Chương 12: Khống hồn

Diệp Tâm Hạ vốn dĩ đang run người cầm cập, trong niệm thức của nàng, Michael chính là quái vật tàn bạo nhất mình từng gặp, giờ đây con quái vật đó lại nắm thóp được bí mật sâu nhất bên trong nàng, càng sẽ khiến cho Diệp Tâm Hạ sợ hãi đến không gì diễn tả được.

Giáo hoàng là cái nhìn mà nàng đã muốn mang giấu đi khỏi thế giới này, nàng đã phải kìm nén nỗi đau triệt để khi đánh mất sinh mệnh cả ngàn kỵ sĩ Parthenon, những người đem tính mạng ra để bảo vệ lấy danh dự thần nữ.

Lại còn có bí mật nào trên thế giới này đáng để móc ra hơn thế?

Thần nữ của Thần miếu, tín ngưỡng cao nhất không kém gì bất cứ đại thiên sứ nào trên thế giới này, biểu thị phước lành, cứu độ cho thị dân, liền đồng thời là Giáo hoàng của Hắc Giáo Đình, kẻ lãnh đạo phía sau màn của bao nhiêu thảm sát.

Phi thường hoảng loạn, nàng không biết phải đối diện với tình huống này như thế nào?

Đến tột cùng nàng bị Michael xâm lược cả tinh thần, chìm trong biển ý thức đã chết.

“Điện hạ, điện hạ!!”. Hải Long từ đằng xa lao đỡ lấy Diệp Tâm Hạ.

“Hải Long!” Diệp Tâm Hạ như một cái nữ hài mỏng manh bị dọa cho hoảng sợ, liền thấy Hải Long đến, vội và chộp ngay lấy tay hắn.

Lần đầu tiên nhận được loại ánh mắt nàng sợ hãi cầu cứu, Hải Long trong lòng cảm thấy không ít chột dạ, càng tận cùng phẫn nộ nhìn về phía Michael.

“Điện hạ, khi nãy, ta bị hất tung ra xa tít tắp, tuy có chút đau đớn, nhưng rõ ràng chưởng khống của Michael không phải đòn nặng như tưởng tượng, quang diễm kia dưới tình huống chúng ta không phòng bị, cũng không thể đả thương nổi”. Hải Long nói rằng.

Diệp Tâm Hạ nghe những lời nói này, trong lòng tuy vẫn còn hoảng sợ, nhưng ngờ ngợ lại nhận ra điều gì đó, nàng nhanh chóng dò hỏi Hải Long.

“Trên đường đi tới đây, ngươi có thấy qua phản chiếu Thánh Thành bên dưới?”

Khuôn mặt Hải Long lộ ra đường nét không mấy thỏa đáng với lời lẽ này.

“Chưa rõ ràng ý ngài, ta vừa quay trở lại đã thấy ngài ngã khụy ở đây nên….”. Hắn đáp lại.

“Hải Long, ta có thể..” Diệp Tâm Hạ cắt lời Hải Long, nàng rút của một tay của mình chỉ lên đầu, ám hiệu muốn trực tiếp vào trong tâm trí của hắn.

Mặc dù không biết phát sinh chuyện gì, Hải Long vẫn gật đầu, không từ chối bất kỳ đòi hỏi gì từ thần nữ.

Diệp Tâm Hạ bắt đầu du hồn vào tâm thức của Hải Long, nàng chăm chú theo dõi tiến trình, trên mặt dần dần mờ đi những biểu tình thống khổ, nhanh chóng chuyển sang ổn định phục hồi, đến cuối cùng, nàng lại nở một nụ cười nhu mì, nhẹ nhàng.

“Hải Long, ngươi tiến về trước công kích hắn, ta sẽ an bài trợ thủ.” Diệp Tâm Hạ nói rằng.

Thiên không đen mực cùng lít nhít sấm chớp mà Michael đang hóa thân như một vị chúa tể thiên lôi, hắn trừng mắt xuống nhìn hai người họ, trong tầm tay dự định mở tinh ngấn hủy diệt.

Đột nhiên, một đạo tia sáng chói mắt xuất hiện ở giữa không trung, làm bật nắng lên cả tầng mây đen nghịt, để Michael bị mù nhất thời, ngay sau đó là khí tức nóng hừng hực phả vào mặt, khi thị giác Michael lần nữa khôi phục lại, nhưng trong giây lát phát hiện một vòng diệu nhật giữa trời, xích hỏa hừng hực, dĩ nhiên chẳng biết lúc nào treo lơ lửng ở thấp như vậy!

Là thái dương!

Nhưng thái dương làm sao sẽ ở độ cao này?

Ánh sáng mạnh đến nỗi con mắt đều sắp không mở ra được, dưới quang mang, thân thể càng như là ở trong một cái lò lửa không ngừng tăng nhiệt độ.

