Chương 258: Không xong! Bị lừa rồi

Bất kể người kia là ai, nàng nhất định sẽ tìm ra hắn!

Chỉ là nàng không nghĩ tới, Đại sư huynh sẽ báo thù báo đến bất ngờ như vậy.

Trước đây nàng vẫn luôn cho rằng Đại sư huynh đang mang theo huyết hải thâm thù, ở lại Thanh Huyền tông che giấu tung tích, muốn giấu tài thẳng đến khi đủ năng lực mới đi báo thù.

Nhưng nhìn tình hình hôm nay, có lẽ hoàn toàn không phải như vậy.

Hắn rõ ràng đã là Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ kém một bước liền có thể bước lên Hóa Thần.

Hắn đã đợi mười năm rồi, tại sao chỉ còn chút thời gian như vậy lại chờ không được nữa?

Hơn nữa với tình tình của Đại sư huynh chắc chắn không muốn liên lụy đồng môn, nhưng trước đây không lâu, hắn mới vừa vì Thanh Huyền tông ra hết nổi bật ở Điên Phong Võ Hội, bây giờ bỗng nhiên đi diệt môn Đan Tâm Đường, việc này quá bất ngờ, căn bản không phù hợp tác phong bình thường của hắn.

Đây là tại sao?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Là ai ở sau lưng tính kế hãm hại, khiến hắn trở thành kẻ địch của cả Tu Tiên giới?

Trong đầu Diệp Linh Lang không ngừng suy nghĩ rối loạn, nàng hít sâu một hơi, nghĩ đến Đại sư huynh luôn mọi cách chiếu cố nàng, nhớ đến gương mặt ôn nhu như gió xuân của hắn, lại tưởng tượng đến cảnh hắn đang bị bao vây tiêu diệt, thanh danh hủy hết, vết thương chồng chất, sống chết không rõ, trong lòng nàng vô cùng khó chịu.

Trách không được tiện nghi sư tôn lại muốn dẫn nàng đi lên phía bắc, Thần Y Cốc ở phương nam, hắn đây là không định để nàng biết, cũng không cho nàng trộn lẫn vào.

Rốt cuộc từ đạo nghĩa mà xem, Đại sư huynh nhà nàng sớm đã bị mọi người nhận định là đại ma đầu.

Đan Tâm Đường y giả nhân tâm cứu người vô số, hắn lại diệt cả nhà người ta, thấy thế nào đều là tội ác tày trời, phát điên không hề có điểm mấu chốt.

Cho nên Nhậm Đường Liên cảm thấy chuyện hiện tại nàng nên làm chính là phân rõ giới hạn, nếu như để bị cuốn vào trận ân oán này, đối mặt với vô số người nhục mạ đuổi gϊếŧ, tiền đồ ngày sau liền hủy hết!

Chính là, tiền đồ? Nàng muốn tiền đồ gì nữa?

Ngay từ đầu mục tiêu của nàng chính là ở Thanh Huyền tông vui sướиɠ sống tạm, Thanh Huyền tông cũng không còn, ý nguyện ban đầu cũng không có, tiền đồ còn có ý nghĩa gì?

Huống chi, tội lỗi của các vai ác trong Thanh Huyền tông mà nguyên tác đã viết, hiện giờ nàng không thể chút nào, đường ở dưới chân, tiền đồ của nàng sao còn cần đến người khác nhận định?

Người khác không tin Đại sư huynh, nàng tin.

Không có người đứng cùng phe với Đại sư huynh, nàng đứng.

Bị vây công không người cứu viện, nàng cứu!

Tóm lại, muốn động đến Đại sư huynh nhà nàng, phải bước qua cửa ải của nàng đã, thứ Diệp Linh Lang này giỏi nhất chính là đầu óc!

Diệp Linh Lang nhanh chóng thu xếp Béo Đầu vào trong nhẫn, đồng thời chọc chọc rắn nhỏ trên cổ tay, rắn nhỏ lập tức hiện thân ngẩng đầu lên nhìn nàng.

