Edit: Yin - Beta: Bơ (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenhdt.com @YinKeAi) Lâm Thủy Trình và phòng ban bất hòa, cuộc chiến trên diễn đàn vẫn đang tiếp diễn.
Trường đại học Tinh Thành là trường hạng nhất ở Liên minh, sinh viên ở đó tuyệt đối không phải là loại mọt sách chỉ biết nghe lời giảng viên, từ xưa tới nay, sinh viên là lực lượng trẻ tuổi nhất, là một lực lượng đoàn thể sắc bén và giàu tinh thần phấn chấn, mặc dù đôi khi rất dễ bị kích động, sẽ lộ ra vẻ non nớt, nhưng bọn họ sẽ không im lặng vào thời điểm cần phải lên tiếng.
Đầu tiên An Như Ý hack vào diễn đàn trường học, những sinh viên từ các khoa khác ngay lập tức làm theo, lấy Số viện làm đại diện sinh viên kích động bọn họ.
Chủ tịch hội sinh viên cũng đại diện lên tiếng: "Chúng tôi đã biết về tình hình của bạn học Lâm Thủy Trình, lấy tư cách là đại biểu sinh viên, chúng tôi sẽ đàm phán với giảng viên, lịch sử nói cho chúng ta biết, khi mâu thuẫn xảy ra chúng ta không thể dùng cảm xúc giải quyết mâu thuẫn, hoặc là tùy ý tăng thêm mâu thuẫn, tìm đúng chủ thể và khách thể của mâu thuẫn rồi giải quyết nó. Mọi người và các giảng viên đều không dễ dàng gì, trước tiên chúng ta thảo luận mấy biện pháp có được, nhìn xem có thể giúp gì được cho bạn học Lâm hay không. Chúng ta đừng nói sang chuyện khác, cũng đừng phát tán quá nhiều, ta chỉ nên nhắm vào chuyện này thôi."
"Thứ nhất, là đừng nói gì với bên ngoài, việc này vừa lớn vừa nhỏ, một khi lên tiếng, mâu thuẫn sẽ thăng cấp thành mâu thuẫn giữa sinh viên và cả trường, đối thủ của chúng ta sẽ trở nên nhiều hơn, hội sinh viên đề nghị không làm như vậy."
"Thứ hai, là không có người biết rõ tình hình hạng mục, chẳng hạn như các bạn ở học viện nghệ thuật và học viện máy tính chuyên nghiệp AI có thể cung cấp một ít trợ giúp, mọi người tiếp thu ý kiến hữu ích, không chỉ là vì bạn học Lâm mà càng vì sinh viên Tinh Đại chúng ta không bị đạp ngã bảng hiệu vàng."
"Thứ ba, nếu hạng mục không thành công, chúng ta có thể đưa ra yêu cầu hợp lý để giúp toàn bộ sinh viên Số viện được miễn trách nhiệm, chúng ta cần đem tình huống bên trên phân công nhiệm vụ không khớp với chuyên ngành học viện phản ánh ra bên ngoài, hy vọng bên trên tiến hành điều chỉnh chính sách tương ứng."
Hội sinh viên Tinh Đại vẫn luôn là tổ chức có địa vị lúc cao lúc thấp trong lòng bọn sinh viên, chủ yếu còn phải xem chủ tịch hội sinh viên mỗi năm như thế nào.
Nghe nói vào thời điểm lụi bại, ba ba ở sau lưng nhà trường đem tiền chống đỡ cũng tuyển không được người, mà vào lúc rực rỡ, nhiều thành tích dự án và các hoạt động phúc lợi công ích hạng nhất không thiếu, khi các sinh viên gặp chuyện, đầu tiên sẽ hướng Hội sinh viên xin giúp đỡ.
Mà những năm gần đây, Hội sinh viên đã thành tình trạng chó thấy cũng ngại, học sinh gặp phải vấn đề cũng chẳng quan tâm, hoạt động tổ chức rải rác phân tán, không ngừng có người liên tục nhớ lại quá khứ những năm tháng cao chót vót, nói tới chủ tịch lúc xưa rạng rỡ thế nào, rất nhiều người than thở lúc không có anh hùng thì thằng nhãi ranh cũng trở nên nổi tiếng.
Hôm nay chủ tịch phát biểu một bài tuyệt vời ông mặt trời, phía dưới nhanh chóng có người trả lời: "Được đó, lần này hội sinh viên hiếm thấy không ba phải, khá tốt nhỉ?"
Cùng lầu: "Bởi vì dưới da thay đổi người rồi, là tân chủ tịch nhiệm kỳ mới được bầu tuần trước, Hàn Hoang viện tài chính."
"Chưa từng nghe qua, nói nghe chút thông tin xem nào? Trước đây ở khoa robot có người tên này, không phải là hắn chứ? Hàn Hoang khoa robot tốt nghiệp một năm rồi mà."