Đột nhiên, thái dương treo lơ lửng xuất hiện di chuyển đáng sợ, liền nhìn thấy liệt nhật mang theo diệu viêm cuồn cuộn xông về phía Thánh điện thiên không Thánh thành, va về phía đại thiên sứ trưởng Michael

Michael hai mắt mở ra, trong nóng bỏng đau nhức nhìn chăm chú thái dương cuồn cuộn mà đến, sau khi hắn nhìn thấy một thân ảnh cự thần hiện ra trong quả cầu lửa nóng rực, hắn lúc này mới ý thức được thái dương kia không phải thực sự

"Thái Dương Apollo cự thần!!"

Michael nhận ra Cổ thần Hy Lạp này, hắn đứng ở trong hỏa diễm phế tích Thánh điện, khôi giáp trên thân, da thịt lộ ra đều có vết tích bị thiêu đốt rõ ràng, tuy nhiên dựa vào thần lực của sí thiên sứ, vết tích kia trên thân hắn chỉ giống như bụi mờ đeo bám.

"Bạch!!!"

Một vệt hắc quang, cuốn lấy khí tức tử vong nồng nặc.

Đó là một người mặc khôi giáp đen kịt, kỵ sĩ uy vũ cầm Minh đao trong tay cực tốc đột kích, Minh đao màu đen kia không biết ngâm qua huyết hà của bao nhiêu cuộc chiến tranh, khi người cầm đao mạnh mẽ chém về phía mười sáu cánh Sí thiên sứ.

Tuy nhiên không rõ vì lý do gì, dù là tập trung vào một điểm cự yết, minh đao vong hồn cường bạo như thế nào cũng chẳng thể gây nổi một vết xước trên người Michael.

"Oành!!!!!!!!!"

Thái Dương cự thần giơ lên một cái chân, mạnh mẽ giẫm hướng về Michael, không khí bị áp súc, không gian vỡ vụn, lực lượng đạp xuống hầu như để thiên không Thánh thành xuất hiện một cái lỗ thủng.

Michael nhưng không né tránh, hắn duỗi ra một cái tay khác, dĩ nhiên lấy bàn tay nhỏ bé đi nắm chặt chân như ngọn núi của Thái Dương cự thần!

Michael một tay nâng cổ lão cự thần, ngón tay phá vỡ Minh giới đồ ma chiến trường.

Michael tay vẩy một cái, liền nhìn thấy Apollo cự thần uy vũ đến cực điểm không biết bị sức mạnh nào đó trọng kích vào bụng, toàn bộ thân thể khổng lồ như núi dĩ nhiên bay ngược ra ngoài, điệu bộ đồng dạng biểu hiện nhăn nhó, vô cùng đau đớn.

Còn lại Hải Long, Michael không có thi triển quyền pháp, thân sau mười sáu cánh của hắn lóe lên hồn ảnh thiên sứ vô cùng rõ rệt, ẩn tàng bên trong nó là một nhϊếp khống dán chặt lên tròng mắt vị Minh Thần Hades đang nhìn vào.

Minh mã màu đen dưới khố Hải Long rõ ràng không hề bị xuyên phá, liền ngay đến Minh giới độc giác mã thần vẫn còn tồn tại cực điểm nguy nga, kết quả như không có một sự tấn công nào của Michael

Nhưng là Hải Long cảm thấy toàn thân bí bách không khác gì bị độc tố của dị trùng tiêm chích vào người, có thể dễ dàng nghe được một vài tiếng rên thống khổ, dằn vặt hắn.

"Dưới quang minh thần uy của Thánh Thành, từ khi nào Cự thần viễn cổ cùng một cái Minh thần hắc ám ở Hy Lạp dám tới đây làm loạn” Michael truyền đạt âm thanh xuống.

Đây chính là thần lực của mười sáu cánh Sí thiên sứ sao?

Một vị chí cường giả nhân gian nắm giữ Minh vương Hades thánh hồn và một đầu chân chính đế vương cổ đại dĩ nhiên cũng không chống đỡ được một đòn của Michael.

“Thật sao? Thao túng toàn hệ nguyên tố, thao túng thứ nguyên dị vật? Thần lực trời ban sính với đế vương cấp bậc?” Diệp Tâm Hạ một bên tiến tới bên cạnh Hải Long.

Nàng vẻn vẹn một cái vẩy tay lóe lên ánh sáng hồng nhạt, liền giải tan mọi sự thống khổ trên cơ thể hắn.

Diệp Tâm Hạ nhìn tới Michael, nàng thử nghiệm giơ cánh tay về phía trước, dùng tâm linh tạo ra trong trên bàn tay mình một quả cầu quang diễm đỏ chót.

