Chương 218: Kinh diễm bốn phía, uy chấn tám phương

Tức giận, đây là sự vũ nhục vô cùng lớn với hắn.

Tạ Lâm Dật tỏ vẻ không phục.

“Dù cho ta có kém hơn hắn, cũng không đến mức bị xếp vào loại khó coi đi?”

Diệp Linh Lang không nghĩ tới, Tạ Lâm Dật người này bình thường chẳng ra gì, thời khắc mấu chốt lại để ý đánh giá của người khác đối gương mặt hắn như vậy.

“Người không đẹp còn nói nhiều nữa, được thôi, nếu ngươi một hai muốn lại đây hầu hạ ta cũng không phải không thể.”

Diệp Linh Lang vừa mở miệng, Tạ Lâm Dật nhanh chóng lui về phía sau.

“Ta sai rồi, ta lập tức, lập tức tỉnh lại.”

Lúc này, có mấy tiểu yêu bên kia đang cầm dây trói yêu do dự, không biết có nên trói hai cô nương này luôn hay không.

“Hai người này lớn lên khá xinh đẹp, muốn trói không?”

“Ngươi ngốc sao, Linh Lang công chúa khẳng định chỉ thích mỹ nam tử hầu hạ thôi, mỹ nữ này đó không bằng giao cho ta…”

Tiểu yêu vừa nói vừa duỗi tay muốn sờ lên mặt hai cô nương, Diệp Linh Lang đã nhanh tay đánh qua một luồng linh lực, đánh đến mức càng cua đó run lên.

“Động tay động chân làm gì đó? Ngươi nếu ép nàng nóng nảy, nàng tự sát rồi chẳng lẽ để ngươi đi làm mồi sao? Chậm trễ mọi người ăn bữa tiệc lớn, ngươi có thể đền nổi không?”

Diệp Linh Lang vừa nói xong, các tiểu yêu khác cũng lập tức quay sang mắng lão sắc cua không đứng đắn kia.

“Mọi người nhớ giám sát lẫn nhau, nếu có ai dám tự mình đυ.ng đến số mồi câu này làm ảnh hưởng kế hoạch của ta, ta sẽ ngay tại chỗ đem nó hầm chín làm canh cho mọi người ăn!”

Diệp Linh Lang hung hăng thả ra lời tàn nhẫn, tất cả tiểu yêu đều tạm thời thành thật yên phận.

“Công chúa điện hạ, vậy hai cô nàng này có trói lại hay không?”

“Nhìn các nàng đều trọng thương sắp chết rồi, lại trói một cái như chết luôn thì sao, chẳng phải là mất nhiều hơn được? Con người của ta từ nhỏ đã quen kén chọn, thi thể ta sẽ không chạm vào, chỉ thích ăn mới mẻ.”

“Ác sát liệt, không hổ là công chúa giao tộc tôn quý, cùng đám tiểu yêu bình thường như chúng ta hoàn toàn không giống nhau!”

“Được rồi, ít nói nhảm, mang bọn họ đi.”

Diệp Linh Lang nói xong liền bay lên lưng của một con rùa yêu, trực tiếp ép con rùa yêu kia nằm sấp xuống, làm nó bốn chân bò sát đất, sau đó nàng lười biếng ngồi ở trên mai rùa, hơi gõ gõ đầu rùa đen.

“Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ là tọa kỵ của bản công chúa, tuy rằng ngươi hơi xấu xí nhưng ra bên ngoài rồi bản công chúa không kén chọn nữa.”

Rùa yêu kia đã là tu vi Nguyên Anh, nhưng biết được mình có thể trở thành tọa kỵ của công chúa giao tộc tôn quý liền kích động gật gật đầu.

Nếu là chuyến này làm công chúa điện hạ vừa lòng rồi mang nó về giao tộc, vậy có thể tiền đồ hơn nhiều so với đi theo đại vương!