"Khoa hóa học ở phân bộ Giang Nam cũng có người tên Hàn Hoang, không biết......"
"Không phải, các người lầu trên nói đúng hết, khoa robot, khoa hóa học, bây giờ là khoa tài chính đều là cùng một người. Lúc đầu Hàn Hoang học khoa robot, sau khi học một năm thì bỏ học rồi thi vào khoa hóa học, học hóa học hai năm đổi phương hướng chuyển chuyên ngành sang viện tài chính, nói rằng cảm thấy nghiên cứu khoa học quá khó không bằng trở về kế thừa gia nghiệp, nhà của họ là người giàu nhất ở phân bộ Trung Đông cũ, hiểu chưa? Đúng rồi, ngoại trừ hội chủ tịch sinh viên, hắn là người liên tục giữ kỷ lục ba lần đứng đầu trong cuộc thi đấu biện luận mô phỏng hoạt động và vận hành KPI*."
(*)KPI, trong tiếng Anh gọi là "Key Performance Indicator" là chỉ số đo lường và đánh giá hiệu quả hoạt động của một bộ phận trong một công ty hoặc sự vận hành của cả công ty. Mỗi bộ phận trong công ty sẽ có những chỉ số KPI khác nhau. Ví dụ khi đánh giá sự hiệu quả của toàn bộ máy móc vận hành thì một trong những chỉ số KPI có thể áp dụng là khối lượng sử dụng thực tế chia cho khối lượng sử dụng theo lí thuyết của một chiếc máy.
Phía dưới nhanh chóng có người đăng một bức ảnh, người trên bức ảnh vừa ra khỏi sân bóng, mặc đồ thể thao, tuấn tú cởi mở, mặt mày như sao sáng.
"Chưa kể còn rất đẹp zai...... Thật đúng là người rảnh rỗi này, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây."
"??? Anh trai đẹp như vậy sao bây giờ tui mới phát hiện?? Còn là chủ tịch hội sinh viên?? Clm, sớm biết chủ tịch học sinh hội tuyển cử tui sẽ không bỏ qua, lại bỏ lỡ nhìn thấy anh đẹp trai! Năm nay sao có nhiều anh đẹp trai vậy chứ!! Lâm Thủy Trình viện Số học, Hàn Hoang viện tài chính ...... Quả nhiên người thông minh sẽ có khí chất đẹp trai, còn những người xấu xí thì éo có gì, thôi tui đi đắp mặt nạ dưỡng da đây."
"Cũng chỉ có vậy, loại người này Tinh Đại lại không thiếu, có những người đi từ viện Mỹ thuật đến viện Kinh doanh, một năm đã học xong chương trình học cả hai viện."
Hàn Hoang một mình liên hợp với mấy đại diện Số viện cùng các phòng ban khác, hẹn thời gian đến văn phòng hiệu trưởng thương lượng.
Từ Mộng Mộng là một trong những người đại diện, sau khi bước vào chỉ biết trợn mắt há mồm mà nghe người bên cạnh tranh luận lý lẽ.
Từ Mộng Mộng là học sinh giỏi bình thường tương đối mẫu mực bình, từ nhỏ đến lớn đầu óc không tính là nhạy bén nhất, nhưng có thể dựa vào nỗ lực tiến vào trường học, năng lực làm việc cũng khá mạnh, chưa từng có lúc chểnh mảng mà đi lệch quỹ đạo, vẫn luôn theo khuôn phép cũ, không bao giờ làm sai quy tắc.
Sau khi từ văn phòng hiệu trưởng đi ra, giọng nói Từ Mộng Mộng run rẩy gọi điện thoại cho chị em tốt: "Quá đỉnh......
Hiệu trưởng bị bọn họ oán giận á khẩu không trả lời được, không hổ là tranh luận do mấy sinh viên năm ba kia làm ra, đáng sợ quá đi......"
Bên này nàng chưa cảm thán xong, đằng sau đã có một người đuổi kịp, vỗ vỗ bả vai nàng: "Bạn học xin dừng bước. Có bận gì không?"
Từ Mộng Mộng nhanh chóng nói một tiếng cùng đầu bên kia điện thoại, rồi cúp máy.
Quay đầu nhìn lại, nàng thiếu chút nữa bị hù chết ——Chủ tịch hội sinh viên mới đại danh đỉnh đỉnh Hàn Hoang đứng ở phía sau cười tủm tỉm nhìn nàng.
Gần đây nàng được đào hoa vận vào sao?