Nàng thảy quả cầu về phía trước, nó vùn vụt lớn dần lên thành một khổng lồ cầu diễm, nóng rực hỏa tâm giữa thiên không đại điện.

Tình huống đường đột, liền Hải Long sau khi đứng dậy cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn có chút há hốc miệng kinh ngạc.

Thần nữ lại còn có thể thao túng nguyên tố hỏa sao?

Nhưng tại sao những nguyên tố hỏa này đang dần dần có khí tức thủy chi đậm đặc đến như vậy!!

“Phốc~~~~~~~~”

Diệp Tâm Hạ thay đổi tâm ý, quả cầu hỏa diễm cuồn cuộn nóng rực liền biến thành thủy cầu thanh lãnh mà không hề xảy ra bất cứ quá trình xâm chiếm, thôn phệ nguyên tố nào cả.

Đơn giản giống hệt một màn ảo thuật quỷ dị!!

Mà Michael đứng trên trung lưu kia, ánh mắt không giấu nổi mấy phần tức giận chằm chằm dán lên thân người vị thần nữ của Parthenon.

Mười sáu cánh lông vũ giãn phủ to lớn, cường đại đến vô trùng là thế nhưng dưới cái nhìn của Diệp Tâm Hạ, loại bàng bạc ẩn thuật tàng ảnh này không còn có thể tiếp tục che giấu, hiện thân thực tế chỉ là một cái giả thiên sứ hồn thai.

Không phải là Michael!!!

Mà là một thiên sứ khác.

Người chấp chưởng quang minh Thánh Thành, Remiel!!!

“Roẹt~~~~~~~~”

Remiel mở nhãn cầu, nổ tung thủy cầu khổng lồ mà Diệp Tâm Hạ tạo lên.

Ngay lập tức trời đất đen tối ở Thánh Thành trong mắt Diệp Tâm Hạ cùng Hải Long được mở toang trở về hiện thực; không có sấm giật, không có sụp đổ tòa thành, không có tiếng gào thét bởi vì hủy diệt ma pháp.

Remiel hiện thân giữa thiên không tòa thành.

“Ngươi nhận ra từ lúc nào?” Remiel hỏi.

“Lúc Hải Long quay lại, có cho ta một cái gợi ý cân nhắc quan trọng, nhờ nó ta có thể phá giải trận pháp của người!” Diệp Tâm Hạ hướng về Remiel trả lời.

Remiel nhìn về Hải Long hừ lạnh một cái, hắn xác thật lựa chọn Hải Long cùng Diệp Tâm Hạ đi vào bẫy rập của mình, nhưng chính hắn tự ý xé Hải Long ra khỏi cuộc đấu từ sớm liền mang ý nghĩa để lộ ra sơ hở.

Là Huyễn tâm khống hồn!!

Thanh y sí vũ, Remiel nhưng là một tên cấm chú tâm linh hệ chí cường trong thiên hạ, cứ việc sắp đặt cạm bẫy Huyễn tâm khống hồn này, chính là thần phú của hắn!

Cạm bẫy tâm linh, đại biểu cho Thánh Thành khống chế của đại thiên sứ trưởng Remiel.

Bất cứ ai sơ sẩy rơi vào trạng thái khống hồn của hắn, dù cho ý chí hay tu vi cao đến đâu, chắc chắn sẽ thành nô dịch tinh thần cho Remiel đùa giỡn.

Diệp Tâm Hạ là lãnh tụ bạch ma pháp, sở hữu thần hồn, đồng dạng tâm linh ma pháp sẽ là cực hạn nhưng tinh thần nàng bị dao động mãnh liệt sau khi chứng kiến Mạc Phàm chết đi, phi thường sẽ rơi vào bẫy của Remiel.

Apollo Cự Thần được Diệp Tâm Hạ gọi ra từ khế ước vật phẩm trong huyễn tâm của Remiel liền cũng sẽ bị Remiel thao túng.

Mà ở huyễn tâm của mình, Remiel chính là chúa trời, hắn tùy ý có thể sáng tạo ra bình cảnh, có thể biến hóa hết thảy mọi việc trong thế giới tinh thần.

Ban nãy, Diệp Tâm Hạ nhờ có sự trợ giúp của Minh thần Hades Hải Long và Apollo Cự thần, nàng đã có thời gian để du hồn tìm đến tâm thức thực sự của Remiel trong huyễn tâm thần phú mà hắn tạo ra.

Nàng đem tâm linh hệ của mình đánh úp lên tâm thức không đề phòng của Remiel, liền chính mình cũng trở thành chí tôn giả trong thế giới của hắn.