“Đại sư huynh nhà ta đã xảy ra chuyện, ta rất cần ngươi giúp đỡ. Chỉ là chuyện này khá phiền phức, hơn nữa hắn không hoàn toàn đứng bên phía chính nghĩa, ngươi muốn nghe qua đầu đuôi mọi chuyện trước không?”

“Không cần.”

Rắn nhỏ trả lời rất kiên quyết.

“Tuy rằng ta không nhớ được gì, nhưng tự mình xem xét mà nói, ta hẳn không phải là người tốt gì cả.”

Diệp Linh Lang kinh ngạc, tức khắc không lo lắng gì nữa.

“Ta cảm nhận được nhịp tim của ngươi rất nhanh, hô hấp cũng hơi dồn dập, ngươi hẳn là rất sốt ruột, đầu đuôi thế nào thì không cần nói nữa, trước tiên nói những chuyện muốn làm đi.”

“Được.” Diệp Linh Lang cũng không dài dòng: “Ta muốn tránh đi sư tôn kia rời khỏi nơi này, đi đến ngọn núi cách đây mười dặm, nơi đó linh khí rất nồng đậm, yêu thú cũng phong phú là nơi thích hợp tu sĩ Kim Đan kỳ rèn luyện. Ta cần phải đột phá lên Kim Đan, đồng thời luyện chế xong vũ khí, sau đó đi tìm Đại sư huynh.”

“Vậy để Huyền Ảnh dẫn sư tôn ngươi đi chỗ khác, lại dùng Thương Thủy Châu tạo linh trì, đến nỗi vũ khí cứ để ta luyện chế cho ngươi, nhưng cần ngươi hỗ trợ, quá trình có lẽ sẽ… có chút không khoẻ.”

Diệp Linh Lang sửng sốt, là quá trình thế nào sẽ không khoẻ?

Nhưng thời gian hiện tại không cho phép, nàng cũng không nghĩ quá nhiều, lập tức hành đồng.

Vì thế, nàng lôi Huyền Ảnh từ trong nhẫn ra, đơn giản dặn dò một chút sau đó ở trên thân kiếm của nó dán vài tấm bùa yêu khí, lại quấn toàn thân nó kín lại, tránh cho yêu khí tỏa ra quá sớm.

Đợi khi Huyền Ảnh bay vào một góc đông người lại thả toàn bộ yêu khí ra, còn phải làm lớn một trận.

Lúc Huyền Ảnh nhận được nhiệm vụ cả thanh kiếm đều ngơ ra, nó đường đường một thanh thượng cổ thần kiếm vậy mà phải đi ngụy trang thành yêu tộc, đúng là ở chỗ của cọng giá nhỏ này bịa đặt không cần phí tổn, làm giả cũng vậy.

Nhưng nó chỉ dám chửi thầm ở trong lòng, mặt ngoài thì một câu cũng không dám nói, rốt cuộc chủ nhân lúc này đang tỉnh đâu.

Đợi khi Huyền Ảnh bay ra ngoài, Diệp Linh Lang liền ngồi trở lại bàn, lấy ra một quyển sách lật xem, mà rắn nhỏ trên cổ tay nàng cũng đang mắt nhắm lại tiếp tục ngủ bù, mọi thứ im ắng lại bình tĩnh không giống như muốn làm chuyện lớn.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, bên ngoài bắt đầu xuất hiện các âm thanh ồn ào, từng tiếng kinh hô, cầu cứu cùng với tiếng thét chói tai vang lên hết đợt này đến đợt khác.

Huyền Ảnh quả nhiên không phải thanh kiếm chính nghĩa gì, nhanh như vậy đã náo loạn đến bên ngoài gà chó không yên, thuần thục giống như không phải lần đầu làm chuyện này.

Lúc này, ngoài cửa cũng vang lên tiếng Nhậm Đường Liên gõ cửa.

“Linh Lang?”

“Ngài có việc gì sao?”

“Bên ngoài có Yêu tộc xuất hiện, con cùng vi sư…”

Diệp Linh Lang nhanh chóng mở cửa ra.

