Chương 28: Lính Đánh Thuê Trong Trò Chơi

Không phải rất to, nhưng mà cũng không nhỏ.

Hình như là tiếng va chạm?

“Rầm!”

Âm thanh truyền tới từ bên ngoài nơi ẩn núp.

“Rầm!!”

Nhìn lại theo tiếng, ánh mắt của mọi người không khỏi dời về phía vách tường bằng gỗ ở phía sau Xà ca.

Hình như là có người gõ vách tường nhà gỗ ở phía ngoài?!

“Rầm! Rầm!”

Tần suất tiếng đánh càng ngày càng cao.

Âm thanh bắt đầu vang lên ở bốn phương tám hướng bên trong nơi ẩn núp.

Ngay lập tức, các người chơi bên trong nơi ẩn núp cũng bị doạ đến toát ra mồ hôi lạnh toàn thân.

Tình huống như nào?

Tại sao lại có loại âm thanh cổ quái này?

Chẳng lẽ zombie tiến công vào?

Không đúng!

Rõ ràng thời gian bảo vệ 72 giờ trong trò chơi còn chưa hết, trong lúc này chắc là bầy zombie không biết chủ động tấn công nơi ẩn núp đâu!

Hơn nữa nghe tiếng động lớn như vậy, nhất định có không ít zombie đang tấn công ở bên ngoài!

Chẳng lẽ là người chơi xâm lấn?!

Càng không thể!

Buổi tối, zombie sẽ xuất hiện trạng thái tương tự ‘cuồng bạo’, các thuộc tính đều sẽ được tăng cường.

Hơn nữa khoảng cách người chơi có thể thấy vào buổi tối trở nên quá ngắn, căn bản người chơi thời kỳ đầu không thể nào hành động ở ban đêm!

“Rầm! Rầm! Rầm!!”

Âm thanh nện búa càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng vang, giống như xung quanh nhà gỗ nhỏ có một đám kẻ địch đang vây quanh nơi này lại.

Quá kinh khủng! Rốt cuộc là thứ gì ở bên ngoài?

‘Nhắc nhở: Nơi ẩn núp của ngươi đang gặp phải công kích’.

‘Nhắc nhở: Trình độ an toàn trong nơi ẩn núp của ngươi đang giảm xuống’.

‘Nhắc nhở: Xin mời chữa trị nơi ẩn núp của ngươi và bảo vệ nơi ẩn núp không bị công kích’.

‘Nhắc nhở: Trước mắt cấp bậc an toàn trong nơi ẩn núp của ngươi là 12, theo cấp bậc an toàn giảm xuống, số lượng người chơi nhiều nhất của nơi ẩn núp cũng sẽ từ từ giảm xuống’.

Sắc mặt của mọi người đồng loạt bị biến đổi.

Không biết bên ngoài là vật gì, nhưng nếu như cứ như vậy, sợ rằng không giữ được nơi ẩn núp này!

“Bình tĩnh một chút, sợ cái gì?”

Xà ca cố giả vờ bình tĩnh, hắn chép miệng về hướng một gã thuộc hạ: “Uông Thiệu, ngươi đi ra xem một chút!”

Uông Thiệu cũng là một gã lính đánh thuê, hung ác không nói nhiều lời, hắn gật đầu, giơ gậy bóng chày trên tay lên.

Dưới ánh mắt của mọi người, Uông Thiệu từ từ đi tới trước cửa gỗ, vươn tay từ từ về phía trước chuẩn bị đẩy cửa gỗ mở ra.

“Rầm!”

Không đợi Uông Thiệu chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi mở cửa, cửa lớn bằng gỗ bỗng nhiên phát ra âm thanh nện búa “Rầm”.

Âm thanh đột nhiên này làm cho Uông Thiệu sợ hết hồn, lui về sau nửa bước.

“Hừ! Giả thần giả quỷ!”

Uông Thiệu bị chọc giận, hắn mạnh mẽ đẩy cửa phòng ra.

Một con zombie có bộ mặt xấu xí đang chặn ở cửa, còn cầm một chiếc búa đá nhỏ trong tay.

“A!!!”

Kiều Na bị sợ đến mức hoa dung thất sắc, lớn tiếng hét ầm lên.

“Là zombie!! Ngươi điên rồi! Uông Thiệu, mau đóng cửa lại!!”

“Cút!”

