Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Toàn Giang Hồ Đều Là Cao Thủ

Chương 39: Giang Hồ Bí Văn

« Chương TrướcChương Tiếp »
110.

Trương Tiểu Nguyên ngẩn ra một hồi lâu, mới nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Kia có thể là rất nhiều."

Lục Chiêu Minh nghe thấy được.

Hắn nhìn về phía Trương Tiểu Nguyên, thần sắc nghiêm túc, trong ánh mắt lại dường như còn mang theo một tia hoang mang như lọt vào sương mù, nói: "Còn có ai cùng ai có quan hệ?"

Bùi Quân Tắc không biết hắn vì sao đột nhiên muốn hỏi cái này, Võ Lâm Minh người tới người lui, nơi này nhiều người nhiều miệng, bọn họ không tiện nhiều lời, hắn liền đối với hai người làm thủ thế thỉnh, một mặt nói: "Lục thiếu hiệp, chúng ta trên đường đi chậm rãi nói."

Bọn họ đi trên con đường trở về Võ Lâm Minh trang, Bùi Quân Tắc đem tất cả tin vịt trên giang hồ mình biết đều nói cho hai người bọn họ, khó thấy được có người chịu cùng hắn nói mấy chuyện bát quái này, Bùi Quân Tắc căn bản chẳng thể nào áp chế được cỗ kích động trong lòng, nói: "Ta nghĩ Lục thiếu hiệp bình thường hẳn rất ít chú ý đến giang hồ thú sự, Bùi mỗ nhưng lại biết không ít."

Trương Tiểu Nguyên ở trong lòng nói theo, y cảm thấy chính mình biết cũng không ít đâu.

Lục Chiêu Minh chậm rãi gật đầu.

Bùi Quân Tắc nói: "Mai cung chủ liền không cần nhiều lời, giang hồ truyền hắn thời trẻ chỉ là một tôi tớ trong Tán Hoa Cung, nhưng hắn lại sở hữu gương mặt mê người, lúc này mới được cung chủ đời trước nhìn trúng, chọn làm quan môn đệ tử."

Lục Chiêu Minh: "Xem mặt chọn đệ tử?"

Bùi Quân Tắc đáp: "Hắn là tiểu tình nhân của chưởng môn trước đây."

Lục Chiêu Minh: "......"

Trương Tiểu Nguyên cũng đi theo gật đầu, lại không dám nói là chính mình biết, y chỉ có thể nói: "Ta có nghe tiên sinh kể chuyện nói qua!"

"Sau khi cung chủ trước đây qua đời, đã truyền lại ngôi vị chưởng môn cho hắn, nhiều năm như vậy, Mai chưởng môn cũng chưa từng ở trước mặt mọi người triển lộ dù là chút ít võ công, cũng không bao giờ đi chỉ điểm kiếm pháp cho môn hạ đệ tử ." Bùi Quân Tắc nói, "Có người nói hắn võ công chỉ sợ kém đến cùng cực, chỉ có thể dựa vào mỗi khuôn mặt chính mình"

Trương Tiểu Nguyên không ngừng gật đầu: "Tiên sinh kể chuyện cũng nói qua cái này!"

Lục Chiêu Minh: "Võ công kém cũng có thể lên làm cung chủ?!"

Bùi Quân Tắc thanh thanh cổ họng, hạ giọng, nói: "Ta còn từng nghe qua lời đồn rằng , cung chủ Tán Hoa Cung đời trước ...... Có lẽ là chết ở trên tay Mai Lăng An."

Trương Tiểu Nguyên hoảng hồn luôn.

Từ từ, chuyện này y không biết.

Trương Tiểu Nguyên bắt đầu có chút kích động.

"Trong Tán Hoa Cung có đệ tử nói năm đó trước khi cung chủ quá cố lâm chung, vốn đã cùng Mai Lăng An xa cách, người hắn coi trọng nhất khi đó là Lộ Diễn Phong." Bùi Quân Tắc nói, "Lộ Diễn Phong kia là đệ tử đồng trang lứa của Mai Lăng An, tuổi tuy không lớn, kiếm pháp lại cực cao, hiện giờ tầm hơn ba mươi thôi nhưng xét về kiếm thuật, hẳn Lộ Diễn Phong có thể nằm trong danh sách hai mươi cao thủ đứng đầu."

