Chương 23: Nàng rốt cuộc là sinh vật gì chứ?

Mắt thấy Diệp Linh Lang đã ngồi ở trên mõm đá, mà hai vị sư huynh kia cũng lục tục tới cùn nhau ngồi lên, Diệp Dung Nguyệt nhanh chóng từ trên mặt đất bò dậy, không quan tâm gì mà leo lên theo.

Mõm đá này không tính là lớn, nhưng chen chúc bốn người cũng không khó.

Vì thế, Diệp Dung Nguyệt dưới ánh mắt kinh ngạc của Bùi Lạc Bạch cùng Quý Tử Trạc, cố gắng chen chúc lên, ở trên mõm đá chiếm một vị trí cho mình.

Nàng vừa lên đi liền ngồi xuống nhắm hai mắt đả tọa tu luyện, nàng không muốn đi nhìn ánh mắt của bọn họ, cũng không muốn có giao lưu gì, chỉ sợ nếu hỏi ý sẽ bị bắt đi xuống.

Này vẫn là lần đầu tiên trong đời không biết xấu hổ như vậy chen lên cùng người ta đoạt vị trí, chỉ là nghĩ đến cũng đã cảm thấy trong lòng ủy khuất.

Nếu không phải hỏi qua Tiền Trần Kính nàng cũng sẽ không biết nơi này, nàng vốn tưởng rằng hết thảy sẽ tiến hành thật sự thuận lợi, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới Diệp Linh Lang có thể chính xác tìm được chỗ này, hơn nữa tốc độ phi hành còn nhanh như vậy, đoạt trước tới đây.

Nhưng thực mau, khi nồng đậm linh khí vây quanh Diệp Dung Nguyệt nhanh chóng thu hồi tâm tư chuyên tâm hấp thu linh khí tu luyện.

Nàng cần thiết phải bắt lấy cơ hội này, toàn lực lao tới Trúc Cơ kỳ, nếu là có thể đột phá vậy thì tất cả khuất nhục hôm nay sẽ toàn bộ rửa sạch, nàng vẫn là số một trong nhóm đệ tử lần này, không người có thể lay động.

Tưởng tượng như vậy, Diệp Dung Nguyệt càng chuyên tâm.

Lúc này, Thất Tinh Tông đệ tử đi theo Diệp Dung Nguyệt cũng tới nơi, nhìn thấy nàng không nói hai lời trực tiếp xông lên kia đả tọa tu luyện, bọn họ đều ngây ngốc.

“Sư muội đang làm gì vậy?”

“Khụ khụ…”

Tạ Lâm Dật ho nhẹ vài tiếng, có tu vi Kim Đan hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra linh khí trên đó rất nồng đậm, là một nơi rất tốt để đột phá, cho nên sư muội mới có thể kích động như vậy đi đoạt lấy vị trí.

“Sư muội đang thử đột phá Trúc Cơ kỳ, chúng ta không cần quấy rầy, nơi này linh khí nồng đậm mọi người tại chỗ ngồi xuống đả tọa chữa thương, an tâm chờ nàng đột phá xong đi.”

Nghe được lời này Thất Tinh Tông đệ tử truyền đến một mảnh kinh hô.

“Cái gì? Sư muội vậy muốn đột phá Trúc Cơ kỳ? Nàng mới nhập môn bốn tháng đó!”

“Trời ạ, ta lúc trước từ Luyện Khí kỳ viên mãn đến Trúc Cơ tổng cộng mất một năm rưỡi! Tốc độ này đã không tính là chậm rồi!”

“Đây là tốc độ ma quỷ gì? Cũng quá khoa trương rồi! Chúng ta so với nàng đến trước một đợt, kết quả nàng hiện tại cùng chúng ta sắp bằng tu vi rồi? Đây là người đứng đầu của thu đồ đại hội sao? Nàng chắc là người đầu tiên trong nhóm bọn họ đột phá Trúc Cơ kỳ đi?”

