“PHỐC PHỐC PHỐC.” Hàn Quốc Kiếm sĩ tám sao miệng phun ra một ngụm máu, ngực bị thái dương hỏa diễm đao xuyên thủng.
“Tiểu tử, ngươi, ngươi.” Lão kiếm sĩ không thể tin được, hắn là kiếm sĩ tám sao tiếng tăm lừng lẫy, lại bị một tiểu tử không danh tiếng gì đánh trọng thương.
“Ngươi, ngươi, ngươi đánh lén ta, hèn hạ.”
“Ha ha ha.”
Tần Thiên cười to:”Không phải lão tử hèn hạ, là lão hôm nay không gặp may, đυ.ng phải lão tử.”
“Hừ!” Ánh mắt lạnh lẽo:”Dám bắt Kha nhi của ta.”
“Gϊếŧ, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.” Xông tới.
“Vù vù hô.” Tần Thiên bước chân thất tha thất thểu, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.
Chê cười, đối phương kiếm sĩ Hàn Quốc tám sao.
Tuy đánh lén thành công, nhưng vẫn bị lão kiếm sĩ Hàn Quốc dùng kiếm quang phản kích, làm cho Tần Thiên bị nội thương không nhỏ.
“Tên Cao Ly kia, đừng chạy, lão tử phải gϊếŧ ngươi.” Tần Thiên hô to.
“Vù vù hô.” Toàn lực thúc dục chân khí, ngọn lửa lần nữa rực cháy lên.
“Tiểu tử, ngươi quá độc ác.”
Lão kiếm sĩ không chạy mới là lạ, tay vịn lấy miệng vết thương ngực đang bị ngọn lửa thiêu đốt:”Tiểu tử, lão phu tất báo thù này, làm cho ngươi chết không có chỗ chôn.”
“RẦM.” Thân thể chợt chuyển động, nhảy mấy cái, cầm theo cây đại kiếm của lão bỏ trốn mất dạng.
“Thiên ca ca.” Tô Kha vội vàng đỡ Tần Thiên dậy.
“Không có việc gì, không có việc gì.”
Tần Thiên cười hắc hắc, thân thể đang lảo đảo đột nhiên thẳng lên:” « Nhật Nguyệt Bí Đồ » tầng thứ bảy, có lẽ không đối phó được lão kiếm sĩ đó, nhưng tầng thứ tám lại đối phó hắn rất dễ dàng, huống chi huynh đánh lén lão thành công.”
“Thiên ca ca, vậy huynh?” Tô Kha nhìn máu tươi trước ngực Tần Thiên, thắc mắc hỏi.
“Không có mấy ngụm máu tươi này, sao lừa được tên Cao Ly kia cho huynh đánh lén chứ.”
Tần Thiên đằng đằng đằng, bước đến bên cạnh thi thể tử năm tên thủ hạ hắc y bị hắn gϊếŧ chết.
“Thái dương bất diệt hỏa.” Một mảnh hỏa diễm mãnh liệt cháy, năm thi thể nháy mắt đã hóa thành tro bụi
“Kha nhi, chúng ta mau đuổi theo.”
Ôm lấy Tô Kha, Tần Thiên truy tung theo hỏa diễm ấn ký mà Thái Dương Bất Diệt Đao đã lưu lại, đuổi gϊếŧ lão kiếm sĩ Hàn Quốc.
“Thiên ca ca, chúng ta đi làm gì?” Tô Kha đột nhiên bị ôm lấy, còn không biết chuyện gì xảy ra.
Trong bóng đêm, Tần Thiên vội đuổi theo, giống như một con Hắc Ám Dã Lang, một con hổ cao ngạo, đồng thời cũng như một con hồ ly giảo hoạt.
“Hắc hắc.”
“Đương nhiên phải diệt cỏ tận gốc rồi”
Tô Kha ẩn ẩn minh bạch:”Huynh muốn diệt cỏ tận gốc, sao lại để hắn bỏ chạy?”
“Đương nhiên phải thả hắn đào tẩu.”
Tần Thiên tự tin, cuồng ngạo cường thế, toát ra khí thế cường đại đáp: ”Không thả hắn đi, làm sao huynh biết nơi ở của hắn, không thả hắn đi, sao tìm được thủ hung phía sau màn.”