Huyết mạch của đại vương còn không cao quý bằng công chúa giao tộc đâu!

Các tiểu yêu còn lại thì vẻ mặt hâm mộ nhìn chằm chằm con rùa yêu kia, sắp chua muốn chết rồi, chúng nó cũng muốn được làm tọa kỵ của công chúa điện hạ.

Đúng lúc này, Diệp Linh Lang chỉ tay lại đây.

“Ngươi lại đây hầu hạ bản công chúa.”

“Vâng.”

Ninh Minh Thành lập tức trả lời rồi vui vẻ chạy đến bên người Diệp Linh Lang.

“Mai rùa đen này có hơi nhỏ nha.”

Diệp Linh Lang vỗ vỗ mai rùa, ở trên mặt vẽ cho nó một phù văn biến lớn, nháy mắt rùa đen liền biến lớn gấp đôi.

“Ừm, lúc này vừa đủ, vị công tử này cũng lên ngồi đi.”

Nhìn thấy lão rùa nháy mắt biến lớn, các tiểu yêu kia lại hâm mộ muốn điên rồi, công chúa điện hạ thật sự rất mạnh mà, lại là một ngày muốn làm tọa kỵ của nàng.

Sau khi Ninh Minh Thành ngồi lên, Diệp Linh Lang liền lười biếng như không có xương dựa vào lưng hắn, dáng vẻ công chúa đủ mười phần.

“Nha, rùa đen này cũng bò quá chậm rồi.”

Vì thế, Diệp Linh Lang lại ở trên mai của nó vẽ một phù văn gia tốc, giây tiếp theo tốc độ rùa đen liền tăng lên gấp đôi, còn bò nhanh hơn các tiểu yêu bình thường một chút.

Lại nhìn lão rùa đen vừa sinh ra đã bò chậm rì rì thường xuyên bỏ lỡ vô số chuyện tốt, nháy mắt bò còn nhanh hơn mình, nhóm tiểu yêu còn lại đều đã tê rần, đôi mắt đều nhìn đến choáng váng.

Chúng nó cũng muốn vì công chúa điện hạ làm trâu làm ngựa!

“Ác sát liệt! Lão rùa yêu kia đều cười muốn điên rồi! Bản mặt thật xấu mà! Tức chết ta! Hay là đêm nay ta đi làm thịt nó?”

“Một con tôm như ngươi sốt sắng cái gì? Ngươi làm thịt nó rồi công chúa điện hạ cũng sẽ không cưỡi ngươi đâu! Quá không nhã nhặn!”

“Đúng vậy, có thời gian còn không bằng lo suy nghĩ, tìm biện pháp khác có thể biểu hiện một trận trước mặt công chúa điện hạ đâu.”

Vì thế, toàn thể tiểu yêu lâm vào trầm tư, vị đại vương trước đó cách chúng nó quá xa xôi, nhưng hôm nay công chúa điện hạ liền ở ngay trước mắt, đây chính là một cơ hội hiếm có trong yêu sinh, cơ hội một bước lên trời đó!

Mà ở trong đội ngũ bầy yêu, Tạ Lâm Dật bị trói chặt đẩy đi tức giận đến đầu sắp bốc khói.

“Đại sư huynh, Diệp Linh Lang nàng làm gì vậy? Rõ ràng đã đánh bại đám yêu kia rồi, cứu chúng ta rời đi không phải được rồi sao?”

“Ai biết? Ta cũng không thân với nàng!”

“Không thân sao? Huynh không phải còn thiếu tiền nàng sao? Hình như sau đó nàng cũng không đến đòi nợ mà?”

Cái hay không nói, nói cái dở, ỷ vào lúc này hắn bị trói không thể đánh một trận đúng không?

“Im miệng đi, nàng tám chín phần là bị đoạt xá rồi!”

Nghe được lời này, hai đệ tử còn lại trừng lớn hai mắt.

