Chương 70.

Chương 70.

“Có phải em đang trốn tôi không?”

Giọng nói dịu dàng chậm rãi của người phụ nữ xuyên qua điện thoại truyền tới đây, tai Tư Ngữ hơi tê dại, trong lòng lập tức rối bời, bỏ lại một câu “Không nói nữa, tôi phải lên máy bay rồi”, không đợi người phía bên kia đáp lại, đã vội vàng cúp máy.

Nàng dựa lưng vào ghế sô pha, ngửa đầu thở dài một hơi.

Tiểu Hạ nhìn chiếc điện thoại nàng đang cầm trên tay, lại nhìn vali ở bên chân nàng, lại một lần nữa xác định với nàng: “Tiểu Ngữ, chị thật sự muốn ở cùng em?”

Tư Ngữ khẽ híp mắt nhìn cô: “Em không muốn?”

“Không phải vậy.”

Căn hộ đơn Tiểu Hạ ở trước kia đã đến kỳ hạn, mà căn hộ mới thuê là căn hộ có hai phòng ngủ, cô đang lo lắng không biết nên tìm ai để thuê cùng, thì bỗng nhiên Tư Ngữ gọi điện thoại cho cô, nói muốn làm bạn cùng phòng với cô.

Tiểu Hạ tưởng là nàng nói đùa, không nghĩ tới Tư Ngữ lại trực tiếp kéo vali tới đây.

Có người có thể chia sẻ tiền thuê nhà thì tất nhiên Tiểu Hạ rất vui mừng, chỉ là cô không nghĩ ra, Tư Ngữ là một thiên kim đại tiểu thư như vậy, vì sao lại muốn dọn tới đây ở cùng căn hộ nhỏ này với cô?

Tiểu Hạ hỏi nàng có phải là cãi nhau với người trong nhà hay không, nên mới muốn bỏ nhà ra đi.

Tư Ngữ trả lời rất mơ hồ: “Em cứ coi như là tôi chán làm đại tiểu thư rồi, chỉ muốn đổi thân phận để trải nghiệm một chút cuộc sống của người bình thường.”

Lý do này vừa nghe đã thấy rất qua loa lấy lệ.

Tư Ngữ không muốn nói, Tiểu Hạ cũng không tiện hỏi chuyện.

Tư Ngữ buồn chán đá đá vali bên chân, bên trong chỉ có quần áo sạch, và một ít đồ dùng hằng ngày.

Nàng vốn là định đi du lịch, thu xếp đồ đạc xong, lúc gọi điện thoại thông báo cho Chu Kỳ, Chu Kỳ lại nói cho nàng biết là đã giúp nàng nhận hai chương trình tạp kỹ, hai ngày nữa là phải đi ghi hình.

Kế hoạch chạy trốn thất bại, Tư Ngữ lại không muốn ở nhà đối mặt với người nào đó, nghĩ đến Tiểu Hạ gần đây đang tìm bạn cùng phòng, lập tức kéo vali rời đi.

Tư Ngữ phủi mông đứng lên, hỏi: “Tôi ở phòng nào?”

Ngón tay Tiểu Hạ chỉ vào một phòng trong đó.

“Tôi đi xếp đồ.”

Tiểu Hạ sợ nàng ở không quen, ngăn lại nàng nói: “Đó là phòng ngủ thứ hai, rất nhỏ, hay là em đổi với chị đi.”

“Không cần đâu, phòng nhỏ hơn phòng này tôi cũng ở rồi.” Tư Ngữ cười cười, nói.

Dù sao Tư Ngữ cũng không phải là thiên kim đại tiểu thư thật, trước khi trở thành diễn viên, hoàn cảnh gia đình nàng rất túng thiếu, đối với chi tiêu ăn mặc nàng chưa bao giờ chú trọng.

Quen biết được một năm, Tiểu Hạ hiểu rõ tính tình Tư Ngữ, biết nàng không có thói làm giá, cũng liền tùy nàng.

Buổi tối 8 giờ đúng, "Nụ Cười Của Em" công chiếu.

Lục Tịch ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, nhìn màn hình TV không chớp mắt.