Trán của Uông Thiệu nổi lên gân xanh, hét to một tiếng, vung gậy bóng chày hung hăng đánh về hướng đầu zombie, rồi giơ chân lên hung hăng đá zombie lui về sau vài bước.

Thừa dịp có khe hở, Uông Thiệu nhanh chóng ló ra ngoài cửa liếc mắt dò xét một cái.

Nhìn một cái, Uông Thiệu cảm giác da đầu tê dại một hồi!

Ban đêm quá tối không nhìn thấy rõ lắm, nhưng nhìn một cái hắn thấy ít nhất ở bên ngoài có 7 đến 8 con zombie đang vung chùy đập vào mặt tường của nơi ẩn núp.

Uông Thiệu vội vàng lui lại, đóng kín cửa gỗ gắt gao.

Hắn thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, một tầng mồ hôi lạnh toát ra trên trán.

“Tình huống phía ngoài như thế nào?”

“Rốt cuộc như thế nào vậy? Ngươi nói mau!”

Uông Thiệu hít sâu một hơi, nói: “Phía ngoài có zombie đang đập tường, có ít nhất bảy, tám con.”

Mọi người nghe thế, mặt của cả đám như đen như đất.

Ít nhất 7 đến 8 con? Thế thì còn đánh đấm thế quái nào được?

Ngay lập tức, tiếng nện búa rầm rầm rầm giống như là bùa đòi mạng, vang dội trong cả nơi ẩn núp.

“Làm sao bây giờ, nên làm cái gì bây giờ...” Kiều Na bị sợ đến hoa dung thất sắc, nàng hoảng hốt lo sợ ôm lấy tay Xà ca không buông ra, cầu xin nói: “Xà ca, mau nghĩ biện pháp! Ta không muốn chết... Ta không muốn chết!”

“Câm miệng! Đàn bà thối, ngươi nổi điên làm cái gì!”

Tâm tình của Tù Xà cực kỳ hỏng bét, tát Kiều Na một cái.

Hắn có biện pháp cái rắm!

“Liều mạng cùng bọn nó!”

Con ngươi của Tù Xà đỏ lên, khí huyết dâng trào.

Tiếp tục như vậy nữa, nơi ẩn núp sẽ bị đám zombie này đập nát hết, đến lúc đó còn không phải là tìm đường chết sao!?

Kết hợp lại có lẽ còn có tỉ lệ sống sót một nửa.

“CMN! Không phải là mấy con zombie buổi tối sao! Chúng ta nhiều người như vậy còn sợ mấy con zombie!” Tù Xà rút ra một thanh côn thép từ bên trong ba lô, dẫn đầu nện bước đi về hướng cửa lớn.

“Ầm!”

Tù Xà một đạp đá văng cửa lớn, đánh mạnh một gậy vào đầu zombie ở cửa.

Zombie chịu một chiêu côn, lung la lung lay lùi về sau mấy bước.

...

Bên trong nhà gỗ nhỏ, hai người Liêu Bộ Phàm và Lưu Lâm đều không offline.

Tuy nói Phương Hằng vẫn khuyên bọn họ offline đi nghỉ ngơi.

Nhưng mà dưới tình huống này làm sao mà có thể an tâm ngủ được!

Suy cho cùng dù sao dáng vẻ Phương Hằng ngồi ngẩn người ở trước đống lửa không làm cho người khác yên tâm lắm...

Hai người đều đang chuẩn bị hết sức cho một cuộc ác chiến sắp đến.

Jimmy thì cầm một chén trà nóng trước sau như một.

Hắn vẫn còn online, ở đây chỉ là vì tích thời gian dài online trong trò chơi.

Thành thật mà nói, Jimmy cũng rất muốn nhìn xem người trẻ tuổi này làm sao để ứng đối với nguy cơ lần này.

Phương Hằng trông thì ngồi trước đống lửa vẫn đang ngẩn người, nhưng thật ra thì vẫn đang nhìn chằm chằm vào hệ thống ghi chép của trò chơi.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi sử dụng búa đá tháo dỡ kiến trúc, đạt được củi gỗ nát vụn x1’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi sử dụng búa đá tháo dỡ kiến trúc’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi sử dụng búa đá tháo dỡ kiến trúc, đạt được củi gỗ nát vụn x1’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi sử dụng…’

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi sử dụng búa đá tháo dỡ kiến trúc’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi bị công kích’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi bị công kích’.

‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi bị công kích’.

Đến rồi!