Trương Tiểu Nguyên yên lặng ở trong lòng ghi nhớ, người tên Lộ Diễn Phong này thoạt nhìn có vẻ là nhân vật trọng yếu trong Tán Hoa Cung, lần tới đến Tán Hoa Cung đưa thọ lễ , nhất định phải chú ý nhìn một cái, tốt nhất có thể nhìn ra chút tin tức về thân phận của hắn.

"Vô luận từ góc độ nào mà xem xét, Lộ Diễn Phong mới là người kế nhiệm tốt nhất cho chức vị cung chủ Tán Hoa Cung, nhưng sau lại không biết vì sao, chức chưởng môn Tán Hoa Cung cuối cùng lại rơi ở trên người Mai Lăng An." Bùi Quân Tắc nói, "Tán Hoa Cung nhìn như bình thản, chỉ sợ nội bộ sớm đã phân liệt thành hai bộ phận, trừ bỏ thân tín tâm phúc của Mai Lăng An , dư lại, chỉ sợ đều cảm thấy là Mai Lăng An gϊếŧ cung chủ đời trước, lại giả dạng mệnh lệnh của cung chủ quá cố, cứ vậy mà ngồi lên vị trí cung chủ."

Lục Chiêu Minh mở to hai mắt: " Thí sư là trọng tội đi?"

"Cung chủ Tán Hoa Cung đời trước cũng không phải hạng người tốt đẹp gì." Bùi Quân Tắc hơi do dự, ước chừng là đối với việc làm của cung chủ quá cố Tán Hoa Cung rất là khinh thường, nhưng cũng chỉ hơi hơi nhíu mày, chưa từng đem những suy nghỉ đó thể hiện ra, chỉ là nói, "Hắn chết không đủ bồi tội."

Lục Chiêu Minh: "Tán Hoa Cung không phải chính phái sao?"

Bùi Quân Tắc nói: "Ranh giới chính và tà trước nay chưa từng rõ ràng, có không ít môn phái tuy tự xưng võ lâm chính đạo, nhưng trong tối lại lén lút làm những thâm thương độc địa, cùng tà đạo không có gì khác nhau."

Trương Tiểu Nguyên không khỏi gật đầu.

Lục Chiêu Minh đầy mặt kinh ngạc, hắn yên lặng theo hai người đi về phía trước, qua một hồi lâu, mới nghẹn ra một câu, hỏi: "Kia Mai cung chủ cùng Kha Tinh Văn......"

Hắn có chút vòng qua vòng lại.

Nếu Mai Lăng An là tiểu tình nhân của chưởng môn đời trước, tựa hồ lại cùng sư đệ Lộ Diễn Phong qua lại không rõ, vậy rốt cuộc Kha Tinh Văn lại là thế nào? Hắn cùng Kha Tinh Văn không phải tình nhân sao?

Bùi Quân Tắc lắc đầu: "Này ta cũng không biết, ta là đêm nay mới nghe các ngươi nhắc tới việc này a."

Lục Chiêu Minh yên lặng quay đầu nhìn về phía Trương Tiểu Nguyên, tựa hồ là muốn từ phía Trương Tiểu Nguyên nghe được một đáp án.

Trương Tiểu Nguyên ho khan vài tiếng, nói: "Đại sư huynh, Mai cung chủ hiện giờ có lẽ là thật sự một lòng một dạ với Kha Tinh Văn đi?"

Ít nhất từ thông tin trên đỉnh đầu của Mai Lăng An cùng Kha Tinh Văn mà nói, hai người bọn họ xác thật là thật lòng yêu nhau, không chỉ như vậy, Mai Lăng An tựa hồ đối với sự tình năm đó cùng cung chủ đời trước rất là phản cảm, nếu Trương Tiểu Nguyên không có đoán sai, hắn vô cùng có khả năng đã chịu áp bách của cung chủ quá cố, nếu là vậy thì sự việc mà Bùi Quân Tắc nói ra cũng không phải không có khả năng.

