Chương 32: Tiểu sư muội người gặp người sợ

Nếu là đã dùng quan điện thoại di động, bọn họ đều sẽ không kinh ngạc với việc nàng có thể nhanh chóng hiểu được như vậy, nhưng lời này Diệp Linh Lang không thể nói, hơn nữa nàng cũng rất hưởng thụ cảm giác các sư huynh dùng vẻ mặt này nhìn nàng.

Ba cái sư huynh kinh ngạc một hồi mới chấp nhận sự thật.

“Chúng ta cũng không có pháp quyết nào cụ thể muốn tìm, hơn nữa trừ bỏ cơ sở pháp quyết cùng các loại pháp quyết phổ biến ra, mỗi môn phái đều có pháp quyết đặc trưng của mình, chúng ta cũng không biết Thanh Huyền Tông có độc môn bí tịch gì, cho nên cũng không biết tìm kiếm từ đâu.”

Bùi Lạc Bạch nói xong, Ninh Minh Thành cùng Quý Tử Trạc cũng gật gật đầu, bọn họ chưa bao giờ được sư tôn chỉ dạy bất kỳ thứ gì, cũng không rõ ràng lắm Thanh Huyền Tông rốt cuộc có pháp quyết lợi hại gì, cho nên căn bản không biết làm sao để tìm.

“Không sao cả, như vậy cũng có thể tìm.”

Diệp Linh Lang nói xong ở trên mâm tròn nhanh chóng thao tác một lần, thực mau kim quang chợt lóe lên, ở giữa mâm tròn xuất hiện một quyển sách, nàng đem quyển sách cầm xem qua rồi đưa cho Bùi Lạc Bạch.

“Đại sư huynh, huynh nhìn xem quyển này thế nào?”

Bùi Lạc Bạch nhận lấy quyển pháp quyết, nhìn đến tên thì hắn mắt sáng rực lên một chút, sau đó gấp không chờ nổi mở ra nội dung bên trong.

Hắn càng xem càng nhập tập trung, trên gương mặt lạnh nhạt cũng nhịn không được hiện ra một nụ cười ấm áp, cuối cùng khép lại sách rồi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, muội làm thế nào tìm được quyển sách này? Rất thích hợp với ta! Đây là một quyển pháp quyết tầng thứ bảy đó!”

Tại hạ Tu chân giới này, pháp quyết gặp được nhiều nhất chính là một tầng hai tầng, bình thường tới tầng ba, tầng bốn pháp quyết đa số đã là bí pháp đặc thù của tông môn rồi, khá quan trọng.

Giống như Thất Tinh Tông lớn như vậy, ba bốn tầng pháp quyết sẽ không thiếu, nhưng mà pháp quyết tầng năm đã rất ít, coi như là pháp quyết quan trọng của môn phái, mà pháp quyết tầng sáu lại cực kỳ quý giá, tùy tiện một quyển đều là bảo vật của tông môn.

Đến nỗi pháp quyết tầng bảy, toàn bộ hạ Tu chân giới chỉ có tứ đại tông môn mới có, hơn nữa mỗi tông môn chỉ có một quyển, đều là trấn tông chi bảo của từng người tông môn, mức độ quan trọng thì không cần nghĩ cũng biết.

Mà lúc này Diệp Linh Lang chỉ tiện tay là có thể từ Thanh Huyền Tông Tàng Thư Các lấy ra một quyển tầng bảy.

Bùi Bạch Lạc có được dễ như trở bàn tay, nhưng ở nơi khác lại là trấn tông chi bảo của người ta, nếu có thể tu luyện thật tốt, đi ngang toàn bộ hạ Tu chân giới đều không thành vấn đề!

Cái này sao có thể không khiến Bùi Lạc Bạch hưng phấn chứ?

Càng đáng sợ chính là thứ ở trong tông môn khác có thể làm trấn tông chi bảo, ở Tàng Thư Các tầng sáu nhìn qua chắc chắn không chỉ có một quyển, nội tình của Thanh Huyền Tông cũng quá khủng bố rồi? Có thể nói nó cùng tông môn khác căn bản là không phải cùng một cấp bậc.

Vậy sao nó lại xuống dốc đến nước này chứ?

“Muội biết Đại sư huynh là đơn linh căn hệ kim, sau đó Đại sư huynh vẫn là cao thủ dùng kiếm, cuối cùng lại căn cứ vào tu vi hiện tại có khả năng tu luyện pháp quyết nào, đủ điều kiện thì trình tự sẽ sàng lọc một chút, liền tìm được một quyển Toái Kim Lưu Kiếm Quyết này.”

Nhìn thấy pháp quyết tầng bảy Ninh Minh Thành cùng Quý Tử Trạc ghen ghét đến tròng mắt đều phải rơi xuống, bọn họ lập tức xúm lại trước mặt Diệp Linh Lang.

“Sư muội tốt của ta, mau giúp tìm xem có quyển nào thích hợp chúng ta hay không.”

“Được rồi.”

Diệp Linh Lang lại ở trên mâm tròn thao tác một phen, từ bên trong tìm ra một quyển pháp quyết hệ hỏa cho Ninh Minh Thành, lại tìm ra hai quyển pháp quyết hệ thủy cho Quý Tử Trạc, hai lần cũng đều là pháp quyết tầng bảy.

“Các huynh nhìn xem thế nào? Nếu không được thì muội lại chọn điều kiện khác thử xem.”

“Không cần chọn lại nữa! Ta đã sớm tới bình cảnh, vẫn luôn đang tìm kiếm pháp quyết mới, không nghĩ tới nó lại tới bất ngờ như vậy, cũng rất vừa lúc!” Ninh Minh Thành cầm pháp quyết, một bên kích động một bên nhịn không được mở ra xem.

