Chương 203: Hôm nay là một ngày lành

Vừa rồi còn đang rít gào muốn lật tung Cửu Hoa Sơn tìm ra kẻ dám làm loạn trước mặt bọn họ, lúc này quay lại nói là hiểu lầm?

“Hiểu lầm? Cái gì hiểu lầm?”

Nhậm Đường Liên mặt không đổi sắc nhìn thoáng qua trăng tròn trên bầu trời, vẻ mặt sâu xa khó hiểu.

“Linh mạch của Cửu Hoa Sơn gần đây đã xảy ra chút vấn đề nhỏ, vì để lần này có thể đúng hạn cử hành Điên Phong Võ Hội, ba tháng trước khi các ngươi tới ta đã có bố trí một chút, định chờ tổ chức xong ta lại tự mình đi giải quyết vấn đề của linh mạch. Bây giờ chẳng qua là đến kỳ hạn nên xuất hiện chút dao động nhỏ mà thôi, không hoảng hốt, ngày mai ta sẽ đi xử lý.”

Lời này của Nhậm Đường Liên làm tất cả mọi người ở đây sợ ngây người.

Một Cửu Hoa Sơn lớn như vậy bị khô cạn linh khí, vậy mà nói là vấn đề nhỏ?

Tự mình bố trí nhưng thẳng đến khi bay đến đây mới nhớ tới?

Dù cho ngày thường minh chủ là một lão hồ ly thích tính kế người khác cũng không đến mức đem mọi người ở đây coi như kẻ ngốc đi?

Nói dối vụng về như vậy ai tin chứ?

Hắn rốt cuộc muốn giấu giếm cái gì?

“Minh chủ, cái này cũng không phải là vấn đề nhỏ đâu, Cửu Hoa Sơn là thánh địa của toàn tông môn để tổ chức các loại hoạt động, xảy ra chuyện như vậy chúng ta đều không thể yên tâm được, cần phải điều tra rõ ràng!” Chưởng môn Thất Tinh Tông lúc này vô cùng nghiêm túc: “Minh chủ, ngài bỗng nhiên thay đổi thái độ nói năng mơ hồ như vậy, không phải là muốn giấu giếm gì đó chứ?”

Lời này vừa ra, những người khác đều gật đầu đồng ý, việc này dù thế nào thì bọn họ cũng không thể tiếp thu cách nói như vậy.

Tuy rằng Nhậm Đường Liên là minh chủ, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể một tay che trời, chỉ hươu nói ngựa đổi trắng thay đen, không suy xét đến những người khác được!

Nhìn thấy quần chúng bắt đầu cảm xúc kích động phẫn nộ, mọi người đều muốn đứng ra đòi đáp án, Nhậm Đường Liên lại hơi hơi mỉm cười không chút nào hoảng hốt, thậm chí còn làm đám người đối diện bắt đầu hơi hốt hoảng.

“Ta cảm thấy chưởng môn Thất Tinh Tông nói rất có đạo lý, đây chính là chuyện lớn cần thiết phải tra rõ!”

Chưởng môn Thất Tinh Tông tức khắc sửng sốt, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy không ổn, hình như mỗi lần hắn dùng giọng điệu này nói chuyện đều là muốn đi hố người.

“Nếu ông cảm thấy kết quả ta đưa ra khiến ông không hài lòng vậy trọng trách này liền giao cho ông, ông đi điều tra đi, sau đó có thể cho mọi người ở đây một đáp án vừa lòng, ta hiện tại sẽ nhường đường để tránh gây cản trở ông làm việc.”

Nhậm Đường Liên nói xong còn ra vẻ tin tưởng vỗ vỗ vai chưởng môn Thất Tinh Tông.

“Điều tra cho kỹ, đừng phụ lòng chờ mong của mọi người.”

Nhậm Đường Liên nói xong vậy mà thật sự đi rồi, chỉ dư lại chưởng môn Thất Tinh Tông đứng ở đó vẻ mặt không thể tin nổi.

