Chương 313 Ta bảo đảm trước trời tối nhất định kết thúc công việc

Cuối cùng đại trưởng lão cùng Trần Thất Nguyên vẫn là đi vào.

Sau khi vào bọn họ mới biết được, Tư Ngự Thần bị thương có bao nhiêu nghiêm trọng, bởi vì trọng thương, hắn suýt chút tẩu hoả nhập ma, khi thì thanh tỉnh, khi thì ngủ say, khi ngủ say còn tính bình thường, khi thanh tỉnh lại rất dễ phát điên.

Đó cũng là lí do phòng của Tư Ngự Thần sắp xếp người canh giữ giống như phòng giam giữ bệnh nhân.

Nếu không khống chế tốt, hắn sẽ hại người hại mình.

Diệp Linh Lang không hiểu lắm, nàng chạy tới hỏi Trần Thất Nguyên, thân thể trọng thương cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma sao? Hay là bởi vì hắn thất tình nên không chịu được một kiếm này?

Trần Thất Nguyên trả lời, nội tâm có lẽ có nhưng không phải nguyên nhân chủ yếu, hắn bị đâm đúng lúc toàn thân đang vận chuyển linh lực, nhất thời xóa khí, rối loạn gân mạch, dẫn tới linh lực trong cơ thể mất khống chế, suýt chút tẩu hỏa nhập ma.

Nghe được câu trả lời như vậy, Diệp Linh Lang nhịn không được thở dài một tiếng.

Diệp Dung Nguyệt vận khí đại nữ chủ xác thật lợi hại, ngay cả nam chủ đều tránh không được bị nàng tai họa.

Bên trong tiếp tục trị liệu, Bùi Lạc Bạch vẫn là được kêu đi hỗ trợ, rốt cuộc Tư Ngự Thần sắp tẩu hỏa nhập ma, hắn nếu phát tác lên bọn họ bốn y sư thực sự khống chế không được.

Lúc này bốn người gắt gao nhìn chằm chằm hắn, hắn cuối cùng là dựa vào lương tâm không tiếp tục làm lỗi.

Bên kia Tư Ngự Thần còn ở trị liệu, đại sư huynh còn đang bị thuê, bên này Côn Ngô Thành nghênh đón một chuyện lớn, Côn Ngô Thành Kim Diệp Thần Thụ kết quả.

Nghe nói Kim Diệp Thần Thụ mỗi mười năm kết quả một lần, quả của nó linh khí nồng đậm, chẳng những có thể tăng tu vi còn có thể trị liệu nội thương, là phi thường trân quý.

Không chỉ có như thế, lá vàng của Kim Diệp Thần Thụ có thuộc tính kim, tài liệu trân quý thả khó được.

Nhưng lá vàng của Kim Diệp Thần Thụ cũng không nhiều, chỉ có một mảng nhỏ ở trên ngọn cây.

Mỗi lần Kim Diệp Thần Thụ kết quả, Côn Ngô Thành đều sẽ sắp xếp một lần thịnh hội trích quả, tất cả Côn Ngô Thành đệ tử đều có cơ hội đi lên trích quả.

Chỉ là Kim Diệp Thần Thụ này thực sự thần kỳ, bất luận cái gì tới gần nó đều sẽ bị nó áp chế rơi xuống đất, nói cách khác, muốn trích quả chỉ có thể tay không leo lên, không thể bay lên đi.

Mà leo lên Kim Diệp Thần Thụ cũng không dễ dàng, sau khi có người leo lên sẽ tạo thành lực cản, càng leo lên cao, lực cản càng thêm lớn.

Mà tu vi càng cao, lực cản cũng càng lớn, cho nên ở trước mặt Kim Diệp Thần Thụ, mọi người bình đẳng, muốn bò lên trên đi chỉ có thể dựa nghị lực, cắn răng kiên trì hướng lên trên bò.

Khi Côn Ngô Thành đệ tử đang leo lên Kim Diệp Thần Thụ, Thanh Huyền tông đệ tử ở một bên vây xem, xem đến kia kêu một cái mùi ngon.

Rốt cuộc mọi người vẫn là lần đầu nhìn thấy tông môn hoạt động.

Diệp Linh Lang nhìn một hồi lâu, chạy tới hỏi Côn Ngô Thành chưởng môn đang nhìn các đệ tử leo cây.

“Chưởng môn, căn cứ kinh nghiệm trước đây, quả và lá vàng của Kim Diệp Thần Thụ được hái xuống như thế nào?”

Côn Ngô Thành chưởng môn lúc trước nhận được chỉ điểm của Diệp Linh Lang, mang theo trưởng lão đi đem Thất Tinh Tông chưởng môn quần ẩu một hồi, Thất Tinh Tông chưởng môn tức giận đến chạy trở về đóng cửa không ra, trong khoảng thời gian này không lại làm yêu quái.

Cho nên Côn Ngô Thành chưởng môn tâm tình cực tôi, đối Diệp Linh Lang cũng vô cùng ôn hoà, khi nàng hỏi đến, cũng rất kiên nhẫn trả lời.

“Quả rơi xuống tam thành, lá cây sao, không ai trích tới.” Côn Ngô Thành chưởng môn cười nói.

“Quả và lá vàng không bị trích sẽ xử lý như thế nào?”

“Khô héo sau rơi xuống, cuối cùng không hề giá trị.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Thật đáng tiếc a.”

“Là thực đáng tiếc a, đó chính là toàn bộ lá vàng a! Ai, mặc dù là Ngự Thần, hắn cũng không trích được lá vàng, lá vàng ở trên đỉnh, nơi đó lực cản thật sự quá lớn, cho dù là ta cũng trích không được.”

“Ngươi trích không được đó là bởi vì tu vi của ngươi quá cao.”

