Chương 27

【Vừa rồi khen ngợi như vậy chẳng phải là muốn lợi dụng tôi để tiếp cận ảnh đế Phỉ Thành sao!】

【Chị Mỹ Mỹ, chị mà cứ tiếp tục nịnh nọt tôi như vậy, ông chồng trong đoàn phim của chị sẽ tức giận đấy!】

Mặt mũi của mọi người lập tức đờ đẫn, hai diễn viên phụ bắt đầu liếc nhìn sắc mặt của Thời Phong.

Gương mặt anh ta rõ ràng lộ vẻ chán ghét.

Vốn đã tức giận vì Dịch Thiêm Thiêm, giờ lại biết thêm việc Tưởng Mỹ Mỹ đã cắm sừng mình từ lâu!

Cơn giận bốc lên đến nỗi gân xanh nổi đầy trên cánh tay.

Sắc mặt của đạo diễn Lý cũng trở nên nặng nề, ông thậm chí không ngờ rằng nữ chính mình chọn lại là người không biết liêm sỉ như vậy.

Tưởng Mỹ Mỹ thấy ý đồ của mình bị Dịch Thiêm Thiêm vạch trần công khai trước mặt mọi người, xấu hổ đến mức uống cạn một ly rượu lớn.

Đang định nói thêm gì đó để xoa dịu, nhưng chẳng ngờ cô ta lại bị sặc, vô tình phun hết vào nồi lẩu đang sôi sùng sục.

Dịch Thiêm Thiêm chứng kiến toàn bộ sự việc, trong lòng thầm châm chọc.

【Ôi trời… Ảnh hậu này lại…】

【Nồi lẩu này liệu có ăn được nữa không đây…】

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tưởng Mỹ Mỹ bỗng đỏ bừng như mông khỉ, đỏ rực như muốn nhỏ ra máu.

"Phục vụ! Mau thay nồi lẩu khác giúp tôi!"

Điều kỳ lạ là suốt bữa ăn, Thời Phong và Tưởng Mỹ Mỹ không còn gây rắc rối nữa.

Cả hai ảnh đế và ảnh hậu đều giữ nét mặt cau có mà ăn hết bữa lẩu, trong khi những người khác trò chuyện rôm rả vui vẻ.

Thấy bữa tiệc sắp kết thúc, Dịch Thiêm Thiêm đứng dậy định đi vệ sinh.

Đạo diễn Lý cũng ngượng ngùng đứng lên, tuy không nói gì nhưng ai cũng biết ông định đi tìm số điện thoại của anh chủ quán lẩu.

Dịch Thiêm Thiêm cùng Lâm Lâm và Andrew liền trêu đùa đạo diễn một trận rồi mới bước vào nhà vệ sinh.

Thời Phong lúc này tâm trạng tồi tệ vô cùng.

Nhưng khi nhìn thấy Dịch Thiêm Thiêm đi vào nhà vệ sinh, anh ta chợt nảy ra một kế.

Vậy là anh ta cũng đứng dậy, bước theo sau Diệp Điềm Điềm vào nhà vệ sinh. Thời Phong tuy đã có vợ con và hay lăng nhăng trong đoàn, nhưng thực chất anh ta là người cả nam lẫn nữ đều không bỏ qua.

Dịch Thiêm Thiêm trắng trẻo, làn da mịn màng như có thể véo ra nước, hàng mi dài cong vυ"t, trông chẳng khác nào một cún con dễ thương.

Nếu không phải vừa vào đoàn phim đã liên tục bị Dịch Thiêm Thiêm tung tin đồn, có lẽ anh ta đã trêu chọc cậu từ lâu rồi.

Giờ thấy Dịch Thiêm Thiêm đi vệ sinh một mình, trong đầu Thời Phong nảy sinh ý nghĩ đen tối.

Thay vì đối đầu, để cậu tiếp tục tung tin xấu về mình, chi bằng kéo cậu vào phe mình luôn.

Dùng chính vẻ ngoài hoàn mỹ mà bao nhiêu thiếu nữ mơ ước của mình để quyến rũ cậu!

Dù sao ở đoàn phim chơi với một người hay hai người cũng chẳng khác gì nhau.

Nghĩ vậy, Thời Phong say xỉn đứng dậy, lảo đảo đi theo Dịch Thiêm Thiêm.

Dịch Thiêm Thiêm đang rửa tay thì đột nhiên thấy qua gương có người đứng sau lưng mình.

Thời Phong, say khướt, bước vào, loạng choạng như sắp lao vào người cậu bất cứ lúc nào.

【Má ơi!!! Người này bị làm sao vậy!!】

【Cứu tôi với! Ai đó làm ơn xử lý tên điên này đi!!!】

Dịch Thiêm Thiêm thét lên trong đầu, may mà cậu nhanh nhẹn né khỏi cú lao của Thời Phong.

Thời Phong bị tiếng hét của Dịch Thiêm Thiêm làm đầu đau nhức, lao vào không trúng, ngã nhào vào bồn rửa tay.

Anh ta đứng dậy, gượng cười, nói: “Thiêm Thiêm, lúc nãy anh nói chuyện ở bàn ăn không có ý gì đâu, đừng nghĩ nhiều nhé.”

Dịch Thiêm Thiêm cười mỉm gật đầu: "Tôi không nghĩ gì đâu, ảnh đế Thời."

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Thời Phong từ từ tiến lại gần, giọng điệu trở nên mờ ám: “Anh thấy em rất xinh xắn, tay thì nhỏ nhắn.”

【Bước tiếp theo chắc anh ta định khen mình thơm nhỉ?】

【Mấy ông trai thẳng ai cũng dùng mấy chiêu tán gái rõ ràng vậy sao?】

【Khoan đã, sao anh ta lại tán mình cơ chứ?!】

Dịch Thiêm Thiêm bất chợt hoảng hốt.