Tuy rằng đều là đào hoa chỉ có thể đứng xa nhìn mà không thể khinh nhờn. Đàn em khoa chính quy vừa mới ở trong văn phòng hoàn toàn khống chế tình thế để lại ấn tượng khắc sâu cho nàng, Từ Mộng Mộng không khỏi thêm vài phần kính sợ: "Có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện gì khác, là muốn hỏi một chút, đàn chị là khoa phân tích lượng tử à, Lâm Thủy Trình là bạn học của chị sao?" Hàn Hoang nho nhã lễ độ mỉm cười, "Có thể hỏi đàn chị phương thức liên lạc của cậu ấy không, kết quả hôm nay chúng ta tranh thủ cùng nhà trường, em nghĩ cần thông báo cho cậu ấy biết, sau này nếu cậu ấy có việc muốn giúp, cũng có thể liên hệ bọn em."
Từ Mộng Mộng như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng tìm giao diện danh bạ, đưa phương thức liên lạc của Lâm Thủy Trình cho y quét.
Hàn Hoang quét xong, cảm ơn nàng rồi mới rời đi.
Từ Mộng Mộng cảm thán nói: "Chủ tịch hội sinh viên này thực sự ổn nha."
Ngay sau đó, bìa diễn đàn sinh viên Tinh Đại làm mới một thông báo, nhằm vào hạng mục giám định danh họa gần đây Số viện thảo luận, phòng ban cử ra giáo sư tiến hành hướng dẫn hạng mục và cùng phụ trách tiến độ. Nếu hạng mục không hoàn thành đúng tiến độ, hiệu trưởng sẽ chịu mọi trách nhiệm, không đổ lỗi cho cá nhân. Trường học sẽ cung cấp tất cả các tài nguyên có sẵn cho hạng mục này.
Phương pháp xử lý này chưa được mọi người tán thành, diễn đàn lại nổi lên gió lốc: "Không thể ngưng hẳn hạng mục vô nghĩa này sao! Còn không bằng đi quyên góp số tiền đó."
Nhưng những tranh luận này không kéo dài lâu lắm.
Hội sinh viên trường đã tiếp quản diễn đàn, cảm ơn mọi người vì những đóng góp của họ trong cuộc chiến này. Trước đó Hàn Hoang liệt kê những yếu tố cần thiết và bước đi hết sức rõ ràng, trường học cùng sinh viên xem như đều lui một bước.
Trong văn phòng hội sinh viên, Hàn Hoang nhìn vào điện thoại di động của mình.
Yêu cầu thêm bạn tốt Lâm Thủy Trình vẫn chậm chạp không trả lời.
"Chủ tịch, thành thật mà nói thì hơi đắc tội với cậu, nhiệm vụ chúng ta là giải quyết vấn đề của các sinh viên khoa chính quy, nghiên cứu sinh và chúng ta có vách tường ngăn cản, không dễ quản lý." Bên cạnh có một cốt cán nói, "Nghiên cứu sinh cơ bản đều là thần ẩn...... Chúng ta hầu như chưa bao giờ nhận chuyện của nghiên cứu sinh, chuyện của bọn họ không phải đều là tìm Viện giải quyết sao?"
Hàn Hoang liếc mắt nhìn cậu, mặt mày anh khí mang theo nét cười: "Hiện tại cậu đang năm ba, sau này cậu không thi lên thạc sĩ sao? Cậu có chắc loại chuyện này sẽ không xảy ra trên người mình?
Cốt cán: "......"
"Bên cạnh đó, loại hạng mục quân đội này trước nay không phải do nghiên cứu sinh làm, giống Lâm Thủy Trình vậy, đi theo bên người Dương Chi Vi làm hạng mục, sinh viên khoa chính quy trong trường chúng ta như vậy không ít, sao cậu biết về sau loại sự tình này sẽ không phát sinh trên người sinh viên khoa chính quy?" Lời Hàn Hoang thấm thía.
"Hội sinh viên chúng ta vì lợi ích sinh viên lên tiếng, cho dù họ là sinh viên năm nhất năm hai hay là nghiên nhất nghiên nhị. Chúng ta là người được trao quyền, được giao tiếp trực tiếp với nhà trường nên cần đứng ra thay mọi người gánh vác trách nhiệm. Ánh mắt thiển cận, hội sinh viên vĩnh viên sẽ không dám ngẩng cao đầu."
Cốt cán cảm thấy kính nế: "Chủ tịch nói đúng."
"Nhưng lần này......" Hàn Hoang lẩm bẩm nhìn giao diện diễn đàn, mấy ngày nay các bài đăng của Lâm Thủy Trình liên tục nổi lên, y bấm vào bài đăng thảo luận tố cáo trước đó.
Lầu ba đăng một bức ảnh của Lâm Thủy Trình lên, người đạm mạc tinh xảo phảng phất như xuyên thấu qua màn hình nhìn y chăm chú.
"Lần này Lâm Thủy Trình thật sự đắc tội người ở phòng ban, chuyện nháo càng lớn càng không tốt. Chúng ta cố gắng giúp cậu ấy nhanh nhất có thể, nhưng chưa chắc đã giúp được gì. Chỉ có thể nói, làm hết sức thôi, còn lại rốt cuộc thế nào phải dựa vào chính cậu ấy."