“Bằng không đang êm đẹp một người sao lại mọc ra sừng rồng? Sao lại có yêu khí? Sao có thể vừa xuất hiện liền thu phục nhiều tiểu yêu như vậy? Chẳng lẽ chúng nó đều ngốc sao?”

Bọn họ cũng đồng ý gật gật đầu.

“Đúng vậy, nàng sao có thể giả tạo đến trình độ này được? Khẳng định là bị công chúa giao tộc đoạt xá rồi!”

“Vậy cho nên Ninh Minh Thành bị điểm danh qua hầu hạ, cũng thật sự vì hắn lớn lên đẹp sao?”

Lời này vừa ra, hai người khác nháy mắt nhìn chằm chằm qua, ánh mắt mang theo dao nhỏ.

Bên kia, Diệp Linh Lang cùng Ninh Minh Thành đang thoải mái dễ chịu ngồi trên mai rùa đen, được chúng nó mang về đại bản doanh.

Lúc nghe được chủ ý này Ninh Minh Thành cảm thấy thật vớ vẩn, mà khi hắn phát hiện ngay cả Tạ Lâm Dật đều tin, hắn bỗng nhiên cảm thấy có lẽ vớ vấn mới là bản chất của thế giới này.

Tuy giả nhưng đám còn lại giống như bị mù vậy.

Bởi vì so với việc lớn mật nghi ngờ rồi dũng cảm vạch trần sự thật, đa số mọi người sẽ lựa chọn tự mình tìm lý do tới thuyết phục bản thân.

“Tiểu sư muội, muội vừa rồi ngưng kết nước thành băng đập lên người ta rất đau đó, vì để đạt được hiệu quả chân thật nên ta cũng không dám trốn, sao muội lại đánh thật chứ?”

“Lục sư huynh, đây là tầng thứ hai của Thượng Thiện Nhược Thủy Quyết, muội vốn dĩ không làm được, nhưng vừa rồi tận dụng hoàn cảnh nơi này tạo ra cơn mưa rồi bỗng nhiên lĩnh ngộ, chính là trong nháy mắt kia lĩnh ngộ ra, huynh hiểu mà? Sau đó liền thi triển ra, không khống chế được.”

“……”

Thiên phú của tiểu sư muội thật là biếи ŧɦái mà.

Người khác khổ tu hồi lâu cũng chưa thấu hiểu, nàng dùng dùng một hồi liền tự mình sờ đến.

“Trước đó pháp quyết đã đưa huynh đâu? Đã luyện xong rồi sao? Tầng thứ mấy rồi nha? ”

“……”

Sớm biết vậy hắn đã không hỏi.

Rất nhanh, đội ngũ tiểu yêu đã từ chỗ đường phố đổ nát đi đến một chân núi rộng lớn.

Bên kia có một cái hồ rất lớn, bên trong đang có rất nhiều cá tôm cua bơi lội, bên hồ còn có một đám đang ôn ào nói chuyện, thậm chí có một số ít đang ở bên cạnh đánh nhau.

Nhìn tình huống này, có lẽ đây là ổ nhỏ của chúng nó.

Vừa đến gần, con cua yêu đi ở phía trước đã cất giọng hô to: “Công chúa điện hạ giá lâm, các ngươi còn không mau đến đón tiếp?”

Nó vừa kêu, mấy con cá yêu hóa hình một nửa đứng bên cạnh lập tức phát huy giá trị, chúng nó suy nghĩ nãy giờ cũng đã có chút kết quả, nháy mắt hướng về Diệp Linh Lang quỳ xuống.

“Bái kiến công chúa điện hạ, công chúa điện hạ kinh diễm bốn phía, uy chấn tám phương!”

Sau khi kêu xong chúng nó kích động nhìn về Diệp Linh Lang, công chúa điện hạ xem ta xem ta, khẩu hiệu này hô lên rất dễ nghe đúng không?