Nơi này không tính là lớn, rất nhiều tông môn đệ tử khác cũng bay về bên này, không ít người phát hiện bên này có linh khí nồng đậm cũng sôi nổi chạy tới, thực mau bên này đệ tử tụ tập càng ngày càng nhiều.

Nghe được Thất Tinh Tông đệ tử kinh hô, bọn họ cũng nhịn không được nhìn qua Diệp Dung Nguyệt trên kia.

Tuy rằng vừa rồi Thất Tinh Tông mất mặt quá độ, nhưng không thể phủ nhận chính là Diệp Dung Nguyệt là thật sự rất mạnh, dù là nàng Luyện Khí kỳ có thể ngự kiếm phi hành, hay là bốn tháng đánh sâu vào Trúc Cơ kỳ, đều hoàn toàn xứng với thành tích của người số một ở đại hội.

“Ta nếu là có một nửa tư chất như nàng thì tốt rồi, cũng không đến mức ở Trúc Cơ kỳ phí thời gian lâu như vậy.”

“Thiên phú là từ trong bụng mẹ đã có, hâm mộ có ích lợi gì? Người cùng người vốn dĩ khác biệt. Chúng ta có lẽ nỗ lực cả đời cũng không đuổi kịp người ta nỗ lực mấy năm.”

“A? Diệp Linh Lang bọn họ như thế nào cũng ở trên?”

“Ta vừa mới thấy, là nàng cùng các sư huynh tới trước, Diệp Dung Nguyệt là sau đó mạnh mẽ chen lên. Tuy rằng có điểm buồn cười, nhưng nếu hôm nay nàng thật sự đột phá Trúc Cơ, vậy về sau mọi người đều chỉ nhớ rõ nàng thiên phú mạnh mẽ, sẽ không để ý những những việc nhỏ đó.”

“Phía trước lúc thu nhận nàng, Thất Tinh Tông liền đến đâu cũng thổi phồng, hôm nay nàng nếu đạt Trúc Cơ thành công, có thể tưởng tượng Thất Tinh Tông chỉ biết càng kiêu ngạo.”

“Vậy cũng không có biện pháp, ai kêu người ta vốn dĩ mạnh đâu?”

So sánh với Bùi Lạc Bạch cùng Quý Tử Trạc chỉ kinh ngạc, Diệp Linh Lang thì một chút cũng không kỳ quái.

Bởi vì trong nguyên tác, hành trình Tây Sơn bí cảnh này Diệp Dung Nguyệt có hai thu hoạch lớn, thứ nhất chính là chim chỉ Sí Liệt Vân kia, thứ hai chính là tìm được nơi này, ở trên thạch đài đánh sâu vào Trúc Cơ thành công.

Cái trước làm nàng ta thu hoạch một kiện phòng ngự Linh Khí, về sau trong lúc chiến đấu cực kỳ có ích, mà chuyện sau làm nàng nhảy vọt trở thành thiên tài nổi trội nhất Tu chân giới, rốt cuộc bốn tháng đã đánh sâu vào Trúc Cơ kỳ, nàng vẫn là người đầu tiên.

Tuy rằng trong nguyên tác không có miêu tả Diệp Dung Nguyệt là như thế nào biết được nơi này, nhưng từ biểu hiện tới xem thì không phải ngẫu nhiên tìm được, mà là đã sớm biết, chuyến đi này tới là có định trước, chẳng qua bay không nhanh bằng nên bị minh chiếm trước.

Diệp Linh Lang bội phục da mặt của Diệp Dung Nguyệt , cũng bội phục chấp nhất của nàng đối với tu luyện , không thể không nói, đúng là một nữ chủ có dã tâm, có thực lực cùng với quyết tâm rất lớn.

Người tụ tập đến bên này ngày càng nhiều, nhưng mõm đá vị trí hẹp hòi chứa bốn người đã là cực hạn, những người khác không thể đi lên liền ở dưới đả tọa tu luyện.

