Chương 249: Đây chỉ là một đứa nhỏ thôi

“Đại yêu! Đại yêu ra tới rồi!”

“Không thể nào? Hắn đang muốn trực tiếp đâm nát phong ấn này sao?”

“Thời điểm kiểm chứng chất lượng phong ấn đến rồi!”

Tình huống trước mắt làm mọi người vừa hoảng loạn lại kích động, nhưng so với đám người còn lại, bốn vị trưởng lão tông môn phụ trách phong ấn Thanh Vân Châu càng khẩn trương hơn.

Theo lý thuyết mà nói, mặc dù là lực lượng của Hóa Thần kỳ cũng không thể đột phá phong ấn, cho nên bọn họ không nên khẩn trương mới phải.

Nhưng không biết tại sao, lúc nãy phong ấn vừa chấn động một chút, bọn họ cứ cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

Đúng lúc này, toàn bộ phong ấn lại bị chấn một cái, âm thanh kia đủ để tất cả mọi người đều nghe rành mạch.

Càng đáng sợ chính là bọn họ còn nghe được vài tiếng nứt vỡ, mặc dù không lớn tiếng nhưng lại rất rõ ràng, chút âm thanh này dừng trong tai làm tất cả khẩn trương vô cùng.

Nếu đại yêu ra tới, bọn họ nên nhanh chân chạy trốn đúng không?

Lúc này ngay cả Nhậm Đường Liên cũng không bình tĩnh nữa.

“Trịnh trưởng lão, chúng ta tốn nhiều ngày như vậy lại bỏ không ít công sức làm phong ấn, chắc sẽ không đến mức chạm vào hai lần liền nát đúng không?”

“Theo lý thuyết sẽ không đâu! Lần trước khi ngài cùng đại yêu kia chiến đấu chúng ta cũng ở đây mà, thực lực của hắn còn không đến mức vừa gõ phong ấn một chút liền nát đâu.”

“Vật là nơi nào xảy ra vấn đề?”

“Chúng ta cũng không biết!”

“Hiện giờ còn có thể sửa lại không?”

“Chắc là có thể, nhanh, chúng ta lập tức đi kiểm tra gia cố một chút, để tránh…”

Vị Trịnh trưởng lão kia còn chưa nói xong, các trợ thủ còn đang hoảng loạn một đám thì, “Phanh” một tiếng kèm theo vài tiếng vỡ nát truyền đến, phong ấn nứt ra rồi.

!!!

Trong khoảnh khắc, mọi người đồng loạt nhanh chóng lui về sau, Nhậm Đường Liên vẫn là đầu tàu gương mẫu đứng ở đằng trước, chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu.

Ngay khi trong lòng mọi người căng thẳng không thôi, tựa như dây đàn đã căng đến cực hạn thì đột nhiên Nhậm Đường Liên ‘hử’ một tiếng.

“Người ra rồi, nhưng hơi thở không đúng.”

Lúc này tất cả mọi người mới phát hiện, vị trí đằng trước vết nứt phong ấn tuy rằng vẫn bị hơi nước bao phủ, thấy không rõ cụ thể hình dáng, chỉ biết bên trong có người đang đứng hơn nữa không chỉ một người, nhưng mà từ hơi thở có thể cảm giác được tất cả đều có tu vi không cao lắm, tuyệt đối không thể là đại yêu Hóa Thần kỳ.

Nhưng lúc này vấn đề lại tới.

Không phải đại yêu Hóa Thần kỳ, vậy ai có bản lĩnh từ bên trong phá vỡ phong ấn ra ngoài?

Lúc này, Nhậm Đường Liên nâng lên tay tạo một trận gió hướng về vết nứt kia, xua tan tất cả hơi nước trong ngoài vết nứt.

Chỉ thấy một bóng dáng nhỏ nhắn mặc váy đỏ đang đứng ở đó, trên gương mặt xinh xắn lúc này cũng lộ ra vẻ bất ngờ lại vui vẻ.