Vào vai nữ thứ hai, tập một Tư Ngữ chưa lên sóng, Lục Tịch nhìn nhìn màn hình bắt đầu thất thần.

Tư Ngữ không có trả lời trực tiếp đã cúp điện thoại của cô, rất rõ ràng chính là đang tránh cô.

Là bởi vì nụ hôn tối hôm qua sao?

Lúc ấy uống vào chút rượu, Tư Ngữ lại sát gần đến như vậy, Lục Tịch bị hơi thở của nàng quấy nhiễu tâm trí, không kìm lòng được hôn nàng một cái.

Bị người khác chụp được còn lên tận hot search, đây là điều Lục Tịch không ngờ tới.

“Ting ting ——”

Tư Ngữ đang lười biếng xem Lương Dư Phỉ đóng vai nữ chính đấu võ mồm với nam chính trên màn hình, điện thoại chợt vang lên một tiếng.

Màn hình khóa tự động hiện tên người gửi tin nhắn, trong lòng nàng giật thót một cái.

Nàng định giả vờ như không nhìn thấy, qua vài giây sau chuông báo tin nhắn lại vang lên.

Tiểu Hạ bị chuông báo điện thoại quấy rầy liên tục không ngừng, hồ nghi nhìn về phía nàng.

Tư Ngữ đành phải cầm lấy điện thoại, mở khóa.

Từng tin nhắn hiện ra.

Lục Tịch: “Thật xin lỗi, tối qua là do tôi quá xúc động, không được em đồng ý mà đã hôn em.”

Lục Tịch: “Lần sau sẽ không như vậy nữa.”

Lục Tịch: “Em muốn đi du lịch ở đâu? Đi cùng ai?”

Lục Tịch: “Tôi không phải là muốn xen vào cuộc sống của em, chỉ là muốn hỏi một chút.”

Lục Tịch: “Muốn đi bao lâu? Khi nào thì trở về?”

Lục Tịch: “Chú ý an toàn.”

Cửa sổ trò chuyện phía trên hiển thị đối phương đang nhập tin nhắn, lại chậm chạp không có tin nhắn gửi tới.

Tư Ngữ có chút tò mò, nín thở yên lặng chờ đợi thật lâu.

Lục Tịch: “Có bất kỳ điều gì bất mãn với tôi em có thể nói thẳng, không cần phải trốn tôi.”

Tư Ngữ: . . . .

Năm chữ cuối cùng kia, dường như là lời cầu xin hèn mọn dè dặt.

Tâm tình Tư Ngữ phức tạp.

Lục Tịch nói không sai, nàng xác thật đang muốn trốn cô.

Nàng đã từng cự tuyệt Lục Tịch, Lục Tịch không những không nghe, còn bắt đầu lấy lòng và theo đuổi nàng một cách dồn dập. Thành thật mà nói, nàng hiện tại có chút sợ Lục Tịch.

Người phụ nữ này trước kia đối xử với nàng lãnh đạm như vậy, đến nhìn còn không muốn nhìn nhiều hơn một lần, sau khi tỏ tình xong thì hành động mãnh liệt như hổ, không phải tặng hoa thì chính là đi đón mình, cao lãnh kiệm lời trở thành nói nhiều, mở miệng nói chuyện thì giống như bôi mật ngọt, dịu dàng như muốn dỗ dành nàng.

Đáng ghét hơn chính là, lại có thể giả bộ say hôn nàng!

Tư Ngữ thật sự sợ rằng một ngày nào đó mình kìm không được, rơi vào bể tình là xong đời. Nàng tạm thời không tìm thấy biện pháp giải quyết nào tốt hơn, nên chỉ đơn giản là trốn đi.

Tư Ngữ không có trả lời, bỏ điện thoại xuống, lúc nhìn lại vào màn hình, xem như thế nào cũng không nhập tâm.

Giống như miêu tả trong tiểu thuyết, "Nụ Cười Của Em" vừa phát sóng đã rất được hoan nghênh, độ thảo luận về bộ phim này rất cao, ba chủ đề có liên quan tới nội dung phim đều xuất hiện trên hot search trong ngày.

