Chương 63: Viêm đế mạc phàm...

Tổng Thánh đàn thiên sứ...

Asha Corea đã tìm tới bên cạnh Diệp Tâm Hạ cùng quân đoàn Parthenon, dĩ nhiên Trương Tiểu Hầu và hình thiên sứ Farl đồng dạng đứng phía trước tiền sảnh hướng vào.

Đại quân mênh mông đóng chặt cửa Tây của Quang minh chánh điện, thần nữ bước lên mấy bước, như cũ tỏa ra loại hào quang thần thánh tôn quý để trấn áp tất cả mọi người xung quanh.

“Uriel, chuyện ta đã nói sẽ không nhắc lại, các ngươi tin không thì tùy, Thánh Thành lực lượng dẫu có thể chèn ép chúng ta tận diệt, nhưng cam đoan các ngươi cũng sẽ vĩnh viễn không thể quật khởi lên nổi một lần nào nữa… Ta đứng đây, một mực sẽ không tiếp tục muốn mất thêm thời gian, hoặc là tin tưởng, hoặc là đem đến hồi huyết dịch gột rửa thế gian này cùng đồng quy vu tận.” Diệp Tâm Hạ không có nửa điểm chần chừ, khảng khái đối với phần còn lại của Thánh Thành triệt để vạn phần uy hϊếp.

Thần nữ dứt lời, cả mấy vạn tinh quân Parthenon phía sau đột nhiên dựng người lên phía song sắt, tạo nên một cái huy hoàng chấn động, lẫm liệt áp chế cả tòa thành, thực sự là khiến cho người ta chưa đánh đã tan ý chí.

Mười sáu cánh thiên sứ Uriel nghe lời lẽ này, đặc biệt cảm thấy bị xúc phạm, siết chặt lấy bàn tay nhưng trên vẻ mặt lại cố gượng ép cái hình thái nhẫn nhịn.

Cơ nghiệp Thánh Thành…

Cái này không phải là một đại thiên sứ trưởng có thể đem ra quyết định được, cho dù là chí cao mười sáu cánh trong truyền thuyết, bao quát cả Michael lẫn Uriel…

Diệp Tâm Hạ tuyệt đối không có nói chơi, nếu thực sự bùng nổ chiến tranh giữa hai thế lực, Thánh Thành nhất định sẽ vùi lấp lấy Parthenon về đáy vực. Nhưng đó là Thánh Thành hoàn thiện nguyên tôn, là một Thánh Thành chưa có thương tổn.

Nhưng bây giờ thì sao?

Quá nửa quân chủng, dù là Thánh ảnh thiên sứ, Thánh tài vệ binh, cho đến thanh y giáo vụ, lực lượng nào cũng đã bị tổn thức phi thường nghiêm trọng. Còn có bảy vị đại thiên sứ chưởng quản, hai người trong số đó đã bị Mạc Phàm hạ sát, Gabriel quay đầu lại đối nghịch, cùng chiến tuyến với hình thiên sứ Farl, Michael chưa rõ tình huống sống chết ra sao, trong khi Raguel… theo như lời Diệp Tâm Hạ, hắn nhưng là nỗi khϊếp đảm của Thánh Thành, đọa lạc thiên sứ Lucifer!!!

Đừng nói là nắm chắc phần thắng tuyệt đối với Parthenon đại quân, cho dù thực sự có xảy ra, chín phần mười khả năng cũng sẽ là cơ hội hoàn hảo cho những tổ chức còn lại trên thế giới đồng loại đứng lên lật đổ Thánh Thành.

Màn đánh cược này vốn dĩ đã là trăm phần trăm thất bại, không thể lật ngược thế cờ rồi…

Uriel rõ ràng, bản thân không có quyền lựa chọn, sai lầm có thể so sánh với tội nhân thiên cổ vạn trượng… mà Thánh Thành là nhật nguyệt sánh vai trải dài theo bề dày lịch sử, mãi mãi thuộc về thứ gì đó vĩnh hằng, không đáng để đặt cược như vậy.

Nhân loại nhỏ bé như thế, yếu ớt như thế, càng đại biểu cho Thiên phụ trên cao như thế nào không nên mất đi, không nên sụp đổ.

Không có Thánh thành, sẽ không có công ước ma pháp, không có cấm chỉ tà thuật, cái văn minh ma pháp yếu đuối này sẽ bị những chúa tể của các vị diện khác đạp lên không hề có một chút tôn nghiêm!

Đứng về phía Thần Miếu chống lại địch nhân chân chính, dĩ nhiên chân chính là thượng sách lúc này.

Remiel bên cạnh thở dài, vẻ mặt điềm tĩnh ban nãy cũng không còn, dần dần trở nên dị thường, hắn không thể nào hiểu được, càng khó có thể chấp nhận được… nhưng chung quy, vẫn không có đường nào xoay mình phản kháng.

“Vậy đi thôi… Chúng ta cùng ngươi đi, chỉ là bất quá… Diệp Tâm Hạ, nếu như ngươi lừa ta, ta hi vọng ngươi sẽ tự ra một cái giá cho mình”. Uriel ánh mắt quyết liệt nói rằng.