Ông đúng là muốn biết chân tướng không sai, nhưng ông cũng không muốn tự mình đi điều tra đâu!

Tại sao việc này nháy mắt lại rơi xuống đầu ông rồi? Trong môn phái còn một đống chuyện cần ông đi giải quyết đâu!

Huống chi, Nhậm Đường Liên có thể yên tâm bay đi như vậy, chứng tỏ lúc này ông cũng không thể tra được thứ gì!

Chưởng môn Thất Tinh Tông còn đang vẻ mặt buồn bực thì đã có một chưởng môn khác không có ánh mắt phía sau tiến lên dò hỏi.

“Chưởng môn Thất Tinh Tông, ngài cảm thấy việc này nên tra từ đâu đây?”

“……”

***************************

Trên một con đường náo nhiệt nhất dưới chân núi Cửu Hoa Sơn, bên trong cửa hàng Nhất Diệp Già Thiên.

“Đại sư, đây chính là một ngày cuối cùng rồi, ông thật sự có thể trong đêm nay hủy bỏ hết số trận pháp đó, để chúng tôi lấy ra linh thạch ở đây sao?”

Nhị đương gia của cửa hàng Hồng Vũ nhìn sang vị đại sư trận pháp do hắn dùng số tiền lớn mời đến, toàn bộ lo âu đều viết ở trên mặt.

Hắn mấy ngày này vẫn luôn âm thầm quan sát, Diệp Linh Lang vẫn luôn ở trên Cửu Hoa Sơn chưa từng đi xuống lần nào, cho nên số linh thạch trước đó bọn họ dùng để chuộc người chắc chắn vẫn còn ở trong tiệm, chỉ cần bọn họ có thể phá hủy hết trận pháp là có thể lấy lại số linh thạch kia.

Hắn thật vất vả mới mời được một đại sư lại đây muốn nhân lúc đêm tối không người đi phá trận, nhưng đã tốn suốt năm buổi tối vẫn chưa thu phục được, đêm nay chính là một đêm cuối cùng của Điên Phong Võ Hội rồi, bắt đầu từ ngày mai mọi người sẽ đổ xô xuống núi, đến lúc đó Diệp Linh Lang sẽ đến lấy linh thạch đi, bọn họ cả đời này cũng đừng mong lấy về!

Hơn nữa, Thanh Huyền tông lần này ở Điên Phong Võ Hội điên cuồng thể hiện, đã xử lý hết những thiên tài của tứ đại tông môn tự mình bá bảng, ngay cả Diệp Linh Lang cũng tự mình cầm hai giải nhất, một tông môn có thực lực như vậy bọn họ cũng không dám rêu rao ở bên ngoài đi trêu chọc đâu!

Cho nên đêm nay là cơ hội cuối cùng rồi.

“Yên tâm, ta đã thu tiền khẳng định sẽ làm tốt, ta trước đó cũng có nói phá trận cần nhiều thời gian mà, đều đã chờ được năm ngày rồi, ngươi lại chờ cả đêm cũng có sao đâu?”

“Được, ta chờ tiếp.”

Nhị đương gia thở dài, nhìn đại sư ở trong cửa hàng không ngừng bận rộn, nhưng nửa ngày cũng nhìn không ra đang bận cái gì.

“Diệp Linh Lang đáng chết này, đời này ta tuyệt đối sẽ không tha thứ!”

Nhị đương gia vừa dứt lời thì bỗng nhiên cảm giác được phía sau có chút động tĩnh, giống như cửa hàng vốn đang yên tĩnh đột nhiên bị chen đầy.

Hắn còn chưa quay đầu lại xem thử thì đã bất ngờ bị một bàn tay đập lên sau cổ, thiếu chút nữa đã bị đánh ngã ập lên mặt đất.

“Ngươi nói cái quỷ gì đó? Diệp Tử tỷ của ta còn cần ngươi tha thứ sao?”

