Chương 36: Mình Chính Là Nhược Điểm Lớn Nhất (2)

Thuộc tính cũng không cao hơn lang vương mỏ bao nhiêu, lực lượng với thể chất mạnh hơn một chút.

Thậm chí Lâm Mặc Ngữ còn cảm thấy, khô lâu chiến sĩ của mình có thể đơn đấu cùng nó.

Tham Trắc Thuật đã đánh thức nó, nó từ từ mở mắt nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, sau đó rít lên một tiếng, cả người nhảy dựng lên.

Nó quơ đại đao to lớn trong tay bổ thẳng về phía đầu Lâm Mặc Ngữ.

Đại đao mang theo áp lực gió khủng bố rơi xuống đầu, nhưng Lâm Mặc Ngữ cũng không né tránh.

Ánh mắt hắn bình tĩnh không gì sánh được, thậm chí còn lộ ra vẻ châm biếm.

Một đao nhìn như khủng bố, nhưng khi cách Lâm Mặc Ngữ chỉ còn 10cm, đột nhiên nó ngừng lại.

Hệt như có một luồng lực lượng vô hình khiến đại đao khó có thể tới gần mảy may.

Di Dời Sát Thương.

Tất cả công kích Lâm Mặc Ngữ chịu đều bị chuyển dời sang vật triệu hoán.

Nhưng bỗng Lâm Mặc Ngữ nhíu mày lại.

Bởi hắn cảm giác được tất cả khô lâu chiến sĩ đều bị thương.

Linh hồn chi hỏa của tất cả khô lâu chiến sĩ nảy lên một cái kịch liệt, quang mang trên người cũng ảm đạm đi ba phần.

Đồng thời, trên xương cũng xuất hiện vết rách rất nhỏ.

“Sao có thể như vậy?”

Lâm Mặc Ngữ kinh hãi, cảm thấy không tài nào hiểu nổi.

Hắn rất ít khi kinh hãi, cho dù vừa nãy khi đại đao chém tới hắn cũng tỉnh táo lạ thường, thậm chí còn không nháy mắt lấy một cái.

Tối hôm qua gϊếŧ liền ba người, tuy là lần đầu tiên gϊếŧ người nhưng hắn cũng bình tĩnh như thường.

Trong mắt hắn, gϊếŧ người cũng không khác gì gϊếŧ quái.

Cũng không phải hắn lãnh huyết, mà tỷ tỷ Lâm Mặc Hàm từng nói với hắn, cho dù hắn gặp phải chuyện gì cũng phải giữ bình tĩnh.



Vào lúc nguy cấp, chỉ có bình tĩnh mới có thể giúp mình sống sót.

Hắn nhanh chóng lui về phía sau, khô lâu chiến sĩ thì vọt tới trước mặt yêu tinh chi vương, đồng thời bảo vệ hắn.

Cuồng Bạo Nhất Kích!

Khô lâu chiến sĩ thi nhau sử dụng kỹ năng, công kích cường đại rơi xuống người yêu tinh chi vương, tạo thành thương tổn to lớn.

Trong lúc nhất thời, yêu tinh chi vương da tróc thịt bong.

Yêu tinh vương bị trúng công kích, đương nhiên cũng dời mục tiêu, bắt đầu công kích các khô lâu chiến sĩ.

Lâm Mặc Ngữ lùi sang một bên suy nghĩ chuyện mới vừa xảy ra.

Di Dời Sát Thương có tác dụng di dời hết sát thương hắn phải chịu qua cho vật triệu hoán của hắn.

Tất cả vật triệu hoán sẽ chịu sát thương bình quân.

Bỗng nhiên hắn hiểu được.

Sở dĩ một kích vừa nãy có thể khiến tất cả khô lâu chiến sĩ đồng thời bị thương, hơn nữa tổn thương còn không nhỏ, chủ yếu là vì thuộc tính của hắn vẫn quá yếu.

Thể chất vẻn vẹn chỉ 120 điểm, lực phòng ngự yếu đuối.

Đối mặt với yêu tinh vương có 3000 điểm lực lượng, hắn phải chịu sát thương lớn tới mức nào…

Sát thương bị di dời qua lấy hắn làm cơ sở, coi nhẹ lực phòng ngự của khô lâu chiến sĩ.

Tất cả những tổn thương này đều được chuyển tới trên người khô lâu chiến sĩ, cho nên khô lâu chiến sĩ mới có thể thi nhau bị thương.

Nếu một đao kia rơi xuống người khô lâu chiến sĩ, đoán chừng khô lâu chiến sĩ sẽ bị thương nhẹ nhơ rất nhiều.

“Thì ra ta chính là nhược điểm duy nhất.”

“Xem ra sau này phải chú ý tăng cường thể chất.”

“Phòng ngự của ta càng mạnh, quân đoàn triệu hoán của ta cũng sẽ càng mạnh mẽ.”

Lâm Mặc Ngữ đã hiểu rõ hoàn toàn rồi.



Quân đoàn khô lâu láy hắn làm hạch tâm, nhược điểm lớn nhất là chính bản thân hắn.

Nếu có địch nhân cường đại bỏ qua việc dây dưa với khô lâu chiến sĩ, chuyển sang điên cuồng công kích mình, vậy mình cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Di Dời Sát Thương cũng không phải vạn năng.

Nếu đã biết nhược điểm, đương nhiên Lâm Mặc Ngữ sẽ tìm hết mọi cách để bù đắp.

Yêu tinh vương da tróc thịt bong, tiên huyết rơi như mưa.

Nó cao tới 5,7m, hiện tại trên vai, trên lưng, trên ngực, thậm chí là trên đầu cũng xuất hiện đầy khô lâu chiến sĩ.

Trên người yêu tinh vương xuất hiện hào quang lóng lánh, đột nhiên nó nhảy lên cao sau đó rớt cái ầm xuống đất.

Trong tiếng ầm vang, khô lâu chiến sĩ trên người cũng bị đánh bay toàn bộ.

Ngay cả khô lâu chiến sĩ trên đất cũng bị đẩy lùi.

Kỹ năng: Đẩy lui!

Tiếp theo, trong mắt yêu tinh vương xuất hiện quang mang, miệng há to ra, phun lửa.

Hỏa diễm nóng bỏng thiêu đốt khô lâu chiến sĩ.

Lâm Mặc Ngữ cảm giác được có 4 chỉ khô lâu chiến sĩ đang bị mất đi sinh mệnh lực với tốc độ thật nhanh, chỉ chốc lát thôi sẽ lâm vào cảnh tử vong.

Trong lòng hơi động, 4 chỉ khô lâu chiến sĩ kia bị hắn thu vào không gian triệu hoán.

Hỏa diễm của yêu tinh vương còn đang phun bắn, khiến khô lâu chiến sĩ không cách nào tới gần.

“Nhất định phải ngăn cản hắn thi triển kỹ năng.”

Trên lòng bàn tay của Lâm Mặc Ngữ cũng xuất hiện một luồng hỏa diễm.

“Linh Hồn Hỏa Diễm!”

Hỏa diễm không tiếng động rơi xuống trên đầu yêu tinh vương.

Yêu tinh vương kêu la thảm thiết, hỏa diễm đang phun ra cũng bị đứt đoạn.