#"Nụ Cười Của Em" công chiếu, #Dư Tô Trương Dạng, #Tình đầu quốc dân Lương Dư Phỉ. . . . .

Tư Ngữ nhìn một lượt phát hiện không có mình, đặt điện thoại xuống đi tắm rửa.

Nàng không chọn giường một chút nào, nằm ở trên chiếc giường rộng 1 mét 5, không biết vì sao lại mất ngủ.

Lục Tịch nằm ở trên giường cũng không hề buồn ngủ.

Cô đã gửi rất nhiều tin nhắn cho Tư Ngữ, Tư Ngữ đều không có trả lời.

Lục Tịch ngồi dậy, lấy điện thoại, vào vòng bạn bè của Tư Ngữ, muốn nhìn một chút xem Tư Ngữ có cập nhật trạng thái gì hay không, nhấn vào thì thấy trống rỗng.

Hình như Tư Ngữ giống cô, không thích đăng tin lên vòng bạn bè.

Cô chuyển sang Weibo của Tư Ngữ, nhìn thấy lúc 7 giờ hơn Tư Ngữ chuyển tiếp một đoạn xem trước của phim "Nụ Cười Của Em", ngoài cái này ra thì không còn bất kỳ nội dung riêng tư gì khác, trong lòng có chút thất vọng.

Lúc muốn thoát ra, ngón tay không cẩn thận chạm vào chỗ nào đó, hiện ra giao diện hot search.

Nhìn thấy tên Lương Dư Phỉ, Lục Tịch nhíu nhíu mày.

Ngày hôm sau, Lục Tịch vừa đi đến công ty đã bảo Trần Nghiên đi xóa hot search của Lương Dư Phỉ.

Trần Nghiên do dự nói: “Phim truyền hình đang phát sóng, Lương Dư Phỉ là nữ chính, duyên người qua đường lại tốt như vậy, cô ta lên hot search có thể mang không ít sức nóng, xóa đi thì rất có thể sẽ ảnh hưởng tới ratings.”

Lục Tịch tất nhiên biết hot search đối với ratings có bao nhiêu ảnh hưởng, lên hot search cố nhiên rất quan trọng, nhưng thực lực còn quan trọng hơn. Tối hôm qua cô nghiêm túc xem hết hai tập đầu phim "Nụ Cười Của Em", cũng không cho rằng cái loại diễn xuất trúc trắc này của Lương Dư Phỉ có thể tạo ra bao nhiêu ratings cho phim.

“Xóa đi.” Lục Tịch không cho phản bác mà nói tiếp: “Còn có, vì sao trong trailer lại có rất ít cảnh quay của Tư Ngữ?”

“Bởi vì cô ấy đóng vai nữ thứ hai, có quá nhiều phân cảnh thì sẽ lấn át vai chính, bên nhà sản xuất phim. . . .” Trần Nghiên nghiêm túc phân tích vấn đề, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Lục Tịch, đột nhiên nhanh trí, vội sửa lời nói: “Giờ tôi lập tức đi bảo bọn họ biên tập lại lần nữa.”

. . . . . . .

Tư Ngữ hơn nửa đêm mới ngủ được, lúc tỉnh dậy đã là buổi chiều, mơ mơ màng màng đi đánh răng, Tiểu Hạ đột nhiên chạy vào nói: “Tiểu Ngữ, chị xem hot search ngày hôm nay chưa?”

Tư Ngữ cắn bàn chải đánh răng, uể oải ỉu xìu mà nói: “Chưa xem.”

Hot search cũng không có nàng, xem làm gì.

Tiểu Hạ đưa điện thoại cho nàng xem, phấn khích mà nói: “Hiện tại độ thảo luận về chị là cao nhất trong phim!”

Tư Ngữ xốc mí mắt lên nhìn thoáng qua, nhìn thấy tên của mình xuất hiện trên no.2 hot search, phun bọt trong miệng ra, súc miệng, lau miệng, không có cảm xúc gì mà nói: “Chị Kỳ mua hot search cho tôi?”

Tiểu Hạ gãi gãi đầu nói: “Lượng bình luận và chia sẻ có rất nhiều, hẳn là không phải mua.”