La Diên Trung mới vừa tới liền nghe được có người đang chửi bới Diệp Tử tỷ của hắn, cái này làm sao nhịn được?

Nhị đngưương gia vừa quay đầu lại thì nhìn thấy phía sau đột nhiên xuất hiện cả một đám đông, hắn sợ tới mức liên tục lui về sau còn suýt chút nữa té ngã trên đất.

“Ngươi, các ngươi sao lại xuất hiện ở chỗ này?”

“Lời này nên để ta hỏi ngươi đó? Hơn nửa đêm ngươi xuất hiện ở cửa hàng của ta làm gì?”

Diệp Linh Lang từ trong đám người đi ra phía trước.

“Ta, ta đi ngang qua, đi nhầm cửa thôi! Gặp lại!”

Nhị đương gia sợ tới mức lập tức xoay người chạy ra bên ngoài, trăm triệu lần không thể bị bắt lần thứ hai nữa, cửa hàng Hồng Vũ bồi thường không nổi nữa, đại ca nhất định sẽ làm thịt hắn!

Hắn mới vừa chạy đến cửa thì phát hiện cửa lớn lúc này làm sao cũng đẩy không ra, hắn nhất thời sốt ruột trực tiếp vận chuyển linh lực bạo lực phá cửa.

“Loảng xoảng” một tiếng, cánh cửa bị hắn phá tan mà người cũng chạy ra ngoài, lúc nhị đương gia đang vui vẻ thì một thanh kiếm từ phía sau bay lại đập lên lưng hắn, trực tiếp đập hắn ngã ập xuống đất.

Giây tiếp theo, một sợi dây đằng đã bò đến trói chặt mắt cá chân kéo hắn vào trong cửa hàng, nhị đương gia sợ tới mức liên tục kêu to.

“Ngươi muốn làm gì! Ngươi đừng quá, quá đáng đó! Ngươi là danh môn chính phái đó, không thể đi tống tiền, coi chừng ta đến chỗ minh chủ cáo trạng ngươi!”

“Ngươi nói rất đúng, ta là một đệ tử danh môn chính phái sao có thể tống tiền hay uy hϊếp người chứ?”

Nhị đương gia đang muốn thở ra một hơi.

“Nhưng ngươi phá hỏng cửa lớn của cửa hàng nhà ta rồi, vậy ta đòi chút tiền bồi thường cũng là hợp lý đúng không?”

Nhị đương gia trong lòng căng thẳng.

“Cửa này…”

“Cửa này là do một gốc cây già trong sân nhà ở quê quán của ta làm ra, cái cây đó từ nhỏ nhìn ta lớn lên, cũng coi như là nửa người thân của ta, mà ta lại là một người coi trọng cảm tình.”

“Ngươi muốn…”

“Ta nghĩ phần cảm tình nặng như vậy, ít gì cũng phải có giá gấp đôi so với giá trị con người của nhị đương gia đi.”

“……”

Ngươi cứ bịa chuyện đi, cửa hàng này rõ ràng là ba tháng trước ngươi mới mua lại từ trong tay người khác, vừa khéo hắn còn quen biết chủ nhân trước đó nữa!

Nhị đương gia quả thật muốn khóc, lý do người ta cũng tìm sẵn rồi, hắn muốn cáo trạng cũng không thắng được!

Giờ mới nhớ lại lúc hắn xông ra cửa nàng không hề ngăn cản, thì ra ở chỗ này chờ hắn đâu!

Danh môn chính phái cái gì chứ, ta khinh!

Thanh Huyền tông cùng Thất Tinh Tông đều giống nhau, mặt ngoài đứng đắn, nội bộ đen tối!

Diệp Linh Lang cũng trăm triệu lần không nghĩ tới, ở trên Cửu Hoa Sơn kiếm đủ linh khí, xuống dưới còn có thể kiếm lời một khoản linh thạch.

Hôm nay đúng là một ngày lành, chuyện này đều có thể xảy ra.

Hôm nay là ngày lành, mở cửa ra nghênh đón! Thần! Tài!