Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực

Chương 71: Quay về rời đi (trung)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tâm trạng vốn mang tính chất truyền nhiễm. Nhìn gương mặt càng lúc càng đau thương của mọi người, Vô Song cuối cùng nhịn hết nổi phải lên tiếng: “Hình như tôi còn chưa đi cơ mà.”

Tội Lỗi Quá Xá thở dài: “Sớm muộn cũng thành con nhà người ta.”

Vô Song rầu rĩ đáp: “Anh đây làm đám cưới chứ không phải gả đi hòa thân.”

Quan Miên gật gù nói: “Hòa thân còn mang lại chút lợi ích cho công hội.”

Vô Song: “…” Hôm nay lên game phải coi trước giờ lành mới đúng.

Quan Miên nhìn chung quanh, “Bị Thịt Rỗng đâu?” Với tính cách của cậu ta thì không đời nào chịu bỏ qua chuyện náo nhiệt thế này.

Vô Song trả lời: “Đến ca cậu nhóc ấy đi dọn dẹp phế tích.” Vì để bảo đảm tính tích cực của game thủ cũng như cơ hội xây thành được thực hiện đúng hạn, Tinh Phi Ngân áp dụng chế độ luân phiên, sáng trưa chiều ba ca, mỗi ca một tiếng. Từ sau ngày giành được danh hiệu Đệ Nhất Thôn Trang, lượng hội viên xin gia nhập tăng vọt, trước mắt công hội hoàn toàn không thiếu nhân thủ.

Nghe nhắc đến dọn dẹp phế tích, Tội Lỗi Quá Xá trở nên hứng thú hẳn lên, “A, em cũng tham gia với!”

Vô Song hỏi: “Học kỳ này em không phải thi lại à?”

Khuôn mặt tươi cười của Tội Lỗi Quá Xá lập tức biến thành mặt khóc.

Quan Miên giả vờ kinh ngạc chêm vào: “Thì ra thi cử cũng có chế độ thi lại.”

Tội Lỗi Quá Xá nghiến răng đáp: “Kế toán và Hạch toán Giá thành của em thiếu chút nữa là đậu rồi!”

Vô Song lộ vẻ kinh ngạc thật sự, “Thi lại có hai môn thôi sao?”

Quan Miên nói: “Hai môn đó thiếu chút nữa là qua sào, những môn còn lại có thêm chút nữa cũng không qua.”

Tội Lỗi Quá Xá: “…” Hồi xưa nên chọn bạn ngu ngu một chút mới phải.

Thấy cậu ta thật tội nghiệp, Vô Song bèn an ủi: “Không sao đâu. Dù sao cũng có Tinh Phi Ngân, đợi rảnh rỗi cậu ấy giúp em gạo bài, luyện đề là qua được ngay thôi.”

Mặt Tội Lỗi Quá Xá thoáng hiện lên vẻ mất tự nhiên, cậu ta hừ lạnh hỏi: “Em không dựa vào anh ta thì không qua được à?”

Vô Song cau mày nói: “Sao em lại có thể qua cầu rút ván như thế?”

Quan Miên nói: “Với lại bây giờ cậu đã qua được đâu.”

Cảm thấy mình và bọn họ khó tìm được tiếng nói chung, Tội Lỗi Quá Xá quay đầu hướng về phía thành Baute mà đi thẳng một nước. Đi được nửa đường, cậu ta nhịn không được lại dừng lại, ngoảnh đầu hỏi Quan Miên: “Đi cùng không?”

Quan Miên mỉm cười đi theo. Có Tội Lỗi Quá Xá bên cạnh, thỉnh thoảng cậu lại nhớ về thời còn học tiểu học của mình – Đơn thuần, trẻ con.

Trên bầu trời và chung quanh thành Baute toàn những thú cưỡi.

Hội viên Công hội Tinh Nguyệt dọn dẹp phế tích một cách hết sức nhiệt tình.

Tội Lỗi Quá Xá thán phục khen ngợi: “Mọi người cố gắng quá nhỉ.”

Quan Miên nói: “Quá bất thường.”

“Hả?”

Quan Miên im lặng tìm kiếm bóng dáng Bị Thịt Rỗng. Tuy cái hư danh Đệ Nhất Thôn Trang đã kí©h thí©ɧ tính tích cực của không ít hội viên nhưng vẫn chưa thể đến mức như cảnh tượng trước mắt.