Tiết mục này quả thực hệt như Trương Tiểu Nguyên ở sân khấu xem diễn...... Phố phường nô nức hoan nghênh, thật sự là quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ!

Lục Chiêu Minh bần thần.

Trước tối nay, Mai Lăng An trong mắt hắn, vẫn là một vị lão tiền bối đức cao vọng trọng.

Nhưng qua tối nay, Mai Lăng An dường như chỉ trong một đêm đã hóa thân thành lam nhan họa thủy, mà Tán Hoa Cung cũng biến thành một địa phương cổ quái, tại nơi này, sư phụ đồ đệ sư đệ quan hệ mỗi người có một chân, quả thực là cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, làm người ngẫm lại liền cảm thấy đau đầu.

Ở trên giang hồ danh tiếng cực tốt là Tán Hoa Cung mà còn như thế, vậy các môn phái khác còn tới mức nào nữa?

Hắn đã biết Võ Lâm Minh chủ cùng Ma giáo giáo chủ quan hệ ám muội không rõ, Lục Chiêu Minh không khỏi liền đi theo dòng suy nghĩ tự hỏi của mình mà bắt đầu móc nối quan hệ của các môn phái khác trên giang hồ, càng nghĩ lòng càng xuất hiện vô vàn nghi hoặc , không khỏi mở miệng truy vấn: "Còn nữa không?"

Bùi Quân Tắc ho khan một tiếng, nói: "Lục thiếu hiệp, này giang hồ lớn như vậy, nếu thật muốn một lần nói rõ, chỉ sợ ba ngày ba đêm còn chưa nói hết được."

Lục Chiêu Minh chỉ nghe thấy bốn chữ "Ba ngày ba đêm".

Cái gì?

Này giang hồ thế nhưng còn có thể nói ba ngày ba đêm còn chưa xong mối quan hệ hỗn loạn của người trên võ lâm?

Giang hồ này còn có phải giang hồ mà hắn quen biết không?

Trương Tiểu Nguyên đồng dạng gật đầu, nói: "Đại sư huynh, huynh nếu là muốn biết...... Đệ có thể đem những gì đệ biết...... đệ nghe được từ tiên sinh kể chuyện những tin tức gì đều nói cho huynh nha!"

"Nhưng thật ra không cần phiền toái như vậy." Bùi Quân Tắc trước sau để ý, thấy chung quanh không có ai, từ trong lòng lấy ra một tập sách được viết bằng giấy Tuyên Thành vô cùng tốt, đưa đến tay Lục Chiêu Minh, trên mặt mang theo một tia mỉm cười kỳ quái, nói, "Lục thiếu hiệp, ngươi có từng nghe qua Giang Hồ Bí Văn chưa?"

Trương Tiểu Nguyên cùng Lục Chiêu Minh đều là một bộ ngốc lăng, rồi sau đó Trương Tiểu Nguyên đầy mặt nghi hoặc mở miệng: "Đó là cái gì?"

Bùi Quân Tắc nói: "Các ngươi nhìn liền biết."

Lục Chiêu Minh mở ra tập sách bằng giấy Tuyên Thành kia, liếc mắt một cái liền thoáng nhìn thấy mấy chữ cực lớn.

"Tin tức mới nhất trên giang hồ!"

"Là nhân tính vặn vẹo hay đạo đức chôn vùi."

"Đương triều thiên tử thế nhưng cùng hộ vệ thân cận qua lại không rõ! Tình tay ba bị vây hãm đầy cấm đoán!"

Lục Chiêu Minh: "......"

Trương Tiểu Nguyên: "......"

111.

Trương Tiểu Nguyên trợn mắt há hốc mồm.

Đây là cái gì?!

Vì cái gì trên giang hồ cũng có người biết về sự tình Triệu Thừa Dương cùng Tiêu Mặc Bạch? Hơn hơn nữa vì sao Bộc Dương Tĩnh cũng liên lụy trong đó!