Côn Ngô Thành chưởng môn cười.

“Mặc dù là Luyện Khí đệ tử đi lên, tu vi tuy rằng thấp, nhưng lực cản trên đỉnh thật sự rất lớn, dù là tu vi Luyện Khí nhưng khi lên trên đỉnh lực cản cũng sẽ bị phóng đại nên nhiều lần, liền nuốt không trôi.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Chưởng môn, ngươi cảm thấy ta như thế nào?”

Côn Ngô Thành chưởng môn sửng sốt.

“Ngươi?”

“Ngươi cảm thấy ta đi lên có thể trích được mấy cái?”

“Ngươi đã là tu vi Kim Đan kỳ, Côn Ngô Thành nhiều Kim Đan như vậy, ngươi xem, leo đến cao nhất bây giờ cũng mới trích đến một cái, đến lúc kết thúc nhiều lắm trích được hai cái, ngươi tuy rằng thiên phú dị bẩm, nhưng cũng không có khả năng cản được lực cản của Kim Diệp Thần Thụ, nhiều lắm trích ba cái đi.”

Diệp Linh Lang mày nhăn lại, vẻ mặt không phục.

“Chưởng môn, ngươi xem thường ta! Ta chỉ trích được ba cái? Ta không tin, ta ít nhất có thể trích mười cái!”

Nghe được lời này, Côn Ngô Thành chưởng môn cười ha ha, ngay cả cùng bên cạnh trưởng lão cùng nhau cười.

“Người trẻ tuổi không chịu thua là chuyện tốt, nhưng đây là Kim Diệp Thần Thụ a, ngươi thật sự không thể không phục.”

“Vậy chưởng môn có dám hay không để ta thử xem? Không phục chính là các ngươi không phải ta đâu?”

“Này…”

“Yên tâm, ta tất nhiên sẽ không đoạt quả của Côn Ngô Thành đệ tử, ta chờ bọn họ trích xong rồi, dư lại quả và lá vàng của Kim Diệp Thần Thụ ta mới đi trích.”

Nghe được lời này, Côn Ngô Thành chưởng môn cùng trưởng lão tức khắc liền chấn kinh rồi.

“Quả ở dưới thấp đều trích xong rồi, bọn họ trích không được, ngươi còn có thể trích được? Ngươi cũng quá khinh thường Côn Ngô Thành đệ tử của chúng ta!”

“Đúng vậy, bọn họ không lợi hại bằng ta.”

“Khẩu khí thật lớn! Nếu vậy ngươi trích không đến mười cái đâu?”

“Trích thiếu một quả ta bồi thường cho các ngươi một vạn linh thạch, một quả đều trích không được, mười vạn linh thạch tặng cho các ngươi.”

!

Côn Ngô Thành chưởng môn cùng trưởng lão đều ngây người.

Đứa nhỏ này cũng quá kiêu ngạo đi?

Lời nói của nàng có bao phần trịnh thượng, bọn họ nếu là không đồng ý kia chẳng phải là bọn họ có vẻ nghèo?

Nói nữa, Côn Ngô Thành đệ tử trích không được để khô héo cũng lãng phí, để nàng thử xem thì đã sao?

Nếu có thể đánh mặt Thanh Huyền tông, Côn Ngô Thành cũng nở mày nở mặt a!

“Được, ta đồng ý, chờ bọn họ kết thúc ngươi liền đi lên, nhưng đừng khiến ta thất vọng!”

“Được!”

Diệp Linh Lang đồng ý lúc sau vô cùng cao hứng chạy mất.

???

Vừa mới không phải rất kiêu ngạo sao? Tại sao sau khi bọn họ đáp ứng nàng thoạt nhìn giống như đạo tặc vậy?

Côn Ngô Thành chưởng môn cùng trưởng lão tức khắc có cảm giác bị tính kế.

Không thể nào? Này còn có thể tính kế như thế nào?

Không có khả năng, leo lên Kim Diệp Thần Thụ là dùng thực lực để nói chuyện, không có lối tắt nào có thể đi!

Chỉ thấy Diệp Linh Lang vô cùng cao hứng chạy tới chỗ Thanh Huyền tông đệ tử.

“Sư huynh sư tỷ, các ngươi mau nói cho ta biết, trên Kim Diệp Thần Thụ có cái gì tốt? Chỉ cần có chút giá trị đều không cần để sót.”

Những người khác sửng sốt một chút.

“Như thế nào, ngươi muốn đi lên trích?”

Diệp Linh Lang gật đầu.

“Không có khả năng, Côn Ngô Thành chưởng môn đồng ý?”

Diệp Linh Lang lại lần nữa gật đầu!

“Tiểu sư muội, ngươi nhớ cho kỹ, trên cây thứ tốt thật đúng là không ít.”

Hoa Thi Tình lập tức giới thiệu cho Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang không sót cái nào toàn bộ ghi nhớ.

Sau khi kết thúc một ngày, mặt trời dần dần ngả về tây, khi ánh chiều tà trải dài trên mặt đất, Côn Ngô Thành đệ tử cuối cùng chịu đựng không nổi từ phía trên cây rớt xuống dưới.

Quả nhiên giống như Côn Ngô Thành chưởng môn dự đoán, bên trên còn thừa lại 70 quả, mà lá vàng trên đỉnh không người nào trích được.

Diệp Linh Lang nhón chân một chút nhảy tới phía dưới Kim Diệp Thần Thụ, lúc này, ánh mắt mọi người tất cả đều dồn lên trên người nàng.

Chỉ thấy nàng quay đầu lại hơi hơi mỉm cười, tự tin tràn đầy.

“Ta bảo đảm trước trời tối nhất định kết thúc công việc, tuyệt không làm sẽ các ngươi tăng ca! Ta tới đây!”