Bị Thịt Rỗng đang đứng trên một cây cột xù xì to tướng và gân cổ chỉ huy giao thông. Hội viên tập trung ở đây quá đông, không thể nào không có một người đứng ra chỉ huy giao thông. Thấy Quan Miên và Tội Lỗi Quá Xá đi đến, cậu ta bỗng nhiên hét lên thất thanh: “Đi lối dành cho người đi bộ!”

Tội Lỗi Quá Xá bị dọa giật lùi một bước, còn Quan Miên vẫn ngang nhiên đi về phía trước.

Đợi họ đến gần, Bị Thịt Rỗng bất mãn trừng mắt cả hai: “Tại sao không đi lối của người đi bộ?”

“Không tìm thấy lý do phải nghe lời cậu.”

“Lẽ nào anh không thấy em đang chỉ huy giao thông sao?”

Quan Miên nhún vai đáp: “Làm sao tôi biết cậu là cảnh sát thường phục hay phần tử khủng bố chứ.”

Bị Thịt Rỗng nói: “Phần tử khủng bố mà lại đứng đây cần cù chỉ huy giao thông ư?”

Quan Miên nói: “Không ngờ nên mới giống khủng bố.”

“…” Bị Thịt Rỗng cau mày, “Anh hết chuyện làm rồi sao mà đường sá xa xôi chạy tới đây gây sự với em?”

Quan Miên hỏi: “Hôm nay sao đông người vậy?”

Bị Thịt Rỗng ngờ vực nhìn cậu, “Anh không biết?”

Tội Lỗi Quá Xá hỏi: “Có chuyện thật à?”

Bị Thịt Rỗng đáp: “Chẳng phải anh luyện cấp cùng Ám Hắc Đại Công sao? Hắn không nói gì với anh à?”

Quan Miên nói: “Có liên quan đến Công hội Đế Diệu?”

Bị Thịt Rỗng nghiêm mặt trả lời: “Tường thành Vanrell đã đắp xong rồi.”

Tội Lỗi Quá Xá hỏi: “Tường thành là ‘đắp’ nên sao?”

Quan Miên tỏ ý khen ngợi: “Cậu quả nhiên trượt môn Ngữ văn đại học.”

Bị Thịt Rỗng ngờ vực hỏi: “Ý là sao?”

Tội Lỗi Quá Xá phản ứng rất nhanh, “Ý anh í là nhóc trượt môn Ngữ văn tiểu học.”

Bị Thịt Rỗng thiếu chút phát điên, “Trọng điểm bây giờ không phải là tường thành của bọn họ sao?”

Quan Miên khoanh tay. Kết quả này không ngoài dự đoán của cậu. Nếu Vanrell trước đây không phải quá lớn, số lượng kiến trúc quá nhiều, độ khó thanh lý phế liệu quá cao thì Vanrell giờ đây đã có một quy mô sơ bộ nhất định.

Tội Lỗi Quá Xá xắn tay áo, “Tốt! Bọn mình nhất định phải nỗ lực đánh đổ Công hội Đế Diệu!”

Quan Miên cản cậu ta lại và nói: “Cậu đăng ký trước đã, xem Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc xếp cậu vào đội nào.”

Tội Lỗi Quá Xá hỏi lại: “Hả? Còn phải đăng ký?”

Bị Thịt Rỗng đột nhiên nhớ ra, “Anh thi đậu hết rồi?”

Tội Lỗi Quá Xá vờ như không nghe, lia lịa chớp mắt nhìn Quan Miên và nói: “Em muốn vào cùng đội với anh.”

Quan Miên nói: “Không được.”

Giả sử trên đầu Tội Lỗi Quá Xá có hai cái tai thỏ thì bây giờ chắc chắn có thể nhìn thấy chúng đang rũ xuống.

Bị Thịt Rỗng nói: “Ừm, mỗi đội có một nguyên lão là được rồi.”

Tội Lỗi Quá Xá chợt vỡ lẽ, “Đúng nhỉ, quên phải chúc mừng anh, anh lên làm nguyên lão rồi! Hồi đấy em còn hy vọng anh làm phân hội trưởng Marcey trước mới lên nguyên lão ấy!”

“E hèm.” Bị Thịt Rỗng giơ tay lên, “Nghe đồn phân hội trưởng Marcey bây giờ là em.”

Tội Lỗi Quá Xá nói: “Kiểu này xem ra ý tưởng làm phân hội trưởng Marcey trước rồi lên nguyên lão rất có vấn đề.”

