Chương 7: Anh hùng hải quân

"Anh... Anh Hùng Hải Quân, Garp!!?" Râu Đen há hốc mồm không thể tin tưởng rằng sẽ gặp phải người này ở đây.

Các thành viên còn lại của băng Râu Đen thấy tình huống không đúng thì vội vàng muốn bỏ chạy, nhưng xoay người lại thì xung quanh đã bị băng bao phủ.

"Ara Ara, các ngươi muốn đi đâu đây?"

Không biết từ khi nào mà Aokiji đã đi ra phía sau bọn và dựng lên một bức tường băng che kín cửa cổng lại.

Garp bẻ mấy ngón tay lại kêu răng rắc vang dội, sau đó cúi người xuống nhìn thẳng vào Râu Đen. "Nghe nói ngươi muốn bắt băng Mũ Rơm có đúng không?"

Râu Đen cảm thấy giọng điệu của Garp có vẻ gì đó rất nguy hiểm, nhưng hiện tại hắn đang cố gắng tìm cách trốn thoát khỏi tên quái vật Garp và Aokiji nên cũng không suy nghĩ nhiều mà trả lời theo bản năng.

"Đúng... đúng vậy..."

Râu Đen nói xong thì cảm thấy không ổn nên lập tức bổ sung thêm. "Nhưng ta đã bị Aokiji ngăn cản, ngài muốn gì thì tìm hắn ta đi."

"Aokiji là một Đô Đốc hải quân vậy mà lại đi bao che cho hải tặc, thật đúng là một tên bại hoại mà."

Râu Đen nhìn thấy ánh mắt của Garp càng lúc càng nguy hiểm thì nói tiếp, cố ý muốn cho hai người họ bất hòa với nhau và sau đó hắn sẽ nhân cơ hội trốn thoát.

"Băng Mũ Rơm là những tên hải tặc xấu xa, dám chống lại Thế Giới Chính Phủ. Là Anh Hùng Hải Quân, ngài không nên trừng trị Aokiji và bắt băng Mũ Rơm lại sao?"

Râu Đen càng nói càng cảm thấy có lý, trong lòng hắn đang kêu gào hy vọng Garp và Aokiji mau đánh nhau đi, mau đánh đi.

Aokiji liếc mắt nhìn Râu Đen giống như đang nhìn một tên thiểu năng trí tuệ vậy, hắn giơ ray kéo bịt mắt xuống và cứ như vậy đứng đó ngủ mất.

Còn băng Mũ Rơm ở phía sau thì cảm thấy căng thẳng, bọn họ đương nhiên biết quá rõ về danh tiếng của Anh Hùng Hải Quân Garp. Có thể nói là bọn họ từ nhỏ nghe kể về chuyện xưa của ông ấy mà lớn lên, đặc biệt là những người sinh ra ở Đông Hải.

Hơn nữa bọn họ cũng nhớ rõ chuyện bản thân đã làm mấy hôm trước, tất cả đều cảm thấy hôm nay chắc là không thể sống nổi.

Sắc mặt của Robin tái nhợt, nhìn thoáng qua Aokiji đứng ở phía xa. Lần này có lẽ là thật sự nàng bị bắt rồi.

Chỉ có Sanji nhíu mày lại và để ý một chuyện, nếu như hắn không nghe lầm thì lúc nãy đã nghe thấy Anh Hùng Hải Quân Garp nói đến "cháu trai", hắn liếc mắt nhìn thoáng qua mọi người và ánh mắt dừng lại trên người thuyền thưởng ngủ say không tim không phổi kia.

"Ara ara, Râu Đen ngươi đang muốn ly gián ta với ngài Garp sao?" Aokiji nhìn Râu Đen và cảm thấy khá buồn cười với kế sách ly gián ngu ngốc kia của hắn.

"Hừ, ta nói không đúng..." Râu Đen còn chưa nói xong thì Garp đấm một quyền thật mạnh vào bụng của hắn.

"Ai da, đau quá, đau quá, đau chết mất." Râu Đen nằm trên mặt đất và la lên, giống như một heo mập mạp sắp bị đưa vào trong lò mổ vậy.

"Aokiji, bắt bọn chúng lại. Sengoku nói phải canh giữ cẩn thận." Garp mạnh mẽ nói.