Nơi này linh khí không phải cuồn cuộn không ngừng, nó bị hút sạch sẽ mất nhiều thời gian tụ lại, cho nên nàng nếu không nắm chặt thời gian hấp thu linh khí, bị người khác cướp sạch, nàng mặc dù là lên đây cũng vô dụng.

“Đại sư huynh, Thất sư huynh chúng ta cũng nhanh lên ngồi xuống tu luyện đi.”

Bùi Lạc Bạch cùng Quý Tử Trạc sửng sốt một chút, bọn họ bình thường tu luyện đều là ở bên trong bí cảnh, chọn một nơi không có người dốc lòng tu luyện.

Ở trước mắt bao nhiêu người như vậy, cùng một đám Trúc Cơ kỳ đoạt linh khí tu luyện, loại chuyện này bọn họ còn chưa bao giờ làm, hơn nữa giống như không quá tốt.

“Sư muội, ta cùng đại sư huynh tốt xấu một Kim Đan một cái Nguyên Anh, như vậy…”

“Vậy thì không cần tu luyện nữa sao? Trên Kim Đan còn có Nguyên Anh, trên Nguyên Anh còn có Hóa Thần, các huynh nếu không nắm chặt hết thảy cơ hội tu luyện, tương lai nếu như muội gây ra họa, ai sẽ tới cứu muội?!”

Diệp Linh Lang kích động trừng lớn hai mắt, hai mắt to tròn đen nhánh đã tụ chút hơi nước.

“Nhưng mà, mọi người đều là Trúc Cơ kỳ, chúng ta…”

“Các huynh càng phải nắm chặt, các huynh xem tỷ tỷ của ta, nàng tình nguyện chịu người khác xem thường cũng muốn mạnh mẽ chen lên tu luyện, nàng đều không xấu hổ, các huynh còn bưng cái giá gì nữa?”

Diệp Linh Lang vừa nói xong, Diệp Dung Nguyệt bên cạnh thân thể run lên một chút, sắc mặt lập tức liền không tối, nàng cố nén táo bạo đem cảm xúc áp xuống, liều mạng nói với chính mình muốn chuyên tâm, thành bại tại một khắc này, chỉ cần đột phá Trúc Cơ, tất cả người cười nhạo nàng đều sẽ biến thành chê cười!

Suýt chút nữa bị Diệp Linh Lang làm hại tán hết linh khí, Diệp Dung Nguyệt nỗ lực bình phục nỗi lòng, điều chỉnh trạng thái, hết thảy lại làm lại từ đầu.

Bùi Lạc Bạch yên lặng thở dài một hơi, thôi vậy, ở Thanh Huyền Tông hắn đã bị bức bách nhiều lần, nhiều lần cũng chưa thể thắng được sự kiên trì của tiểu sư muội, hắn sớm thành thói quen.

Chỉ cần tiểu sư muội không làm ầm ĩ khóc lóc, thể diện không có cũng không sao.

Tuy rằng nói hắn đã tới Nguyên Anh kỳ, tiến bộ vốn dĩ liền chậm, tu luyện cũng không đua trong một sớm một chiều, nhưng tiểu sư muội muốn hắn đua, hắn liền đua một chút vậy, nàng vừa lòng là được rồi.

Vì thế, Bùi Lạc Bạch tại chỗ ngồi xuống bắt đầu đả tọa tu luyện.

Bùi Lạc Bạch mới vừa ngồi xuống, Diệp Dung Nguyệt ở cách vách mày liền hơi hơi nhíu lại, vốn dĩ linh khí đang quanh quẩn ở bên người nàng rất đậm, đã bắt đầu nhanh chóng chảy qua bên cạnh.

Mà lúc này nhìn thấy Đại sư huynh ngồi xuống, Quý Tử Trạc trừng đến tròng mắt đều phải rơi ra.