Chương 209: Lực kêu gọi của huynh không được rồi

Tiểu sư muội quả thật nói làm liền làm, lập tức từ trên cây nhảy xuống nắm lấy một thi thể cá yêu kéo lên cây tìm tòi xem xét một hồi, một bên nghiên cứu một bên còn lật sách viết bút ký, tập trung viết viết vẽ vẽ quả thật giống như đang thử làm ra một loại bùa chú mới.

Thấy nàng nghiêm túc như vậy, Ninh Minh Thành chán muốn chết ngồi trên một tảng đá canh chừng mấy thi thể tiểu yêu, đồng thời chống cằm nhìn nàng.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Diệp Linh Lang cuối cùng khép sách lại không viết nữa, cất hết đồ vật rồi mới nhìn xuống.

“Lục sư huynh.”

“Làm sao vậy?”

“Đã qua lâu như vậy rồi, con cua yêu kia sao còn chưa mang huynh đệ lại đây nữa?”

Nàng lúc nãy đã thừa dịp Lục sư huynh đánh nhau với chúng mà bố trí xong trận pháp, chỉ còn chờ những tiểu yêu đó kéo nhau chạy tới đưa đầu mà thôi, nhưng đợi nửa ngày rồi mà một con cũng không có?

Ngay cả con cua vừa thả chạy kia cũng không trở lại, không lý nào.

“Ta không biết, có khi nào là biện pháp này của muội không có hiệu quả hay không?”

“Sao có thể? Loại chuyện từ một nhóm nhỏ thu hoạch cả bầy này muội đã có trên hai lần kinh nghiệm rồi, là nhân viên chuyên nghiệp đó.”

“Chuyên nghiệp?”

“Đúng vậy, lúc trước đi bí cảnh Đại Kim Sơn rèn luyện là do Thất sư huynh làm mồi dụ bắt một đàn Kim Sí Điểu, khi đi thành Già Vân thì do Ngũ sư huynh làm mục tiêu dụ bắt một bầy Yêu Sài. Sự thật đã chứng minh, vừa đến một địa điểm mới liền bắt tay tóm lấy mấy thứ đặc sản này thì hành trình sau đó sẽ có tác dụng bất ngờ, cho nên muội vừa bước vào đây đã giăng bẫy chờ sẵn rồi.”

Ninh Minh Thành trừng lớn hai mắt, trách không được những đồng môn đó sau khi trở về liền đòi bế quan, nghe nhắc đến mang tiểu sư muội ra ngoài đều muốn chạy trốn, thì ra mỗi vị sư huynh từng cùng nàng đi rèn luyện đều phải bị kéo ra làm mồi!

“Muội nghĩ tới nghĩ lui, vấn đề ngoài ý muốn này nhất định không thể xảy ra trên người muội được, tám chín phần là vấn đề của huynh đó.”

“Ta?” Ninh Minh Thành trừng lớn hai mắt, cái này mà cũng tính là nồi của hắn?

“Các sư huynh khác lúc làm mục tiêu thu hút đều là trăm lần trăm thắng, đến lượt huynh lại không hiệu quả, đương nhiên là do huynh nha, có rảnh nên tự mình suy nghĩ một chút đi.”

“……”

Đã bị bắt làm mồi câu thảm như vậy rồi, không thành công còn phải tự mình nghĩ lại.

Nghĩ lại cái gì? Tranh thủ lần sau lúc kéo thù hận thì làm cho đối diện hận không thể biến thành quỷ cũng không chịu buông tha hắn sao?

Ninh Minh Thành hít sâu một hơi, không sao, năng lực tiếp thu của hắn rất mạnh.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang thở dài một hơi.

“Còn tưởng rằng có thể cho Thái Tử một bữa tiệc hải sản đâu, bây giờ cũng chỉ có mấy con tôm cá nhỏ như vậy, muội cũng ngại kêu nó ra ăn. Thôi vậy, phải tự mình giấu đi thôi.”

Diệp Linh Lang nói xong liền động tác thuần thục nhặt thi thể cất lại, nhặt nhặt nhặt, lúc chỉ còn một con cuối cùng nàng bỗng nhiên dừng lại nhìn nó chằm chằm.

“Lục sư huynh, huynh nói xem mấy con yêu này ăn tu sĩ có thể bổ sung linh khí tăng tu vi, vậy nếu chúng ta ăn chúng nó có phải cũng là đại bổ hay không?”

???

Nghe qua rất có đạo lý, chắc là bổ đi?

Không đúng! Xưa nay các tu sĩ gϊếŧ yêu nhiều rồi, nhưng chưa từng nghe nói ai gϊếŧ xong còn muốn lấy ra ăn!

Hơn nữa, đây chính là yêu đó! Ăn xong cũng không sợ lây dính yêu khí dẫn tới linh khí không thuần tẩu hỏa nhập ma sao?

Cái này không thể ăn bậy được đâu!

Thấy Diệp Linh Lang thật đúng là cầm đao đi mổ thi thể cá yêu kia, Ninh Minh Thành sợ tới mức trái tim run lên, lập tức vọt qua ngăn lại.

“Tiểu sư muội, yêu không thể ăn được!”

“Nếu ăn sẽ thế nào?”

“Sẽ tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp bất phục! Hơn nữa, chúng ta là danh môn chính phái, đệ tử của danh môn chính phái làm sao có thể ăn yêu chứ?”