Vì những tin nhắn kỳ lạ trên màn hình nên Sengoku quyết định bắt băng Râu Đen lại trước, ông còn đặc biệt gọi điện thoại dặn dò Garp rất nhiều lần. Ông biết quá rõ tính cách của vị chiến hữu này, nếu không dặn dò như vậy chỉ sợ Garp sẽ đánh chết Râu Đen ngay lập tức.

Aokiji trả lời một tiếng và ra lệnh kêu hải quân còng tất cả bọn chúng lại bằng còng tay hải lâu thạch. Bởi vì có hai chiến lực mạnh mẽ của hải quân nên băng Râu Đen phải ngoan ngoãn để hải quân bắt giữ, trong lòng thì đang thầm mắng tên thuyền trưởng vô dụng đang nằm la hét trên mặt kia.

Râu Đen bị hải quân còng tay, trong mắt oán hận nhìn Garp.

"Tại sao?"

Hắn muốn biết tại sao hải quân lại ra tay với hắn, hơn nữa bây giờ suy nghĩ lại giống như là Aokiji và Garp cố tình đến đây bảo vệ băng Mũ Rơm vậy đó.

"Muốn biết tại sao hả?"

"Bởi vì Luffy Mũ Rơm là cháu trai của lão phu."

Tất cả mọi người có mặt trong sân từ băng Mũ Rơm, băng Râu Đen và cả hải quân đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

"Cái gì???" Râu Đen cũng vô cùng kinh ngạc sau đó đột nhiên nhớ tới gì đó phản bác lại.

"Nhưng ta đã thay đổi mục tiêu rồi, ngài có thể thả tôi ra được không?"

"Ồ, nói nghe xem ngươi định bắt ai để trao đổi với hải quân." Garp không hề để ý nói.

"Là Đội trưởng đội 2 băng hải tặc Râu Trắng, Hỏa Quyền Ace."

Gương mặt của Râu Đen gian xảo nói.

"Các người sẽ rất bất ngờ khi biết được thân thế của hắn, ta tin tưởng sau khi nghe ta nói xong thì Thủy Sư Đô Đơc chắc chắn sẽ đồng ý thả ta ra và cho ta ngồi vào ghế Thất Vũ Hải."

Râu Đen vô cùng tự tin nói, không hề chú ý đến nắm đấm của Garp đã biến thành màu đen.

"Hỏa Quyền Ace chính là con trai của Vua... Ahhh!!!"

Không đợi Râu Đen dứt lời thì Garp đã đấm một cái rất mạnh vào người Râu Đen, trên trán nổi đầy gân xanh nổi.

"Khá lắm Râu Đen, ngươi luôn cứ chọc vào người nhà của lão phu là sợ mình sống quá lâu rồi sao?"

Khóe miệng của Râu Đen tràn ra vết máu và tức giận mắng lại.

"Lại là cháu của ngươi, sao một Anh Hùng Hải Quân như ngươi mà có cháu trai làm hải tặc vậy chứ?"

"Hơn nữa Hỏa Quyền Ace là con trai của kẻ thù ngươi đó!"

Đến lúc này Râu Đen hoàn toàn điên rồi, hắn mẹ nó làm sao biết được mấy tên mà hắn muốn bắt lại là cháu trai của Garp chứ. Nếu biết trước thì hắn đã không đυ.ng phải tên điên này rồi.

Garp nắm Râu Đen lên và gằn từng chữ bên hai hắn. "Nghe rõ đây Râu Đen, ta không phải Râu Trắng tên kia mềm lòng đâu. Nếu ngươi còn có suy nghĩ đυ.ng tới người nhà của ta thì ta không ngại giúp Râu Trăng gϊếŧ chết đứa con bất hiếu là ngươi đâu."

Cả người Râu Đen đều run rẩy khi nghe lời uy hϊếp của Garp, hắn biết rất rõ người này không phải nói đùa. Hắn đã ở trên tàu của Râu Trắng hơn hai mươi năm nên biết rất rõ về tên điên này, một khi ông ta đã làm thì cho dù Râu Trắng cũng chưa chắc có thể cản ông ta lại được.

Sau đó Garp không hề để ý đến Râu Đen nữa, quăng hắn cho hải quân áp giải về tàu.

"Ngài Garp, tôi áp giải bọn chúng đi trước đây." Aokiji nói xong thì theo phía sau đám hải đang áp giải băng hải tặc Râu Đen.

Băng hải tặc Râu Đen lúc đi đến đây thì vô cùng kiêu ngạo nhưng khi ra về thì bộ dáng chật vật và bị hải quân bắt giữ.

________