Chương 6: Tính Khí Dữ Dằn

Thế giới, rốt cục an tĩnh!

Trải qua mấy ngày ở chung, Tô Dương cũng đã sớm hiểu rõ tính cách Bạo Phong chi ưng!

Tiểu gia hỏa này vô cùng táo bạo, hơn nữa còn rất cao ngạo!

Bạo Phong chi ưng kêu một tiếng với Tô Dương, Tô Dương gật đầu một cái, nó liền rời đi.

Không lâu sau, Tô Dương liền nghe được thanh âm gợi ý của hệ thống: “Đinh! Chúc mừng ký chủ kích sát Ma Hóa chim sẻ, cứu đứa nhỏ, hoàn thành nhiệm vụ, Bạo Phong chi ưng +100 điểm kinh nghiệm, tiến hóa đến Hắc thiết trung phẩm!”

Sinh mệnh lực của Hung thú vốn cực ngoan cường, đầu Ma Hóa chim sẻ kia dù mất đi cánh, nhưng nó vẫn còn chưa chết.

Tô Dương nhìn về phía hướng Bạo Phong chi ưng biến mất, rất nhanh Bạo Phong chi ưng liền xuất hiện trở lại!

Nó bay rất thấp, hai trảo còn nắm lấy một con mồi to hơn nó gấp bảy tám lần, chết cũng không buông!

Không sai, chính là đầu Ma Hóa chim sẻ kia!

- Ta cảm thấy đầu sủng thú này của Tô Dương còn hung tàn hơn sủng thú của các Ngự Thú sư khác, rõ ràng nó còn nhỏ vậy a...

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy vậy!

“...”

Bạo Phong chi ưng mang theo Ma Hóa chim sẻ bay tới dưới chân Tô Dương, sau đó liền không chút khách khí dùng cái mỏ sắc bén của nó, lôi xé thi thể Ma Hóa chim sẻ.

Bạo Phong chi ưng nuốt huyết nhục Ma Hóa chim sẻ, Tô Dương có thể cảm nhận được nó đang không ngừng tăng lên.

Đẳng cấp của Bạo Phong chi ưng xác thực đã đạt tới Hắc thiết trung phẩm, nhưng nó còn cần bổ sung năng lượng, mới có thể đạt được thực lực tương ứng.

Đúng lúc này, Tô Dương nghe được tiếng sói tru.

Hắn ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy ba vị Ngự Thú sư cưỡi Thanh Phong lang xuất hiện trong tầm mắt.

Mấy vị Ngự Thú sư này đều là Ngự Thú sư lệ thuộc Bạch Nghĩ trấn, nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là tuần tra phụ cận trấn, xua đuổi cũng như chém gϊếŧ đám Hung thú cấp thấp lại gần.

Ba vị Ngự Thú sư này ở Bạch Nghĩ trấn có địa vị vực cao, dân trấn đều biết bọn hắn!

Không bao lâu, ba vị Ngự Thú sư đã tới trước mặt.

Ngự Thú sư cầm đầu Uông Thiên Lãng hỏi:

- Đầu Ma Hóa chim sẻ kia đâu?

Hiển nhiên, bọn họ cũng đã nhận được cảnh báo.

Có dân trấn nói:

- Chết rồi!



- Chết như thế nào?

- Bị Ngự Thú sư gϊếŧ chết!

- Ai?

- Tô Dương!

Đám dân trấn tránh ra thành một đường, Uông Thiên Lãng nhìn thấy Tô Dương cùng với Bạo Phong chi ưng đang mổ thị Ma Hóa chim sẻ.

Tô Dương, Uông Thiên Lãng cũng không xa lạ gì.

Trong trấn nhỏ này, Tô Dương cũng có thể coi là một đứa nhỏ cơ linh, ấn tượng khắc sâu.

Có điều, để nói Tô Dương gϊếŧ chết đầu Ma Hóa chim sẻ kia, Uông Thiên Lãng có chút không tin!

Chỉ nhìn hình thể, hắn có thể biết đầu Ma Hóa chim sẻ kia chí ít đạt tới Hắc thiết trung phẩm, thậm chí phải là Hắc thiết thượng phẩm!

Mà Uông Thiên Lãng biết, Tô Dương mới chỉ giác tỉnh, sủng thú cũng chưa sinh được mấy ngày!