“Tiểu sư muội, phần đại lễ này sư huynh nhận lấy, sau này sẽ bù cho muội một phần lễ vật lớn hơn nữa!” Quý Tử Trạc cũng kích động ôm hai quyển pháp quyết ngồi vào một bên xem.

Mà lúc này, Đại sư huynh sớm nhất có được pháp quyết đã ở một bên thử tu luyện.

Diệp Linh Lang nhìn bọn họ nỗ lực như vậy, tức khắc một trận cảm động, cố gắng lên, toàn bộ đều đều điên cuồng chạy chỉ tiêu, đến khi Thanh Huyền Tông ta trở thành tông môn mạnh nhất, nàng xem còn có kẻ nào dám tới khiêu chiến!

Bị các suy huynh cảm động, nàng lại thay đổi vài điều kiện khác chọn ra các pháp quyết có nội dung gần giống.

Khi ba vị sư huynh còn đắm chìm ở trong kích động cùng vui sướиɠ vì thu hoạch được pháp quyết mới, nhịn không được tại chỗ ngồi xuống thử tu luyện, chỉ thấy một đôi giày nhỏ màu đỏ xinh đẹp xuất hiện trước mặt bọn họ, trên giày còn thêu một đóa hoa sen đẹp mắt.

Nha, tiểu sư muội tới rồi.

Vì thế, ba người động tác đều nhịp ngẩng đầu lên nhìn thử, chỉ thấy Diệp Linh Lang đang ôm một chồng pháp quyết, chồng sách này thật sự rất cao, làm cho cả mặt tiểu sư muội đều bị chắn ở phía sau.

Trong khoảnh khắc, ba người tức khắc ở trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt.

Giây tiếp theo, Diệp Linh Lang đem pháp quyết đang ôm đặt xuống trước mặt, lộ ra một tươi cười vô cùng đáng yêu với bọn họ.

“Sư huynh, đây đều là pháp quyết muội vì các huynh tìm, cũng không nhiều lắm, mỗi người cũng chưa tới mười quyển nữa, bằng vào thiên phú cùng sự chăm chỉ của các huynh, không bao lâu nhất định có thể học xong, không cần quá quý trọng pháp quyết mà luyến tiếc học, sau khi học xong muội lại cho các huynh tìm quyển mới, pháp quyết, có rất nhiều nha!”

“.....……”

Tay Bùi Lạc Bạch đang cầm quyển kiếm quyết kia lập tức run lên.

Ninh Minh Thành thì không cẩn thận một chút làm sách trong tay rớt xuống đất.

Quý Tử Trạc một hơi không xuống kịp bị sặc đến điên cuồng ho khan, khụ khụ khụ đến nước mắt cũng chảy ra, cũng không biết là ho khan chảy ra hay là quá mức cảm mà chảy ra nữa.

Số pháp quyết này đều là vật rất quý hiếm, hơn nữa đều là bắt đầu từ tầng bảy, thậm chí còn vài quyển là tầng tám!

Pháp quyết này mạnh đến mức có chút người có lẽ mất cả đời đều luyện xong một quyển, tiểu sư muội lại giống như đang chơi đùa mà phát cho cho bọn nhiều như vậy?

Không thể nào? Nàng sẽ không thật sự cho rằng tu luyện pháp quyết cấp cao cũng giống như ăn cơm uống nước đơn giản như vậy chứ? Nàng là nghiêm túc thật sao?

Ba người ngốc ngốc nhìn Diệp Linh Lang không nói gì, nhưng cũng không ảnh hưởng Diệp Linh Lang đem pháp quyết phân phát đến trước mặt bọn họ, giống hệt như phát bài tập cho học sinh ở thế giới kia.

“Muội đã tính ngày rồi, khoảng cách Điên Phong Võ Hội tổ chức 5 năm một lần còn có nửa năm, nửa năm thời gian các huynh học xong những quyển này khẳng định không có vấn đề, đến lúc đó thể diện của Thanh Huyền Tông chúng ta toàn dựa các huynh đó!”

“Tiểu sư muội, tuy rằng Thanh Huyền Tông cũng thuộc về Liên Minh tông môn, nhưng mà Điên Phong Võ Hội chúng ta trước nay không tham gia.”

“Trách không được người bên ngoài ai cũng không biết đến Thanh Huyền Tông chúng ta, nhiều năm như vậy không ai tham gia, chúng ta chỉ một chút xếp hạng cũng không có! Việc này sư tôn cũng mặc kệ sao?”

“Mặc kệ, hắn nói hư danh không quan trọng.”

“Hắn nói thì các huynh liền tin sao? Hắn còn trộm đi lên tầng sáu không nói cho chúng ta biết nữa kìa! Tuy rằng chúng ta lên tầng sáu cũng không nói cho hắn biết, nhưng mà! Thanh danh của Thanh Huyền Tông rất quan trọng đó.”

“Vì sao?”

“Các huynh nghĩ đi, lần trước ở Tây Sơn bí cảnh nếu là Thất sư huynh nói ra tên của Thanh Huyền Tông, mà Thanh Huyền Tông lại là một danh môn chính phái có tên tuổi lớn, bọn họ còn dám tùy tiện cho huynh đội cái mũ ma đầu sao? Tất nhiên không dám rồi!”

Quý Tử Trạc sửng sốt, nói như vậy nhưng thật ra rất có lý, Thất Tinh Tông chính là ỷ vào mình không chịu báo ra tên môn phái nên lúc đó mới gán cho hắn thân phận ma đầu, sau đó quang minh chính đại đoạt đi chim Sí Liệt Vân của hắn.