Chương 64: Thánh hỏa tịnh thế

Viêm Đế Mạc Phàm hiện thân, xuất phát tại một đoàn lửa trại nho nhỏ, trong chớp mắt thiêu đốt hừng hực, từ một ngọn lửa nho nhỏ dần dần hóa thành một viên hành tinh hỏa diễm to lớn, tại trong bầu trời viêm môn vô tận khủng bố thiêu đốt lên.

Trên người Mạc Phàm cháy lên liệt diễm, là bắt nguồn từ niết bàn hoàng viêm của Thánh đồ đằng Chu Tước, vạn vũ chi vương, mỗi một tia hỏa diễm đều lộ ra thần thánh cao quý, chí cao vô thượng không thể khinh nhờn.

Còn trên cặp con ngươi kia, đại biểu thánh trường hồng quang liên hỏa của Viêm Cơ Quốc Mẫu, lẫm liệt chi viêm đem con mắt của hắn hóa thành một đôi ma đồng có thể dung xuyên linh hồn người, bày ra cuồng thái của một vị Viêm Đế Tà Thần đến vô cùng thành thục...

Không có cánh kim sắc hay thánh quang bao bọc đến chấn động lòng người như thiên sứ, nhưng là sau lưng xuất hiện một tầng thân ảnh đỏ chót, ma mị, còn có mấy chùm liệt diễm lưu tuyến ma vũ dựng ngược phía sau, tổng cộng có mười tám sợi lưu tuyến.

Mỗi một sợi đều uy phong lẫm lẫm, diễm khí cuồng vũ, tựa hồ như sợi chỉ đấu bồng của phượng hoàng tái kiếp. Mà Viêm Đế như vậy càng muốn giống như một chúa tể sinh linh từ một vị diện khác giáng lâm đến!

Viêm đế Mạc Phàm cao ngạo giơ cánh tay trái lên cao, thiên địa đột nhiên phát sinh càn khôn chuyển đổi, nhuộm hẳn về hoàng hôn huyết ẩm, đích thị là một cái thảm viêm luyện ngục trưng bày ra giữa đời thực.

Màn ảnh sau lưng hắn nhưng xuất hiện to lớn ánh sáng xanh nhạt, từ từ mở ra cánh cửa Thượng cổ ma môn.

Viêm đế ánh mắt hồng liên sáng ngời chỉ tay hướng về Lucifer.

“ào ào ào ào ~~”

Khung cảnh vốn từ đáng sợ u mị, giờ phút này lại trở nên vô cùng ầm ĩ, ầm ĩ đến không thể chịu nổi…

Hàng vạn sinh vật hỏa tinh linh theo cuồng phong bão táp ào ào tràn qua cánh cửa, không ít trong số chúng còn mạnh mẽ phi thăng tới cấp bậc viễn cổ sinh vật, dù là Vạn Hà Điêu, Mị Tề cho đến Dạ Thiên Điểu, Hỏa cự nhân… đồng dạng trùng trùng điệp điệp như mưa đạn cốt viêm, cuồng liệt phục tùng mệnh lệnh cắm đầu đâm thẳng ra ngoài, triệt để nhồi nhét không gian đến nghẹt thở, hoàn toàn đã muốn vỡ tung thành hình.

Hỏa tinh linh vốn dĩ thuộc về chủng giới hung hăng, hủy diệt lực lượng bậc nhất trong Thượng cổ ma môn, chỉ có đế hoàng của chúng mới có quyền điều động. Dĩ nhiên Viêm Đế chính là một vị như vậy, một kẻ có quyền sai khiến mọi sinh linh hỏa thuộc tính, một tồn tại sánh với vị vua duy nhất cả triệu năm qua bên trong Thượng cổ ma môn vị diện.

Bản thân Tiểu Viêm Cơ tiến hóa thành Viêm Cơ Quốc Mẫu chính là mẫu vương của triệu hỏa sinh linh, là thần thánh tồn tại ở trong lòng mỗi một sinh vật hỏa diễm.

Đến khi hợp thể với Mạc Phàm, mạnh mẽ khai sinh ra cái trạng thái cuồng thần Viêm Đế, liền không phải nói, hỏa tinh linh khắp nơi tuyệt đối đều muốn trở thành nô ɭệ trung thành, vĩnh viễn thần phục.

Viêm Đế Mạc Phàm vận khống tạo một kết giới không gian hỏa tinh cầu tròn bao bọc khu vực hàng trăm cây số tận sâu đến lòng đất vùng phía Đông dãy Anpơ lại để tránh chấn động ảnh hướng vượt tầm ra bên ngoài. Hắn hiểu được số lượng kia hỏa tinh linh có thể hủy diệt nghiêm trọng vị diện như thế nào.