Tư Ngữ thong thả cầm lấy điện thoại, nhấn vào mục #Diễn xuất của Tư Ngữ.

Giữa trưa 12 giờ, weibo official của đoàn phim lại đăng lên một đoạn trailer khác, trailer này dài tầm mười phút, mỗi cảnh đều có Tư Ngữ, tần suất nàng xuất hiện thậm chí còn nhiều hơn so với nam nữ chính.

Tư Ngữ xem xong ngạc nhiên không thôi.

7 giờ tối hôm qua weibo official của đoàn phim đăng một đoạn trailer lên, nàng cũng đã xem qua, nàng trong trailer xuất hiện ít đến đáng thương, trong lòng Tư Ngữ có chút không phục, nhưng nghĩ đến mình chỉ là nữ thứ hai, cũng không để ở trong lòng nữa.

Nhà sản xuất phim làm trailer riêng cho từng diễn viên chính sao?

Tư Ngữ không có suy nghĩ quá nhiều, click mở khu bình luận muốn nhìn một chút xem mọi người nói gì về nàng.

[ Đây không phải là Tư Ngữ lúc trước bị công kích nói là không có kỹ thuật diễn sao? Con mẹ nó, như này mà còn gọi là không có kỹ thuật diễn! Rõ ràng là diễn rất khá mà! ]

[ Tôi bên đảng nguyên tác, lúc đọc tiểu thuyết thật sự rất yêu thích nhân vật Trần Sương này. Lúc đoàn phim công bố danh sách diễn viên tôi thật sự lo lắng bị một người mới làm hỏng vai diễn, tối hôm qua xem hai tập, không nghĩ tới Tư Ngữ diễn tốt như vậy, quả thật chính là Trần Sương từ trong truyện bước ra. ]

[ Tôi cũng xem hai tập, nữ chính xuất hiện tôi một chút cảm giác cũng không có, dáng vẻ Lương Dư Phỉ thanh thuần đáng yêu, nhưng mà diễn xuất lại quá kém. Trái lại lúc Trần Sương lái xe mô tô xuất hiện khiến tôi rất kinh diễm, thật sự vừa đẹp lại vừa ngầu! ]

[ Không nói khoác không dìm, xem hai tập xong cảm giác diễn xuất của Tư Ngữ mới là tốt nhất, mặc kệ là lúc bắt nạt nữ chính, đe dọa bạn học nữ, thổ lộ tình yêu với nam chính, hay là cãi nhau với người trong nhà, mỗi một phân cảnh đều diễn rất có trình tự, ánh mắt rất có hồn, một chút cũng không giống người mới. ]

[ Ngày trước Trần Sương có phải rất xấu xa hay không? Diễn xuất của Tư Ngữ khiến tôi ghét nhân vật này không chịu nổi, thật sự là diễn quá tốt, hơn nữa ngoại hình còn đẹp như vậy! Thích rồi đó. ]

[ Sao phía trên lại nhiều thuỷ quân như vậy, tâng bốc quá đà rồi đấy. ]

. . . . . . .

Ngoại trừ một số thành phần cá biệt có ý kiến trái chiều, khu bình luận cơ hồ đều là đang khen diễn xuất và nhan sắc của Tư Ngữ.

Tư Ngữ thản nhiên nhận lấy những lời khen ngợi này, trả lại điện thoại cho Tiểu Hạ.

"Nụ Cười Của Em" mỗi ngày cập nhật hai tập, theo phát triển của nội dung phim, phần diễn Tư Ngữ đóng vai Trần Sương càng ngày càng nhiều, bình luận trên mạng về Tư Ngữ và nhân vật tăng vọt không ngừng, thậm chí còn nổi hơn Lương Dư Phỉ và Trương Tư Khải đóng vai nữ chính nam chính.

Chỉ trong vài ngày, Tư Ngữ dựa vào nhan sắc tuyệt đẹp cùng diễn xuất thu được không ít sự chú ý, người theo dõi trên Weibo tăng cao vượt quá một triệu người.

Chu Kỳ đặc biệt gọi điện thoại tới bảo nàng lên tiếng cảm ơn những người hâm mộ, Tư Ngữ tiện tay đăng một bức ảnh tự chụp lên.

