- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Hệ Thống
- Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy
- Chương 11: Ôm Đùi
Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy
Chương 11: Ôm Đùi
Phương Hằng gật đầu suy xét.
Đúng vậy, phân thân zombie không phải là vạn năng, hoàn cảnh bây giờ hắn vẫn rất cần có đồng đội.
Ví dụ như lúc hắn đi ra ngoài, vật tư bên trong nơi ẩn núp có khả năng sẽ bị người khác cướp mất. Mà vật tư zombie thu hoạch được cũng cần phải phân loại, còn có thể giao dịch với người chơi khác…
Phương Hằng nhìn Lưu Lâm một chút, có hơi chần chừ.
Hắn không xác định được Lưu Lâm có thích hợp làm đồng đội của mình hay không, dù sao bọn họ chỉ mới biết nhau một ngày mà thôi, không thể biết được rốt cuộc Lưu Lâm là người như thế nào.
Chỉ có thể nói, thời gian gấp gáp, huống hồ nếu như hắn không chọn Lưu Lâm, hắn cũng không tìm thấy được người nào có thể tin được.
“Vậy thì ta sẽ nói thẳng, sau này ta hy vọng sẽ được ngươi bảo hộ, coi như đó là thù lao và ta sẽ giúp ngươi làm việc. Nhưng mà ngươi cũng phải bao ăn bao ở cho ta, còn có chúng ta là quan hệ hợp tác, nếu ngày nào đó ta không vui thì ta sẽ rời đi, như vậy được chứ.”
“Hả?”
“Hả cái gì mà hả! Ta là một mỹ nữ đi làm trợ thủ cho ngươi, ngươi còn không nguyện ý?”
Lưu Lâm bĩu môi khẽ hừ một tiếng, dường như đang giải thích: “Ta không thích chơi game, cũng không định phát triển gì đó trong game. Ta chỉ hi vọng có thể vượt qua thời gian trò chơi mà Chủ Thần cưỡng chế chơi, cho nên ôm đùi là lựa chọn tốt nhất.”
“Ngươi yên tâm, ta nói lời giữ lời, chỗ cần dùng tới ta thì ta nhất định sẽ dốc hết sức để giúp ngươi.”
Ban đầu nếu không thể tìm được bắp đùi để ôm thì Lưu Lâm chỉ có thể tự ôm đùi mình, bây giờ tìm được Phương Hằng, đương nhiên nàng cảm thấy ôm đùi sẽ nhẹ nhàng hơn chút.
Lưu Lâm cảm thấy Phương Hằng có kỹ năng thiên phú mạnh mẽ như vậy, chỉ cần hắn không phải là kẻ ngu, sống sót chắc chắn không thành vấn đề.
“Được thôi.” Phương Hằng nhún vai, chìa tay ra trước: “Vậy thì hợp tác vui vẻ.”
Có người trợ giúp đương nhiên là tốt, quản gì bây giờ nàng có thật tâm hay không, cứ dùng trước rồi lại nói.
Huống chi một mỹ nữ cảnh đẹp ý vui như vậy?
Lưu Lâm cong môi nở một nụ cười: “Hì hì, hợp tác vui vẻ.”
Phương Hằng chỉ tay về cái rương bên phải: “Bên trong rương chứa đồ ăn, đói bụng thì tự lấy ăn, lúc ta không có ở đây thì ngươi trông chừng.”
“Ha ha! Một cái đùi hào phóng, ta quả nhiên không nhìn lầm người! Xem ta đây ăn chết ngươi.”
Lưu Lâm nở một nụ cười, kể từ khi tham gia vào thế giới trò chơi tận thế cho đến bây giờ, áp lực sinh tồn cực lớn luôn khiến nàng không thở nổi, bản tính của nàng là không thể chịu được đè nén, như vậy sẽ làm ra dáng vẻ người lạ chớ đến gần.
Bây giờ Lưu Lâm rốt cuộc cũng đã an tâm hơn một chút, nàng khôi phục dáng vẻ của ngày trước, giống như là một con chim hỉ thước nhỏ vui vẻ, vừa nhún nhảy vừa chạy tới bên rương.