Về phần Lucifer, vẻ mặt hắn lộ ra vài phần không thể tin được, kẻ được “đấng trị” sáng tạo hoàn hảo như hắn, được ban cho Tam giới Thánh Hỏa, ngàn năm tu vi cũng không thể có quyền hạn này.

Hắn vội vã vận ra hàng trăm tường lửa, triệu khống hết thảy hồn cách chiến binh Sparta gia cố, bên ngoài bao bọc là Thành cốt băng bạo, dày đặc lớp vách.

Băng thuộc tính của Lucifer vốn là cộng sinh với Hỏa, Băng bọc hỏa là năng lực thần phú của hắn, thành lũy được tạo ra lúc này có thể ví như pháo đài kiên cố, bất khả xâm phạm để hình dung.

“Ầm ầm ầm”

Hàng vạn tinh linh bắn phá hỏa vực uy lực, trăm ngàn loại hỏa cào xé, đốt thiêu tường thành pháo đài băng cốt hỏa mạch kia.

Bên trong kết giới vòng tròn Viêm Đế Mạc Phàm tạo ra, là một luyện ngục lò nung đúng nghĩa, liệt diễm hừng hực phô trương rộng khắp, hỏa chi hủy diệt dồn dập đến mức mặt đất hóa tro bụi, chỗ đứng chỉ còn lại vũng nước đại dương cùng với tiếng gào thét chống chịu của hồn chiến binh Spatar mà Lucifer sở hữu.

Bên ngoài kết giới, kết giới hình cầu liên tục xoay vòng như quả bóng lăn, nếu bên trong càng dao động mạnh, lực xoay bên ngoài càng lớn, khiến khu vực xung quanh bị xoắn xéo, tốc hết cả núi đồi lên, tách hoàn toàn vùng đất phía đông dãy Anpơ ra khỏi lục địa nối liền, dần dần chìm xuống biển.

Ba người Saga Triệu Mãn Duyên và Mục Bạch dù đứng khá xa nhưng ai nấy cũng cảm nhận được áp lực kinh hoàng trước hàng loạt hung thần Hỏa vương viễn cổ được Mạc Phàm triệu ra hủy diệt Lucifer.

“Rắc rắc ~”

Chẳng mấy chốc pháo đài của Lucifer đã xuất hiện kha khá vết nứt lỗ thủng do không tiếp thu nổi hỏa tức hủy diệt dồn dập, rất nhiều sinh vật tinh linh tràn được vào trong truy sát hắn.

Lucifer chuyển sang tấn công ngược lại, hắn dù sao so sánh cấp bậc, những hỏa tinh linh kia đều không đáng cùng đánh một trận.

“Băng Phong Vạn Lý!"

Hai tay Lucifer chụp vào nhau phát sáng mãnh liệt, vận động hàng ngàn tảng băng lạnh lẽo được sinh ra từ hỏa vực cuồn cuộn, chúng tự xoay đến nứt mẻ, bắn mảnh vỡ bốn phương tám hướng bạo lực lên các hỏa tinh linh, rất nhiều trong số chúng bị bắn thủng thân thể, hóa băng tức mà chết rơi xuống biển.

Nhìn thấy sinh vật hỏa tinh linh của mình bắt đầu liên tiếp bị gϊếŧ rất nhiều, Mạc Phàm có chút bực mình khó chịu trong lòng, hỏa nhãn nổi lên cuồng cuồng lửa giận, chân giẫm khoảng không vùn vụt bay lên tận trời cao chót vót.

Mạc Phàm bay cao đến đâu, tầng quyển lưu trào theo đến đấy, thánh hỏa chi linh liên tục sinh ra dày đặc cuộn bên mình, che kín kết giới cầu tròn.

Kết giới cầu tròn của hắn tạo đã bị dao động mạnh, lăn ra rất xa trong trong Đại Tây Dương, mang khu vực trận đánh vượt khỏi tầm ảnh hưởng đến các quốc gia lân cận.

Đến độ cao nhất định, Viêm Đế Mạc Phàm cho thu gọi tất cả hỏa tinh linh về Thượng cổ ma môn, không để tiếp tục bị tổn thức.

Lam quang trên đồng tử không Viêm Đế là một cái hồng phấn tọa quang tái chiếm, kịch liệt đốt ra bao nhiêu hơi tức hỏa diễm trên mỗi một con ngươi.

Hồn ảnh Tước Vũ đột nhiên giang rộng đôi cánh đỏ thẫm sau lưng cùng hào quang Hồng Liên ửng hồng cả vị diện, Viêm Đế Mạc Phàm ánh mắt sát quyết, tay phải chĩa xuống mặt đất, trên đầu ngón tay hiện lên ba luồng ánh sáng chói lọi của hỏa hệ, hỗn độn hệ, không gian hệ.