“Oa? Đi ra Thanh Vân Châu thôi mà có nhiều người như vậy đến nghênh đón! Mặt mũi của ta cũng quá lớn rồi? Cảm tạ cảm tạ, cảm tạ các vị đã nể tình nha.”

Diệp! Linh! Lang!

Nhìn thấy nàng mọi người đều khϊếp sợ hít ngược một hơi khí lạnh, ngay cả Nhậm Đường Liên cũng sợ ngây người.

Thẩm Ly Huyền cùng Ninh Minh Thành từ sau lưng nàng bước ra, vừa nhìn liền biết vừa rồi người phá trận là Diệp Linh Lang, nhưng tu vi không đủ nên hai người này ở sau lưng trợ giúp linh lực.

“Hả? Tiểu sư muội, tình huống này là nào?” Ninh Minh Thành cũng rất bất ngờ.

“Không biết nha, phong ấn đã ngăn cách hết âm thanh rồi, vừa rồi muội cũng không nghe được tiếng gì, cũng không biết bọn họ sao lại đặc biệt chờ ở nơi này nghênh đón chúng ta.”

Diệp Linh Lang là thật sự không đoán được, nàng cho rằng phong ấn đã hoàn thành, nhóm người này cũng đã rời đi rồi.

Nàng vốn là chuẩn bị lặng lẽ rời núi, trộm trốn đi bằng đường hầm, nhưng địa cung trong phủ Thành chủ đã bị Sơn Hải làm hỏng, đường hầm cũng sụp xuống, nàng lười đi đào.

Đào đường hầm còn không nhanh bằng phá phong ấn đâu, cái trước là chuyên về thể lực nàng không am hiểu, nhưng cái sau là chuyên về đầu óc cũng chính là chuyên môn của nàng.

Nàng trăm triệu lần không nghĩ tới mình vừa ra đã bị mọi người vây xem, hơn nữa giờ phút này còn bị cả một đám người xếp hàng nagy ngắn vừa khϊếp sợ lại kích động nhìn chằm chằm.

Nhưng vấn đề không lớn, sư tôn mới nhận còn không phải ở bên cạnh sao? Trời có sập xuống cũng không đến lượt nàng.

“Tiểu sư muội, nhóm người này chắc không phải cũng là tín đồ trung thành của muội đó chứ?”

Đã chứng kiến qua dáng vẻ tiểu sư muội làm sao hô mưa gọi gió, mang yêu binh xuất chinh có được vô số người ủng hộ, giờ phút này trong đầu Thẩm Ly Huyền cũng chỉ có thể nghĩ đến điều này.

Diệp Linh Lang không khỏi hơi kinh ngạc, sau đó gật đầu một cái với mọi người.

“Chắc đúng là vậy rồi, huynh xem ánh mắt bọn họ nhìn muội tràn ngập không thể tin tưởng kìa, cứ như trời giáng ánh sáng thần thánh, ý niệm của thần buông xuống.”

“……”

Cũng không cần tự nói bản thân lợi hại như vậy đâu, tuy rằng vừa rồi nàng chỉ lộ ra chút bóng dáng, lại còn phá trận, thật sự hù chết người!!!

Lúc này mọi người cũng dần dần bình tĩnh lại, người trong tông môn lập tức không biết nên bày ra vẻ mặt gì.

Vì phong ấn đại yêu Hóa Thần kỳ mà bỏ công thiết kế trận pháp, cuối cùng lại bị một Diệp Linh Lang Trúc Cơ kỳ phá nát, lại còn không tốn bao nhiêu thời gian cùng sức lực, cứ như vậy phá đi.

Hết thảy có vẻ thất sự vớ vẩn, nhưng lại là sự thật không thể chối bỏ, cũng có phần hợp lý, năng lực cùng tài nghệ về trận pháp của nàng lợi hại bao nhiêu, toàn Liên Minh tông môn không người không biết, không người không hiểu.