“Muốn đi ra ngoài chơi sao? Con đã chuẩn bị tốt.”

Vì không muốn có bất ngờ gì xảy ra, Nhậm Đường Liên liền dẫn theo Diệp Linh Lang ra ngoài, sau khi ra cửa hắn liền nhanh chóng tỏa định vị trí xuất hiện yêu khí, hắn đang muốn dẫn theo Diệp Linh Lang đi qua thì nàng lại hô lên một tiếng.

“Sư tôn, bên kia hình như cũng có yêu tộc kìa!”

Nàng vừa dứt lời, bên kia liền truyền đến tiếng thét của những người khác.

“Ăn người rồi! Yêu quái ăn người rồi! Chạy mau đi!”

“Sư tôn, con qua bên kia xem thử! Ngài đừng thất thần nữa, nhanh chạy đi bắt yêu tộc còn lại đi, bằng không những người đó sẽ bị ăn hết đó!”

Nơi này chỉ là một trấn nhỏ bình thường của Tu Tiên giới, cuộc sống ở đây rất là an nhàn, ngoài sinh hoạt thường ngày, bọn họ chỉ dành những lúc nhàn rỗi mới sử dụng linh khí tu luyện một chút, đa số người ở đây đều là Luyện Khí kỳ, một số ít hơi có thiên phú cũng chỉ là Trúc Cơ.

Khi Yêu tộc trà trộn vào Tu Tiên giới cũng thích nhất đi vào những trấn nhỏ như vậy, không có tu sĩ nào lợi hại, nhưng mỗi người đều có tu luyện, rất bổ.

Cho nên Nhậm Đường Liên cũng không dám trì hoãn, nhanh chóng bay đi bắt một con khác, rốt cuộc hắn do dự thêm một chút thì có khả năng thêm một người bị ăn.

Diệp Linh Lang thì chạy tới một hướng khác, sau đó nhanh chóng ở trên một nóc nhà tìm được Béo Đầu, nó đang dán bùa yêu khí cưỡi Tai Dài điên cuồng gây chuyện.

Nàng thu lại cả quả và thỏ, lại nhanh tay dán cho mình ba tấm bùa gia tốc, vèo một chút biến mất trên trấn nhỏ.

Bên kia, Nhậm Đường Liên mới vừa tỏa định được vị trí Yêu tộc thì giây tiếp theo, Yêu tộc kia giống như trống rỗng biến mất, không còn sót lại chút hơi thở nào.

Không xong! Bị lừa rồi!

Hắn nhanh chóng quay đầu lại chỗ cũ tìm Diệp Linh Lang, quả nhiên trên đường lớn rộn ràng nhốn nháo làm gì có bóng dáng Diệp Linh Lang nữa?

Ngay cả hơi thở của yêu tộc mà nàng muốn đuổi theo cũng đã không còn!

Nàng nhất định đã cảm giác được không thích hợp, lúc này mới tạo ra tình huống lừa hắn chạy trốn!

Nhậm Đường Liên gấp đến độ trong đầu ong ong liên tục, nàng rốt cuộc có bao nhiêu thủ đoạn hả? Ngay cả yêu khí cũng có thể làm ra được?

Nghiệt đồ này! Tức chết hắn rồi!

Hắn tức giận đến lấy ra ngọc bài điên cuồng oanh tạc Diệp Linh Lang, nhưng tất cả tin tức không chút nào ngoài ý muốn đều như đá chìm đáy biển.

Hắn bay suốt một vòng cũng không tìm được, lúc về khách điếm xem thử mới nhìn thấy ngọc bài bị ném trên bàn.

Được lắm, đây là quyết tâm muốn đi trộn lẫn, ai khuyên cũng không nghe, ngọc bài đều từ bỏ đúng không!

Nhậm Đường Liên lại tức giận lấy ra ngọc bài của mình oanh tạc một đống tin tức, chỉ là lần này thay đổi đối tượng.

MD: Minh chủ cũng thật là vất vả....:)