“Thánh Hỏa Tịnh Thế!"

Tầng tầng lớp lớp cực quang thiên sắc tuyệt đẹp đổ xuống nhân thế, vừa có diệt diễm hừng hực của thánh vũ lại càng có viêm khí tinh khiết của thánh liên, vị diện hạo kiếp chính là hỗn nguyên hỏa vực, không gian tịnh thế.

Thiên không Thánh Thành đã sụp đổ hoàn toàn, không biết vì sao lúc này, tại vị trí cột hỏa Viêm Đế hất người lên, trái lại giống như hình thành nên một cái chấn động phản chiếu hồng lân đầy tuyệt mỹ, cao thượng này.

Thiên địa bầu trời điệp điệp đúc khối liên kết với nhau như sương ảnh thiên không, trên thực tế lại có mấy phần giống cực quang tà diễm.

Chân không bản thể cùng thứ nguyên nhập lại làm một, là huyền không cực trần, nhưng là cực trần hồng liên, cực trần tà hỏa, cực trần thánh viêm…

Luyện ngục cùng Minh giới đại môn, tựa hồ cũng chỉ có vậy, dung ao hóa thành khí quyển, là nung chảy khí quyển hóa thành kim sắc, lôi sắc, thổ sắc, quang sắc…nhưng trong mấy chốc, thần hỏa tồn tại đều một mực thiêu đốt mãnh liệt, dĩ nhiên duy nhất tồn tại là hồng quang cực trần!!!

Là cái khí khái áp đảo xuống, triệt để muốn cho sinh vật sống tự động bục vỡ ra…

Ở vị trí Lucifer nhìn lên không khác gì trông thấy bầu trời đang sập xuống, biển sâu cũng vì vậy mà dao động dữ dội, chấn động sinh ra ngàn cơn sóng mạnh mẽ, hơi nước cũng không ngừng bốc lên ngưng tụ theo lớp quang cực tịnh thế của Viêm Đế Mạc Phàm.

Kinh ngạc bội phần, hoang mang là tất cả cảm xúc trong đầu Lucifer lúc này, chân hắn có chút run không nhấc lên nổi, liếc mắt xung quanh cũng không còn chỗ nào để chạy trốn, phạm vi Thánh Hỏa Tịnh Thế như bạt vô trùng khắp, áp lực đồng dạng ngàn cân sức ép, khiến Lucifer bị niêm chặt cả linh hồn.

Đứng trên mặt nước biển vực, xung quanh là pháo đài hư hại nghiêm trọng nhiều vết rách lớn, hồn cách Sparta bất khuất cũng đã bị lực lượng Hỏa tinh linh trong Thượng cổ ma môn tận diệt, Lucifer gượng ép thả xích lực lượng vật chất tối trong người, hắn chỉ còn duy nhất một cách là xông lên, đâm thẳng vào nền trời quang cực hỗn nguyên kia.

Nhanh chóng, vật chất tối của Lucifer nuốt sâu vào biển xanh phía dưới tạo thành một đại dương màu đen chết chóc.

Hắc Thiên Họa Kích trên tay Lucifer run lên dữ dội như cảm nhận được cường lực sắp phải đương đầu, những linh hồn trong Hắc Thiên Họa Kích chính là chiến binh trung thành nhất của Lucifer trước đây, họ lúc này cảm thấy một chút hình ảnh quá khứ hiện về.

“Ngươi lo cho ta sao, Hắc Thiên?”

Lucifer đang dần tập trung lại, hắn đúng là có chút lạnh người nhưng vẫn còn rất tỉnh táo, không có vì vậy mà lưu tâm.

“Nghe rõ đây Hắc Thiên, sẽ có lúc… ta không thể gắng gượng được nữa, ta sẽ chết đi. Nhưng không phải lúc này, không phải hôm nay!!”

Là Đọa lạc thiên sứ, là chúa tể địa ngục, Lucifer bản thân kinh qua vô số trận đánh, thứ áp lực như vậy hắn cũng đã từng gặp qua, đó là ở quang minh thánh thành hàng ngàn năm trước, khi một mình hắn vẫn là người cuối cùng trơ trọi chống chịu thiên quân vạn mã.

Mạc Phàm thi triển tịnh thế lúc này khiến hắn nhớ lại cảm giác một lần nữa phải chống phải lại cả bầu trời sục sôi.

Lucifer nở nụ cười, hắn vui mừng vì nhờ Mạc Phàm, hắn sắp được giải thoát thứ ám ảnh xiềng xích mình suốt một quãng thời gian bằng mấy trăm đời người, hắn giẫm chân vào đại dương v*t chất tối, cánh thiên thần quạt mạnh, hất tung lên phía trên.