Tư Ngữ: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng ~”

Chương trình được ghi hình trước kia cũng lần lượt phát sóng, bởi vì lúc Tư Ngữ chơi trò chơi rất thoải mái tự nhiên, nàng không kiêu căng tính cách lại khá thân thiện, lại thu hút rất nhiều fans.

Tiểu Hạ đang ôm điện thoại lướt Weibo, nhìn thấy Tư Ngữ liên tục tăng fans, so với Tư Ngữ còn kích động hơn: “Tiểu Ngữ, chị nổi tiếng rồi!”

Tư Ngữ cười mà không nói. Nàng không quá coi trọng danh lợi, làm diễn viên chỉ là vì tha thiết yêu nghề này, trước khi xuyên sách nàng cẩn trọng đóng phim được mười năm, không quá chìm cũng không quá nổi, nhưng nàng rất thỏa mãn.

So với lưu lượng và độ hot, điều làm nàng vui mừng chính là diễn xuất của mình được người khác công nhận.

Chu Kỳ giúp nàng nhận hai chương trình tạp kỹ đều là những chương trình trực tuyến hot nhất hiện nay, Tư Ngữ thu dọn đồ đạc xong đang chuẩn bị xuất phát, điện thoại đột nhiên vang lên.

Nàng tưởng Chu Kỳ, cầm lấy nhìn, phát hiện là Trương Tiểu Đào, là bạn ngồi cùng bàn với nguyên nữ phụ thời sơ trung.

“Trương Tiểu Đào?” Tiểu Hạ cũng nhìn thấy tên hiển thị trên cuộc gọi, “Cô ấy không phải là lại tới vòi tiền chị chứ?”

Trực giác của Tư Ngữ nói là không phải, ấn nút nghe máy: “Alo.”

“Tiểu Ngữ.” Thanh âm Trương Tiểu Đào rất gấp: “Vừa rồi Lâm Sảng tới tìm tôi. . . .”

“Cốc cốc cốc ——”

Lúc Trần Nghiên mang cơm hộp đi vào phòng nghỉ, thì thấy Lục Tịch đang chăm chú cầm điện thoại xem video.

Trần Nghiên muốn nhắc nhở cô ăn cơm trước, không cẩn thận thoáng nhìn thấy màn hình, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Tư Ngữ, nuốt lời nói vào trong bụng, lặng lẽ lui ra ngoài.

Video Lục Tịch đang xem chính là chương trình đầu tiên Tư Ngữ tham gia, trong chương trình Tư Ngữ chơi khá điên, vì để thắng trò chơi mà hoàn toàn không màng tới hình tượng, hậu trường lúc sau ghép hiệu ứng trâu bò cho nàng, nhiều bình luận đều kêu thật hài hước, Lục Tịch lại cảm thấy rất đáng yêu.

Từ trước đến nay cô chưa từng thấy một mặt này của Tư Ngữ, giống như một con khỉ hoàn toàn phóng túng bản thân, nhảy nhót lung tung, chạy nhảy khắp nơi.

Lục Tịch rất nghi hoặc, rốt cuộc mặt nào mới là mặt chân thật nhất của nàng?

Cô muốn hiểu biết hơn về Tư Ngữ, nhưng mà hiện tại Tư Ngữ đang trốn tránh cô.

Lục Tịch thở dài.

Xem xong chương trình thì đồ ăn đã nguội, cô dùng lò vi sóng hâm nóng một chút, ăn tạm.

Ăn xong quay về văn phòng.

Trần Nghiên bước vào báo cáo công việc: “Trò chơi 'Thần Vực' này sắp được phát hành, bên Quang Dực hỏi chúng ta đã chọn xong người phát ngôn chưa, khi nào thì quay quảng cáo.”

“Đại ngôn* giao cho Tư Ngữ.” Lục Tịch không cần nghĩ ngợi mà nói: “Khi nào quay thì cô thảo luận với bọn họ.”

(*) Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm người đại diện cho một thương hiệu.

Trần Nghiên ghi chú vào trong sổ, nhìn nhìn lịch trình, nói: “Ba giờ chiều 'Nữ Huấn Luyện Doanh' phát sóng cuộc họp báo, ngài muốn tham dự không?”