*Thứ hai khi Lâm Thủy Trình tới phòng thí nghiệm, đầu tiên là nhận được thông báo của phòng ban kêu cậu đến văn phòng nói chuyện.
Hứa Không đang tịnh dưỡng, cùng cậu nói chuyện chính là viện trưởng Số viện Thẩm Truy và phó viện trưởng Dư Phàn.
Dư Phàn là giáo sư đã cãi nhau với cậu mấy hôm trước, vừa thấy cậu đến sắc mặt liền trở nên tối sầm.
Không khí văn phòng rất ngưng trọng, mùi khói thuốc nghẹt thở.
Nhưng thật ra vẻ mặt Thẩm Truy lại ôn hoà, ông là một nhà lãnh đạo già điển hình, gương mặt hiền từ, giữa cử chỉ tản ra ánh sáng hòa ái. Ông bảo Lâm Thủy Trình ngồi xuống, lại hỏi cậu: "Hút thuốc không?"
Lâm Thủy Trình lắc lắc đầu nói "Cảm ơn".
"Như vậy đi, chúng ta không nói nhiều, nói về chuyện hạng mục ha. Người trẻ tuổi có sức sống, tuổi trẻ khí thịnh là chuyện tốt, Dư Phàn ông là người lớn cùng đừng chấp học sinh. Bây giờ hạng mục này vẫn tận lực làm cho tốt đi."
Tầm mắt Thẩm Truy lại chuyển hướng sang Lâm Thủy Trình, cười như không cười, "Lực lượng sinh viên các cậu cũng lớn, hội sinh viên khoa chính quy cũng giúp các cậu đứng ra nói chuyện, hack diễn đàn trường học, còn nói muốn liên hệ truyền thông bên ngoài...... Cậu nhìn xem, không phải chuyện gì lớn, sao nháo thành như vậy? Học sinh này, vốn đang giải quyết việc cho tốt, làm lớn chuyện lên liền không dễ giải quyết, cậu hiểu không?"
Lâm Thủy Trình ngẩn ra. Hội sinh viên ra mặt giúp mình?
Cậu không biết gì về việc này cả.
Từ hôm thứ sáu cậu rời khỏi phòng bệnh Hứa Không, thì không mở ra tin nhắn nhắc nhở.
Cuối tuần Phó Lạc Ngân ở nhà cả ngày mở họp qua video, cậu dành tất cả tinh lực thu nhập tư liệu kiểm chứng, xem video, tìm kiếm tài liệu lịch sử, hầu như không buồn ăn uống. Cậu nhận được vô số tin nhắn và nhiều yêu cầu thêm bạn tốt, nhưng cậu không kịp trả lời, đặt trước ở một bên, chỉ đem trạng thái vòng bạn bè của mình đổi thành "Mọi thứ đều tốt, cảm ơn mọi người quan tâm".
Thấy cậu không nói lời nào, Thẩm Truy lại chậm rì rì mà nói: "Tôi không quan tâm cậu có biết chuyện này hay không, học viện sẽ phái một giáo sư hướng dẫn cậu, trong bảy ngày nay, cậu nghe theo thầy Dư chỉ đạo, hiểu chưa? Người trẻ tuổi vẫn cần phải được dạy dỗ, tôi biết cậu đi theo Dương Chi Vi, lý lịch khá đẹp, đó cũng không phải là lý do để cậu không tôn trọng bậc thầy, càng đừng kéo chân sau giảng viên giống như cậu mấy hôm trước ở phòng ban tranh cãi, còn ra thể thống gì?"
Lâm Thủy Trình dừng một chút, nhàn nhạt hỏi:"Thầy của tôi lên máu, sao ngài không thăm hỏi đồng nghiệp đang ở đâu, làm một lão tiền bối đức cao vọng trọng chỉ vì một hạng mục giống như trò đùa mà phát bệnh, vì bảo vệ học sinh buông xuống tôn nghiêm mà như một người đàn bà đanh đá đầu đường liều mạng làm ầm ĩ, ngài có tôn trọng nghề giáo viên, hay tôn trọng tương lai của mỗi một học trò Số viện không?"
Dư Phàn ở bên cạnh cười một chút, ánh mắt kia như là đang nói: Sớm đã nói rồi nhé? Đây là con nhím.
Thẩm Truy vẫn là cười như không cười: "Có một số việc, học sinh các cậu không hiểu, thầy của cậu quá nóng nảy, chúng ta không phải đang thảo luận biện pháp giải quyết sao? Cậu không cần kích động như vậy, biện pháp đều là người nghĩ mà. Lần này giáo sư Dư Phàn hướng dẫn cậu, cậu nên cảm ơn ông ấy cho tốt, ông ấy ngừng ba bốn hạng mục lớn trong tay để quản chuyện của cậu......"