Thậm chí, Diệp Tâm Hạ vẫn là cao minh hơn, nàng đã ngầm để lại một vết sẹo trong tâm thức của hắn, sau khi tự phá bỏ thế giới khống hồn của mình, Remiel nhất nhất sẽ không thể nhớ được Diệp Tâm Hạ ký ức, chuyện về nàng là giáo hoàng cũng vì vậy mà quên đi.



Là chí cao tâm linh hệ, Remiel dĩ nhiên biết mình đã mất đi một phần ký ức nào đó.

Hắn trên con ngươi không khỏi nhém lên bừng bừng lửa giận.

Sí vũ chậm rãi mở ra.

Đại thiên sứ trưởng Remiel triệt để hóa thân diện mạo thiên sứ trưởng của hắn, có thể nhìn thấy sau lưng Remiel có ròng rã mười hai cái sí vũ, những lông vũ sí hồng này rõ ràng không hề có một chút nhiệt độ, nhưng lại để đại thiên sứ trưởng Remiel làm cho người ta có một loại cảm giác thần thánh uy nghiêm bất khả xâm phạm, không cách nào nhìn thẳng, lại không dám tới gần!

"Mười hai cánh Sí thiên sứ!!!"

Thánh sí khí của Remiel để người toàn thành mở mang tầm mắt, người và những thánh chức giả ở trong Thánh thành kia đều biết thiên sứ là tồn tại phân chia cấp bậc nhất định.

Như những năng thiên sứ kia trở thành thánh ảnh, bọn họ nắm giữ thiên sứ thai hồn, là song dực thiên sứ trụ cột nhất trong thiên sứ.

Một số cường đại thánh ảnh cùng thần tài giả, bọn họ là bốn cánh đến tám cánh, mỗi khi gia tăng một đôi cánh Thiên sứ cảnh giới của bọn họ liền sẽ khác nhau.

Tuần du thiên sứ ở thời điểm chưa vinh đăng Thánh thành, thực lực của bọn họ đại khái cũng chỉ có ở trong khoảng bốn cánh đến tám cánh hoặc thậm chí ít hơn, chỉ có sau khi trở về Thánh thành tiếp tục tu hành, bọn họ mới có cơ hội đột phá tám cánh giới hạn, trở thành mười cánh, mười hai cánh, mười bốn cánh, thậm chí là mười sáu cánh loại cấp bậc truyền thuyết Thánh Thần Thiên Sứ!

Dưới bốn cánh, đều xưng là Năng thiên sứ.

Bốn cánh đến tám cánh, xưng là Đức thiên sứ.

Mười cánh xưng là Hình thiên sứ.

Mười hai cánh chính là Sí thiên sứ!!

Sí thiên sứ là cảnh giới tối cao của thiên sứ, sau đó mặc kệ là mười bốn cánh hay là mười sáu cánh, đều chỉ xưng là Sí thiên sứ.

Tại quang minh, chức vị cùng hồn cấp thiên sứ bản thân liền không giống nhau, một số đại thiên sứ trưởng trước khi vinh quy Thánh thành thực lực bản thân bọn họ thậm chí còn thấp hơn một ít Đức thiên sứ.

Tuy nhiên, kể cả pháp lực của riêng họ lại mở ra thêm một khái niệm khác, một số ít thiên sứ thích việc theo đuổi ma pháp cảnh giới hơn là gia tăng tu vi qua thần lực thiên sứ.

Như việc tuần du thiên sứ Sariel chỉ đạt hai cánh thần lực nhưng lại là một đỉnh phong thứ nguyên ma pháp, nhân loại gần như không ai có thể bì kịp.

Remiel tương tự, hắn chưa bao giờ tự mình chiến đấu, tu vi trình độ Tâm Linh hệ cùng Triệu Hoán hệ của hắn nhưng cực cao, đây chính là nguyên nhân vì sao tuyệt đại đa số người cũng không biết hắn đã là mười hai cánh Sí thiên sứ.

Remiel đạt đến cấp bậc mười hai cánh Sí thiên sứ, đây là tất cả người Thánh thành cũng không nghĩ tới, bao quát chính Michael đằng xa phát hiện cũng hơi kinh ngạc.

….

….

Quang minh tháp cao sừng sững, một con ngươi quang minh đột nhiên chuyển động, con ngươi to lớn kia khóa chặt Diệp Tâm Hạ, từ từ lộ ra một luồng địch ý đáng sợ!

Theo hào quang mười hai cánh của Remiel càng ngày càng cường thịnh, có thể nhìn thấy toà quang minh chi tháp kia đột nhiên bị một đoàn kim quang nồng nặc bao phủ...

"Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!"

Trong kim quang, một cái sinh vật cổ xưa chí cường khí tức thần thánh hào hùng phát ra một tiếng gầm dài, tiếp sau đó thiên không Thánh thành xuất hiện một thân thể to lớn hùng vĩ.