“Oa! Đại thổ hào, ngươi còn có cả bình đựng nước khoáng, ta đã chịu không nổi từ lâu, nước đun sôi ở đây cứ luôn có mùi lạ.”
“Quá ghê gớm, quá ghê gớm! Thậm chí ngươi còn có cả hoa quả đóng hộp!”
Nghe Lưu Lâm lắp bắp kinh hãi bên cạnh, Phương Hằng yên lặng lắc đầu.
Hắn cảm thấy mình giống như một phiếu cơm miễn phí.
Có thể do chủ cũ của thân thể này là một cú đêm nên bây giờ Phương Hằng không cảm thấy buồn ngủ chút nào, hắn dứt khoát mở radio thông tin, tìm hiểu về tiến độ của những người chơi khác ở xung quanh.
‘Trao đổi vật tư, thiếu đồ ăn! Thiếu đồ ăn! Thiếu đồ ăn!’
‘Có người nào thu nhận không? Cầu xin đó!’
‘Người cần vào nhóm! Trước mắt, nơi ẩn nấp hiện có 3 người, yêu cầu có thiên phú từ cấp B trở lên. Nếu có hứng thú thì nói chuyện riêng với ta.’
‘Có ai biết ở đâu có đinh không? Tại sao không cái đinh nào để chế tác vậy?’
‘Ta chết đói tới nơi rồi, có ai thuê ta không? Việc gì ta cũng làm được hết.’
‘Ở đâu còn có nơi ẩn nấp không?’
‘Nơi ẩn nấp của ta đủ người rồi!’
Phương Hằng đọc những cuộc nói chuyện trên radio, phần lớn trong đó không có chút tin tức nào hữu ích cả.
Đa số người chơi ở xung quanh đây đều đã tìm được nơi ẩn núp, buổi tối ngày đầu tiên hầu như ai cũng đều bị đói, có nhu cầu cực lớn đối với thức ăn.
Đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu.
Mặt tốt đó là hắn có thể sử dụng đồ ăn để trao đổi một lượng lớn vật tư cơ sở hơn giá.
Mặt xấu là hắn cần phải cẩn thận đề phòng những người chơi khác dùng vũ lực để cướp đoạt.
Phương Hằng âm thầm vạch ra kế hoạch chế tạo nơi ẩn nấp.
Ngày mai cần làm hai chuyện. Một là tìm kiếm xung quanh bản đồ xem có nơi nào thích hợp để xây dựng chỗ ẩn nấp hay không, thuận tiện thăm dò rõ ràng coi gần đây có những người sinh tồn nào khác không, và có phải còn có doanh địa thương nhân trong trò chơi tận thế không.
Vì để tránh những phiền phức ban đầu, tốt nhất là có thể tìm được nơi ẩn núp có ít người chơi xây dựng căn cứ nhất.
Dù sao người chơi sẽ gϊếŧ mất hết zombie của mình, loại chuyện này thường xuyên xảy ra theo những gì mà trí nhớ của thân thể này nhớ được.
Thứ hai là việc thăng cấp.
Đánh gϊếŧ zombie bình thường nhiều nhất có thể thu được mảnh tinh thạch tiến hóa có thể thăng cấp cho nhân vật lên cấp 5.
Sau đó, nếu muốn tiếp tục thăng cấp thì phải đánh gϊếŧ zombie có phẩm cấp cao hơn hoặc sử dụng số lượng lớn điểm sinh tồn để trao đổi với người chơi.
Trước tiên thăng cấp nhân vật lên tới cấp 5 đã, phải tăng số lượng phân thân zombie lên 15, để làm tăng thêm hiệu suất treo máy.
Đúng rồi, suýt chút nữa thì quên mất, xế chiều hôm nay còn phải đi phỏng vấn.
Nếu không thì mình không chết đói trong thế giới trò chơi tận thế thì cũng sẽ bị chết đói ở thế giới hiện thực mất.
- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Hệ Thống
- Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy
- Chương 11: Ôm Đùi