Kế hoạch đầu tư năm ngoái của Quang Ảnh "Nam Huấn Luyện Doanh" rất thành công, năm nay lại bắt đầu kế hoạch "Nữ Huấn Luyện", Lục Tịch không phụ trách phần này, cô xua xua tay nói: “Không đi.”

Lục Tịch không thích xuất hiện trước truyền thông, bình thường loại công việc xã giao đối ngoại này cô đều giao cho Trần Nghiên, để cô thay mình tham dự.

Trần Nghiên vội vàng đi chuẩn bị cuộc họp báo.

Lục Tịch cầm trên tay bản kế hoạch quảng cáo cho trò chơi "Thần Vực", còn chưa có xem xong, cửa văn phòng đã bị người khác đẩy ra.

Trần Nghiên cầm điện thoại vô cùng lo lắng vọt vào trong, nói: “Tư tiểu thư bị người khác bôi xấu!”

Ánh mắt Lục Tịch hơi ngưng, cầm lấy điện thoại cô đưa qua.

Nửa giờ trước, một trang nào đó nổi danh ăn dưa trên Tieba đã đăng tải một bài viết bóc phốt ẩn danh, nói rằng lúc Tư Ngữ học sơ trung đã bắt nạt bạn ngồi cùng bàn, dồn ép khiến bạn ngồi cùng bàn phải nghỉ học.

Người viết bài này tự xưng là bạn học cùng lớp của Tư Ngữ thời sơ trung, bởi vì nhìn thấy Tư Ngữ đóng phim "Nụ Cười Của Em" làm cho ghê tởm không chịu được, lòng đầy căm phẫn đi bóc phốt: “Thật sự không nghĩ tới cô ta đi làm diễn viên, lại còn có thể dám diễn loại nhân vật này! Diễn xuất tốt cái gì, lấy tính xấu vốn có ra diễn còn không kém nhiều lắm! Chuyện Trương Tiểu Đào năm đó bị cô ta ép nghỉ học ai mà không biết, vừa đẹp vừa ngầu cái gì, Trần Sương bắt nạt bạn học, năm đó cô ta cũng bắt nạt bạn học, đây chính là kẻ bắt nạt nhân cách thối nát! Loại người này căn bản không xứng làm minh tinh!”

Người viết bài này tuy rằng không có nói rõ tên rõ họ kẻ bắt nạt là ai, nhưng nhắc tới "Nụ Cười Của Em" và Trần Sương, người sáng suốt vừa xem là đã biết nói đến Tư Ngữ.

Tieba là mạng xã hội hoạt động mạnh nhất, người hoạt động có rất nhiều, "Nụ Cười Của Em" đang phát sóng và rất được hoan nghênh, Tư Ngữ lại nổi bật nhất, bài viết bóc phốt này vừa đăng lên đã trực tiếp thành tin nóng.

Ban đầu mọi người đều nghĩ có người không vừa mắt Tư Ngữ nên cố ý bôi xấu nàng, sau đó lại có những bài viết xuất hiện tự xưng là bạn học của Tư Ngữ cũng thành tin nóng, cư dân mạng ăn dưa tức khắc bùng nổ.

Trong khoảng thời gian ngắn bài viết kia có rất nhiều bình luận, một đám đều đang lên án công khai Tư Ngữ, các loại miệng bắt đầu phun hương thơm.

Những người này không chỉ ầm ĩ ở Tieba, còn ầm ĩ tới weibo Quang Ảnh official, bởi vậy Trần Nghiên mới biết được tin tức.

Lục Tịch xem xong nội dung tin nóng rồi, sắc mặt âm trầm. Một người tung tin nóng còn có thể nói là cố ý bôi xấu, một đám người ngôn chi chuẩn xác tung ra tin nóng, chuyện này liền không phải bôi xấu đơn giản như vậy.

Lục Tịch không rõ ràng lắm những người này nói rốt cuộc có phải là chuyện thật hay không, bởi vì lúc ấy cô còn chưa có quen Tư Ngữ.

Cô cầm lấy điện thoại của mình, mở danh bạ.

