Trường đại học Phi Nhân Loại là ngôi trường đại học hàng đầu trong giới yêu, hàng loạt tinh anh của giới yêu, quyền quý, những người kế thừa đều học ở đây.
Cửu Vĩ Hồ: “Lương thực dự trữ?”
Hoa cỏ tinh: “Đáng thương, cừu lạc giữa bầy sói.”
Phụng Hoàng cào cào mái tóc rối bù, nói một cách mất kiên nhẫn: “Tất cả im miệng hết cho ông.”
Ngày đầu tiên đến báo danh, hội trưởng hội học sinh dịu dàng dặn dò: “Toàn trường chỉ có mình em là người, muốn bình an tốt nghiệp, thì phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, buổi tối về ký túc xá sớm một chút, chớ dạo chơi lung tung, tránh khỏi bị ăn.”
Đường Táp ngoan ngoãn nói: “Được ạ, học trưởng.”
Mà hiệu trưởng trường Phi Đại lại quỳ gối xin cô: “Toàn trường chỉ có mình cô là……. người, xin cô có thể giơ cao đánh khẽ, để các sinh viên bình an tốt nghiệp.”
Đường Táp nhíu mày: “Thầy đã cầu xin em như vậy……. Thôi được rồi.”