Chương 18

Cậu ta nhìn chiếc băng gạc trên chân mình một cách không hài lòng, thật sự trông giống hệt khuôn mặt cá chết của Chúc Hồng.

[Nhưng mà cặp đôi đẹp như thế sao lại kết thúc không tốt như vậy chứ? A a a! Biết rằng cặp đôi mình thích kết thúc không tốt, còn khó chịu hơn cả việc mình độc thân cả đời.]

Vương Hạc nhíu mày chặt, quả nhiên cậu ta thực sự không thể hiểu nổi những hủ nam*! (*hủ nam: những chàng trai có giới tính là nam, nhưng cảm xúc của họ thường hướng về tình yêu giữa các cặp nam giới.)

Nhan Hy ngồi phía sau Trì Dư, nhất thời không biết nói gì, anh luôn cảm thấy những chuyện Trì Dư nói nếu thực sự xảy ra, Trì Dư sẽ lập tức ngã xuống và bò trong bóng tối mà khóc lóc kể lể...

[Không được! Tôi là một hủ nam siêu cấp đẹp trai, chín chắn, đa tài, đa nghệ làm sao tôi có thể chấp nhận cặp đôi mình đu có kết thúc không tốt chứ? Ngay cả khi trong thế giới thực tế đã kết thúc không tốt, tôi cũng phải khiến họ bền vững lâu dài trong thế giới đồng nhân*.]

(*Đồng nhân là truyện lấy bối cảnh từ truyện tranh, phim ảnh, hoạt hình hay một tác phẩm có sẵn. Nhân vật chính là nhân vật đến từ thế giới thực hoặc một nhân vật hoàn toàn mới mẻ trong tác phẩm “cũ” đó.)

[Trở về tôi sẽ đăng nhập vào tài khoản của Nhà nghiên cứu CP, viết một bài dài chục ngàn chữ! Cặp đôi Chúc Hạc không chỉ phải ở bên nhau, mà còn phải đêm đêm sênh ca, ngày ngày đổi ga giường.]

Bạn học A: Wow!

Bạn học B: Nhà nghiên cứu CP!

Bạn học C: Thì ra "hủ nữ" trong diễn đàn trường học là cậu!

Bạn học D: Còn từng bị khóa tài khoản vì vi phạm nội dung đồi trụy nữa chứ!

Lâm Tích: Cảm thấy hơi bất ngờ...

Trường trung học Thế Nam có diễn đàn riêng của mình, nơi đó thảo luận đủ thứ, cậu ấy từng là quản trị viên của diễn đàn và đã đọc qua một số bài viết. Hồi đó, có một tài khoản tên là "Nhà nghiên cứu CP" rất nổi tiếng, tài khoản đó chỉ đăng tải những bài viết về cặp đôi đồng giới, nam nam, nữ nữ, đủ loại xe, đủ loại ngọt ngào.

Do những bài viết về cặp đôi đồng giới quá ngọt ngào và chủ yếu là đam mỹ, mọi người đều nghĩ rằng phía sau nick đó là một hủ nữ, không ngờ...

Hủ nam cũng là hủ.

***

Trên sân vận động.

Chúc Hồng đang đùa nghịch quả bóng rổ trong tay, nhưng ngay sau đó nó bị người khác vỗ xuống đất.

Vương Hạc nói trước khi anh ta mở miệng: "Muốn làm anh em thì nói thẳng ra, còn giả vờ đưa nước, làm gì phải kỳ cục vậy."

Chúc Hồng sững sờ một chút, "Em khóa dưới à, em...?"

Vương Hạc: "Còn giả vờ nữa. Chẳng phải anh đã quen biết tôi từ lâu rồi sao? Nể tình anh đã giúp tôi chữa trị vết thương, tôi đành miễn cưỡng cho phép anh làm anh em của tôi. Nhớ chưa, hàng xóm Tiểu Lạc."

"Tiểu Lạc" là biệt danh cậu từng đặt cho Chúc Hồng để an ủi, Chúc Hồng đương nhiên nhớ rõ danh xưng này.

Tuy nhiên, anh ta giả vờ như không biết, "Em khóa dưới đặc biệt nhắc đến cái tên này, lẽ nào..."

[...]

[Có phải còn cơ hội xoay chuyển không?]

Một hủ nam nào đó, sau giờ học bỗng nhiên thấy cp tiến lại gần thì không thể bước đi được bày tỏ... không ăn được miếng đường cuối cùng, quyết không về nhà!

Vương Hạc không biết nói gì hơn, cậu ta chẳng muốn vạch trần Trì Dư đang giả vờ đứng trên khán đài uống nước nhưng thực chất đang chăm chú đu cp, tiếng lòng của cũng đã bay đến rồi thì việc giấu diếm có ích gì chứ?

Cậu ta cố ý nói to, "Lẽ nào cái gì, mẹ anh và mẹ tôi là bạn bè, chúng ta làm anh em thì sao chứ? Hơn nữa, tôi không mặc tất trắng, lần đó là một chuyện ngoài ý muốn!"

[Ngoài ý muốn? Anh em tốt?]

[Càng thêm thú vị đúng không nào! Giống như ôm tỳ bà che nửa mặt, như lạt mềm buộc chặt, muốn nới còn xấu hổ, tình cảm hẹn ước mười kiếp còn không thật lòng bằng họ. Ban đầu là kẻ thù không đội trời chung, sau là anh em, rồi là tình nhân, mỗi mắt xích liên kết với nhau, hai người này thật khéo léo.】

Vương Hạc: "..."

Biến đi Trì Dư!

Đừng dùng cái đầu đầy những phế liệu màu vàng của cậu để ô uế tình anh em trong sáng của chúng tôi.

Cậu ta vừa tức giận vừa bất lực kéo Chúc Hồng đi xa, sợ rằng sẽ phải nghe thêm bất kỳ lời nào của Trì Dư nữa!

[Cp đã nắm tay nhau! Tôi đã viên mãn rồi.]

[Yeah!]

Vương Hạc: Hãy hủy diệt đi, mau chóng lên.