Lâm Thủy Trình nói: "Cảm ơn thầy, tôi có thể tự hoàn thành một mình."
Dư Phàn lại cười, ông lắc lắc đầu: "Vẫn là người trẻ tuổi, như vậy, cậu trước tiên về nghiên cứu hạng mục này đi, có vấn đề gì thì nói cho ta, ha? Chuyện trước kia, thầy không so đo với cậu. Thả lỏng tâm trí, đầu tiên làm chuyện trước mắt cho tốt, đây mới là quan trọng nhất."
Lâm Thủy Trình dừng một chút: "Vậy người phụ trách hạng mục này là ngài hay là tôi?"
Dư Phàn hơi sửng sốt.
Lâm Thủy Trình nói: "Thầy đã nói như vậy, tôi cũng không muốn liên lụy ngài. Tôi đề nghị học viện mở hai tổ hạng mục, tổ một chịu trách nhiệm chính, tổ hai hỗ trợ tranh luận, không cần gánh trách nhiệm. Nếu hai tổ tự tìm ra biện pháp kiểm tra đo lường, thành quả cũng thuộc về ngài. Tôi hiểu phòng ban thật lòng tốt với tôi, nhưng không thể để thầy gánh vác nguy hiểm thay tôi, điều này coi như là bù đắp cho lỗi lầm của tôi."
"Ha ha, chia tổ cạnh tranh đề án sao?" Dư Phàn cười không rõ.
Ông cùng Thẩm Truy liếc nhìn nhau.
Lâm Thủy Trình có thể nói ra như vậy, bọn họ không ngạc nhiên chút nào. Sinh viên trẻ tuổi kiêu ngạo sắc bén vậy đó, cũng dễ dàng bị kích tướng, thật ra chủ ý bọn họ chỉ là muốn để Lâm Thủy Trình tự gánh vác, không nghĩ tới Lâm Thủy Trình càng tiến thêm một bước, trực tiếp đề ra chia tổ cạnh tranh, tự mình nghiên cứu. Này là phủi sạch quan hệ với họ.
Không phải phòng ban không quan tâm, mà do Lâm Thủy Trình không biết tốt xấu, thì đó không phải là vấn đề của trường.
Lâm Thủy Trình là một học sinh đặc biệt, cậu ấy từ phân bộ Giang Nam điều lại đây, được hiệu trưởng phê duyệt, họ cho rằng là nhờ quan hệ khắp nơi của Dương Chi Vi. Cũng có người đồn đại bạn trai Lâm Thủy Trình ở viện nghiên cứu Thất Xử, thậm chí ngày biện luận đó giơ ra giấy thông hành, nhưng sự thật thì không có ai chứng thực, bởi vì nếu Lâm Thủy Trình thật sự có quan hệ với Thất Xử, án danh họa căn bản không đến mức nháo đến trình độ này.
Mặc dù Thất Xử không lệ thuộc bất kỳ cơ cấu nào, nhưng quyền phát biểu ở giới học thuật tuyệt đối có trọng lượng, các quyết định của Thất Xử liên quan trực tiếp đến định hướng khoa học kỹ thuật Liên minh hai mươi năm tới, chắc chắn không đến nỗi che chở không được một Lâm Thủy Trình nho nhỏ.
Quan trọng hơn, cậu ấy là học trò của Dương Chi Vi, hơn nữa gần đây quan hệ với phó viện trưởng Hứa Không rất tốt. Giới học thuật đều biết Dương Chi Vi và Hứa Không cùng một phe học thuật, hoạt động ở phân bộ Bắc Mỹ cũ, phân bộ Thái Bình Dương cũ. Mà không ít người trong Số viện Tinh Đại là từ phe của phân bộ Châu Âu cũ chuyển tới.
Nói chung, toán học càng gần với ngành học lý luận thuần túy, thì càng khó sáng tạo ra thành quả, hơn nữa ý nghĩa thực tiễn cũng không lớn —— chứng minh một vấn đề nan giải hàng ngàn năm, có thể ăn được không? Không thể!
Nhưng nếu không có thành quả, đương nhiên sẽ không kéo được vốn, thậm chí cả thạc sĩ cũng tuyển không nổi. Các giáo sư ai cũng muốn có cơm ăn, phân bộ Châu Âu cũ dần phát triển ra một loại không khí, cam chịu đổi chủ đề cũ để đăng tải luận văn, rồi sau đó tiến hành xin hạng mục, lôi kéo vốn, đồng thời liều mạng tuyển người từ các phân bộ trên thế giới. Các đạo nhóm thường xuất hiện hơn một ngàn bài văn học thuật trên danh nghĩa một giáo sư, thực tế đều là kết quả trên danh nghĩa của nhau.
Hứa Không đảm nhiệm máy tính lượng tử, thiên về sản xuất, các hạng mục những năm gần đây của Dương Chi Vi chủ yếu về phương diện chồng chập lượng tử*, thuộc về phái nửa thí nghiệm nửa lý luận, phân bộ Bắc Mỹ cũ và Thái Bình Dương bên kia nghiên cứu công cụ tiền tuyến nhiều hơn, chưa từng lo qua đầu đề và đề án mới, học sinh liều mạng thi vào bên này, tiền trước nay đều không phải là vấn đề.
(*)Chồng chập lượng tử (hay chồng chất lượng tử, xếp lớp lượng tử) là việc áp dụng nguyên lý chồng chập vào cơ học lượng tử. Nguyên lý chồng chập vốn là sự cộng véctơ các véctơ sóng trong giao thoa. Với kiểu suy nghĩ từ trên xuống dưới như vậy của Số viện, gần đây Hứa Không muốn động vào bánh ngọt của rất nhiều người. Ông và Dương Chi Vi cùng phe thực tiễn công cụ, không phải là không ai muốn động vào, mà từ trước tới nay vẫn chưa tìm được cơ hội.
Hiện tại cơ hội này tới, cửa đột phá chính là Lâm Thủy Trình.
Là cơ hội tự đưa tới cửa.
Trong lòng Dư Phàn chuyển thật nhanh, mỉm cười nói: "Cũng được, nếu nghiên cứu gặp vấn đề gì, cứ liên hệ ta bất cứ lúc nào."
Lâm Thủy Trình gật gật đầu: "Cảm ơn thầy."
Cậu rời khỏi văn phòng viện trưởng.
*Lâm Thủy Trình chọn tự mình hoàn thành thí nghiệm, chuyện tổ cạnh tranh dự án của giáo sư Dư Phàn rất nhanh đã được truyền ra.
Trên diễn đàn hiện lên vẻ kinh sợ: "Cái quần gì đây? Không phải nói phái ra giáo sư hướng dẫn à? Sao biến thành cạnh tranh? Lâm Thủy Trình chỉ là sinh viên nghiên nhất, sao so được với giáo sư Dư Phàn còn lợi hại hơn? Huống chi chuyên ngành không khớp."
Cũng có người nói: "Tui thấy chưa chắc, lý lịch của Lâm Thủy Trình rất trâu bò, đừng nhìn vào thâm niên và tuổi tác mà nói. Trên thực tế, đối với vấn đề này, tui cược một từ vô ích*, cuối cùng hai bên không có biện pháp. Bởi vì tui nghe ngóng một chút tin tức, hai bức họa ở mức độ mà tất cả kỹ thuật AI hiện nay cũng không thể kiểm tra đo lường ra, các loại biện pháp xác định cao cấp đã thử qua, coi như lần này trường học có thể cung cấp thêm tài nguyên, còn có thể xảy ra ăn may sao?"
(*)Từ gốc là 空(kōng)Diễn đàn rất nhanh đã phát động cuộc bỏ phiếu, tên là 【 Bạn cho rằng Số viện Lâm Thủy Trình tổ một và giáo sư Dư Phàn tổ hai ai có thể giành được thành quả hạng mục? 】
Lựa chọn 1: Lâm Thủy Trình
Lựa chọn 2: Giáo sư Dư Phàn
Lựa chọn 3: Đều làm không được
Lựa chọn 4: Đều làm ra được
Phần lớn đều chọn hai và ba.
Từ Mộng Mộng ở nhà nhìn thấy phiếu bầu, bỏ phiếu 1, còn kêu gọi các bạn thân của mình hỗ trợ bỏ phiếu 1.
Nàng không thể liên lạc được với Lâm Thủy Trình, chỉ có thể thầm cầu nguyện cho sư đệ, hy vọng chuyện tốt sẽ xảy ra.
*Tô Du gần đây rất bận rộn, gần đây y tiếp nhận chữa bệnh cho một bệnh nhân giam bên ngoài, tên là Dịch Thủy.
Người liên lạc với y là một trong
những người bạn chơi chung ở đại viện từ nhỏ - Phó Tuyết.
Phó Tuyết là con gái họ hàng xa của Phó Lạc Ngân, đồng lứa với Phó Lạc Ngân, nhưng lại kém hai ba tuổi, về cơ bản chưa từng đến phân bộ Giang Nam. Mối quan hệ giữa Phó Tuyết và Phó Lạc Ngân thường thường, không quá thân quen, nhưng cùng Tô Du quan hệ không tồi.
Một vòng kia của Hạ Nhiên lúc trước tổ chức thành đoàn đi Bắc Mỹ, Phó Tuyết là ngoại lệ, cô ở lại Tinh Thành giúp trong nhà đầu tư làm ăn, phương hướng phát triển là trí tuệ nhân tạo.
Lần này cô để Tô Du giúp sắp xếp việc điều trị cho bệnh nhân, Tô Du đồng ý không do dự.
Y không quen biết Dịch Thủy, lần trước đến Thất Xử chỉ biết là đi đón Lâm Thủy Trình, càng không biết người nào bắt nạt Lâm Thủy Trình, chỉ tưởng là cướp bóc bình thường nên không để ý.
Lúc Phó Tuyết nhắc tới cũng chỉ nói: "Là bạn của Hạ Nhiên, tôi giúp hỏi thăm một chút, có thể liên lạc với cậu thật là quá tốt."
Tô Du nói: "Không có gì."
Phó Tuyết hỏi y: "Đúng rồi, gần đây Lạc Ngân quen bạn trai mới? Cậu biết không?"
Tô Du không thích nói sau lưng người khác, người trong vòng bọn họ đều cảm thấy Phó Lạc Ngân phải cùng Hạ Nhiên ở bên nhau, lôi lôi kéo kéo nhiều năm như vậy, định mệnh vướng vào nhau. Nhưng Tô Du là tên chó thích vẻ ngoài, từ ánh mắt đầu tiên y gặp Lâm Thủy Trình đã thất thủ, càng đừng nói Lâm Thủy Trình làm cơm cho y ăn.
Lâm Thủy Trình không biết về quá khứ Phó Lạc Ngân, thật sự là không có lý do gì chịu đựng các loại suy đoán dò hỏi ác ý.
Tô Du nghĩ nghĩ, nói: "Khá tốt, không quen."
Phó Tuyết không hỏi nữa.
Buổi tối, Tô Du phát hiện mình được Phó Tuyết thêm vào group chat. Phần lớn trong nhóm là con gái, đều là những người y biết, cả Hạ Nhiên và Đổng Sóc Dạ cũng ở bên trong.
Tô Du nghĩ tới, lúc trước bọn họ đã từng muốn thêm y vào nhóm, nhưng bị y từ chối, lấy lý do là y cảm thấy một người đàn ông mà vào trong nhóm chat toàn con gái sẽ xấu hổ. Các cô cũng không tiếp tục kiên trì.
Hầu hết mọi người trong nhóm y đều biết hoặc là rất quen thuộc, Tô Du cũng không thấy xa lạ, vào nhóm chào hỏi, sau đó @ Đổng Sóc Dạ: "Tên chó này lại ở trong nhóm, mỗi ngày xem các tiên nữ trò chuyện là có ý gì?"
Đổng Sóc Dạ không trả lời.
Phó Tuyết gửi emoji cười to: 【 Cậu đừng để ý đến hắn, hắn y chang một thây ma, chưa từng thấy hắn nổi lên. Hôm nay kéo cậu vào là để cảm ơn một chút, cảm ơn đồng chí Tiểu Tô của chúng ta giúp đại ân, giúp chuyển bạn trai Thiến Thiến đến bệnh viện. Gần đây Thiến Thiến bận tìm người hỗ trợ xóa vết nhơ trên học thuật, bận quá không có cách tự liên lạc cậu. 】
Mặc dù đầu óc Tô Du mơ hồ, vẫn gửi vài emoji thể hiện sự thân thiện của mình. Rồi thoát ra giao diện đi chơi game.
Y quên tắt thông báo nhóm chat, đang chơi mà cửa sổ trò chuyện cứ liên tục bắn ra tin nhắn. Tô Du lười, nghĩ đánh xong ván này lại ra cài đặt.
Trận chiến đang diễn ra kịch liệt, y đang muốn điều khiển anh hùng núp ra sau thu hoạch đồ, hô to một tiếng: "Hex xem chiêu cuối đây—— ȶᏂασ mẹ ——!!!" Y nhấn nhầm một cái, trực tiếp click mở khung tin nhắn nhắc nhở vừa vặn hiện lên, toàn bộ màn hình trò chơi bị thoát ra.
Tô Du nhanh chóng bấm quay về, nhưng màn hình đã đen lại.
Y cực kỳ bi thương: "Má nó ——"
Tô Du lập tức muốn quay lại chặn tin nhắn nhóm, kết quả một hàng tin đột nhiên không kịp đề phòng mà đâm vào mắt y, làm cả người Tô Du đều sửng sốt.
Y thấy được ba chữ "Lâm Thủy Trình".
Lướt lên, là tin nhắn của Phó Tuyết: "Tớ vừa mới xem diễn đàn Tinh Đại, nói là Lâm Thủy Trình muốn cùng Dư Phàn cạnh tranh kết hạng."
"Dư Phàn? Tôi cười chết, ai cho hắn can đảm thách thức với lão giáo sư lai lịch cao? Tên bạn trai mới này của Phụ nhị đầu óc không xài được à?"