Không khí đột nhiên có chút nặng trĩu xuống, Diệp Tâm Hạ nâng tay lên hất nhẹ về phía đạo quân Thần Miếu, rồi mỉm cười đáp lại.

“Thần nữ thủ cấp!!!”

“…”

Uriel lặng người một chốc, hắn không có nghĩ rằng, nàng có thể dễ dàng buộc miệng ra tới như vậy, vẫn biết chuyện thần nữ cùng gã Mạc Phàm kia đã không có gì bất ngờ, nhưng loại này quả quyết cùng đánh cược…

“Thánh nữ thủ cấp!!!” Asha Corea cũng tự nhiên cất lời.

Cái này…

Chính là khẳng định tuyệt đối đem thần vị Parthenon Thần Miếu lên mất rồi. Cứ việc Diệp Tâm Hạ thủ cấp mất đi, Thần Miếu duy nhất người còn lại kế thừa chân chính, dĩ nhiên là Asha Corea.

Nàng như vậy mà cũng đặt thêm thủ cấp của mình vào, càng là một đòn ngân lôi vạn cân trọng lượng, không có để cho Uriel hay Remiel bất kỳ lý do nào để nghi ngờ.



"Cảm ơn… không nghĩ đến chiến dịch lần này có thể xuất hiện một cơ may nào nếu như không có ngươi". Diệp Tâm Hạ nhẹ nhàng mỉm cười nói nhỏ với Asha Corea

"Ai, toàn là ngọc thánh ngọc tỳ trong thiên hạ đều bao nuôi giúp đỡ… Phàm ca quả thật hảo hảo để nam nhân trong thiên hạ oán hận, ganh tị mãi không thôi". Trương Tiểu Hầu hồn nhiên không giữ miệng nói ra.

"Nha... ngươi đừng hiểu lầm, ta với hắn không có gì cả, chỉ là ta muốn trả nợ ân tình của hắn lúc trước, dù sao cũng là tỷ muội kết nghĩa... có chuyện gì sao?” Asha Corea bối rối nói với Diệp Tâm Hạ khi thấy sắc mặt nàng trở nên đỏ bừng.

Diệp Tâm Hạ ngập ngừng một quãng, rồi nở nụ cười mỗi lúc một tươi hơn đáp lại:

“Ân... Tiểu Viêm Cơ đã tiến hóa rồi, nàng trở nên rất mạnh!"

Tâm Hạ có mối liên kết đặc biệt với Tiểu Viêm Cơ, nàng có thể biết được chính xác trong phạm vi rộng lớn nhất định, hiện tại đây là một tin tức không thể tốt hơn.

Đối với Tâm Hạ, Viêm Cơ tiến hóa mạnh mẽ hơn đồng nghĩa với việc Mạc Phàm sẽ càng thêm sự trợ giúp to lớn.

...

...

“Lánh Lánh”

Những giai điệu lanh lảnh ngân vang phía trên đỉnh đầu Mạc Phàm, đó là một loại âm thanh quen thuộc, vô cùng dễ chịu.

Giữa tầng trùng điệp phảng phất muôn vàn sắc đỏ, hồng liên thánh diễm rực rỡ như một đóa hoa Đỗ Quyên ngày nắng nhẹ.

Từng dải, từng dải quang viêm tỏa ra, thêu dệt vào nhau len lỏi đến từng ngóc ngách khu vực.

Hàn băng xung quanh thay nhau bốc hơi khiến cho không gian lần nữa lại trở mình, từ dung mạch khí nóng trở thành băng ái se lạnh, và từ băng ái se lạnh đi một vòng đời lại quay về hỏa lò luyện nhiệt.

Viêm Cơ Quốc Mẫu cuồn cuộn hồng liên, nàng đẹp lộng lẫy, quý phái giữa không gian đất trời, toàn thân lộ ra một cỗ thuần khiết, thiên khí thần thánh cùng cao quý không phải phàm trần có thể tiêm nhiễm, khiến người ta không khỏi phải thần phục, quỳ bái.

“Thánh Hỏa Hồng Liên…” Triệu Mãn Duyên cũng cùng Mạc Phàm vượt đèo lội núi khắp thế giới suốt những năm quen biết, hắn cũng có giao tình thân thiết với Tiểu Viêm Cơ khi mới chào đời. Việc nhìn thấy nàng trở nên mạnh mẽ như vậy cũng khiến hắn không khỏi xúc động mãnh liệt.

“Hỏa của Viêm Cơ so với Chu Tước còn muốn thuần khiết hơn, mạnh mẽ hơn bội phần sau khi ấp kén tiến sinh, đã là vượt cực hạn tới mấy thang đo sinh vật, ta không nghĩ rằng hỏa tinh linh Viêm Cơ cuối cùng trên thế giới này có thể lột xác thành chân chính Đế Vương, càng là đỉnh cao nhất cấp bậc, nửa bước tiếp cận lên cảnh giới tiếp theo. Thần phú của Mạc Phàm thật quá ngưu bức rồi”. Mục Bạch từ xa cảm nhận và đưa ra nhận xét.