Bị Thịt Rỗng: “…”

Quan Miên thấy giao thông gần đó lại bắt đầu hỗn loạn thì vội kéo tay Tội Lỗi Quá Xá, chả buồn quay đầu lại và nói: “Tôi dẫn cậu ta đi đăng ký. Cậu tiếp tục.”

Cao Nguyên Hồng Lưu Lạc có lẽ là người bận rộn nhất trong cả công hội. Sau khi Công hội Đế Diệu xây dựng tường thành, áp lực của anh ta lại càng tăng. Với rất nhiều game thủ mà nói, tường thành không chỉ là vòng phòng ngự quan trọng nhất mà còn là vòng quan trọng nhất trong tâm lý chiến.

Với hội viên Công hội Đế Diệu mà nói, tường thành không chỉ ngăn chặn được những nguy hiểm bên ngoài mà còn là dựng nên trong lòng họ một cột mốc tượng trưng cho thắng lợi sơ bộ, hệt như Đệ Nhất Thôn Trang trong lòng hội viên Công hội Tinh Nguyệt.

Còn với Công hội Tinh Nguyệt mà nói, tường thành của Đế Diệu càng làm nổi bật nhược điểm trên mặt phòng ngự của họ. Ví như lần ma thú đánh thôn, cuối cùng Tinh Nguyệt phải nhờ vào lực lượng của Đế Diệu và Hắc Diệu Thạch mới đẩy lùi được chúng. Dù vẫn giành được chiến thắng nhưng mầm mống bất an và sợ hãi đã gieo vào lòng bọn họ. Đây cũng là nguyên nhân việc Đế Diệu xây xong tường thành lại đả kích bọn họ như vậy.

Dẫn Tội Lỗi Quá Xá đi đăng ký xong Quan Miên mới phát hiện thời gian biểu của hai người chệch nhau.

Tội Lỗi Quá Xá rầu rĩ nói, “Chán chết mất thôi, khó lắm mới lên game được nhưng lại không thể chơi.”

Quan Miên nói: “Hình như mới tám phút ba mươi hai giây trước cậu còn hùng hổ tuyên bố phải đả đảo Đế Diệu.”

Tội Lỗi Quá Xá nói: “Ôi, kích động nhất thời ấy mà.”

Quan Miên nói: “Cậu có thể tiếp tục kích động thêm một lát.”

“À phải, anh cấp mấy rồi?” Tội Lỗi Quá Xá hỏi.

Quan Miên đáp: “Cấp 39.”

“Chậm vậy?” Tội Lỗi Quá Xá tiếp, “Có phải anh không làm nhiệm vụ chính tuyến không?”

Quan Miên đáp: “Ừm.” Sự phát triển của nhiệm vụ lần trước vẫn còn để lại ám ảnh mà Quan Miên không muốn khơi dậy.

Tội Lỗi Quá Xá đương nhiên cũng đã nhớ ra, lúng túng nói: “Em làm nhiệm vụ với anh. Anh nhận nhiệm vụ chưa?”

Nhắc tới nhiệm vụ, Quan Miên nhận ra lâu lắm rồi cậu chưa chú ý đến chuyện này. Cậu kéo cột nhiệm vụ trên bảng khống chế ra, phát hiện quả thật có không ít nhiệm vụ trước đây tiện tay tiếp nhận. “Có nhiệm vụ thí luyện của Học viện Ma pháp St. Paders.”

Tội Lỗi Quá Xá đỡ trán nói: “Cái đó mà anh vẫn chưa làm sao. Đi thôi, em đi với anh.” Cậu ta triệu hồi sư thứu, “Lên nào. Trứng dơi em tặng anh chẳng phải cấp 50 mới dùng được ư?”

Ánh mắt Quan Miên nhìn cậu ta thoáng hiện nét ngạc nhiên, dường như không ngờ cậu ta còn nhớ rõ chuyện đó như vậy.

Tội Lỗi Quá Xá đợi cậu ngồi vững thì bảo sư thứu bay lên, “Thật ra trí nhớ của em không đến nỗi nào.”

Quan Miên hỏi: “Thế sao lại thi không đậu?”

“…Nghe bảo hình như vì khả năng hiểu hơi kém tí xíu.”

Quan Miên nói: “Có thể chuyển sang học Sử.” Xã hội thời nay không còn đặt nặng vấn đề nghề nghiệp, chỉ có nghĩa vụ đi làm, bởi lẽ chỉ cần yêu thích và thích hợp thì chọn nghề gì cũng không thành vấn đề.

Tội Lỗi Quá Xá thở dài, “Nhưng khoa Sử bên trường em không có người đẹp anh ơi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »