Vân Ương lái xe đến cửa hàng chuỗi lớn của "Vương Quốc Trẻ Em" ở thành phố A. Ngay khi bước vào và nhìn thấy các dụng cụ cho trẻ sơ sinh, lý trí của cô dường như biến mất hoàn toàn.
Cô mua bốn, năm bộ quần áo làm từ chất liệu cotton mềm mại, các loại tã với nhiều kích cỡ, và chất đầy xe những thùng sữa bột. Từ sữa bột giai đoạn một cho đến giai đoạn ba, mỗi loại cô mua đến 120 thùng, đủ để bảo đảm cho đứa bé dùng thật lâu.
Một thùng có sáu hộp, tính ra cô đã mua hơn 2.800 hộp sữa bột, đủ để nuôi em bé trong suốt một thời gian dài. Nếu dư thừa, cô có thể bán lại hoặc dùng để đổi lấy điểm tại các trung tâm đổi vật tư của chính phủ trong thời kỳ thiên tai.
Bình sữa, núʍ ѵú, đồ chơi, các dụng cụ giáo dục sớm, và những sản phẩm tắm gội cho trẻ cũng được cô mua một loạt, không thiếu thứ gì.
Nhân viên bán hàng rất phấn khởi khi thấy Vân Ương mua sắm hào phóng như vậy, và thậm chí còn đề nghị cô sử dụng thẻ thành viên hạng VIP của chồng cô để hưởng chiết khấu đặc biệt. Tổng cộng, cô tiêu hết 800 triệu sau khi đã được giảm giá 25%.
Nhân viên bán hàng cam kết sẽ giao tất cả hàng hóa đến tận nhà cô, và Vân Ương nhanh chóng rời khỏi cửa hàng để tiếp tục hành trình mua sắm.
Tiếp theo, cô lái xe đến nơi đặt làm két nước.
Cô đặt hẳn 100 két nước lớn nhất, mỗi chiếc có đường kính 8 mét, cao 2 mét, có thể chứa được 20 tấn nước. Tổng cộng, 100 két sẽ chứa được 2.000 tấn nước.
Dù một người cả đời chỉ dùng khoảng 40-50 tấn nước để uống, nhưng lượng nước sinh hoạt cần thiết thường cao hơn nhiều, có thể lên tới 7.000 tấn. Do thời gian eo hẹp, Vân Ương chỉ có thể đặt trước 100 két, nhưng nếu có cơ hội, cô sẽ mua thêm hàng nghìn cái nữa.
Sau khi thỏa thuận xong, cô bao trọn toàn bộ số két nước mà ba nhà xưởng inox lớn nhất ở thành phố A có thể cung cấp, không từ chối bất kỳ kích cỡ nào. Cô biết rằng trong thời kỳ thiên tai, một két nước tinh khiết có thể đổi được nhiều vật phẩm quý giá hơn gấp nhiều lần so với hiện tại.
Việc mua két nước đã tiêu tốn của cô 60 tỷ. Những khoản tiền lớn liên tục được chuyển khoản khiến Vân Ương cảm thấy tiền giờ đây dường như không còn giá trị gì nữa.
Sau khi thỏa thuận giao hàng trong vòng ba ngày, cô tiếp tục đến trạm cung cấp nước tinh khiết.
Đây là trạm nước lớn nhất của thành phố A, cung cấp từ nước đóng chai nhỏ đến các loại bình nước lớn.
Vân Ương không quan tâm đến những gì họ bày bán ở cửa hàng, mà yêu cầu quản lý dẫn cô đi xem kho chứa. Ban đầu, quản lý có vẻ không mấy tin tưởng, nhưng khi nhìn thấy số tiền khổng lồ trong tài khoản của cô, anh lập tức trở nên cung kính và dẫn cô đến kho chứa.
Trước mắt cô là hàng núi nước tinh khiết xếp chồng như những ngọn đồi nhỏ. Vân Ương chỉ tay và nói: “Tôi lấy hết!”
Đây quả thật là cảm giác tiêu tiền sảng khoái nhất trong cuộc đời cô. Dù đã tiêu hàng trăm triệu, cô vẫn cảm thấy chưa thấm vào đâu so với số tiền khổng lồ mà cô đang có.