Nhìn thấy Mạc Phàm bị xuất huyết khá nhiều trên người, Tiểu Viêm Cơ nổi giận không sao kể xiết, nàng nhấn người một cái, hàng triệu hỏa chi tinh lập tức đóng lại vị trí xung quanh Lucifer như một hố mìn hỏa vực.

Lucifer đồng dạng là tu vi hỏa hệ ở bậc chí cao tôn giả trong tất cả vị diện hắn từng sống, mọi sự chuyển động của hỏa nguyên tố đều không thoát được tầm mắt bản thân.

Nhưng đáng nói là hàng ngàn hàng triệu hỏa nguyên tố này lại là bỗng nhiên được sinh ra trong khu vực chính do Viêm Cơ tạo thành, Lucifer không thể cướp được dù là nửa cái nguyên tố.

Điều này khiến hắn có phần hơi chột dạ vì năng lực tự sinh lực lượng dày đặc hỏa chi linh của Viêm Cơ.

Loay hoay một chút liền nhanh chóng bình tĩnh lại, Lucifer sở hữu thần kinh phản xạ và tốc độ nhanh đến đỉnh điểm, lại cảm nhận trước được áp lực hỏa nguyên tố khu vực nên dù không giành giật, kiểm soát bì được với Viêm Cơ, Lucifer vẫn kịp độn ảnh ra vị trí rất xa nơi mà hắn cảm thấy sẽ không thể nào an toàn.

“Uỳnh uỳnh uỳnh”

Âm thanh hỏa nguyên tố bùng nổ to đến rung chấn địa phương, dù Lucifer đã không còn ở gần đó nhưng hắn vẫn cảm thấy như mình cũng có chút va chạm xây xát, một ít vết bỏng đã xuất hiện ở trên người.

Vẫn không buông tha, hỏa chi linh tiếp tục được Tiểu Viêm Cơ tụ vận lại một lần nữa quanh địa phương.

"Đừng ham chiến, mau xuống đây!"

Mạc Phàm nhìn thân ảnh Viêm Cơ lúc này không khỏi nở một nụ cười mãn nguyện.

“Ngươi đã là Viêm Cơ Quốc Mẫu, tồn tại quyền năng nhất trong hỏa tinh linh sinh vật."

“Lánh lánh ~”

Tiểu Viêm Cơ ánh mắt hạnh phúc nhìn lấy ba ba của mình, nàng vọt thẳng xuống ôm ríu rít như một đứa trẻ. Mạc Phàm cũng không từ chối, hắn vỗ vai Tiểu Viêm Cơ âu yếm, nhẹ nhàng.

“Được, được rồi, chúng ta chưa xong!”.

Hắn từng bước tiến tới về phía Lucifer, ánh mắt sắc liệm dần ngã sang màu than đỏ, toàn thân liệt hỏa hừng hực, một đầu thần điểu viêm ảnh sau lưng chậm rãi xòe ra thiên dực màu đỏ, che kín bầu trời.

“Viêm Cơ, phụ thể!”

“Lánh ~~”

Đã rất lâu rồi mới được nghe câu này, Tiểu Viêm Cơ rất hạnh phúc, nàng thu mình bay tới sau lưng Mạc Phàm rồi dần dần tiến thẳng vào cơ thể của hắn để dung hồn.

"uỳnh uỳnh uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~ "

Hồng Liên cuồn cuộn phun trào nhuộm đỏ tầng mây, thiêu đốt không khí, rải đầy mặt đất, thời khắc lên sàn dường như trời cao hóa thành màn sân khấu hoả hồng diễm lệ nhất, mà lá phong đầy khắp dãy Anpơ càng là hỏa thảm rực rỡ dưới chân.

Thiên hỏa liệt diễm phóng lên trời, hỏa diễm màu đỏ thẫm nhuộm ban trưa thành hoàng hôn, thần điểu màu đỏ thẫm của Chu Tước như là diệp chi sa bao phủ lại sơn phong, che kín bầu trời, cùng đầy sao tranh diễm.

Thánh Vũ Chu Tước cùng Thánh Viêm Hồng Liên chớp giật lên tới hàng ngàn, hàng vạn thánh hỏa chi linh hòa quyện vào nhau, đỏ thẫm và hồng nhạt cùng đổ màu vào một bức tranh viêm ảnh, chồng chồng chất chất.

Thánh hỏa là loại tồn tại vô thực, nhân gian đương thế chỉ trong thời gian ngắn xuất hiện ba loại đã là khuấy đảo vị diện, xưa nay vô trùng xảy ra. Mà giờ phút này, bỗng chốc hai trong số chúng lại đang tầng tầng dung hợp trên cùng một Tà thần đế vương mạnh mẽ, cường đại khai sinh vạn nhất là tất cả các vị diện đều bị ảnh hưởng ít nhiều.

...

Kẻ đi ra từ sự dung hợp này...

Hắn sẽ nhất định chính là truyền thuyết,

Là thần thoại đương đại,

Là hỏa thần chúa tể…..

Liên vũ thánh hỏa, Viêm Đế!!!



Viêm Đế Mạc Phàm…