“Hắc Thiên, chủ nhân ngươi là ta, Lucifer, ta không phải tổng lãnh thiên thần, mà là chúa tể địa ngục."

“Hôm nay, chúng ta sẽ sống!”

Thân ảnh màu đen xoay mạnh mẽ như mũi khoan trường lực khổng lồ hướng lên vị trí Mạc Phàm

“Thương Long Xuất Thủ!”

Hóa ảnh cường đại là một con rồng vật chất tối mang theo cả đại dương đen bổ nhào tới lực lượng Tịnh Thế muộn trùng chí cao.

"Oanh!!!!!!!!!!!!"

Kết giới nhanh chóng bị hòa tan như chưa từng tồn tại.

Một tiếng nổ vang chấn động khắp các Đại Dương, giống nhiều hàng trăm hòn đảo lớn nhỏ đột nhiên bị địa chấn cuốn chìm, đường ven biển liên miên hàng chục ngàn km ở rất nhiều quốc gia rộng khắp sụp đổ.

Một phần Đại Tây Dương cho tới Địa Trung Hải chìm vào biển lửa, sinh vật hải dương gào thét cuồng loạn, chết thảm vô số, dung nham sóng biển như được một trận thịnh nộ, va đập liên miên.

Dung tương màu đỏ thẫm, khí tràng màu đen huyền, liệt diễm đại dương cuồn cuộn, hỏa trụ trùng thiên, tử khí phát tỏa đến rung chuyển trời đất là khung cảnh tổng thể ở Địa Trung Hải lúc này.

Các khối lục địa đứt gãy, động đất cường độ tương đối lớn đã xảy ra, làm giao thông hàng chục thành thị ở các quốc gia tê liệt nhiều giờ đồng hồ, một vài nơi còn trực tiếp mất điện.

Dù cho là hết thảy các cấm chú pháp sư trên thế giới ngâm xướng trong nhiều ngày cùng một lúc bạo phát cũng không khả năng sản sinh cảnh tượng kinh thế hãi tục như vậy.

...

Từ Athens Hy Lạp cho đến London Anh Quốc và một số quốc gia Châu Âu đã phát cảnh giới vang vọng tới từng ngóc ngách, sẵn sàng đương đầu đại họa.

...

Dĩnh thành, cấm chú hội Trung Quốc...

“Vùng biển Đại Tây Dương thuộc Châu Âu vừa có một trận chấn động dữ dội, các cấm chú pháp sư tọa trấn của những quốc gia có vùng biển xung quanh đều đã tụ tập sát bờ duyên hải, có thể tạo ra loại chấn động này….”

“Đây rốt cuộc là vị tuyệt thế đế vương nào ở Đại Tây Dương gây nên...” Hoành ngọ hội trưởng mở lời.

“Thật hi vọng không phải nó bắt nguồn từ Thánh Thành”. Tiêu Viện Trưởng vuốt râu suy nghĩ, hắn biết rõ nhóm Mạc Phàm đang ở đó chờ phán quyết, với tính cách của Mạc Phàm, trong tình huống xấu nhất có thể sẽ xảy ra xung đột.

Điều tuyệt đối làm Tiêu Viện Trưởng tin tưởng lúc này là lực lượng gây chấn động kia, so với Mạc Phàm mà hắn biết, rõ ràng không cùng một cảnh giới, nhưng trong lòng hắn lại không ngừng nghĩ về học trò của mình.

...

Thụy Sĩ trong một căn phòng lớn.

“Ninh Tuyết, chấn động này thực sự không phải do Mạc Phàm gây ra chứ”. Tương Tiểu Nhứ hồn bay phách lạc, nàng sợ hãi nói với Mục Ninh Tuyết.

“…”

“Nàng giống như đã bỏ đi!” Blanche nhìn thấy ô cửa sổ mở toang sau khi chấn động xảy tới, ở trên mép cửa sổ, có chi chít viên băng chi tinh khiết bám vào như những hạt pha lê óng ánh.

“Trên thế giới này thực sự có người như vậy, nơi xảy ra địa chấn tuyệt đối là địa ngục kinh hãi, cho dù có là Đại thiên sứ thần uy dẫn đoàn cấm chú hộ tống cũng không ai dám đến, Mục Ninh Tuyết thân mang trọng thương, lại liều lĩnh xông tới, nàng còn chưa chắc nơi đó có phải Mạc Phàm không”. Heidy trong lòng vô cùng bội phục và cảm động trước hành động của Mục Ninh Tuyết.

“Mạc Phàm...!!!” Mục Nô Kiều nắm chặt hai tay sợ hãi sau một hồi động đất rung trời.