Chương 11

Sau đó, khi Thẩm Tiều có điểm thi đại học, hắn tự thấy điểm mình không tệ, nhưng kết quả cuối cùng chỉ vừa đủ để vào một trường đại học tầm trung. Tâm cao khí ngạo như Thẩm Tiều, không cam lòng chấp nhận kết quả này. Trong lúc đang đắn đo có nên học lại không, Chu Cố mang đến tin tức rằng hắn có thể dẫn Thẩm Tiều đi du học.

Thông tin du học này trở thành yếu tố quyết định khiến hắn đồng ý quen với Chu Cố.

Thẩm Tiều nghĩ rằng khi đến Mỹ, hắn sẽ có một cuộc sống mới, nhưng nào ngờ kết quả lại không được như mong muốn —— trường học thì rất tốt, đáng tiếc Thẩm Tiều không theo kịp tiến độ học tập.

Chu Vĩ tuy đã xây dựng sự nghiệp từ đôi bàn tay trắng và mạnh mẽ hỗ trợ quê nhà, nhưng giáo dục ở đó vẫn còn lạc hậu, không thể đuổi kịp trong một sớm một chiều. Khi ấy, người giàu có ở Dung Thành vẫn còn ít, các trường trung học không chi tiền mời giáo viên ngoại quốc. Hơn nữa, gia cảnh Thẩm Tiều không tốt, chẳng có tiền để đi học thêm, thành ra tiếng Anh của hắn cũng chỉ đạt ở mức trung bình. Thi viết còn tạm, nhưng nghe thì lại kém, huống hồ kỳ thi đại học không kiểm tra khả năng nói?

Những yếu tố đó khiến khi đến Mỹ, Thẩm Tiều gần như không hiểu người khác đang nói gì, mà lời hắn nói ra cũng không ai hiểu.

Chính hắn còn không thể giao tiếp được, vậy mà Chu Cố lại có thể nói tiếng Anh lưu loát và hòa nhập với bạn bè một cách tự nhiên. Đối mặt với sự thật này, Thẩm Tiều lại một lần nữa cảm thấy tự ti.

Ngay sau đó, thực tế rằng hắn không có tiền cũng hiện ra trước mắt.

Đến Mỹ, Thẩm Tiều mới biết rằng hắn và Chu Cố đều không có tiền.

Khi Chu Cố còn học trung học, Chu Vĩ đã biết con trai mình có xu hướng đồng tính. Khi ấy, kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm còn chưa hoàn thiện, luật hôn nhân đồng tính ở trong nước cũng chưa được công nhận, nên dù Chu Vĩ sẵn lòng tôn trọng xu hướng tính dục của con trai, trong lòng vẫn hy vọng Chu Cố sẽ cưới vợ sinh con như bao người. Thái độ của ông đối với Thẩm Tiều làm sao có thể thân thiện?

Khi biết Chu Cố muốn dẫn Thẩm Tiều cùng đi du học, Chu Vĩ đưa ra hai lựa chọn cho Chu Cố. Một là quên Thẩm Tiều đi và sang Anh du học dưới sự bảo trợ của ông, để có một cuộc sống thuận lợi. Lựa chọn thứ hai là dùng số tiền bốn năm học phí và chi phí sinh hoạt để đổi lấy giấy báo nhập học của Thẩm Tiều.

Chu Cố đã chọn điều thứ hai.

Ban đầu, Thẩm Tiều cảm thấy cảm động —— nhìn kìa, chàng thiếu gia cao quý này vì mình mà cam lòng sống những ngày khổ cực. Ngoài sự cảm động, hắn còn thấy một chút đắc ý.

Nhưng thời gian qua đi, cảm động dần bị thay thế bằng sự bất mãn và oán hận, chỉ còn lại chút đắc ý vì Chu Cố chịu từ bỏ cuộc sống sung túc vì hắn, nên hắn lại càng coi thường Chu Cố hơn.

Hắn đã biết ơn vì Chu Cố cho hắn cơ hội du học, nhưng đồng thời cũng oán trách Chu Cố đã đưa hắn đến nơi đất khách quê người, để hắn phải đối mặt với sự bất lực này. Hơn nữa, mỗi khi nhìn thấy Chu Cố có phần chủ động, tự tin vượt trội, hắn lại càng không muốn dễ dàng trao mình ra —— chưa chiếm được thì vẫn là tốt nhất.

Chu Cố chưa chiếm được hắn, vì thế mà vẫn luôn cố gắng đối tốt với hắn. Nếu để dễ dàng có được, e rằng Chu Cố sẽ chẳng còn trân trọng. Đến lúc đó hắn sẽ ra sao? Ngôn ngữ không thông, thành tích kém cỏi, ngay cả việc tốt nghiệp thuận lợi cũng là một thử thách. Chẳng lẽ hắn lại quay về nước trong thất bại? Thẩm Tiều không thể chịu nổi sự mất mặt như vậy.

Toàn bộ những cảm xúc tiêu cực, cuối cùng Thẩm Tiều đều đổ dồn lên Chu Cố, vì hắn cho rằng Chu Cố sẽ mãi mãi không rời xa mình.

Đúng thật, người rời đi cuối cùng lại là hắn.

Nhưng vậy nên, Chu Cố không có quên hắn.

Vậy nên, Chu Cố không thể quên được hắn.

Vậy thì, cho dù Chu Cố có qua lại với người khác thì đã sao? Đàn ông đến 30 tuổi luôn có những nhu cầu sinh lý, chẳng phải hắn cũng từng qua lại với người khác sao? Thế thì làm sao có thể yêu cầu Chu Cố vì hắn mà giữ lòng chung thủy?

Chu Cố có người khác hay không, Thẩm Tiều không để ý, chỉ cần cuối cùng Chu Cố vẫn chỉ có mình hắn là đủ.

(Editor: Má, ghê tởm)