Chương 42: Lò Luyện (2)

Cái server số 7 trước đó, nàng nhớ rõ hiệp hội nhanh nhất cũng tiêu tốn khoảng chừng nửa năm thời gian mới có thể hoàn thành chế tác cơ sở của sắt khối.

Mà Phương Hằng.

Hiện tại còn chưa đến một tuần cũng đã bắt đầu chuẩn bị sản suất sắt khối với số lượng lớn!

Nghĩ lại mới thấy tựa như nằm mơ vậy.

Ban đầu khi biết được bản thân bị ép buộc vào server mới, Lưu Lâm còn rất thấp thỏm lo âu.

Chỉ là khi mọi việc đã đến bước đường như ngày hôm nay, tất cả mọi thứ đều tiến hành hết sức thuận lợi.

Chỉ cần không gặp được người chơi ở phe đối diện, nhà giam đã có thể cung cấp đủ sự an toàn cho bọn họ.

Số lượng zombie ít ỏi cào cửa cả một buổi tối cũng vô pháp xâm nhập tầng lưới sắt ngoài cùng.

Server zombie Ngày Tận Thế mới mà ai nghe đến cũng đều thay đổi sắc mặt cũng trở nên đơn giản hơn nhiều.

Ánh mắt của Lưu Lâm nhìn về phía Phương Hằng.

Tất cả những sự đổi mới này đều nhờ hắn tạo nên.

...

Phương Hằng đang ăn một ít đồ ăn, rồi hắn lật xem nhật ký của trò chơi.

Vào lúc ban đêm, hắn sắp xếp các zombie đi những vùng đất gần nhà giam để chặt cây.

Chỉ chặt cây, không khuân vác.

Hắn sợ zombie đi đường quá chậm, đặc biệt là khi đem vật nặng.

Vì tăng lên hiệu suất làm việc, Phương Hằng trực tiếp cho tất cả các zombie chặt cây, sáng ngày mai lại nhờ Liêu Bộ Phàm hỗ trợ thu thập gỗ thô.

Cho dù đến lúc đó có người chơi đi ngang qua nhặt được gỗ thô, bọn họ cũng chẳng nhặt được bao nhiêu đâu?

Trong lúc Phương Hằng tính toán kế hoạch hành động cho ngày mai, Liêu Bộ Phàm ho khan một tiếng, khiến mọi người tập trung nhìn lại.

“Đúng rồi đại lão, hiện tại đã có đinh và gỗ thô, tài nguyên của ơi ẩn núp như vậy là đủ rồi, ngươi chuẩn bị thành lập nơi ẩn núp ở nơi nào vậy?”

Bên trong trò chơi cung cấp hơn mấy trăm loại mô hình xây dựng nơi ẩn núp.

Người chơi có thể trực tiếp sử dụng bản kế hoạch xây dựng nơi ẩn núp, cũng có thể sửa chữa bản kế hoạch theo ý bản thân muốn, hay thậm chí là phá huy nó rồi xây dựng lại.

Tài liệu mà mỗi bản kế hoạch yêu cầu đều không giống nhau.

Xây dựng nơi ẩn núp với diện tích càng lớn, thì vật liệu cần thiết lại càng nhiều.

Đối với vấn đề này của Liêu Bộ Phàm, Phương Hằng đã có tính toán từ trước.

“Thành lập ở tầng hầm ngầm.”

Trong trò chơi, đào càng sâu mới càng an toàn.

Các zombie không biết đào đất.

Đương nhiên, càng về sau, cho đến khi khả năng phòng ngự của nơi ẩn nấp đủ mạnh mẽ rồi, lại từ từ mở rộng lên mặt đất là được.

Bố cục kiến trúc hiện tại của Phương Hằng đều dựa vào nơi ẩn núp ở nhà giam phía bên ngoài.

Trên thực tế, kiến trúc bên ngoài của nhà giam đã là một bộ phận bị kéo dài của nơi ẩn núp, chỉ là không nhận được sự đồng ý của hệ thống mà thôi.

Nhưng bộ phận quan trong nhất vẫn phải được xây dựng ở tầng hầm ngầm.

Đây là vì an toàn.

“Vãi, nhưng là ở nơi đó có... zombie nhện.”

Liêu Bộ Phàm rụt cổ.

Hắn từng nghe Phương Hằng nói qua.

Tầng hầm ngầm rất nguy hiểm.

Nơi đó có rất nhiều zombie nhện.

Người chơi bình thường vốn không phải đối thủ của bọn họ.