“Hừ!” Ôm chặt Tô Kha trong ngực:”Dám đánh chủ ý tới nữ nhân của ta.”
“Thiên ca ca.” Tô Kha ôm chặt cánh tay Tần Thiên.
“Hư!”
Ánh mắt Tần Thiên khẽ nhíu lại:”Hắn tiến vào tòa cao ốc 35 tầng phía trước.”
“Đó là một tòa cao ốc của công ty Hàn Quốc, chỗ ở của một ít kẻ Hàn Quốc có tiền.” So với Tần Thiên, Tô Kha hiểu rõ Hoa Hạ thành hơn.
“Vậy thì không sai rồi, đúng là tại đây.”
“Nhân vật đứng sau, thân phận bất phàm à.” Đem Tô Kha đặt ở nơi an toàn, Tần Thiên lập tức lẻn vào.
~~~~~~~~~~~
Trong tòa cao ốc Hàn Quốc, vị hội trưởng trung niên không kiên nhẫn đi tới đi lui.
“Đã gần một ngày, còn không có tin tức, bắt một tiểu cô nương khó khăn vậy sao ?”
Lão nhân Sắt thép lắc đầu:”Hội trưởng, kiên nhẫn đợi chút đi, sư đệ của ta là kiếm sĩ tám sao, mang theo năm đệ tử đắc ý hành động, chắc chắn sẽ không thất bại.”
“A....a.” Một thanh âm thê thảm truyền đến.
Kiếm sĩ Hàn Quốc tám sao phi thân vào đại sảnh:”Sư huynh, cứu đệ, mau cứu đệ.”
Bị ngọn lửa Tần Thiên xuyên thủng ngực, vốn miệng vết thương chỉ cỡ nắm tay. Trên đường đi, ngọn lửa đốt cháy tận xương cốt, kiếm khí của kiếm sĩ tám sao vô pháp chống cự, hiện tại miệng vết thương đã lan rộng như nửa cái bóng rổ lớn.
“A, sư đệ.”
Sắt thép lão nhân biến sắc:”Sư đệ, đệ làm sao vậy?”
“Sắt thép dị năng.” Hô to một tiếng.
Nguyên tố sắt thép tăng vọt, đưa vào miệng vết thương khó khăn lắm mới chống đỡ được ngọn Bất diệt thiên hỏa kia.
“Một người tuổi còn trẻ, một tên tiểu tử biếи ŧɦái.”
Nội tâm kiếm sĩ tám sao cực kì thê lương, không nghĩ đến ngọn lửa của người trẻ tuổi kia lại hung mãnh đến thế:”Đệ đang định bắt Tô quế viên Tô Kha thì có một nam tử trẻ tuổi đột nhiên ra tay, gϊếŧ năm tên đệ tử của đệ, còn lừa gạt đánh lén đệ.”
“Sư huynh, ngọn lửa của hắn không thể dập tắt, cắn nuốt kiếm khí của đệ, đốt cháy thân thể của đệ.”
“Sư đệ yên tâm, sư huynh nhất định chữa trị tốt cho đệ.”
Sắt thép lão nhân một bên vừa an ủi, vừa nói:”Tên tiểu tử đó sao đánh lén được đệ, đệ là kiếm sĩ tám sao mà.
“Hắn, hắn, hắn.”
Tuổi già kiếm sĩ đột nhiên không biết hình dung như thế nào:”Một người trẻ tuổi đầy dũng mãnh tự tin, lại cuồng ngạo hèn hạ.”
“Có người trẻ tuổi như thế sao.”
Sắt thép lão nhân thì thào tự nói:” Thiên tài của Trung Quốc cổ võ thế gia sao?”
“Xem ra ta phải đích thân xuất thủ rồi.”
Đột nhiên, đối với ngoài cửa sổ hô to một tiếng:”Ai?”
“Rầm rầm rầm.” Ngọn lửa mặt trời thiêu đốt, thủy tinh lập tức bị đốt cháy, hiện ra thân ảnh của một người trẻ tuổi. Tóc hớt ngắn, khuông mặt rạng ngời, khóe miệng hơi mỉm cười, được bao quanh bởi ánh hào quang mặt trời.