Y không khỏi ngước mắt nhìn Lục Chiêu Minh, liền thấy Lục Chiêu Minh đầy mặt khϊếp sợ —— y vẫn là lần đầu tiên từ trên mặt Lục Chiêu Minh nhìn thấy biểu tình như vậy, Trương Tiểu Nguyên rất muốn đem tập sách giấy Tuyên Thành kia từ trên tay Lục Chiêu Minh đoạt lại đây nghiêm túc nghiên cứu, nhưng Lục Chiêu Minh nắm chặt đến như vậy, y đành phải ghé vào bên người Lục Chiêu Minh, ngơ ngác nhìn từ trên xuống dưới.

Tờ giấy này hơn phân nửa độ dài đều là miêu tả quan hệ của Triệu Thừa Dương cùng Bộc Dương Tĩnh, rồi sau đó lại cắm thêm Tiêu Mặc Bạch vào lọ hoa hai người kia, bất quá chỉ là vài nét bút đề cập ít ỏi, không nói gì nhiều, mà văn chương này dùng từ vô cùng kíƈɦ ŧɦíƈɦ, thật sự viễn siêu suy nghĩ Trương Tiểu Nguyên, hơn nữa cùng sự thật không giống quá nhiều, hơn phân nửa chỉ là bịa đặt lung tung.

Lại nhìn đến bút danh càng là khiến người ta nghi hoặc khó hiểu.

Bút danh viết.

"Đương đại paparazzi Thảo Túc Túc"

Trương Tiểu Nguyên xem không hiểu.

Vì cái gì sẽ có người...... Đem chính mình gọi là cẩu?

Vẫn là cẩu nhi tử?!

Hắn khϊếp sợ nhìn về phía Bùi Quân Tắc, thanh âm run rẩy, hỏi: "Bùi đại ca, đây là cái gì?!"

Bùi Quân Tắc hiển nhiên đối với phản ứng của bọn họ cực kỳ vừa lòng, nói: "Giang hồ tung tin vịt, luôn có con đường để truyền miệng mà ngươi không thể tưởng tượng nỗi."

Trương Tiểu Nguyên chỉ vào tập văn chương bịa chuyện lại loạn viết kia, hỏi: "Này...... Đây là ai viết?"

"Không biết." Bùi Quân Tắc đáp, "Này phía trên đều là lời nói nặc danh, ta cũng không biết bọn họ là ai."

Trương Tiểu Nguyên: "Vậy ngươi vì cái gì còn có thứ này?"

Bùi Quân Tắc nói: "Vào trong nội sự Bạch Thương Thành là có thể mua được a, đây chính là đặc sản đặc sắc của Bạch Thương Thành."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Loại văn chương vô căn cứ này, thế mà lại chính là đặc sản đặc sắc của Võ Lâm Minh Bạch Thương Thành......

Bùi Quân Tắc lại nói: "Chẳng qua Võ Lâm Minh sớm cấm lưu truyền vật này, gần đây chỉ có thể len lén truyền xem."

Trương Tiểu Nguyên lại quay đầu nhìn Lục Chiêu Minh liếc mắt một cái, phát hiện Lục Chiêu Minh vẫn không nhúc nhích, đơ ngay tại chỗ, ngơ ngẩn nhìn chương một của tập sách giấy Tuyên Thành.

Trương Tiểu Nguyên lại hỏi: "Nhưng những gì ở mặt trên này viết...... Không phải sự thật đi?"

Bùi Quân Tắc đáp: "Văn chương cũng không phải ta viết, ta chỉ là quần chúng."

Trương Tiểu Nguyên đã hiểu.

Này trên giang hồ, có một đám người không biết muốn làm gì nắm tay nhau lưu truyền một kiện đồ vật mờ ám này, chỉ cần cho bọn hắn viết, bất luận là chân tướng sự thật hay hồ ngôn loạn ngữ , bọn họ cũng có thể từ đó mà phóng đại, sau đó đem đồ vật mờ ám này phân phát ra ngoài, thỏa mãn tâm trạng tò mò của người trên giang hồ.