“Đúng nha, suýt chút nữa đã quên chúng ta hiện tại vẫn là danh môn chính phái, vậy muội cất lại trước, đợi khi nào chúng ta không cò là danh môn chính phái nữa mà muốn cùng nhau gϊếŧ ngang toàn bộ Tu Tiên giới, lại lấy ra tới bồi bổ một chút.”

???

Đang êm đẹp tại sao không làm danh môn chính phái nữa? Tại sao còn muốn gϊếŧ ngang Tu Tiên giới?

Tại sao hắn nghe không hiểu câu nào hết, tư tưởng của tiểu sư muội tại sao đều là những thứ nguy hiểm như vậy?

Hắn bỗng nhiên phát hiện năng lực tiếp thu của mình cũng không mạnh lắm, làm không khéo thì sau khi chuyến đi này kết thúc, lúc quay về đã không còn là chính hắn nữa.

Dù sao Diệp Linh Lang cũng dừng tay, chỉ đem thi thể cuối cùng thu vào trong nhẫn.

Nàng nhìn cảnh vật trống trải xung quanh, con cua yêu kia thật sự chạy rồi, cũng không quay đầu lại!

Thật tức mà! Không có cá để vớt, cua cũng chạy mất!

“Cái này mà tính là yêu gì chứ, còn không có nghĩa khí bằng yêu thú nữa, thật quá đáng.”

“Thôi, chúng ta đi nơi khác…”

“Muội thấy rồi! Nó ở bên kia! Nó tìm được đồng bọn rồi kìa!”

Diệp Linh Lang vừa dứt lời, Ninh Minh Thành cũng theo hướng nàng chỉ nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy con cua yêu vừa mới bị hắn đả thương đang đi theo sau một đám tiểu yêu chạy đi, đám yêu đằng đó ít nhất cũng có mười mấy con.

Nhưng tình hình hoàn toàn không giống như Diệp Linh Lang dự đoán, nó không kéo huynh đệ lại đây mà là tự mình chạy theo một đám đi nơi khác, hình như là có việc rất gấp.

“Lục sư huynh, người ta tình nguyện chạy đi làm chuyện khác cũng không muốn tiện đường lại đây trả thù huynh một trận, lực kêu gọi này của huynh không được rồi.”

“……’”

Nhưng mà hắn muốn có loại lực kêu gọi này để làm gì?

“Nếu ngay cả huyết hải thâm thù chúng nó cũng không muốn báo, hay là chúng ta cũng từ bỏ đi, đi nơi khác xem…”

Ninh Minh Thành còn chưa nói xong đã bị Diệp Linh Lang nắm chặt tay kéo đi.

“Đi xem rốt cuộc là thứ gì có lực hấp dẫn lớn như vậy.”

“Tiểu sư muội, số lượng nhóm yêu kia ít nhất có mười mấy con đó!”

“Huynh quá bảo thủ rồi, căn cứ vào kinh nghiệm phán đoán của muội thì đi về hướng bên đó tuyệt đối không chỉ có một nhóm, mà nếu có vài nhóm thì số lượng ít nhất cũng hơn ba mươi con.”

!!!

Vậy muội còn dám tiến lên?

Diệp Linh Lang thật đúng là dám đi, tình huống này cần phải xem kỹ.

Chỉ là trước khi đi qua, nàng dán cho mình một tấm bùa gia tốc, một tấm bùa ẩn thân cùng với một tấm bùa yêu khí.

Ninh Minh Thành thấy vậy cũng học theo dán cho mình một lúc ba tấm, tức khắc cảm giác an toàn mười phần.

Vì thế, hai người một đường lén lút đi theo sau nhóm yêu kia, rất nhanh liền nhìn thấy chúng tụ tập lại cùng một nhóm khác.

Cùng Diệp Linh Lang dự đoán không khác biệt nhiều, nhóm yêu này đếm sơ qua một lượt thì có 30 con.

Ninh Minh Thành vẫn là lần đầu nhìn thấy nhiều tiểu yêu như vậy hội tụ lại một chỗ, thật là được mở mang tầm mắt mà.

Đám yêu trước mắt đa số có tu vi Kim Đan, chúng nó còn không có hóa hình lại còn lớn lên với dáng vẻ tùy tiện khoa trương, nhìn qua thật sư rất đau mắt.

Có một số ít trong đó đạt tới Nguyên Anh, đã hóa hình một nửa, nhưng so với những con chưa hóa hình còn khó coi hơn, nhìn càng đau mắt.

Ninh Minh Thành bỗng nhiên nghĩ ngợi, nếu thật sự phải đi Yêu giới, nhìn thấy khắp nơi đều là dưa vẹo táo nứt như vậy thì ngày tháng sau đó làm sao trôi qua?

Chỉ thấy đam yêu đó hội hợp rồi cùng nhau đi vào một sơn động rất lớn, tình huống trong sơn động cụ thể ra sao thì nhìn không rõ lắm, nhưng từ rất xa đã có thể nhìn thấy bên kia bốc lên linh khí nồng đậm, không giống như một nơi cho tiểu yêu tụ tập mà giống như một động phủ của thần tiên.

MD: Tác giả lấy bối cảnh giả thiết khá đơn giản, yêu cùng người dùng cùng cấp bậc.

Bình thường thì tiểu yêu cấp Luyện Khí sẽ biết pháp thuật sinh linh trí, Trúc Cơ có thể nghe hiểu tiếng người đồng thời bắt đầu học tập nói chuyện, Kim Đan sinh ra yêu đan, Nguyên Anh có thể hóa hình.

Nếu là huyết thống cao quý thì sẽ khác.