Sức trâu của đại yêu Hóa Thần kỳ đánh không nát, nhưng nàng thật sự có thể dùng trí để phá giải, huống chi còn có hai nguồn lực hỗ trợ.

Nàng vĩnh viễn là một nhân tố ngoài ý muốn, hơn nữa mười phần tạo thành kinh hách.

Giờ phút này, so với những người khác, vài vị trưởng lão phụ trách phong ấn càng khó có thể tiếp thu hiện thực.

Trước đó đã nghe qua ở Điên Phong Võ Hội xuất hiện một đệ tử có năng lực bày trận siêu mạnh, nhưng mà bọn họ không có hứng thú với việc đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ nên không tham gia Điên Phong Võ Hội, cũng không có cơ hội nhìn thấy thực lực của nàng, cho rằng mọi người chỉ là không kiến thức mà nói quá lên thôi.

Nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, nàng thật sự phá hỏng phong ấn bọn họ đã lao tâm bố trí rất nhiều ngày, bọn họ mới biết được vị thiên tài này không chỉ là thiên tài mà thôi, trình độ này rất có thể đã đuổi kịp bọn họ!

Cái này làm sao có thể tiếp thu được?

Bọn họ khổ tâm nghiên cứu nhiều năm như vậy, mà nàng mới chỉ là đứa nhỏ chưa cập kê mà thôi!

Tuy biết rằng so với rèn luyện võ thuật chiến đấu, trên phương diện trận pháp càng quan trọng thiên phú hơn, rốt cuộc mỗi người đều có thể học chiến đấu, nhưng về mặt trận pháp, nếu không có thiên phú thì có khi quy tắc cơ bản nhất cũng không hiểu được.

Nhưng mặc dù nàng có thiên phú, cũng không thể quá đáng như vậy được! Cái này rốt cuộc là thiên phú cỡ nào mới có thể làm được?

Giờ phút này, Trịnh trưởng lão của Thất Tinh Tông hít thở vài hơi, ngón tay run rẩy tức giận chỉ vào Diệp Linh Lang.

“Ngươi phá hủy trận pháp do chúng ta bố trí nhiều ngày, cũng làm hư kế hoạch Phong Châu của minh chủ, phạm phải tội lỗi ngập trời như thế, ngươi đã biết tội?”

Lời này vừa ra tất cả mọi người đều phản ứng lại, đúng vậy, phong ấn hư rồi, đại yêu chẳng phải tùy thời có thể ra sao?

Nàng lợi hại thì lợi hại, nhưng đây là tội lớn đó!

Ngay khi mỗi người nổi lên ý tưởng trách cứ Diệp Linh Lang, Nhậm Đường Liên đã đánh gãy.

“Trịnh trưởng lão, nàng cũng chỉ là đứa nhỏ thôi, cũng không cần trách móc nặng nề như thế. Huống chi, nàng có lẽ cũng không biết chuyện Phong Châu là kế hoạch của chúng ta, rốt cuộc mấy ngày nay nàng vẫn luôn ở trong Thanh Vân Châu trốn đông trốn tây, có thể sống sót đã không dễ rồi.”

Không ai không biết Diệp Linh Lang là đồ đệ mới thu của minh chủ, hiện giờ dưới gối hắn cũng chỉ có một đồ đệ bảo bối như vậy, toàn lực giữ gìn nàng cũng hoàn toàn không kỳ quái, nhưng hắn cũng không thể trắng trợn táo bạo bao che như vậy!

“Nàng chỉ là chỉ là một đứa nhỏ? Nhưng một đứa nhỏ như nàng lại huỷ hoại hết tâm huyết của mấy lão già chúng ta đó!”

Thấy bọn họ hùng hổ doạ người cắn chặt không bỏ như thế, Nhậm Đường Liên không khỏi nhăn mặt.