Này cũng thật quá đáng đi!

Trương Tiểu Nguyên lại đem tầm mắt xoay trở về, đứng ở bên người Lục Chiêu Minh nghiêm túc nhìn nhìn tập sách kia.

Trừ bỏ chuyện của Triệu Thừa Dương, còn có những chuyện giang hồ kỳ văn bí sự khác, này thế mà mức độ đáng tin thật ra cực cao, không ít sự tình là nhiều ngày trước Trương Tiểu Nguyên đã nhìn thấy qua trên đỉnh đầu của mấy người kia, cũng không có giống như chương trước viết bậy viết bạ, Trương Tiểu Nguyên cũng nhìn nhìn, ở bút danh có điểm tên, ghi chính là "đệ tử Võ Lâm Minh ".

Mà dưới hàng văn chương còn có một hàng chữ nhỏ.

"Alo alo toàn bộ giang hồ nếu ai có hứng thú, chỉ cần có tin tức kỳ ba liền có thể viết lại gửi tới tòa soạn, tiền thù lao khởi điểm mười lượng bạc ."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Tốt, chờ lát nữa trở về y liền viết thư gửi Giang Hồ Bí Văn!

"Này phía trên tuy rằng có chút hồ ngôn loạn ngữ để thu hút sự chú ý, nhưng phần lớn tin tức vẫn vô cùng đáng tin." Bùi Quân Tắc ở một bên nói, "Người có bút danh Thảo Thảo công tử ở phía trên, đó thật ra chính là người sáng lập của hệ liệt Giang Hồ Bí Văn."

Hắn nói cực kỳ chắc chắn, Trương Tiểu Nguyên không nhịn được gật đầu, một mặt nghiêm túc nhớ phương thức liên hệ người kia.

Bởi vì Võ Lâm Minh đã cấm việc này, bọn họ chỉ có thể lén lút lưu truyền, tự nhiên cũng không dám quang minh chính đại mà đi thu nhặt những tin tức kia, chiếu theo lời nói ở phía trên, bọn họ đã đem cách thức liên lạc viết đầy đủ, người muốn cung cấp tin tức có thể đến Bạch Thương Thành nội Túy Tiên Các, giao cho chưởng quầy, khi đến nơi chỉ cần nói câu mật lệnh này tự khắc chưởng quầy sẽ hiểu ý: "Loại dưa hoàng dưới đài, dưa thục tử ly ly."

Trương Tiểu Nguyên khắc trong tâm khảm.

Đây chính là bước đầu tiên trên con đường làm giàu từ danh hào Bách Hiểu Sinh! Y tuyệt đối không có thể bỏ lỡ!

Y ngẩng đầu, thấy Lục Chiêu Minh vẫn cứ trước sau không nhúc nhích, mà Bùi Quân Tắc đã giũ ra quạt xếp, ở một bên cười thâm sâu nhìn bọn họ.

Trương Tiểu Nguyên cũng nhìn hắn, bỗng nhiên nghe được một tiếng vang quen thuộc, ký tự trên đỉnh đầu Bùi Quân Tắc đã xảy ra biến hóa.

"Bùi Quân Tắc, nhi tử của Ma giáo giáo chủ Mạc Vấn Thiên cùng Võ Lâm Minh chủ Bùi Vô Loạn, bác học đa tài, xếp hạng 103 trên giang hồ, hiện là sư gia của Phượng Tập Huyện ."

"Tên giả: đệ tử Võ Lâm Minh"

Trương Tiểu Nguyên: "......"

----------------------------------------

Hai hôm rồi editor bận bay lắc nhân dịp giáng sinh nên không có đăng chương mới, nay bay lắc xong rồi đền bù mọi người hai chương mới, dù hơi trễ nhưng chúc mọi người có một tuần lễ giáng sinh vui vẻ, hạnh phúc bên người thân nha!
« Chương TrướcChương Tiếp »