Lần trước biện luận của Âu Thiến bị kẹt, giáo sư mà các cô liên hệ chính là Dư Phàn. Lúc này thù mới hận cũ cùng nhau nảy lên, trò chuyện trong nhóm lập tức đột phá 99+.
"Chắc vậy á, tớ thấy trên diễn đàn Tinh Đại bọn họ đang bỏ phiếu, không bằng chúng ta tới đánh cược một phen, cá cược không nào, cược tên hàng giả đó thắng hay thua?" Phó Tuyết cười, "Đương nhiên là thua rồi, AI tiên tiến nhất của công ty chúng ta có thể phân biệt tầng nano, tớ sẽ đưa cái máy này cho giáo sư Dư Phàn mượn miễn phí, coi như đưa họ một ân tình."
Tô Du quên luôn chơi game, y không thể tưởng được đánh ra mấy chữ: "...... Các cậu nói hàng giả là, Lâm Thủy Trình sao?"
Phó Tuyết: "Đúng vậy, bạn trai hiện tại của Phụ nhị, nghe nói chỉ là một kẻ mê tiền, Phụ nhị thấy hắn có vài phần giống Nhiên Nhiên mới tìm hắn, hắn còn bắt nạt Thiến Thiến đấy."
Tô Du: "...... Không phải đâu, tôi đã gặp cậu ấy vài lần, cậu ấy chắc chắn không phải loại người như vậy. Người khá tốt."
Một cô gái khác có mối quan hệ thân thiết với Tô Du nhảy ra: "Đếch phải đâu, đừng bị hình tượng che mắt. Cậu quen hắn bao lâu, quen chúng tôi bao lâu? Cẩn thận bị bán mà còn giúp người đếm tiền, tôi thấy tên Lâm Thủy Trình đó rất có tâm cơ. Tiểu Ngư cậu nhất định phải chú ý đừng bị lừa."
Tô Du đánh sáu dấu chấm.
Trong nhóm nhanh chóng mở một cuộc bỏ phiếu, sau mỗi lần bỏ phiếu sẽ chuyển thành bao lì xì để quản gia trong nhóm làm quỹ. Chủ nhóm Ngô Nhất Nhất tag tất cả thành viên, hứng thú bừng bừng mà nói: "Tới tới tới, đặt hàng giả thắng hay thua?"
Tin nhắn bao lì xì không ngừng bắn ra, bảy tám người cược Lâm Thủy Trình thua, không ai cược Lâm Thủy Trình thắng.
Thậm chí có người đã bắt đầu cười: "Loại hạng mục báo cáo này thường cho phép các phương tiện truyền thông đi vào, chúng ta cần phải tăng thêm kịch tính, tôi gọi điện thoại, đến lúc đó phóng viên đài truyền hình lớn nhất Liên minh sẽ tới phỏng vấn, có khi còn livestream luôn! Ha ha ha ha ha lần này phỏng chừng hắn xong đời rồi!"
Tô Du có vẻ hơi khó chịu, cũng đặt được: "Tôi cược một ngàn."
Ngô Nhất Nhất tán thưởng một tiếng: "Quào, hào phóng!" Bọn họ đặt chỉ một hai trăm đồng, có lẽ Tô Du sẽ thành người đặt cược nhiều nhất hôm nay.
Tô Du bổ sung: "Cược Lâm Thủy Trình thắng."
Trong nhóm yên lặng một hồi, bởi vì những lời nhạt nhẽo của y.
Phó Tuyết tag y: "Cậu được lắm Tiểu Ngư, cậu định chơi trội phải không?"
Tô Du: "Không phải, tôi chỉ nghĩ cậu ấy sẽ thắng."
Sau đó y quay lại giao diện game, phát hiện trò chơi đã kết thúc, y bị tố cáo treo máy.
Y chửi thề một tiếng: "Mẹ nó."
Trong nhóm tiếp tục tẻ ngắt.
Một phút đồng hồ sau, trong nhóm lại phát ra một bao lì xì, robot quản gia báo số: Tiền đặt cược 10000
Khi mọi người nhìn thấy người này là ai, không khí trong nhóm trở nên lạnh hơn. Bởi vì họ không quen thuộc với anh ta, hai vòng tròn chưa từng giao thoa.
Hồi nãy robot im lặng đếm số cũng được đi, nhưng bây giờ robot phát ra tiền đặt cược, còn lên tiếng.
Đổng Sóc Dạ: Vụ án này hiện không có công nghệ nào giải quyết được, các sinh viên bọn họ cũng đã đem chuyện nháo đến không có cách thông qua hành chính để tìm biện pháp giải quyết, tôi đánh cược cậu ấy thua.
________________________________
YY: Chương này sương sương 6000 từ, gặp bị lỗi font cách chữ ra muốn gãy tay :)) Thấy có lỗi hú tui nhe!!