Chỉ cần nghĩ đến việc có nhiều zombie nhện đến vậy, Liêu Bộ Phàm liền sợ đến cứng đờ cả người.

“Vấn đề này ta đã suy nghĩ kỹ rồi.”

Chờ đến chiều mai, ngay khi súng phun lửa vừa đến, lúc đó hắn liền có thể thử xông vào thông đạo của tầng hầm ngầm xem thử.

Phương Hằng bỗng nhiên nghĩ tới nhiệm vụ trong quyển nhật ký cảnh sát viên.

Cái nhiệm vụ bị che giấu đó chỉ mới được tiến hành đến giai đoạn thứ hai, lúc này đã yêu cầu đối phó với nhóm zombie nhện khó khăn.

Khó khăn có chút quá cao.

Vậy có nghĩa là khen thưởng chắc chắn không tồi.

Ví dụ như sau khi hoàn thành giai đoạn thứ nhất đã khen thưởng một khẩu súng lục.

Hơn hết nữa khi gϊếŧ chết zombie nhện còn nhận được rất nhiều tinh thạch tiến hóa.

Nghĩ một lúc, Phương Hằng nhìn về phía Liêu Bộ Phàm.

“Hương vị của thịt nướng không tồi đúng không?”

Liêu Bộ Phàm gật đầu.

Hắn không thể trái lương tâm mà phủ nhận điểm này.

“Vậy chiều mai đến hỗ trợ, chúng ta cùng đi tầng hầm ngầm, đối phó zombie.”

“Không phải thật chứ? Đại lão ngươi chơi thật à?”

"Phương Hằng, có thể gặp được ngươi thực sự là may mắn của ta."

...

Doanh địa Thương nhân tận thế, Vettel cười không ngậm được mồm.

"Nhưng mà Phương Hằng, ván gỗ của doanh khu chúng ta bây giờ đã không thiếu rồi, ngươi có thể đi doanh địa Thương nhân tận thế khác để xem xem, bọn họ vẫn còn thiếu không ít ván gỗ."

Hết rồi?

Đến hạn mức tối đa rồi?

Trên mặt Phương Hằng loé lên vẻ thất vọng.

Hắn mở thanh nhiệm vụ ra xác nhận một lượt.

Nhiệm vụ tấm ván gỗ có thể lặp lại bên trong khu Thương Nhân đã biến mất.

Đáng tiếc.

Vốn dĩ còn muốn chuyển hết doanh địa Thương nhân tận thế đi.

Không ngờ rằng Chủ Thần không cho chuyển.

Vettel tiếp tục nói: "Ta đều từng nhắc tới ngươi với các thương nhân tận thế khác, bọn họ nhất định sẽ rất hoan nghênh ngươi đến."

"Đây là bản đồ cá nhân, bên trên đã đánh dấu vị trí khu vực của bọn họ, có lẽ ngươi có thể dùng đến."

"Nhắc nhở: Độ thân cận của ngươi với Vettel tăng thêm."

"Nhắc nhở: Vettel tặng cho ngươi một tấm bản đồ, ngươi có thể thông qua bản đồ di chuyển xung quanh vị trí của bảy doanh địa Thương nhân tận thế."

"Cảm ơn."

Phương Hằng nhận lấy bản đồ xem thử.

Bảy doanh địa Thương nhân tận thế được đánh dấu ra trên bản đồ đều cách nơi này khá xa.

Cho dù là khu có khoảng cách đường thẳng gần nhất cũng hơn hai trăm cây số.

Nơi ẩn núp của hắn bây giờ vẫn chưa xây xong, không rời đi được.

Chạy tới nơi đó kiếm gỗ cũng có hơi không thực tế.

"Ngoài ra còn có một tin tức tốt nói với ngươi, hàng của ngươi đã đến rồi, theo ta đi xem đi, hi hi, ta đảm bảo, đây hẳn là thứ đồ tốt để đối phó zombie."

Thương nhân Vettel đưa Phương Hằng đi vào phòng.

Hắn lấy ra từ bên dưới tủ một cái hộp gỗ,

"Bịch" một tiếng, đặt nó lên trên tủ.

"Nhìn xem, hẳn là bảo bối dưới đáy hòm."

Phương Hằng mở hộp gỗ ra, bên trong là một súng phun lửa tập trung màu đỏ tươi.

Tạo hình của súng phun lửa nhìn rất giống như một súng tiểu liên cỡ lớn.

Khác nhau là, phía trước họng súng nhìn qua có hơi giống ống nước, miệng súng lớn và thô.