Chương 25: Bị Bài Xích

Từ Viễn Hùng dẫn theo Tô Dương đến, đứng đối diện với đệ tử lớp một năm ba nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị đồng học này tên là Tô Dương, vốn dĩ là đệ tử lớp một năm nhất, có điều bởi vì thiên phú của Tô Dương đồng học phi phàm, thực lực phát triển thần tốc, đã vượt qua tiêu chuẩn Ngự Thú sư cùng lứa, tự mình viết đớn xin chuyển lớp, được các vị lão sư năm nhất đề cử, trải qua giáo ủy hội học viện xét duyệt đã quyết định để Tô Dương chuyển đến lớp một năm ba chúng ta học tập! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhảy lớp sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mới đi học chưa đến một tháng, dựa vào cái gì hắn có thể nhảy lớp đến năm ba chúng ta? Năm ba chúng ta rất yếu sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng không ngờ phản ứng của đệ tử lớp mình lại lớn như vậy, hắn vội vàng bảo mọi người yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi sau khi đệ tử lớp mình đều yên tĩnh lại, Từ Viễn Hùng mới mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bởi vì Tô Dương là người mới, không có tiểu đội cố định, các ngươi có tiểu đội nào nguyện ý tiếp nhận hắn không? ͏ ͏ ͏ ͏

Đệ tử lớp một năm ba đều ngậm miệng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Đệ tử năm ba, đều không biết rõ thực lực của Tô Dương, bọn họ sợ để hắn gia nhập sẽ trở thành lực cản trong tiểu đội mình! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng nhìn về phía từng tiểu đội trưởng, đám tiểu đội trưởng kia, người thì cúi đầu, người thì lắc đầu... ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Từ Viễn Hùng nhìn về phía Tô Uyển, nữ đệ tử này là người cuối cùng có khả năng tiếp nhận Tô Dương... Nhưng Tô Uyển lại trực tiếp quay đầu đi chỗ khác! ͏ ͏ ͏ ͏

Ý tứ rất đơn giản: Lão nương không cần Tô Dương, đừng làm phiền ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn ra được điểm khó xử của Từ Viễn Hùng, hắn trực tiếp đứng ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ lão sư, thôi được rồi, ta hành động một mình cũng được, ở lớp một năm nhất, ta cũng hành động một mình! ͏ ͏ ͏ ͏

Nói năng lớn lối thật! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt rất nhiều đệ tử lớp một năm ba đều lộ ra nụ cười giễu cợt! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đông đứng ra cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, biểu muội ta nói ngươi rất ngông cuồng, trước kia ta còn không cảm thấy gì, bây giờ nhìn lại, đúng là thế thật, huấn luyện thực chiến năm thứ ba, không phải kiểu vừa đánh vừa chơi như đám trẻ con năm nhất! Ở chỗ này, không cẩn thận sẽ chết người thật đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ đã nhắc nhở, ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trả lời đúng mực. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt đám đệ tử năm ba, Tô Dương làm thế này không phải tự tin, mà là ngông cuồng! ͏ ͏ ͏ ͏

Dù là đệ tử lớp một năm ba, cũng không dám một mình liệp sát yêu thú trong khu vực này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi... ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đông sa sầm mặt xuống, nói với Từ Viễn Hùng lão sư: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão sư, ta có thể phân cao thấp một trận với thằng nhóc đáng ghét này không? ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng nhìn về phía Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này cần Tô Dương đồng ý mới được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu đồng ý ngay không chút do dự. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã nhìn ra được, ở lớp một năm ba hắn cũng không được ưa thích chút nào. Hình như hắn vẫn cô lập và bài xích như trước! ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ là vì hắn nhảy lớp, cũng có lẽ là vì hắn xuất thân bình dân... ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, đối với chuyện này Tô Dương không thèm để ý chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt hắn, không phải hắn bị các bạn học còn lại cô lập và bài xích! ͏ ͏ ͏ ͏

Mà là một mình hắn cô lập và bài xích... tất cả những người khác trong lớp học! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng không ngờ, vậy mà Tô Dương lại đồng ý thi đấu dứt khoát như vậy, nhưng mà nếu Tô Dương đã đồng ý, vậy thì phải tiến hành tỷ đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì để ta làm chủ trì cuộc tỷ đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quy tắc tỷ đấu rất đơn giản, hai bên cùng phái sủng thú ra tỷ đấu, khi một bên mất năng lực chiến đấu, hoặc là đầu hàng mới thôi, còn vấn đề gì nữa không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đông: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏

Từ Viễn Hùng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hai bên triệu hồi sủng thú! ͏ ͏ ͏ ͏

Đệ tử lớp một năm ba vây lại quanh sân đấu, bọn họ có chút hả hê nhìn Tô Dương, đã nghĩ đến cảnh tượng Tô Dương bị Trần Đông đánh răng rơi đầy đất thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc dù thực lực của Trần Đông trong lớp một chúng ta chỉ là trung hạ đẳng, nhưng để hắn trong đám bình dân năm ba, cũng là số một số hai, Truy Phong Báo của hắn hiện giờ ít nhất... Cũng có thực lực Hắc Thiết thượng phẩm rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ, Truy Phong báo của Trần Đông đúng là có thực lực Hắc Thiết thượng phẩm rồi, Tô Dương chắc chắn sẽ thua. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật không thể hiểu nổi, sao đám người trong trường học lại để Tô Dương nhảy lớp đến lớp một chúng ta, đến lớp hai, lớp ba không được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Người mới đúng là nên dạy dỗ, nếu không hắn sẽ vểnh đuôi lên tận trời! ͏ ͏ ͏ ͏

- Một kẻ bình dân mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng đời, thật ra ta đã không vừa mắt Tô Dương từ lâu rồi, hắn ta quá kiêu ngạo! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải ngươi vì chuyện của Tô Uyển chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi câm miệng! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Đông khẽ vẫy tay, một con Đại Miêu màu vàng lốm đốm xuất hiện trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