi người đừng có tung tin đồn nhảm như thế chứ.】

Diệp Sơ nhàn nhạt cười” “Cô cứ yên tâm hưởng thụ đi. Tôi đối với đồ bỏ đi không có hứng thú, tôi còn phải cảm ơn cô ấy chứ.】

Vương Diệu Diệu: ???

Thấy bầu không khí giữa hai người căng thẳng ngột ngạt, đạo diễn sợ rằng việc này đi quá xa lập tức nói chuyện:

“Mọi người chú ý. Chúng ta chuẩn bị thi đấu!”

Sau khi cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người, Diệp Sơ cũng bình tĩnh lại, nắm lấy vô lăng xe.

Hoắc An An ngồi cạnh Diệp Sơ, Hoắc Tư Minh ngồi ở ghế sau.

【Chậc. Thật xui xẻo. Đợi chút nữa liền để cô ả này trực tiếp gặm bùn, không được thì bà đây không phải họ Diệp.】

【Tốt xấu gì đời trước còn diễn một cô gái đua xe, cô đã chăm chỉ khổ luyện kỹ năng đua xe, hiện tại chính là thời điểm tốt để biểu diễn.】

Hoắc An An kinh ngạc nhìn về phía Diệp Sơ.

Hai bé con vẫn rất hoài nghi về kỹ năng lái xe của Diệp Sơ, nhưng lúc này xe đã khởi động và bắt đầu chạy.

Tốc độ xe chạy rất nhanh.

Hoắc Tư Minh cầm tấm lưới trong trên tay bắt đầu vớt quả bóng, hắn và em gái cố gắng bắt được nhiều bóng nhất.

Đây là lần đầu tiên Hoắc An An chơi trò chơi này, khi nhặt được quả bóng đầu tiên, mắt cô bé sáng lên, còn vui vẻ hơn cả việc chơi game ở nhà.

Và có vẻ như xe của Diệp Sơ chạy rất nhanh nhưng không hề lắc lư, rất ổn định. Họ thậm chí còn cảm thấy không hề có xóc nảy, điều này thật tuyệt vời!

Rất nhanh trên xe đã chứa đựng rất nhiều quả bóng.

Diệp Sơ liếc nhìn mẹ con Vương Diệu Diệu qua kính chiếu hậu.

Vương Diệu Diệu cũng đuổi theo, cô tức giận thúc giục con gái: “Duyệt Duyệt, con nhanh vớt bỏng lên!”

“Mẹ ơi! Con đang mặc váy ngắn, làm như vậy sẽ bị lộ… Ô ô ô.” Chu Duyệt Duyệt bởi vì mặc váy ngắn cho nên không dám vươn tay ra quá xa.

Vương Diệu Diệu tức giận muốn đánh người, cô quay đầu nhìn thấy chiếc xe Diệp Sơ bên cạnh đã đầy ắp quả bóng, trong cơn tức giận liền muốn gây khó dễ.

Trong mắt Vương Diệu Diệu lóe lên một tia sáng, cô bẻ lái, cố ý giả vờ như mình vô tình đυ.ng xe.