“Sư huynh, hắn, hắn, chính là hắn.” Kiếm sĩ tám sao hô to.
“Nha.” Sắt thép lão nhân bừng tỉnh ngộ:”Hảo thủ đoạn, lại theo dõi sư đệ ta đến.”
“Ha ha ha.”
Nhìn Tần Thiên, nói tiếp:”Tiểu tử, ngươi quá liều lĩnh rồi? Cho rằng Hàn Quốc chúng ta không có người ư, ngươi dù từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, hôm nay cũng đừng hòng chạy trốn.”
“Uống.... uố... ng!” Sắt thép lão nhân hô to một tiếng.
Nguyên tố sắt thép trong không khí đậm đặc hẳn lên, quanh sắt thép lão nhân, hình thành một hắc sắc thiết nhân cứng rắn, lạnh như băng.
“Dị Năng Cương Thiết Tử Vong Kích.”
Nguyên tố sắt thép hội tụ thành một thanh đại chuỳ, công kích Tần Thiên.
“Dị năng giả!” Tần Thiên khϊếp sợ.
Ở thế giới hiện nay, ngoại trừ những bộ võ học cổ xưa cùng công pháp, tỷ như tiên pháp Trung Quốc, ma pháp Châu Âu, thần lực Hy Lạp, Pha-ra-ông Ai Cập, còn có thật nhiều chủng loại cường giả khác, theo thứ tự là dị năng giả của nước Mỹ, người nhân bản của Nhật, người thú nước Nga ....
Dị năng giả, nhất là các cường giả dị năng thuộc loại điều khiển, có thể so với các bộ công pháp chủ yếu, thậm chí càng thêm hung hãn quỷ dị.
Sắt thép lão nhân, đúng là dị năng giả điều khiển sắt thép.
“Mười sao.”
Tần Thiên lại càng bật thốt lên hô:”Mười sao, dị năng giả mười sao.”
Kiếm sĩ Hàn Quốc tám sao đã thật mạnh mẽ, Tần Thiên cho rằng hắn là cao thủ Hàn Quốc mạnh nhất tại Hoa Hạ thành, không ngờ còn có thêm một dị năng giả, hơn nữa còn là dị năng giả mười sao.
Đây là lần đầu tiên Tần Thiên gặp phải cao thủ như thế.
Nếu « Nhật Nguyệt Bí Đồ » tầng thứ bảy, Tần Thiên khẳng định trực tiếp chạy trốn, cũng may « Nhật Nguyệt Bí Đồ » đã đột phá đến tầng thứ tám, có lẽ còn có thể đấu được.
“Nhật Nguyệt Bí Đồ ~” Tần Thiên hô to một tiếng.
Lần đầu tiên, Tần Thiên toàn lực thúc dục Nhật Nguyệt Bí Đồ.
“Rầm rầm rầm.” Tám vầng Nhật Nguyệt chi luân ở sau người hiện lên. Tức thời toát ra ngọn lửa mặt trời nóng bỏng cùng sự lạnh giá như băng của ánh mặt trăng.
“Thiên Nguyệt Băng Lãnh Kích!” Đối với một kích của sắt thép đại chuỳ, từng tầng đóng băng của ánh mặt trăng trên không trung làm nó dần suy yếu.
“Uống.... uố... ng!”
Hô to một tiếng:”Tám tầng ~ Thái Dương Bất Diệt Đao.”
Cả người Tần Thiên hừng hực thiêu đốt bởi ngọn lửa mặt trời, hình thành nên đao mang nóng rực, mãnh liệt lao vào đài chùy sắt thép của sắt thép lão nhân.
“Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!” Liên tục bạo tạc nổ tung sôi trào.
“PHỐC PHỐC PHỐC.” Tần Thiên phun ra ba ngụm máu tươi.
Quần áo xộc xệch, thân thể vết thương chồng chất, ngực bị sắt thép cự chùy trọng kích, thiếu chút nữa đã bị Nhật Nguyệt chân khí phản phệ, chạy loạn trong kinh mạch Tần Thiên.
“Dị năng giả mười sao, quả nhiên lợi hại.”