“Ngài muốn gọi cho Tư Ngữ sao?” Trần Nghiên nói: “Vô ích thôi, cô ấy đang đi ghi hình chương trình, điện thoại tắt máy, chắc là còn đang ở trên máy bay. Vừa rồi tôi có hỏi Chu Kỳ, Chu Kỳ cũng không biết tình hình cụ thể như thế nào, phải đợi tự mình hỏi Tư Ngữ mới biết được.”

Lục Tịch đành phải buông điện thoại, mày nhíu chặt: “Bên ban quan hệ xã hội nói như thế nào?”

“Bình thường xuất hiện loại tình huống này ban quan hệ xã hội sẽ liên hệ với Tieba xóa bài viết, xóa bài viết cũng không phải việc khó, chỉ là loại chuyện bắt nạt trong trường học này rất tồi tệ, nếu Tư Ngữ không làm sáng tỏ mọi chuyện, căn bản áp không nổi.”

. . . . . . . .

Nửa giờ sau Tư Ngữ xuống máy bay, vừa mới khởi động máy đã nhìn thấy vô số cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều đến từ Chu Kỳ, nàng còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, vội vàng gọi lại.

Chu Kỳ nói chuyện trên Tieba có người bôi xấu nàng cho nàng biết, hỏi nàng rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Tư Ngữ nhất thời trầm mặc.

Bên ban quan hệ xã hội của Quang Ảnh còn đang mở họp thương lượng xem nên xử lý chuyện Tư Ngữ bị bôi đen này như thế nào.

Thần sắc Chu Kỳ ngưng trọng mà đi vào trong, nói với giám đốc ban quan hệ xã hội: “Tư Ngữ nói chuyện này rất phức tạp, chờ cô ấy trở về rồi nói tiếp.”

“Chờ cô ấy trở về thì trên mạng cũng đã ồn ào đến ngất trời!” Giám đốc ban quan hệ xã hội vội la lên: “Hiện tại chỉ có một cách duy nhất chính là tạo ra một chủ đề nóng hơn, chuyển hướng sự chú ý của cư dân mạng, kéo dài thời gian trước.”

“Trừ khi là minh tinh nào đó giải nghệ, hoặc là lưu lượng tiểu thịt tươi nào đó công khai yêu đương, nếu không thì có tin nóng gì có thể áp chế được?” Nhân viên nào đó bên ban quan hệ xã hội phát sầu nói.

Những người khác hai mặt nhìn nhau.

Ba giờ chiều, Lục Tịch cùng Trần Nghiên tham dự cuộc họp báo.

CEO mỹ nữ Quang Ảnh không lộ diện trước truyền thông, vừa xuất hiện đã gây oanh động, các phóng viên sôi nổi giơ camera trong tay lên mãnh liệt chụp ảnh Lục Tịch, phía sau vượt lên trước tranh giành mà hỏi cô các loại vấn đề.

Lục Tịch đối với mảng thực tập sinh này không biết rõ lắm, biết cái gì thì tự mình trả lời, không biết thì ném cho Trần Nghiên.

Lúc cuộc họp báo chuẩn bị kết thúc, có một phóng viên đứng lên hỏi: “Lục tổng, tôi có thể hỏi ngài một chuyện riêng tư được không?”

“Chuyện gì?” Thanh âm Lục Tịch lạnh lùng.

Phóng viên: “Về khoảng thời gian trước lên hot search, có người chụp được ảnh ngài ở trên xe hôn nồng nhiệt với người khác, đó là bạn gái ngài sao?”

Toàn trường ồn ào hẳn lên.

Khuôn mặt Lục Tịch không có biểu tình gì nhìn vị phóng viên hỏi chuyện kia, khẽ mím chặt môi, làm người khác đoán không ra cô đang suy nghĩ cái gì.

Phóng viên phía dưới khe khẽ nói nhỏ.

Vào lúc tất cả mọi người cho rằng cô sẽ không trả lời, khuôn mặt lãnh diễm của Lục Tịch dần dần thả lỏng, khóe môi giương lên ý cười, nhìn vào ống kính ôn nhu mà nói: “Cô ấy là vợ của tôi.”