Chương 8: Cá Nhân Hay Là Tổ Đội

Trong đó phần lớn học sinh đều thành chức nghiệp giả loại sinh hoạt.

Có thể tới đây không đến 200 người, còn chưa đầy 1/3.

Các học sinh đứng chung một chỗ, các giáo viên trong trường đi tới làm thủ tục tiến vào phó bản.

“Lão Lục, lần này lão thắng lớn rồi nha.”

“Một học sinh có chức nghiệp chủ chiến hi hữu còn chưa đủ, lại có thêm chức nghiệp ẩn tính duy nhất, đúng là phát lớn rồi.”

“Hai năm qua trường trung học phổ thông số 1 của các người ghê gớm thật, năm ngoái có một Lâm Mặc Hàm vào Hạ Kinh học phủ, năm nay không phải các ngươi lại định gõ cửa Hạ Kinh học phủ đấy chứ?”

Mấy hiệu trưởng tụ lại với nhau, nói chuyện khí thế ngất trời.

Lục Vân mặt mày hồng hào: “Đúng là Hạ Tuyết và Lâm Mặc Ngữ đều không tệ, nếu có cơ hội, thật hi vọng bọn hắn có thể thi vào Hạ Kinh học phủ.”

“Hạ Tuyết? Có phải là vị Hạ gia đại tiểu thư kia không?”

“Còn cả Lâm Mặc Ngữ, sao cái tên này giống Lâm Mặc Hàm quá vậy?”

Lục Vân nói: “Hạ Tuyết là Hạ gia đại tiểu thư, Lâm Mặc Ngữ thì là em trai của Lâm Mặc Hàm.”

“Khó trách, huyết mạch Hạ gia truyền thừa hay thật. Về phần Lâm Mặc Ngữ, hai chị em nhà này đúng là lợi hại.”

Cao Dương thọc Lâm Mặc Ngữ một cái: “Có muốn tổ đội chung không?”

Đối mặt với lời mời của Cao Dương, Lâm Mặc Ngữ lắc đầu.

Cao Dương tức giận: “Nhóc con, có phải ngươi khinh thường ông đây không?”

“Bản thiếu gia thành tâm thành ý mời ngươi, nếu ngươi không đưa ra được một lý do hợp lý, bản thiếu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”



Nhìn như rất tức giận, nhưng ý cười nơi đáy mắt hắn đã bán rẻ hắn.

Lâm Mặc Ngữ không để ý tới tên hề này, quả nhiên không đầy hai giây, Cao Dương đã đổi sắc mặt:

“Lão đại, rốt cuộc là vì cái gì mà ngươi không đồng ý tổ đội với ta?”

Lâm Mặc Ngữ từ tốn nói: “Tổ đội luyện cấp chậm, tự xoát thăng cấp sẽ nhanh hơn.”

Cao Dương hỏi với giọng kỳ quái: “Sao ngươi biết được?”

“Đọc nhiều sách.” Hiếm khi Lâm Mặc Ngữ trả lời lại được một câu.

Cao Dương xoa đầu, hiển nhiên hắn không tin tưởng cách nói này lắm.

Lúc này, Hạ Tuyết đang đứng bên cạnh bỗng chen vào:

“Lâm Mặc Ngữ nói không sai, hai người tổ đội tuy gϊếŧ quái tương đối nhanh, nhưng kinh nghiệm cũng phải chia đôi.”

“Hai người tổ đội gϊếŧ quái, tốc độ tăng lên tối đa chỉ 50, 60%, nhưng thời gian tìm được quái là như nhau, cho nên hiệu suất tổng thể sẽ chậm xuống.”

“Căn cứ theo kinh nghiệm các tiền bối đúc rút lại, phó bản dưới cấp 10 thích hợp đơn xoát. Phó bản cấp 10 trở lên mới thích hợp tổ đội.”

Hạ Tuyết nói rất rõ ràng, Cao Dương cũng không phải người ngu, sau khi suy nghĩ một chút hắn đã hiểu được.

Lúc này, Lục Vân đi tới.

“Ngoại trừ Hạ Tuyết với Lâm Mặc Ngữ, tất cả chức nghiệp chủ chiến đều phải dẫn theo mấy chức nghiệp phụ trợ tổ đội tiến vào phó bản.”

“Không nên nghĩ tới chuyện đơn xoát thăng cấp, phải biết rằng sau này các ngươi tới phó bản độ khó cao hơn, không thể không có phụ trợ.”

“Bình thường không chịu dẫn theo phụ trợ, tới lúc cần mới tìm phụ trợ, nào có chuyện tốt như vậy.”

“Nói thẳng ra, thay vì tìm một phụ trợ xa lạ, còn không bằng tìm bạn học của mình, tối thiểu giữa các ngươi cũng có tình cảm bạn bè, khi gặp nguy hiểm bạn bè của các ngươi sẽ không bỏ chạy một mình.”



Lục Vân đã nói rất rõ ràng, mà thực tế cũng đúng là như thế.

Cho nên những người đang nghĩ đơn xoát đều tỉnh táo lại.

Nếu chức nghiệp chủ chiến không dẫn theo phụ trợ, tốc độ tăng cấp của phụ trợ sẽ chậm tới không thể chậm hơn.

Có người hỏi: “Vì sao Hạ Tuyết với Lâm Mặc Ngữ không cần dẫn theo phụ trợ?”

Lục Vân gân cổ: “Hai người bọn họ khác, Hạ Tuyết sẽ phải thi vào Hạ Kinh học phủ, cần thăng cấp thật nhanh.”

Hơn nữa Hạ Tuyết cũng sẽ không ở lại phó bản tân thủ quá lâu, tối đa hai ngày, Hạ Tuyết sẽ rời khỏi nơi này.

“Về phần Lâm Mặc Ngữ, ta không hiểu chức nghiệp của hắn, không biết lực chiến của hắn, các ngươi có thể hỏi phụ trợ xem có phụ trợ nào nguyện ý tổ đội với hắn không.”

Mấy vị phụ trợ rối rít lắc đầu.

Phần lớn người chuyển chức thành chức nghiệp phụ trợ đều là nữ sinh. Dưới ánh mắt của các nữ sinh này, chỉ nhìn khô lâu chiến sĩ của Lâm Mặc Ngữ đã có thể hù chết bọn họ, còn tổ đội cái rắm.

Lâm Mặc Ngữ từ tốn nói: “Thầy Lục, em cũng muốn vào Hạ Kinh học phủ.”

Ý của hắn rất rõ ràng, hắn không muốn tổ đội, hắn muốn đơn xoát.

Lục Vân vô cùng kinh ngạc: “Ngươi có biết muốn vào Hạ Kinh học phủ khó khăn tới mức nào không?”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Em có lòng tin.”

Lục Vân đã hiểu rõ quyết tâm của Lâm Mặc Ngữ: “Hi vọng em có thể thành công.”

Muốn thi vào Hạ Kinh học phủ, đầu tiên phải đủ đẳng cấp, tối thiểu cũng phải cấp 12 trở lên, muốn an toàn một chút thì phải đạt cấp 15.

Năm ngoái khi Lâm Hạ Hàm được Hạ Kinh học phủ tuyển vào đã đạt tới cấp 16.