Chương 19

Tần Quân Nghi vốn rất khiêm tốn rũ mắt xuống, nhưng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Yến Tri, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Chỉ trong chốc lát, sự ngạc nhiên đã lắng xuống.

Cô liếc nhìn những người khác không chút dấu vết, vẻ mặt vẫn bình thường, dường như không nghe thấy âm thanh khó hiểu nào đó.

Mẹ Yến khéo léo tìm một đôi dép mới và đưa cho Tần Quân Nghi, “Mời vào.”

“Mẹ, đây là học sinh của mẹ à? Thật là một tiểu thư xinh đẹp.” Tuy muốn nói là có khí chất tốt nhưng sẽ rất ngu ngốc nếu nói điều đó.

Mẹ Yến mơ hồ phát ra âm thanh sau đó hỏi: “Quân Nghi, con muốn uống gì?”

“Chỉ cần nước đun sôi để nguội là được.”

“Con rót đi cho, con rót đi! Thật đấy mẹ, sao mẹ không giới thiệu cô ấy với con chứ. Chắc là thấy người ưu tú hơn nên ghét bỏ con à.”

Yến Tri oán trách một tiếng, rồi chủ động mang nước mời Tần Quân Nghi, “Chị ơi chị ngồi ghế sô pha đi, có muốn một cái gối không ạ? Em còn một cái mới ở kia kìa ?”

“Chân tay vụng về thôi không cần con.” không Mẹ Yến nháy mắt với ba Yến.

Họ vốn không có ý định đưa Tần Quân Nghi về sớm như vậy, đồng thời cảm thấy hai người tốt nhất nên gặp nhau khi cả hai đều biết sự thật.

Nhưng Tần Quân Nghi dù sao cũng là con gái ruột của họ, còn cô không phải là con gái ruột nhưng họ đã gắn bó với nhau từ nhỏ. Cả hai đều lo lắng việc cho cô biết sẽ khiến cô cảm thấy bị bỏ rơi, ông đẩy bà, bà đẩy ông, không ai có thể nói được gì, nên đành phải đưa người tới.

Cha của Yến Tri ho hai lần và đi đến phòng ngủ của Yến Tri, “Lại đây, ba có chuyện muốn nói với con.”

Yến Tri hoàn toàn không để ý đến nó và mỉm cười với Tần Quân Nghi và đi theo ông.

Cánh cửa đóng lại nhẹ nhàng.

Hiệu quả cách âm của căn hộ này quả thực rất tốt, Tần Quân Nghi không nghe rõ bên trong nói gì, nhưng cô lại nghe thấy một loại âm thanh khác.

【Cái gì! Đây không phải là quá đẫm máu sao? Tiểu thuyết có phản ánh hiện thực không thế? 】

Yến Tri quả thực rất ngạc nhiên, sửng sốt một lúc mới nhận ra mình đang làm gì.

“Có nhầm lẫn không ạ? Làm sao con có thể không phải là con ruột của ba?”

Cha Yến cũng thấy khó tin, nhưng việc xét nghiệm quan hệ cha con không thể làm giả được, vì vậy ông đã nói với cô về chuyến thăm của Tần Quân Nghi.

[Vậy ra mình là con gái nuôi, cướp đi cuộc sống hào hoa của một cô gái khác sao? 】

【Do hệ thống cả! Hệ thống gà què không phải đã nói với mình rằng cuộc đời của mình sẽ không máu chó như vậy sao? ]

[Con gái thật là tiểu thư ngoài cửa? Vậy thì chắc hẳn cô ấy đã phải chịu đựng rất nhiều gian khổ mới hình thành được khí chất nghị lực ở độ tuổi trẻ như vậy! Bây giờ cô ấy ở đây, cô ấy có muốn đổi lại không? 】

Yến Tri da đầu tê dại, trong lòng nhất thời cảm thấy mình đã cướp đi cuộc sống thật sự của một người khác mình là tu hú chiếm chỗ, cô suy nghĩ một hồi cô đen tối cảm thấy đối phương đến đây để cướp lại cha mẹ cô, đồng thời họ sẽ là kẻ thù. Nhưng theo lý trí, họ nói rằng đây chính là Con gái ruột của họ, những người nghĩ như vậy chính là những nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết còn cô là phản diện độc ác kết cục cuối cùng của sẽ cùng khốn khổ!

Cô rùng mình.

[Mình còn là một ngôi sao nữ, với đặc thù trong làng giải trí, phát triển theo motit quen cũ, có lẽ mình sẽ bị toàn bộ Internet đưa vào danh sách đen, sau đó khuôn mặt của tôi sẽ bị biến dạng do bị antifan Tạt axit, và mình sẽ sống ngoài đường mà thậm chí không đủ tiền mua đồ ăn...]

Sau khi nghe được chuỗi suy nghĩ này, Tần Quân Nghi không khỏi giật giật khóe miệng dù đang ở trong thành phố.

Em gái này có khả năng động não rất mạnh mẽ.

Nhân tiện, tính theo giờ sinh thì cô ấy đến trước nên là chị cả.

Sau vài lời giải thích ngớ ngẩn từ cha Yến, Yến Tri cuối cùng cũng hiểu rằng cha mẹ ruột của cô không phải nghèo mà là xuất thân từ một gia đình giàu có, điều này khiến cô cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Sau khi ra khỏi phòng ngủ, Tần Quân Nghi đang cùng mẹ Yến xem TV, thỉnh thoảng trao đổi với nhau một cảnh tượng hài hòa đến mức Yến Tri cảm thấy có chút buồn bực.

Đột nhiên, Tần Quân Nghi quay đầu lại nhìn cô, Yến Tri vô thức nở nụ cười lịch sự, nghe cô nói một cách ấm áp: “Em gái, ba đã đặt nhà hàng rồi, bây giờ chúng ta đi ăn nhé?” Yến tri nhận ra đối phương đang nói ba là đang nói về ba thật của mình.

Cô không khỏi nhìn cha Yến và mẹ Yến, họ gật đầu, vẻ mặt có chút không tự nhiên, cô đành cắn răng nói: “Chúng ta đi cùng nhau đi.”

[Thì ra ba mẹ nói đi nhà hàng là vậy sao? Được rồi, có vẻ hơi nhưng hơi xấu hổ]

Tần Quân Nghi vỗ vỗ vai cô, “Đừng lo lắng, ba rất thích em.”

Yến Tri giật mình, [Chị gái này có vẻ tốt bụng và không quan tâm tình thân lắm nhỉ ?” 】

Rời khỏi căn hộ, Tần Quân Nghi lái xe, Yến Tri ngồi ở ghế phụ, ba Yến và mẹ Yến ngồi ở ghế sau, dọc đường đi rất yên tĩnh.

Đương nhiên, trong lòng Yến Tri cũng không im lặng như bề ngoài. Cô ấy đang lướt qua màn ánh sáng đột nhiên hiện lên[ A thì cô ấy đã làm việc rất chăm chỉ và không bao giờ thất bại dù sinh ra ở vạch đích luôn nổ lực không ngừng. Từ ngày cô ấy đi học, cô ấy không đứng vị trí thứ hai trong kỳ thi sao? ]

[Ngay cả ở những trường tiểu học nơi điểm tuyệt đối là phổ biến, Cô vẫn đứng đầu không chịu thua sao? 】

Yến Tri càng kéo xuống, mắt càng trợn tròn, “Cô ấy còn là người đứng đầu kỳ thi tuyển sinh đại học với mình, thua điểm tuyệt đối một điểm. Ôi trời, cô ấy vẫn là người sao? Đây là một con quái vật mới đúng! ]