Uông Thiên Lãng nói:

- Việc này, sao có thể? Các ngươi cũng đừng có gạt ta!

- Uông đại nhân, chúng ta tận mắt nhìn thấy!

- Đúng vậy, chúng ta tận mắt nhìn thấy!

- Sủng thú của Tô Dương kia tuy nhỏ, nhưng rất dọa người nha!

“...”

Đám dân trấn cùng nói vậy, Uông Thiên Lãng cũng có chút tin.

Hắn nhảy xuống khỏi Thanh Phong lang, đi tới trước mặt Tô Dương hỏi:

- Tô Dương, đầu Ma Hóa chim sẻ này là do sủng thú của ngươi gϊếŧ?

- Đúng vậy!

Uông Thiên Lãng nhìn Tô Dương, lại nhìn sang Bạo Phong chi ưng, đột nhiên hỏi:

- Nói như vậy, thiếu niên mấy ngày trước may mắn kiếm được sủng thú có tiềm lực Hoàng kim cấp?

- Uông đại nhân, làm sao ngươi biết?

- Ta sao không biết? Cả Thất Tinh thành đều biết!

Uông Thiên Lãng cười nói:



- Ta còn không biết thiếu niên may mắn kia là ai, hóa ra lại là ngươi!

- Đúng vậy, chúng là ta!

- Sau này không cần gọi ta là Uông đại nhân, gọi ta là Uông ca là được!

Uông Thiên Lãng hâm mộ nhìn Bạo Phong chi ưng đang mổ thịt Ma Hóa chim sẻ, thở dài nói:

- Mới sinh không liền có thể kích sát Ma Hóa chim sẻ thành niên, sủng thú này của ngươi đúng là không bình thường, nói không chừng nó còn có thiên phú chiến đấu cường đại nha!

Tô Dương nghi hoặc hỏi:

- Thiên phú chiến đấu?

- Đúng vậy, thiên phú chiến đấu, sau này các ngươi sẽ được học!

Uông Thiên Lãng giải thích:

- Ví như người có thiên phú các loại khác nhau, Hung thú cũng có thiên phú của nó, thiên phú chiến đấu càng mạnh, trong chiến đấu sẽ càng có ưu thế! Thậm chí một số Hung thú có thiên phú dị bẩm, còn còn có thể vượt cấp khiêu chiến!

- Những Hung thú có thiên phú chiến đấu, thường thường đều là tinh anh trong chủng tộc, thậm chí là Vương giả!

Uông Thiên Lãng nhìn Bạo Phong chi ưng nói:

- Sủng thú này của ngươi, hẳn phải như vậy mới có thể chém gϊếŧ Ma Hóa chim sẻ đạt tới Hắc thiết trung phẩm, thực sự rất lợi hại a!

Ma Hóa chim sẻ đạt tới Hắc thiết trung phẩm?

Đối với việc Uông Thiên Lãng hiểu lầm, Tô Dương cũng không giải thích gì.

Đúng lúc này, Thanh Phong lang của Uông Thiên Lãng như bị huyết nhục của Ma Hóa chim sẻ hấp dẫn, thế nhưng nó vừa bước tới gần Ma Hóa chim sẻ, Bạo Phong chi ưng đã trực tiếp nhảy lên, quơ móng vuốt, quải hai cánh, phát tiếng kêu uy hϊếp đối với Thanh Phong lang!

Thanh Phong lang trực tiếp bị dọa lui mấy bước!

- Ha ha ha!

Uông Thiên Lãng nhìn thấy cảnh này, cười to nói:

- Sủng thú này của ngươi đúng là đủ hung, người không biết còn tưởng nó đã đạt tới Thanh đồng cấp nha!

Tô Dương cười bất đắc dĩ.

Thanh Phong lang của Uông Thiên Lãng rõ ràng đã đạt tới Thanh đồng cấp thượng phẩm.

Mạnh hơn Bạo Phong chi ưng trọn vẹn một đại cảnh giới.

Thế nhưng Bạo Phong chi ưng vẫn còn muốn bảo hộ đồ ăn của nó, dám uy hϊếp Thanh Phong lang mạnh hơn bản thân cả một đại cấp!

Thật đúng là táo bạo!